古诗词

醉歌

纪坤

十里五里桃李花,东家蝴蝶飞西家。shí lǐ wǔ lǐ táo lǐ huā,dōng jiā hú dié fēi xī jiā。
春风引我信步起,青鞋蹋遍溪边沙。chūn fēng yǐn wǒ xìn bù qǐ,qīng xié tà biàn xī biān shā。
欣然一往忘远近,黄公垆外垂杨遮。xīn rán yī wǎng wàng yuǎn jìn,huáng gōng lú wài chuí yáng zhē。
百钱偶尔未挂杖,村翁熟识犹容赊。bǎi qián ǒu ěr wèi guà zhàng,cūn wēng shú shí yóu róng shē。
自斟自酌自吟啸,不知返照蒸红霞。zì zhēn zì zhuó zì yín xiào,bù zhī fǎn zhào zhēng hóng xiá。
挑菜人归影散乱,骑牛童唱声呕呀。tiāo cài rén guī yǐng sàn luàn,qí niú tóng chàng shēng ǒu ya。
小奴控蹇远相觅,兴尽我亦随昏鸦。xiǎo nú kòng jiǎn yuǎn xiāng mì,xīng jǐn wǒ yì suí hūn yā。
闲花野草相掩映,短衫破帽时欹斜。xián huā yě cǎo xiāng yǎn yìng,duǎn shān pò mào shí yī xié。
痴儿未可嗔太醉,老子此乐真无涯。chī ér wèi kě chēn tài zuì,lǎo zi cǐ lè zhēn wú yá。
行过浅水见蝌蚪,爱尔不作官虾蟆。xíng guò qiǎn shuǐ jiàn kē dǒu,ài ěr bù zuò guān xiā má。

纪坤

明河间府献县人,字厚齐。崇祯间诸生。诗学苏轼。遭逢乱世,多感时伤俗之语。有《花王阁剩稿》。 纪坤的作品>>

猜您喜欢

红尘

纪坤

红尘十丈走香车,仍向玄都道士家。hóng chén shí zhàng zǒu xiāng chē,réng xiàng xuán dōu dào shì jiā。
谁料刘郎重到后,菜花开过又桃花。shuí liào liú láng zhòng dào hòu,cài huā kāi guò yòu táo huā。

即事二首

纪坤

芳草沿堤一径斜,小楼背水是谁家。fāng cǎo yán dī yī jìng xié,xiǎo lóu bèi shuǐ shì shuí jiā。
鹁鸠声里霏霏雨,微湿春烟压杏花。bó jiū shēng lǐ fēi fēi yǔ,wēi shī chūn yān yā xìng huā。

即事二首

纪坤

风影摇摇酒幔青,画船多泊水边亭。fēng yǐng yáo yáo jiǔ màn qīng,huà chuán duō pō shuǐ biān tíng。
醉来贪看鸳鸯浴,倚破红窗卐字棂。zuì lái tān kàn yuān yāng yù,yǐ pò hóng chuāng wàn zì líng。

纪坤

园林随意美芳菲,乱刮仙人五色衣。yuán lín suí yì měi fāng fēi,luàn guā xiān rén wǔ sè yī。
几日团团花上茧,一时便趁好风飞。jǐ rì tuán tuán huā shàng jiǎn,yī shí biàn chèn hǎo fēng fēi。

纪坤

寻芳处处不曾停,瞥过红墙入紫庭。xún fāng chù chù bù céng tíng,piē guò hóng qiáng rù zǐ tíng。
未可轻将罗扇扑,堤防触响护花铃。wèi kě qīng jiāng luó shàn pū,dī fáng chù xiǎng hù huā líng。

自相国庄至夫人庄戏为一绝相国庄冯道故居夫人庄道妇家也

纪坤

青史空留字数行,书生终是让侯王。qīng shǐ kōng liú zì shù xíng,shū shēng zhōng shì ràng hóu wáng。
刘光伯墓无寻处,相国夫人各有庄。liú guāng bó mù wú xún chù,xiāng guó fū rén gè yǒu zhuāng。

观弈

纪坤

重瞳项羽剧酣战,一目湘东方突围。zhòng tóng xiàng yǔ jù hān zhàn,yī mù xiāng dōng fāng tū wéi。
莫怪无言倚松坐,先生老矣不知几。mò guài wú yán yǐ sōng zuò,xiān shēng lǎo yǐ bù zhī jǐ。

寒食遣闷

纪坤

检点残春又一年,鼓鼙声里落花天。jiǎn diǎn cán chūn yòu yī nián,gǔ pí shēng lǐ luò huā tiān。
荒村三日无焚掠,恐是黄巾亦禁烟。huāng cūn sān rì wú fén lüè,kǒng shì huáng jīn yì jìn yān。

题天士画册十二首其五牛

纪坤

苍厓无路烟雾晦,黄叶满林风雨寒。cāng yá wú lù yān wù huì,huáng yè mǎn lín fēng yǔ hán。
此是人踪难到处,公于何地倚筇看。cǐ shì rén zōng nán dào chù,gōng yú hé dì yǐ qióng kàn。

题天士画册十二首其五牛

纪坤

孤峰溜雨瘦到骨,老柏僵寒皴作鳞。gū fēng liū yǔ shòu dào gǔ,lǎo bǎi jiāng hán cūn zuò lín。
莫怪笔锋太奇峭,先生只算自传神。mò guài bǐ fēng tài qí qiào,xiān shēng zhǐ suàn zì chuán shén。

题天士画册十二首其五牛

纪坤

剪破冰纨写玉妃,秃毫焦墨只依稀。jiǎn pò bīng wán xiě yù fēi,tū háo jiāo mò zhǐ yī xī。
徐熙自作山林画,不向黄筌问是非。xú xī zì zuò shān lín huà,bù xiàng huáng quán wèn shì fēi。

题天士画册十二首其五牛

纪坤

秋水芙蓉怅有思,美人肠断倩谁知。qiū shuǐ fú róng chàng yǒu sī,měi rén cháng duàn qiàn shuí zhī。
可怜画里荒寒景,恰写离魂欲去时。kě lián huà lǐ huāng hán jǐng,qià xiě lí hún yù qù shí。

题天士画册十二首其五牛

纪坤

拥肿何人问散材,画中相对一徘徊。yōng zhǒng hé rén wèn sàn cái,huà zhōng xiāng duì yī pái huái。
天然位置无行列,绝胜园亭作意栽。tiān rán wèi zhì wú xíng liè,jué shèng yuán tíng zuò yì zāi。

题苏武牧牴图图尾细书马远字其真赝亦无以辨之

纪坤

散牧羝羊四五群,自持秃节卧寒云。sàn mù dī yáng sì wǔ qún,zì chí tū jié wò hán yún。
汉廷卿相无穷事,十九年中幸不闻。hàn tíng qīng xiāng wú qióng shì,shí jiǔ nián zhōng xìng bù wén。

芙蓉词效昌谷体

纪坤

芙蓉脉脉愁空江,秋波对影成一双。fú róng mài mài chóu kōng jiāng,qiū bō duì yǐng chéng yī shuāng。
一滴清泪彻水底,红沁龙女玻璃窗。yī dī qīng lèi chè shuǐ dǐ,hóng qìn lóng nǚ bō lí chuāng。
垂杨压岸烟痕重,月堕中央寒不动。chuí yáng yā àn yān hén zhòng,yuè duò zhōng yāng hán bù dòng。
离魂一缕袅如丝,千回萦绕鸳鸯梦。lí hún yī lǚ niǎo rú sī,qiān huí yíng rào yuān yāng mèng。
相思木斫寡女船,夜深孤泊前滩前。xiāng sī mù zhuó guǎ nǚ chuán,yè shēn gū pō qián tān qián。
秋灯黯澹坐微叹,芦花头白风飒然。qiū dēng àn dàn zuò wēi tàn,lú huā tóu bái fēng sà rán。
90123456