古诗词

喜春来·有见

吴绮

一湾绿水花遮路,朱栏人倚楼。yī wān lǜ shuǐ huā zhē lù,zhū lán rén yǐ lóu。
娇憨不肯下帘钩。jiāo hān bù kěn xià lián gōu。
莫转头,新月半天愁。mò zhuǎn tóu,xīn yuè bàn tiān chóu。

吴绮

吴绮(1619~1694) 清代词人。字园次,一字丰南,号绮园,又号听翁。江都(今江苏扬州)人。顺治十一年(1645)贡生、荐授弘文院中书舍人,升兵部主事、武选司员外郎。又任湖州知府,以多风力,尚风节,饶风雅,时人称之为“三风太守“。后失官,再未出仕。 吴绮的作品>>

猜您喜欢

南浦·鲍子韶邀集莲社庵即送家观庄入粤

吴绮

参军鲍照,爱携蛮榼趁秋光。cān jūn bào zhào,ài xié mán kē chèn qiū guāng。
来值芙蓉城主、逸兴满潇湘。lái zhí fú róng chéng zhǔ yì xīng mǎn xiāo xiāng。
走马大堤沙软,到鸡园、竹下拥胡床。zǒu mǎ dà dī shā ruǎn,dào jī yuán zhú xià yōng hú chuáng。
把两江烟水,尽收金斝,点染付奚囊。bǎ liǎng jiāng yān shuǐ,jǐn shōu jīn jiǎ,diǎn rǎn fù xī náng。
叵耐荻花枫叶,正飕飕、凄绝似浔阳。pǒ nài dí huā fēng yè,zhèng sōu sōu qī jué shì xún yáng。
肠断河梁分手,更卧病清漳。cháng duàn hé liáng fēn shǒu,gèng wò bìng qīng zhāng。
自是旅游无好况,人留人别总堪伤。zì shì lǚ yóu wú hǎo kuàng,rén liú rén bié zǒng kān shāng。
赖庾公还把,一天风月好平章。lài yǔ gōng hái bǎ,yī tiān fēng yuè hǎo píng zhāng。

金明池集曾波阁

吴绮

白鹤珠宫,苍龙玉沼,司马浮踪暂息。bái hè zhū gōng,cāng lóng yù zhǎo,sī mǎ fú zōng zàn xī。
砧杵动、离心欲冷,有今雨旧雨上客。zhēn chǔ dòng lí xīn yù lěng,yǒu jīn yǔ jiù yǔ shàng kè。
过虹桥、皂盖飞来,总踏乱、几亩寒山秋碧。guò hóng qiáo zào gài fēi lái,zǒng tà luàn jǐ mǔ hán shān qiū bì。
向竹里行盘,花间弄斝,共道西园重集。xiàng zhú lǐ xíng pán,huā jiān nòng jiǎ,gòng dào xī yuán zhòng jí。
可怪双江帆影急。kě guài shuāng jiāng fān yǐng jí。
把好梦吹残,胜游空忆。bǎ hǎo mèng chuī cán,shèng yóu kōng yì。
风中曲、琼箫竞响,波上月、锦灯同色。fēng zhōng qū qióng xiāo jìng xiǎng,bō shàng yuè jǐn dēng tóng sè。
况芙蓉、地主情多,便柳折旗亭,怎生消得。kuàng fú róng dì zhǔ qíng duō,biàn liǔ zhé qí tíng,zěn shēng xiāo dé。
且尽量衔杯,擘笺分韵,莫负清宵瑶瑟。qiě jǐn liàng xián bēi,bāi jiān fēn yùn,mò fù qīng xiāo yáo sè。

减字木兰花·秦淮

吴绮

秦皇凿地。qín huáng záo dì。
未必齐梁无王气。wèi bì qí liáng wú wáng qì。
花月春江。huā yuè chūn jiāng。
多少帘栊金粉香。duō shǎo lián lóng jīn fěn xiāng。
兰成赋后。lán chéng fù hòu。
六代莺花秋影瘦。liù dài yīng huā qiū yǐng shòu。
一半栏干。yī bàn lán gàn。
剩与诗人倚暮寒。shèng yǔ shī rén yǐ mù hán。

桃花水桃叶渡

吴绮

渡头烟水绿于罗。dù tóu yān shuǐ lǜ yú luó。
桃叶旧凌波。táo yè jiù líng bō。
怜人去,剩情多。lián rén qù,shèng qíng duō。
团扇不成歌。tuán shàn bù chéng gē。
鹊驾反成讹。què jià fǎn chéng é。
慢经过。màn jīng guò。
柳丝犹把曲尘搓。liǔ sī yóu bǎ qū chén cuō。
奈春何。nài chūn hé。

钓船笛邀笛步

吴绮

沙上白蘋香,长笛一声归去。shā shàng bái píng xiāng,zhǎng dí yī shēng guī qù。
烟草可怜犹碧,挽风流难住。yān cǎo kě lián yóu bì,wǎn fēng liú nán zhù。
一湾烟水夜三更,月色澹如许。yī wān yān shuǐ yè sān gèng,yuè sè dàn rú xǔ。
只有老渔残弄,唤眠鸥听取。zhǐ yǒu lǎo yú cán nòng,huàn mián ōu tīng qǔ。

太常引·赏心亭

吴绮

溪流绀碧柳扶疏。xī liú gàn bì liǔ fú shū。
幽绝似玄都。yōu jué shì xuán dōu。
第一是名区。dì yī shì míng qū。
真合称、周郎画图。zhēn hé chēng zhōu láng huà tú。
袁安雅致,青山独卧,雪影共清癯。yuán ān yǎ zhì,qīng shān dú wò,xuě yǐng gòng qīng qú。
拔去恐须臾。bá qù kǒng xū yú。
问往代、清风怎知。wèn wǎng dài qīng fēng zěn zhī。

燕归梁乌衣巷

吴绮

古巷闲来暗自伤。gǔ xiàng xián lái àn zì shāng。
不待斜阳。bù dài xié yáng。
当时人物总寻常。dāng shí rén wù zǒng xún cháng。
更休笑,燕儿忙。gèng xiū xiào,yàn ér máng。
翩翩裘马来何处,总非是,旧儿郎。piān piān qiú mǎ lái hé chù,zǒng fēi shì,jiù ér láng。
一般花草上欢场。yī bān huā cǎo shàng huān chǎng。
别自有,好华堂。bié zì yǒu,hǎo huá táng。

鹊桥仙·朱雀航

吴绮

效忠伤顶,衔悲补发,此地争传遗迹。xiào zhōng shāng dǐng,xián bēi bǔ fā,cǐ dì zhēng chuán yí jì。
春来野草不胜愁,犹自带、古人残碧。chūn lái yě cǎo bù shèng chóu,yóu zì dài gǔ rén cán bì。
晴虹朝亘,寒潮夜上,愁绝重来行客。qíng hóng cháo gèn,hán cháo yè shàng,chóu jué zhòng lái xíng kè。
八驺何日在车前,笑王郎、捶残油壁。bā zōu hé rì zài chē qián,xiào wáng láng chuí cán yóu bì。

望远行·周孝侯台

吴绮

雉堞斜通势不孤。zhì dié xié tōng shì bù gū。
春树参差画图。chūn shù cān chà huà tú。
斩蛟射虎只须臾。zhǎn jiāo shè hǔ zhǐ xū yú。
英雄偏爱读奇书。yīng xióng piān ài dú qí shū。
花寂寞,草模糊。huā jì mò,cǎo mó hú。
红衬斜阳影铺。hóng chèn xié yáng yǐng pù。
回头四十八年馀。huí tóu sì shí bā nián yú。
老夫曾此戏鸠车。lǎo fū céng cǐ xì jiū chē。

凤栖梧凤凰台

吴绮

独上高台寻六代。dú shàng gāo tái xún liù dài。
多少江山,都在斜阳外。duō shǎo jiāng shān,dōu zài xié yáng wài。
极目浮云还四海。jí mù fú yún hái sì hǎi。
回头更恨斜阳快。huí tóu gèng hèn xié yáng kuài。
鹭渚龙山何处在,莫种梧桐,空把鸾皇待。lù zhǔ lóng shān hé chù zài,mò zhǒng wú tóng,kōng bǎ luán huáng dài。
无数啼乌声不奈。wú shù tí wū shēng bù nài。
凤凰却恐乾坤隘。fèng huáng què kǒng qián kūn ài。

菩萨蛮·古瓦官寺

吴绮

重来忘了升之路。zhòng lái wàng le shēng zhī lù。
当时白浪今何处。dāng shí bái làng jīn hé chù。
休挂旧宫幡。xiū guà jiù gōng fān。
秋风片片寒。qiū fēng piàn piàn hán。
犹记金经舍。yóu jì jīn jīng shě。
亲为三郎写。qīn wèi sān láng xiě。
石佛几时来。shí fú jǐ shí lái。
袈裟绣绿苔。jiā shā xiù lǜ tái。

杏花天·杏花村

吴绮

东风初到乌衣路。dōng fēng chū dào wū yī lù。
开尽了、轻红千树。kāi jǐn le qīng hóng qiān shù。
癫狂不见当年杜。diān kuáng bù jiàn dāng nián dù。
花袅酒旗青纻。huā niǎo jiǔ qí qīng zhù。
又过了榆钱柳絮。yòu guò le yú qián liǔ xù。
浑莫劝、东君且住。hún mò quàn dōng jūn qiě zhù。
恨他燕子衔春去。hèn tā yàn zi xián chūn qù。
一片香泥何处。yī piàn xiāng ní hé chù。

浣溪沙·青溪

吴绮

几曲空传碧玉流。jǐ qū kōng chuán bì yù liú。
小姑归后暮烟收。xiǎo gū guī hòu mù yān shōu。
闲来休倚钿箜篌。xián lái xiū yǐ diàn kōng hóu。
绿树难遮三月恨,碧云长带一江秋。lǜ shù nán zhē sān yuè hèn,bì yún zhǎng dài yī jiāng qiū。
那堪重忆少年游。nà kān zhòng yì shǎo nián yóu。

清平乐·芳乐苑

吴绮

酒痕沾地。jiǔ hén zhān dì。
宫市灯花里。gōng shì dēng huā lǐ。
彻夜金扉浑不闭,浪把江山戏。chè yè jīn fēi hún bù bì,làng bǎ jiāng shān xì。
风流六代常新。fēng liú liù dài cháng xīn。
教人却恨东昏。jiào rén què hèn dōng hūn。
笑煞莲花满地,可怜芳草罗裙。xiào shā lián huā mǎn dì,kě lián fāng cǎo luó qún。

夜游宫·华林园

吴绮

濠濮空留馀想。háo pú kōng liú yú xiǎng。
翠华至、几番游赏。cuì huá zhì jǐ fān yóu shǎng。
此日林泉都板荡。cǐ rì lín quán dōu bǎn dàng。
只宫蛙,闹秋风,连夜响。zhǐ gōng wā,nào qiū fēng,lián yè xiǎng。
莫更登高望。mò gèng dēng gāo wàng。
便怪石、岂能无恙。biàn guài shí qǐ néng wú yàng。
何事最堪成怅怏。hé shì zuì kān chéng chàng yàng。
笑铜驼,出还埋,多扰攘。xiào tóng tuó,chū hái mái,duō rǎo rǎng。