古诗词

十一月朔与钱国辅江门观涨

陆深

水槛漂垂钓,江门不掩风。shuǐ kǎn piāo chuí diào,jiāng mén bù yǎn fēng。
望穷东海若,身拟烂银宫。wàng qióng dōng hǎi ruò,shēn nǐ làn yín gōng。
浴日中流急,浮天一苇通。yù rì zhōng liú jí,fú tiān yī wěi tōng。
鱼龙吾得免,消息任虚空。yú lóng wú dé miǎn,xiāo xī rèn xū kōng。

陆深

明松江府上海人,初名荣,字子渊,号俨山。弘治十八年进士二甲第一。授编修。遭刘瑾忌,改南京主事,瑾诛,复职。累官四川左布政使。嘉靖中,官至詹事府詹事。卒谥文裕。工书。有《俨山集》、《续集》、《外集》。 陆深的作品>>

猜您喜欢

自八月二日至六日皆大潮成巨浸颇得奇观

陆深

爱看秋水坐斜曛,汗漫东来昔未闻。ài kàn qiū shuǐ zuò xié xūn,hàn màn dōng lái xī wèi wén。
风送潮头喷积雪,波连天际贴层云。fēng sòng cháo tóu pēn jī xuě,bō lián tiān jì tiē céng yún。
高声疑有蛟龙怒,远影空迷鹳鹤群。gāo shēng yí yǒu jiāo lóng nù,yuǎn yǐng kōng mí guàn hè qún。
安得此心无一事,南华经里老遗文。ān dé cǐ xīn wú yī shì,nán huá jīng lǐ lǎo yí wén。

秋兴三首

陆深

茂苑长洲东复东,江天淼淼夜含风。mào yuàn zhǎng zhōu dōng fù dōng,jiāng tiān miǎo miǎo yè hán fēng。
谁家吹笛关山里,几处征衣捣练中。shuí jiā chuī dí guān shān lǐ,jǐ chù zhēng yī dǎo liàn zhōng。
雁字未成云又合,鱼书欲寄路难通。yàn zì wèi chéng yún yòu hé,yú shū yù jì lù nán tōng。
不知宋玉才多少,只赋悲秋已自工。bù zhī sòng yù cái duō shǎo,zhǐ fù bēi qiū yǐ zì gōng。

秋兴三首

陆深

摇落年光急暮笳,得开怀处是还家。yáo luò nián guāng jí mù jiā,dé kāi huái chù shì hái jiā。
新凉门巷堪罗雀,旧业园田学种瓜。xīn liáng mén xiàng kān luó què,jiù yè yuán tián xué zhǒng guā。
南浦风波看白鸟,东篱消息探黄花。nán pǔ fēng bō kàn bái niǎo,dōng lí xiāo xī tàn huáng huā。
疏慵莫道浑无事,袖手犹能领物华。shū yōng mò dào hún wú shì,xiù shǒu yóu néng lǐng wù huá。

秋兴三首

陆深

半空凉籁撼千军,满地秋光锦绣纹。bàn kōng liáng lài hàn qiān jūn,mǎn dì qiū guāng jǐn xiù wén。
近水芙蓉先带露,故园杨柳欲欺云。jìn shuǐ fú róng xiān dài lù,gù yuán yáng liǔ yù qī yún。
凭高万里从今见,行乐三秋自古闻。píng gāo wàn lǐ cóng jīn jiàn,xíng lè sān qiū zì gǔ wén。
堪叹扬雄甘寂寞,一生空老太玄文。kān tàn yáng xióng gān jì mò,yī shēng kōng lǎo tài xuán wén。

山堂晚晴观楫儿作字

陆深

论文说剑更争棋,五十年来两鬓丝。lùn wén shuō jiàn gèng zhēng qí,wǔ shí nián lái liǎng bìn sī。
无事可为甘袖手,有山如画且题诗。wú shì kě wèi gān xiù shǒu,yǒu shān rú huà qiě tí shī。
望中禾黍秋风粒,梦后芭蕉夜雨枝。wàng zhōng hé shǔ qiū fēng lì,mèng hòu bā jiāo yè yǔ zhī。
小几映窗承落日,双钩古帖坐教儿。xiǎo jǐ yìng chuāng chéng luò rì,shuāng gōu gǔ tiē zuò jiào ér。

秋怀十二首

陆深

景物逢秋老更成,峡猿何必断肠声。jǐng wù féng qiū lǎo gèng chéng,xiá yuán hé bì duàn cháng shēng。
习家池上歌如沸,庾亮楼头月正明。xí jiā chí shàng gē rú fèi,yǔ liàng lóu tóu yuè zhèng míng。
万里山川催木叶,五更钟鼓动江城。wàn lǐ shān chuān cuī mù yè,wǔ gèng zhōng gǔ dòng jiāng chéng。
当年与赐金茎露,梦断空瞻白玉京。dāng nián yǔ cì jīn jīng lù,mèng duàn kōng zhān bái yù jīng。

秋怀十二首

陆深

天阔风高秋意多,青山如削水层波。tiān kuò fēng gāo qiū yì duō,qīng shān rú xuē shuǐ céng bō。
知归玄鸟遥怜汝,向晚黄花独奈何。zhī guī xuán niǎo yáo lián rǔ,xiàng wǎn huáng huā dú nài hé。
故国笙歌遗玉树,前朝荆棘有铜驼。gù guó shēng gē yí yù shù,qián cháo jīng jí yǒu tóng tuó。
兴亡亦是浮云事,古往今来鬓自皤。xīng wáng yì shì fú yún shì,gǔ wǎng jīn lái bìn zì pó。

秋怀十二首

陆深

碧草幽花满故园,南山卧对久忘言。bì cǎo yōu huā mǎn gù yuán,nán shān wò duì jiǔ wàng yán。
年来行李书千卷,老去生涯水一村。nián lái xíng lǐ shū qiān juǎn,lǎo qù shēng yá shuǐ yī cūn。
已辨弓蛇还石虎,毋烦怨鹤与惊猿。yǐ biàn gōng shé hái shí hǔ,wú fán yuàn hè yǔ jīng yuán。
秋光更比春光好,蜂蝶纷纷不到门。qiū guāng gèng bǐ chūn guāng hǎo,fēng dié fēn fēn bù dào mén。

秋怀十二首

陆深

青灯挑雨不成眠,爱听芭蕉夜似年。qīng dēng tiāo yǔ bù chéng mián,ài tīng bā jiāo yè shì nián。
去日苦多无计款,浮生如寄定谁贤。qù rì kǔ duō wú jì kuǎn,fú shēng rú jì dìng shuí xián。
成功白发冯唐老,好事青山谢客偏。chéng gōng bái fā féng táng lǎo,hǎo shì qīng shān xiè kè piān。
他日向平粗毕愿,懒云秋水护沙田。tā rì xiàng píng cū bì yuàn,lǎn yún qiū shuǐ hù shā tián。

秋怀十二首

陆深

斗帐香消病骨轻,少年忆得赋秋声。dòu zhàng xiāng xiāo bìng gǔ qīng,shǎo nián yì dé fù qiū shēng。
青藜火暖西风劲,白玉堂深昼漏清。qīng lí huǒ nuǎn xī fēng jìn,bái yù táng shēn zhòu lòu qīng。
上帝云霄陪绛节,仙人星汉湿金茎。shàng dì yún xiāo péi jiàng jié,xiān rén xīng hàn shī jīn jīng。
高山流水空瞻溯,只恐涓埃报未成。gāo shān liú shuǐ kōng zhān sù,zhǐ kǒng juān āi bào wèi chéng。

秋怀十二首

陆深

闲阶积雨长莓苔,药裹诗签手自裁。xián jiē jī yǔ zhǎng méi tái,yào guǒ shī qiān shǒu zì cái。
潦水正须愁八月,浮云常与望三台。lǎo shuǐ zhèng xū chóu bā yuè,fú yún cháng yǔ wàng sān tái。
长沙卑暑偏饶病,岭表风波是有才。zhǎng shā bēi shǔ piān ráo bìng,lǐng biǎo fēng bō shì yǒu cái。
茅屋若为容我老,文章一洗旧悲哀。máo wū ruò wèi róng wǒ lǎo,wén zhāng yī xǐ jiù bēi āi。

秋怀十二首

陆深

六代三吴业已荒,英雄遗恨水茫茫。liù dài sān wú yè yǐ huāng,yīng xióng yí hèn shuǐ máng máng。
试量秋与愁多少,始信年随鬓短长。shì liàng qiū yǔ chóu duō shǎo,shǐ xìn nián suí bìn duǎn zhǎng。
江上野凫争得食,山中丛桂早含霜。jiāng shàng yě fú zhēng dé shí,shān zhōng cóng guì zǎo hán shuāng。
长门本为黄金赋,赋就《长门》却自伤。zhǎng mén běn wèi huáng jīn fù,fù jiù zhǎng mén què zì shāng。

秋怀十二首

陆深

一番风雨报园林,岸柳汀蒲半不禁。yī fān fēng yǔ bào yuán lín,àn liǔ tīng pú bàn bù jìn。
兔魄已随华月满,凤栖应恋碧梧阴。tù pò yǐ suí huá yuè mǎn,fèng qī yīng liàn bì wú yīn。
清商律应笙歌细,白苎功多箧笥深。qīng shāng lǜ yīng shēng gē xì,bái zhù gōng duō qiè sì shēn。
起向推移占物候,为谁先有岁寒心。qǐ xiàng tuī yí zhàn wù hòu,wèi shuí xiān yǒu suì hán xīn。

秋怀十二首

陆深

潮声江上唤登临,日日东流故故深。cháo shēng jiāng shàng huàn dēng lín,rì rì dōng liú gù gù shēn。
十尺莼丝风荡扬,一天鱼信雨侵淫。shí chǐ chún sī fēng dàng yáng,yī tiān yú xìn yǔ qīn yín。
鸱夷去后犹堪恨,禹迹南来不可寻。chī yí qù hòu yóu kān hèn,yǔ jì nán lái bù kě xún。
一曲吴娃双画桨,蛟龙堆里昼阴阴。yī qū wú wá shuāng huà jiǎng,jiāo lóng duī lǐ zhòu yīn yīn。

秋怀十二首

陆深

总为秋光满葛巾,未应偏怪白头新。zǒng wèi qiū guāng mǎn gé jīn,wèi yīng piān guài bái tóu xīn。
明珠本自能疑我,沙鸟何心却避人。míng zhū běn zì néng yí wǒ,shā niǎo hé xīn què bì rén。
一片云轻终过眼,百年论定不随身。yī piàn yún qīng zhōng guò yǎn,bǎi nián lùn dìng bù suí shēn。
草堂旧在三江上,听水听风知几巡。cǎo táng jiù zài sān jiāng shàng,tīng shuǐ tīng fēng zhī jǐ xún。