古诗词

芙蓉词效昌谷体

纪坤

芙蓉脉脉愁空江,秋波对影成一双。fú róng mài mài chóu kōng jiāng,qiū bō duì yǐng chéng yī shuāng。
一滴清泪彻水底,红沁龙女玻璃窗。yī dī qīng lèi chè shuǐ dǐ,hóng qìn lóng nǚ bō lí chuāng。
垂杨压岸烟痕重,月堕中央寒不动。chuí yáng yā àn yān hén zhòng,yuè duò zhōng yāng hán bù dòng。
离魂一缕袅如丝,千回萦绕鸳鸯梦。lí hún yī lǚ niǎo rú sī,qiān huí yíng rào yuān yāng mèng。
相思木斫寡女船,夜深孤泊前滩前。xiāng sī mù zhuó guǎ nǚ chuán,yè shēn gū pō qián tān qián。
秋灯黯澹坐微叹,芦花头白风飒然。qiū dēng àn dàn zuò wēi tàn,lú huā tóu bái fēng sà rán。

纪坤

明河间府献县人,字厚齐。崇祯间诸生。诗学苏轼。遭逢乱世,多感时伤俗之语。有《花王阁剩稿》。 纪坤的作品>>

猜您喜欢

落花效玉溪生体

纪坤

狼藉东风遽已衰,迢迢虚作隔年期。láng jí dōng fēng jù yǐ shuāi,tiáo tiáo xū zuò gé nián qī。
莺藏新绿仍高树,蝶恋馀香尚故枝。yīng cáng xīn lǜ réng gāo shù,dié liàn yú xiāng shàng gù zhī。
痛惜漫劳将尽后,护持好及未残时。tòng xī màn láo jiāng jǐn hòu,hù chí hǎo jí wèi cán shí。
美人颜色还如此,二八娇饶自不知。měi rén yán sè hái rú cǐ,èr bā jiāo ráo zì bù zhī。

村外闲步偶访孤树上人兰若

纪坤

隔林仿佛寺门开,便访幽栖老万回。gé lín fǎng fú sì mén kāi,biàn fǎng yōu qī lǎo wàn huí。
草色绿侵危砌上,菜花黄过断墙来。cǎo sè lǜ qīn wēi qì shàng,cài huā huáng guò duàn qiáng lái。
闲云无意时相值,野鸟忘机两不猜。xián yún wú yì shí xiāng zhí,yě niǎo wàng jī liǎng bù cāi。
满院春风同一笑,金经堆架任生苔。mǎn yuàn chūn fēng tóng yī xiào,jīn jīng duī jià rèn shēng tái。

登内黄城楼

纪坤

忧天亦觉杞人愚,此际忧来不可袪。yōu tiān yì jué qǐ rén yú,cǐ jì yōu lái bù kě qū。
风日苍黄群盗满,山河破碎一城孤。fēng rì cāng huáng qún dào mǎn,shān hé pò suì yī chéng gū。
通儒谋国多书卷,上相筹兵祗地图。tōng rú móu guó duō shū juǎn,shàng xiāng chóu bīng zhī dì tú。
宗庙神灵应闵念,昭陵石马几时趋。zōng miào shén líng yīng mǐn niàn,zhāo líng shí mǎ jǐ shí qū。

哭董天士四首

纪坤

事事知心自古难,平生二老对相看。shì shì zhī xīn zì gǔ nán,píng shēng èr lǎo duì xiāng kàn。
飞来遗札惊投箸,哭到荒村欲盖棺。fēi lái yí zhá jīng tóu zhù,kū dào huāng cūn yù gài guān。
残稿未收新画册,馀赀惟卖破儒冠。cán gǎo wèi shōu xīn huà cè,yú zī wéi mài pò rú guān。
布衾两幅无妨殓,在日黔娄不畏寒。bù qīn liǎng fú wú fáng liàn,zài rì qián lóu bù wèi hán。

哭董天士四首

纪坤

五岳填胸气不平,谈锋一触便纵横。wǔ yuè tián xiōng qì bù píng,tán fēng yī chù biàn zòng héng。
不逢黄祖真天幸,曾怪稽康太世情。bù féng huáng zǔ zhēn tiān xìng,céng guài jī kāng tài shì qíng。
扫榻有时邀月入,杖藜到处避人行。sǎo tà yǒu shí yāo yuè rù,zhàng lí dào chù bì rén xíng。
料应尘海无堪语,且试骖鸾问紫清。liào yīng chén hǎi wú kān yǔ,qiě shì cān luán wèn zǐ qīng。

哭董天士四首

纪坤

百结悬鹑两鬓霜,自餐冰雪润空肠。bǎi jié xuán chún liǎng bìn shuāng,zì cān bīng xuě rùn kōng cháng。
一生惟得秋冬气,到死不知罗绮香。yī shēng wéi dé qiū dōng qì,dào sǐ bù zhī luó qǐ xiāng。
寒贳村醪才破戒,老栖僧舍是还乡。hán shì cūn láo cái pò jiè,lǎo qī sēng shě shì hái xiāng。
只今一暝无馀事,肯要青蝇作吊忙。zhǐ jīn yī míng wú yú shì,kěn yào qīng yíng zuò diào máng。

哭董天士四首

纪坤

十年相约谢风尘,天地无情陨此人。shí nián xiāng yuē xiè fēng chén,tiān dì wú qíng yǔn cǐ rén。
乱世逃禅聊解脱,衰年哭友倍酸辛。luàn shì táo chán liáo jiě tuō,shuāi nián kū yǒu bèi suān xīn。
关河泱漭连兵气,齿发苍浪寄病身。guān hé yāng mǎng lián bīng qì,chǐ fā cāng làng jì bìng shēn。
泉下有灵应念我,白杨孤冢亦伤神。quán xià yǒu líng yīng niàn wǒ,bái yáng gū zhǒng yì shāng shén。

旌吾弟自真定夜归

纪坤

隔墙一唤惊还喜,半夜汝从何处来。gé qiáng yī huàn jīng hái xǐ,bàn yè rǔ cóng hé chù lái。
携手都忘闭门户,御寒先遣洗樽罍。xié shǒu dōu wàng bì mén hù,yù hán xiān qiǎn xǐ zūn léi。
音书虽近无人往,道路多虞几度猜。yīn shū suī jìn wú rén wǎng,dào lù duō yú jǐ dù cāi。
此日生归是天幸,旅颜消瘦未须哀。cǐ rì shēng guī shì tiān xìng,lǚ yán xiāo shòu wèi xū āi。

送奕光归里

纪坤

白露已零天地秋,布衣老大提蒯缑。bái lù yǐ líng tiān dì qiū,bù yī lǎo dà tí kuǎi gōu。
燕辞故垒逝将去,蝶抱残花何所求。yàn cí gù lěi shì jiāng qù,dié bào cán huā hé suǒ qiú。
平生不识韩吏部,他时误觅刘荆州。píng shēng bù shí hán lì bù,tā shí wù mì liú jīng zhōu。
渭川修竹绿无恙,归欤勿失千户侯。wèi chuān xiū zhú lǜ wú yàng,guī yú wù shī qiān hù hóu。

陪诸友夜饮作

纪坤

山鸟何曾谙管弦,邀留无那主人贤。shān niǎo hé céng ān guǎn xián,yāo liú wú nà zhǔ rén xián。
黄蜂紫蝶如相识,绿酒红镫亦可怜。huáng fēng zǐ dié rú xiāng shí,lǜ jiǔ hóng dèng yì kě lián。
稍避喧阗殊剌促,似防冷落转周旋。shāo bì xuān tián shū lá cù,shì fáng lěng luò zhuǎn zhōu xuán。
才知杜老真潇洒,解共燕姬晚放船。cái zhī dù lǎo zhēn xiāo sǎ,jiě gòng yàn jī wǎn fàng chuán。

旧游

纪坤

卫河依旧水悠悠,人事兴衰一转头。wèi hé yī jiù shuǐ yōu yōu,rén shì xīng shuāi yī zhuǎn tóu。
故邸残花前度梦,高坟宿草几回秋。gù dǐ cán huā qián dù mèng,gāo fén sù cǎo jǐ huí qiū。
五君久避山王贵,二水遥怜汴泗流。wǔ jūn jiǔ bì shān wáng guì,èr shuǐ yáo lián biàn sì liú。
铁佛祠旁三太息,老僧犹自话徐州。tiě fú cí páng sān tài xī,lǎo sēng yóu zì huà xú zhōu。

送张林宗归河南

纪坤

去矣复何道,心知重会难。qù yǐ fù hé dào,xīn zhī zhòng huì nán。
君看残照里,秋气满长安。jūn kàn cán zhào lǐ,qiū qì mǎn zhǎng ān。

闻钦定阉党案出借钞未得

纪坤

此局终当有,宁期在此时。cǐ jú zhōng dāng yǒu,níng qī zài cǐ shí。
丹书何用见,名姓世原知。dān shū hé yòng jiàn,míng xìng shì yuán zhī。

十刹海访无相上人适游方归以所画名胜巨册索题分拈得庐山杨子江黄河东海黄山云海严濑六幅

纪坤

庐山游不尽,况乃画庐山。lú shān yóu bù jǐn,kuàng nǎi huà lú shān。
若问庐山意,庐山在此间。ruò wèn lú shān yì,lú shān zài cǐ jiān。

十刹海访无相上人适游方归以所画名胜巨册索题分拈得庐山杨子江黄河东海黄山云海严濑六幅

纪坤

一口吸西江,吐向剡溪纸。yī kǒu xī xī jiāng,tǔ xiàng shàn xī zhǐ。
坌涌不可收,一笔一千里。bèn yǒng bù kě shōu,yī bǐ yī qiān lǐ。
90123456