古诗词

梅子黄时雨雨夜联句

关锳

云漏斜阳,放帘额半晴,旋又吹黑。yún lòu xié yáng,fàng lián é bàn qíng,xuán yòu chuī hēi。
听两点三声,屋檐馀滴。tīng liǎng diǎn sān shēng,wū yán yú dī。
半堕杨花吹又起,东风摇曳如怜惜。bàn duò yáng huā chuī yòu qǐ,dōng fēng yáo yè rú lián xī。
任蛛丝、空际噀珠,欲网无力。rèn zhū sī kōng jì xùn zhū,yù wǎng wú lì。
凄绝。qī jué。
西园陈迹。xī yuán chén jì。
有阴苔凑绿,新韭肥碧。yǒu yīn tái còu lǜ,xīn jiǔ féi bì。
念剪烛西窗,晤言何日。niàn jiǎn zhú xī chuāng,wù yán hé rì。
满院烟芜催暝早,隔灯听响荒街屐。mǎn yuàn yān wú cuī míng zǎo,gé dēng tīng xiǎng huāng jiē jī。
思今夕。sī jīn xī。
万一故人来得。wàn yī gù rén lái dé。

关锳

清浙江钱塘人,字秋芙。诸生蒋坦妻。工书、画、琴及诗词。多愁善病,诵经学佛。早卒,坦著《秋灯琐忆》记其事。有《三十六芙蓉诗存》、《梦影楼词》。 关锳的作品>>

猜您喜欢

贺新凉秋林著书图,蔼卿属赋

关锳

一夜清溪雨。yī yè qīng xī yǔ。
已千山、万山黄叶,飘流无主。yǐ qiān shān wàn shān huáng yè,piāo liú wú zhǔ。
何况悲秋人寂寞,那不鬓丝成素。hé kuàng bēi qiū rén jì mò,nà bù bìn sī chéng sù。
算还是、青毡抛去。suàn hái shì qīng zhān pāo qù。
侬理丝筒君把钓,尚全家、靠得鱼竿住。nóng lǐ sī tǒng jūn bǎ diào,shàng quán jiā kào dé yú gān zhù。
便鸥鸟,也应许。biàn ōu niǎo,yě yīng xǔ。
人生多被浮名误。rén shēng duō bèi fú míng wù。
念当时、萤飘蠹老,几人词赋。niàn dāng shí yíng piāo dù lǎo,jǐ rén cí fù。
如此葫芦依样画,怎免樵夫笑汝。rú cǐ hú lú yī yàng huà,zěn miǎn qiáo fū xiào rǔ。
空赢得、尘埋玉树。kōng yíng dé chén mái yù shù。
不及西风枝上叶,到飘零、尚有归痕处。bù jí xī fēng zhī shàng yè,dào piāo líng shàng yǒu guī hén chù。
君不见,杜陵墓。jūn bù jiàn,dù líng mù。

好事近

关锳

远水绿平帆,帆外一痕烟树。yuǎn shuǐ lǜ píng fān,fān wài yī hén yān shù。
隔对青山几点,是渡江何处。gé duì qīng shān jǐ diǎn,shì dù jiāng hé chù。
碧天霜重雁痕低,帘卷乱峰雨。bì tiān shuāng zhòng yàn hén dī,lián juǎn luàn fēng yǔ。
独倚画屏秋管,等晚潮回去。dú yǐ huà píng qiū guǎn,děng wǎn cháo huí qù。

高阳台·皋亭览胜图

关锳

鸥雨分凉,鱼云织暝,一蓬山色依然。ōu yǔ fēn liáng,yú yún zhī míng,yī péng shān sè yī rán。
瘦影斜阳,碧天摇梦成烟。shòu yǐng xié yáng,bì tiān yáo mèng chéng yān。
仙山依旧无消息,奈东风、换了啼鹃。xiān shān yī jiù wú xiāo xī,nài dōng fēng huàn le tí juān。
剩樽前、点点残红,飞近筝弦。shèng zūn qián diǎn diǎn cán hóng,fēi jìn zhēng xián。
凭栏休说当时事,只丛祠箫鼓,流水鸦边。píng lán xiū shuō dāng shí shì,zhǐ cóng cí xiāo gǔ,liú shuǐ yā biān。
一片凄阴,可堪送我华年。yī piàn qī yīn,kě kān sòng wǒ huá nián。
天涯何处无芳草,到春深、便觉堪怜。tiān yá hé chù wú fāng cǎo,dào chūn shēn biàn jué kān lián。
好留连、未是黄昏,休促回船。hǎo liú lián wèi shì huáng hūn,xiū cù huí chuán。

唐多令·寄湘涛

关锳

斜日杏花收。xié rì xìng huā shōu。
微寒上玉篝。wēi hán shàng yù gōu。
一重帘、一段春愁。yī zhòng lián yī duàn chūn chóu。
见说画屏灯也上,独自个、下帘钩。jiàn shuō huà píng dēng yě shàng,dú zì gè xià lián gōu。
无语自凝眸。wú yǔ zì níng móu。
螺峰敛碧秋。luó fēng liǎn bì qiū。
倚阑干、照遍春流。yǐ lán gàn zhào biàn chūn liú。
门外绿杨风又起,便不皱、怎教休。mén wài lǜ yáng fēng yòu qǐ,biàn bù zhòu zěn jiào xiū。

忆江南

关锳

长相忆,最忆是江南。zhǎng xiāng yì,zuì yì shì jiāng nán。
春水落花鸥梦阔,夕阳疏柳雁天宽。chūn shuǐ luò huā ōu mèng kuò,xī yáng shū liǔ yàn tiān kuān。
斜立各回看。xié lì gè huí kàn。

菩萨蛮

关锳

晚烟漠漠帆如织。wǎn yān mò mò fān rú zhī。
隔林几点疏灯出。gé lín jǐ diǎn shū dēng chū。
一乌下蘋洲。yī wū xià píng zhōu。
乱山相对愁。luàn shān xiāng duì chóu。
孤蓬团野色。gū péng tuán yě sè。
到此归心极。dào cǐ guī xīn jí。
烟水望中宽。yān shuǐ wàng zhōng kuān。
替伊鸥鹭寒。tì yī ōu lù hán。

菩萨蛮

关锳

白蘋多处人争渡。bái píng duō chù rén zhēng dù。
一痕青见西陵树。yī hén qīng jiàn xī líng shù。
随意夕阳明。suí yì xī yáng míng。
渡江闻雁声。dù jiāng wén yàn shēng。
凄凉人散后。qī liáng rén sàn hòu。
几点鸦争柳。jǐ diǎn yā zhēng liǔ。
浅水画桥横。qiǎn shuǐ huà qiáo héng。
可怜潮自生。kě lián cháo zì shēng。
37123