古诗词

瀛海图为李宗易谕德歌

陆深

天南咫尺帝城隅,山灵水秀相盘纡。tiān nán zhǐ chǐ dì chéng yú,shān líng shuǐ xiù xiāng pán yū。
中有瀛海接银汉,吞九云梦涵五湖。zhōng yǒu yíng hǎi jiē yín hàn,tūn jiǔ yún mèng hán wǔ hú。
太行西来走其下,排列七十二朵青珊瑚。tài xíng xī lái zǒu qí xià,pái liè qī shí èr duǒ qīng shān hú。
微风吹波縠纹净,明月照影骊珠孤。wēi fēng chuī bō hú wén jìng,míng yuè zhào yǐng lí zhū gū。
汪汪千顷荡星斗,上下一碧随鸥凫。wāng wāng qiān qǐng dàng xīng dòu,shàng xià yī bì suí ōu fú。
世传神龙有窟宅,霹雳惊起头角殊。shì chuán shén lóng yǒu kū zhái,pī lì jīng qǐ tóu jiǎo shū。
化为霖雨洒六合,波涛壁立风云粗。huà wèi lín yǔ sǎ liù hé,bō tāo bì lì fēng yún cū。
须臾光霁变天地,荏苒花柳呈芳腴。xū yú guāng jì biàn tiān dì,rěn rǎn huā liǔ chéng fāng yú。
我闻弱流三万远隔扶桑外,六鳌三岛空传呼。wǒ wén ruò liú sān wàn yuǎn gé fú sāng wài,liù áo sān dǎo kōng chuán hū。
玉堂学士李太白,家住瀛海真蓬壶。yù táng xué shì lǐ tài bái,jiā zhù yíng hǎi zhēn péng hú。
水心楼阁开云母,风外帘栊蹙浪珠。shuǐ xīn lóu gé kāi yún mǔ,fēng wài lián lóng cù làng zhū。
有时倚槛一长眺,宛见云中五色清虚都。yǒu shí yǐ kǎn yī zhǎng tiào,wǎn jiàn yún zhōng wǔ sè qīng xū dōu。
心胸已着秘书省,殿陛恭承子大夫。xīn xiōng yǐ zhe mì shū shěng,diàn bì gōng chéng zi dà fū。
青钱万选绝代有,白璧连城天下无。qīng qián wàn xuǎn jué dài yǒu,bái bì lián chéng tiān xià wú。
频年文场拔董贾,昨岁武举罗孙吴。pín nián wén chǎng bá dǒng jiǎ,zuó suì wǔ jǔ luó sūn wú。
庙堂自当金玉器,鼎鼐竟与盐梅俱。miào táng zì dāng jīn yù qì,dǐng nài jìng yǔ yán méi jù。
周家申甫嵩岳降,苏氏轼辙眉山枯。zhōu jiā shēn fǔ sōng yuè jiàng,sū shì shì zhé méi shān kū。
大贤应运重得地,瀛海似也非其徒。dà xián yīng yùn zhòng dé dì,yíng hǎi shì yě fēi qí tú。
江南程生近好手,点缀金碧工调朱。jiāng nán chéng shēng jìn hǎo shǒu,diǎn zhuì jīn bì gōng diào zhū。
经营意匠入窅眇,翻取商岩旧典谟。jīng yíng yì jiàng rù yǎo miǎo,fān qǔ shāng yán jiù diǎn mó。
玉颜丈人古冠佩,疑是退直金銮趋。yù yán zhàng rén gǔ guān pèi,yí shì tuì zhí jīn luán qū。
手挥一筹探海水,坐见清浅连桑榆。shǒu huī yī chóu tàn hǎi shuǐ,zuò jiàn qīng qiǎn lián sāng yú。
鲁连高蹈带侠气,仲子汗漫甘乘桴。lǔ lián gāo dǎo dài xiá qì,zhòng zi hàn màn gān chéng fú。
君不见张子房,借前箸为汉驱。jūn bù jiàn zhāng zi fáng,jiè qián zhù wèi hàn qū。
请看此筹一下,能奠万古之皇图。qǐng kàn cǐ chóu yī xià,néng diàn wàn gǔ zhī huáng tú。

陆深

明松江府上海人,初名荣,字子渊,号俨山。弘治十八年进士二甲第一。授编修。遭刘瑾忌,改南京主事,瑾诛,复职。累官四川左布政使。嘉靖中,官至詹事府詹事。卒谥文裕。工书。有《俨山集》、《续集》、《外集》。 陆深的作品>>

猜您喜欢

新钉篇

陆深

曾闻新人不如故,今见旧钉不如新。céng wén xīn rén bù rú gù,jīn jiàn jiù dīng bù rú xīn。
沙沈苔卧土花涩,钻刺无功愁杀人。shā shěn tái wò tǔ huā sè,zuān cì wú gōng chóu shā rén。
嗟尔钉同一铁先,颖脱遂鸠拙。jiē ěr dīng tóng yī tiě xiān,yǐng tuō suì jiū zhuō。
不见赤日中,炙手或可热。bù jiàn chì rì zhōng,zhì shǒu huò kě rè。
天道每如此,人事安足说。tiān dào měi rú cǐ,rén shì ān zú shuō。
噫嚱嘘少妇利口,可以出走。yī xì xū shǎo fù lì kǒu,kě yǐ chū zǒu。
疆奴制家,闭目摇手。jiāng nú zhì jiā,bì mù yáo shǒu。
国之老成,典刑谁守。guó zhī lǎo chéng,diǎn xíng shuí shǒu。
岁寒之姿,松柏是有。suì hán zhī zī,sōng bǎi shì yǒu。
愿汝且弗嗔,劝汝一杯酒。yuàn rǔ qiě fú chēn,quàn rǔ yī bēi jiǔ。
可怜旧钉曾为新,那愁新钉不为旧。kě lián jiù dīng céng wèi xīn,nà chóu xīn dīng bù wèi jiù。

元日诗

陆深

太阳蚀,太白赤,三辰多失职。tài yáng shí,tài bái chì,sān chén duō shī zhí。
愿我皇帝建极,群寮旰食。yuàn wǒ huáng dì jiàn jí,qún liáo gàn shí。
上天孔神,下监无忒。shàng tiān kǒng shén,xià jiān wú tè。
先民有言攸好德,微臣作诗以戒元日。xiān mín yǒu yán yōu hǎo dé,wēi chén zuò shī yǐ jiè yuán rì。

守岁词

陆深

垂垂绛蜡银檠满,乌薪盘兽金炉暖。chuí chuí jiàng là yín qíng mǎn,wū xīn pán shòu jīn lú nuǎn。
宫井迢迢玉漏声,参移斗转欲三更。gōng jǐng tiáo tiáo yù lòu shēng,cān yí dòu zhuǎn yù sān gèng。
小臣贱妾团圞守,皇帝陛下增万寿。xiǎo chén jiàn qiè tuán luán shǒu,huáng dì bì xià zēng wàn shòu。

闵雨词

陆深

炎空一碧金乌走,白龙蟠泥黑沈薮。yán kōng yī bì jīn wū zǒu,bái lóng pán ní hēi shěn sǒu。
农人望雨如望珠,一点一颗胜一斗。nóng rén wàng yǔ rú wàng zhū,yī diǎn yī kē shèng yī dòu。
清晨染土按五方,黄冠烹蛇巫酹酒。qīng chén rǎn tǔ àn wǔ fāng,huáng guān pēng shé wū lèi jiǔ。
天门九重空尔为,五月作尾六月首。tiān mén jiǔ zhòng kōng ěr wèi,wǔ yuè zuò wěi liù yuè shǒu。
君不见随车雨,贤太守。jūn bù jiàn suí chē yǔ,xián tài shǒu。

元旦试笔二首和柴德美

陆深

天门次第列中官,御幄含风春尚寒。tiān mén cì dì liè zhōng guān,yù wò hán fēng chūn shàng hán。
拜罢两班文共武,相逢屈指计迎銮。bài bà liǎng bān wén gòng wǔ,xiāng féng qū zhǐ jì yíng luán。

元旦试笔二首和柴德美

陆深

帝德唯天仰日新,圣经书法重王春。dì dé wéi tiān yǎng rì xīn,shèng jīng shū fǎ zhòng wáng chūn。
青阳应律方东令,翠辇临边正北巡。qīng yáng yīng lǜ fāng dōng lìng,cuì niǎn lín biān zhèng běi xún。

节妇吟

陆深

深闺独抱旧分铜,泪逐黄昏怨晓风。shēn guī dú bào jiù fēn tóng,lèi zhú huáng hūn yuàn xiǎo fēng。
惟有五更孤枕梦,尚将膏沭到飞蓬。wéi yǒu wǔ gèng gū zhěn mèng,shàng jiāng gāo shù dào fēi péng。

县斋春宴

陆深

蓬莱方丈像三山,舞象驯狮效百蛮。péng lái fāng zhàng xiàng sān shān,wǔ xiàng xùn shī xiào bǎi mán。
人自东郊向南郭,春从天上到人间。rén zì dōng jiāo xiàng nán guō,chūn cóng tiān shàng dào rén jiān。

闺词四首

陆深

背人憔悴转回廊,试折花枝比淡妆。bèi rén qiáo cuì zhuǎn huí láng,shì zhé huā zhī bǐ dàn zhuāng。
不忍问春深几许,芭蕉新绿过东墙。bù rěn wèn chūn shēn jǐ xǔ,bā jiāo xīn lǜ guò dōng qiáng。

闺词四首

陆深

水阁看花怕到迟,白罗团扇手忘持。shuǐ gé kàn huā pà dào chí,bái luó tuán shàn shǒu wàng chí。
多情更向侍儿说,庭院深深称赌棋。duō qíng gèng xiàng shì ér shuō,tíng yuàn shēn shēn chēng dǔ qí。

闺词四首

陆深

晚妆重整翠花钿,满指兰膏试碧泉。wǎn zhuāng zhòng zhěng cuì huā diàn,mǎn zhǐ lán gāo shì bì quán。
欲向姮娥诉恩怨,人间天上共孤眠。yù xiàng héng é sù ēn yuàn,rén jiān tiān shàng gòng gū mián。

闺词四首

陆深

薰笼百和晓妆残,起探阴晴绕石阑。xūn lóng bǎi hé xiǎo zhuāng cán,qǐ tàn yīn qíng rào shí lán。
折得梅花无寄处,自怜纤指怨深寒。zhé dé méi huā wú jì chù,zì lián xiān zhǐ yuàn shēn hán。

清河东渡

陆深

乳鸭苗鱼促刺稠,紫茸翠带弄轻柔。rǔ yā miáo yú cù cì chóu,zǐ rōng cuì dài nòng qīng róu。
渡船人语回风细,疑是江南小埠头。dù chuán rén yǔ huí fēng xì,yí shì jiāng nán xiǎo bù tóu。

又闺词四首

陆深

庭锁繁花昼景长,绣针刻晷记春光。tíng suǒ fán huā zhòu jǐng zhǎng,xiù zhēn kè guǐ jì chūn guāng。
行天嫌杀金乌懒,到得黄昏怯上床。xíng tiān xián shā jīn wū lǎn,dào dé huáng hūn qiè shàng chuáng。

又闺词四首

陆深

池馆残妆坐晚凉,自将金弹打鸳鸯。chí guǎn cán zhuāng zuò wǎn liáng,zì jiāng jīn dàn dǎ yuān yāng。
打得鸳鸯各飞去,白莲花度并头香。dǎ dé yuān yāng gè fēi qù,bái lián huā dù bìng tóu xiāng。