古诗词

俨山西偏凿方塘而未及泉四面洼空若壁适春潮暴涨悬溜而下若珠玑万斛水晶帘一段迸空垂舞喷射照耀夺人目睛而冲撞漰湃顷焉出声又若张乐洞庭之上信天下之奇观也作诗纪之

陆深

九天落银河,一部喧水乐。jiǔ tiān luò yín hé,yī bù xuān shuǐ lè。
自昔饫奇闻,于兹破尘浊。zì xī yù qí wén,yú zī pò chén zhuó。
东风吹海门,潮头拥蛟鳄。dōng fēng chuī hǎi mén,cháo tóu yōng jiāo è。
漫坡已铺练,溜崖遂悬瀑。màn pō yǐ pù liàn,liū yá suì xuán pù。
雅音发铿鍧,天籁韵宫角。yǎ yīn fā kēng hōng,tiān lài yùn gōng jiǎo。
横开水晶帘,乱飐珍珠雹。héng kāi shuǐ jīng lián,luàn zhǎn zhēn zhū báo。
回风拂沤沫,落日漾瀺灂。huí fēng fú ōu mò,luò rì yàng chán zhuó。
排波摧冰霜,荡空惊鹳鹤。pái bō cuī bīng shuāng,dàng kōng jīng guàn hè。
虽惭达人观,缅希百川学。suī cán dá rén guān,miǎn xī bǎi chuān xué。
无私理则然,盈科仰先觉。wú sī lǐ zé rán,yíng kē yǎng xiān jué。
嗟予方寡陋,昔贤何渺邈。jiē yǔ fāng guǎ lòu,xī xián hé miǎo miǎo。
垂老卜此居,偶尔期浣濯。chuí lǎo bo cǐ jū,ǒu ěr qī huàn zhuó。
林木日已繁,茅衡向堪斫。lín mù rì yǐ fán,máo héng xiàng kān zhuó。
相要素心人,文史事商榷。xiāng yào sù xīn rén,wén shǐ shì shāng què。

陆深

明松江府上海人,初名荣,字子渊,号俨山。弘治十八年进士二甲第一。授编修。遭刘瑾忌,改南京主事,瑾诛,复职。累官四川左布政使。嘉靖中,官至詹事府詹事。卒谥文裕。工书。有《俨山集》、《续集》、《外集》。 陆深的作品>>

猜您喜欢

雪后次西峰韵二首

陆深

独上高楼望雪峰,有人卧雪伴长松。dú shàng gāo lóu wàng xuě fēng,yǒu rén wò xuě bàn zhǎng sōng。
不知门外停车盖,铁被觚棱睡正浓。bù zhī mén wài tíng chē gài,tiě bèi gū léng shuì zhèng nóng。

题倪云林画寿斋诗转寿唐龙江

陆深

倪郎逸笔寿斋诗,转寿龙江海鹤姿。ní láng yì bǐ shòu zhāi shī,zhuǎn shòu lóng jiāng hǎi hè zī。
如此山林岁寒节,便?千文鬓成丝。rú cǐ shān lín suì hán jié,biàn pīn qiān wén bìn chéng sī。

题黄斗塘诗画

陆深

飞鸿雪迹为谁留,笔底青松走翠虬。fēi hóng xuě jì wèi shuí liú,bǐ dǐ qīng sōng zǒu cuì qiú。
忆得县衙公事散,听风听雨水西头。yì dé xiàn yá gōng shì sàn,tīng fēng tīng yǔ shuǐ xī tóu。

送顾生文美游瑞安

陆深

碧峰黄叶酿高秋,满架图书手校雠。bì fēng huáng yè niàng gāo qiū,mǎn jià tú shū shǒu xiào chóu。
见说远游南海去,好随龙气望瀛洲。jiàn shuō yuǎn yóu nán hǎi qù,hǎo suí lóng qì wàng yíng zhōu。

题冯会东雪竹卷

陆深

强项折腰还一时,要看雪里两三枝。qiáng xiàng zhé yāo hái yī shí,yào kàn xuě lǐ liǎng sān zhī。
春风桃李花无数,白白红红吹又吹。chūn fēng táo lǐ huā wú shù,bái bái hóng hóng chuī yòu chuī。

寄南庄

陆深

相看无限故园情,独寄西楼向晚晴。xiāng kàn wú xiàn gù yuán qíng,dú jì xī lóu xiàng wǎn qíng。
秋水一奁天上下,荻花枫叶隔江城。qiū shuǐ yī lián tiān shàng xià,dí huā fēng yè gé jiāng chéng。

赠董子元

陆深

汝家旧业天人策,汉室公卿第一流。rǔ jiā jiù yè tiān rén cè,hàn shì gōng qīng dì yī liú。
犹有箕裘待华胄,杏花春雨曲江头。yóu yǒu jī qiú dài huá zhòu,xìng huā chūn yǔ qū jiāng tóu。

题画萱

陆深

树背殷勤祝岁华,短锄将雨护春沙。shù bèi yīn qín zhù suì huá,duǎn chú jiāng yǔ hù chūn shā。
朝来省识丹青意,留取堂中日日花。cháo lái shěng shí dān qīng yì,liú qǔ táng zhōng rì rì huā。

题画寄陶良伯

陆深

东谷先生谷水东,黑头归去五云中。dōng gǔ xiān shēng gǔ shuǐ dōng,hēi tóu guī qù wǔ yún zhōng。
门前五柳今如许,不负陶家有祖风。mén qián wǔ liǔ jīn rú xǔ,bù fù táo jiā yǒu zǔ fēng。

题悦茶卷

陆深

水竹交居事事宜,更将春思斗枪旗。shuǐ zhú jiāo jū shì shì yí,gèng jiāng chūn sī dòu qiāng qí。
分符调得中泠到,未放松阴鹤梦迟。fēn fú diào dé zhōng líng dào,wèi fàng sōng yīn hè mèng chí。

予与袭锦子别凡十年矣丙戍冬初再得书不胜驰想题此寄之

陆深

人间真有杨州鹤,海上宁无青鸟书。rén jiān zhēn yǒu yáng zhōu hè,hǎi shàng níng wú qīng niǎo shū。
一纸应须万金价,相思又是十年馀。yī zhǐ yīng xū wàn jīn jià,xiāng sī yòu shì shí nián yú。

题马麟画兰

陆深

秋风九畹正离离,画里相看一两枝。qiū fēng jiǔ wǎn zhèng lí lí,huà lǐ xiāng kàn yī liǎng zhī。
欲寄所思无柰远,闲拈湘管对题诗。yù jì suǒ sī wú nài yuǎn,xián niān xiāng guǎn duì tí shī。

梅雪绝句三首

陆深

岭南多梅却少雪,塞北苦寒花绝无。lǐng nán duō méi què shǎo xuě,sāi běi kǔ hán huā jué wú。
争似吴峰千尺白,暗香疏影两三株。zhēng shì wú fēng qiān chǐ bái,àn xiāng shū yǐng liǎng sān zhū。

梅雪绝句三首

陆深

主人亭子青山曲,雪护梅花傍绮疏。zhǔ rén tíng zi qīng shān qū,xuě hù méi huā bàng qǐ shū。
扶起隔宵淹酒病,裹头袖手仗消除。fú qǐ gé xiāo yān jiǔ bìng,guǒ tóu xiù shǒu zhàng xiāo chú。

梅雪绝句三首

陆深

浅沙细水独相亲,无赖飞琼妒早春。qiǎn shā xì shuǐ dú xiāng qīn,wú lài fēi qióng dù zǎo chūn。
本是玉肌偏耐冷,卷帘孤负惜花人。běn shì yù jī piān nài lěng,juǎn lián gū fù xī huā rén。