古诗词

醉红妆咏萤次辕文

吴绮

一天凉月弄晴晖,带清霜,白雁飞。yī tiān liáng yuè nòng qíng huī,dài qīng shuāng,bái yàn fēi。
故人煮酒送将归,红烛下,有蛾眉。gù rén zhǔ jiǔ sòng jiāng guī,hóng zhú xià,yǒu é méi。
白梅花底雪垂垂,歌金缕,劝酴醾。bái méi huā dǐ xuě chuí chuí,gē jīn lǚ,quàn tú mí。
笑问青楼曾薄幸,如杜牧,是为谁。xiào wèn qīng lóu céng báo xìng,rú dù mù,shì wèi shuí。

吴绮

吴绮(1619~1694) 清代词人。字园次,一字丰南,号绮园,又号听翁。江都(今江苏扬州)人。顺治十一年(1645)贡生、荐授弘文院中书舍人,升兵部主事、武选司员外郎。又任湖州知府,以多风力,尚风节,饶风雅,时人称之为“三风太守“。后失官,再未出仕。 吴绮的作品>>

猜您喜欢

风入松·丁韬汝雨中过访曾波阁

吴绮

寥阳仙院泻红泉,偶住画桥偏。liáo yáng xiān yuàn xiè hóng quán,ǒu zhù huà qiáo piān。
冲泥忽有元珍到,挥松尘、溜折波圆。chōng ní hū yǒu yuán zhēn dào,huī sōng chén liū zhé bō yuán。
小子凡应题凤,先生高比栖蝉。xiǎo zi fán yīng tí fèng,xiān shēng gāo bǐ qī chán。
绕池芳树似斜川,秋色老湘烟。rào chí fāng shù shì xié chuān,qiū sè lǎo xiāng yān。
相留且共奇文赏,怕归骢、锦湿连钱。xiāng liú qiě gòng qí wén shǎng,pà guī cōng jǐn shī lián qián。
旧雨何如今雨,余年幸值忘年。jiù yǔ hé rú jīn yǔ,yú nián xìng zhí wàng nián。

苏幕遮·次上若韵

吴绮

绣帘闲,金锁涩。xiù lián xián,jīn suǒ sè。
一片青苔、只许离人立。yī piàn qīng tái zhǐ xǔ lí rén lì。
何处紫骝归未得。hé chù zǐ liú guī wèi dé。
数尽东风、三月将三十。shù jǐn dōng fēng sān yuè jiāng sān shí。
没商量,无信息。méi shāng liàng,wú xìn xī。
恨煞双蛾,不放春愁出。hèn shā shuāng é,bù fàng chūn chóu chū。
楼下落花红更急。lóu xià luò huā hóng gèng jí。
鹦鹉欺人,错报门前客。yīng wǔ qī rén,cuò bào mén qián kè。

苏幕遮·次上若韵

吴绮

小桃慵,垂柳细。xiǎo táo yōng,chuí liǔ xì。
检点斜阳,正在销魂际。jiǎn diǎn xié yáng,zhèng zài xiāo hún jì。
比翼在天花并蒂。bǐ yì zài tiān huā bìng dì。
谎现天台,误中刘郎计。huǎng xiàn tiān tái,wù zhōng liú láng jì。
日空长,春忒易。rì kōng zhǎng,chūn tè yì。
小玉无愁,不解将人替。xiǎo yù wú chóu,bù jiě jiāng rén tì。
裙褶无多还更系。qún zhě wú duō hái gèng xì。
锦瑟松时,认得相思意。jǐn sè sōng shí,rèn dé xiāng sī yì。

连理枝

吴绮

恨煞兰舟荡,轻许罗衫放。hèn shā lán zhōu dàng,qīng xǔ luó shān fàng。
胆怯空房,愁添满镜,是何离况。dǎn qiè kōng fáng,chóu tiān mǎn jìng,shì hé lí kuàng。
看床儿犹是向时铺,怎今宵难上。kàn chuáng ér yóu shì xiàng shí pù,zěn jīn xiāo nán shàng。
犹记临行样,难把游踪望。yóu jì lín xíng yàng,nán bǎ yóu zōng wàng。
落叶轻狂,残花冷淡,总成抛漾。luò yè qīng kuáng,cán huā lěng dàn,zǒng chéng pāo yàng。
只阶前蟋蟀忒多情,到更深相傍。zhǐ jiē qián xī shuài tè duō qíng,dào gèng shēn xiāng bàng。

连理枝

吴绮

客里西风早,槛外烟波绕。kè lǐ xī fēng zǎo,kǎn wài yān bō rào。
好句频传,美人何处,碧云秋杳。hǎo jù pín chuán,měi rén hé chù,bì yún qiū yǎo。
听花间屐齿破莓苔,是谢池春早。tīng huā jiān jī chǐ pò méi tái,shì xiè chí chūn zǎo。
莫把桐荫扫,共取金蕉舀。mò bǎ tóng yīn sǎo,gòng qǔ jīn jiāo yǎo。
朗月华灯,南皮人散,几时重到。lǎng yuè huá dēng,nán pí rén sàn,jǐ shí zhòng dào。
望东来飞盖过红桥,待芙蓉开了。wàng dōng lái fēi gài guò hóng qiáo,dài fú róng kāi le。

满江红·岳坟次武穆原韵

吴绮

南渡杨刘,到此日、功名销歇。nán dù yáng liú,dào cǐ rì gōng míng xiāo xiē。
只今有、西陵华表,标题忠烈。zhǐ jīn yǒu xī líng huá biǎo,biāo tí zhōng liè。
三字冤沉犴室土,两宫泪洒龙成月。sān zì yuān chén àn shì tǔ,liǎng gōng lèi sǎ lóng chéng yuè。
笑玉环、脑后是何人,情非切。xiào yù huán nǎo hòu shì hé rén,qíng fēi qiè。
一湖水,千峰雪。yī hú shuǐ,qiān fēng xuě。
身纵死,名难灭。shēn zòng sǐ,míng nán miè。
把椒浆浇奠,唾壶堪缺。bǎ jiāo jiāng jiāo diàn,tuò hú kān quē。
道上金牌人有口,阶前铁像心无血。dào shàng jīn pái rén yǒu kǒu,jiē qián tiě xiàng xīn wú xuè。
只荒祠、犹自对遗宫,神依阙。zhǐ huāng cí yóu zì duì yí gōng,shén yī quē。

满江红·岳坟次武穆原韵

吴绮

李下无蹊,问当代、谁为逋峭。lǐ xià wú qī,wèn dāng dài shuí wèi bū qiào。
最爱是,文章高处,尽君嘻笑。zuì ài shì,wén zhāng gāo chù,jǐn jūn xī xiào。
世事漫须真实相,家传自擅清平调。shì shì màn xū zhēn shí xiāng,jiā chuán zì shàn qīng píng diào。
便扣门、报有俗人来,唯长啸。biàn kòu mén bào yǒu sú rén lái,wéi zhǎng xiào。
林下酌,溪边钓。lín xià zhuó,xī biān diào。
约羊求,偕德耀。yuē yáng qiú,xié dé yào。
把顽仙骇叟,任他猜料。bǎ wán xiān hài sǒu,rèn tā cāi liào。
公瑾当筵曾顾误,小红倚笛偏能妙。gōng jǐn dāng yán céng gù wù,xiǎo hóng yǐ dí piān néng miào。
看浮云、富贵只寻常,头宁掉。kàn fú yún fù guì zhǐ xún cháng,tóu níng diào。

满江红·岳坟次武穆原韵

吴绮

一点青青,是娲后、补残余石。yī diǎn qīng qīng,shì wā hòu bǔ cán yú shí。
向此处、洪流独砥,巍然千尺。xiàng cǐ chù hóng liú dú dǐ,wēi rán qiān chǐ。
纵步欲凌鹰隼背,蟠根直下蛟龙宅。zòng bù yù líng yīng sǔn bèi,pán gēn zhí xià jiāo lóng zhái。
问当年、留带旧风流,空陈迹。wèn dāng nián liú dài jiù fēng liú,kōng chén jì。
山两岸,分南北。shān liǎng àn,fēn nán běi。
水一派,流今昔。shuǐ yī pài,liú jīn xī。
把天风海月,尽教收拾。bǎ tiān fēng hǎi yuè,jǐn jiào shōu shí。
孤磬声摇残照紫,乱帆影挂秋云碧。gū qìng shēng yáo cán zhào zǐ,luàn fān yǐng guà qiū yún bì。
上危楼、极目送归鸿,吹横笛。shàng wēi lóu jí mù sòng guī hóng,chuī héng dí。

满江红·岳坟次武穆原韵

吴绮

丁鹤重游,恰正遇、水曹诗客。dīng hè zhòng yóu,qià zhèng yù shuǐ cáo shī kè。
更相携、斜阳溪上,鹭鸥分席。gèng xiāng xié xié yáng xī shàng,lù ōu fēn xí。
十里轻烟桃叶舫,一桥凉雨梅花笛。shí lǐ qīng yān táo yè fǎng,yī qiáo liáng yǔ méi huā dí。
只钱郎、宅畔数江峰,依然碧。zhǐ qián láng zhái pàn shù jiāng fēng,yī rán bì。
庾公扇,谢公屐。yǔ gōng shàn,xiè gōng jī。
追胜赏,俱陈迹。zhuī shèng shǎng,jù chén jì。
念金门待漏,不堪重忆。niàn jīn mén dài lòu,bù kān zhòng yì。
春树暮云还惜别,高山流水谁相识。chūn shù mù yún hái xī bié,gāo shān liú shuǐ shuí xiāng shí。
倘长安、亲旧问狂夫,添吟癖。tǎng zhǎng ān qīn jiù wèn kuáng fū,tiān yín pǐ。

满江红·岳坟次武穆原韵

吴绮

四海传烽,问时事、何堪太息。sì hǎi chuán fēng,wèn shí shì hé kān tài xī。
公此去、偏能慷慨,气凌边隘。gōng cǐ qù piān néng kāng kǎi,qì líng biān ài。
吾急而求应恨晚,天方待治何忧敌。wú jí ér qiú yīng hèn wǎn,tiān fāng dài zhì hé yōu dí。
想鸣鞭、万里过蚕丛,旌旗易。xiǎng míng biān wàn lǐ guò cán cóng,jīng qí yì。
景略坐,常扪虱。jǐng lüè zuò,cháng mén shī。
安石墅,曾同弈。ān shí shù,céng tóng yì。
但河梁揽袂,黯然送客。dàn hé liáng lǎn mèi,àn rán sòng kè。
八阵河山斜日影,两川旗鼓清秋色。bā zhèn hé shān xié rì yǐng,liǎng chuān qí gǔ qīng qiū sè。
愿诗篇、频与捷书来,长相忆。yuàn shī piān pín yǔ jié shū lái,zhǎng xiāng yì。

满江红·岳坟次武穆原韵

吴绮

多少朱门,都不见、开樽筵客。duō shǎo zhū mén,dōu bù jiàn kāi zūn yán kè。
陈孺子、贫居委巷,偏为设食。chén rú zi pín jū wěi xiàng,piān wèi shè shí。
娄护已无鲭可饱,季鹰只有鲈堪忆。lóu hù yǐ wú qīng kě bǎo,jì yīng zhǐ yǒu lú kān yì。
便盘飧、真足胜华筵,欢相得。biàn pán sūn zhēn zú shèng huá yán,huān xiāng dé。
橙已熟,香同擘。chéng yǐ shú,xiāng tóng bāi。
梅渐放,花还摘。méi jiàn fàng,huā hái zhāi。
更南皮飞盖,不期而集。gèng nán pí fēi gài,bù qī ér jí。
醉我倾将瓶几个,泥谁典却钗双只。zuì wǒ qīng jiāng píng jǐ gè,ní shuí diǎn què chāi shuāng zhǐ。
想明朝、佳事好喧传,今何夕。xiǎng míng cháo jiā shì hǎo xuān chuán,jīn hé xī。

满江红·岳坟次武穆原韵

吴绮

四海论交,问当代、谁为凿齿。sì hǎi lùn jiāo,wèn dāng dài shuí wèi záo chǐ。
喜今日、倡予和汝,入林伊始。xǐ jīn rì chàng yǔ hé rǔ,rù lín yī shǐ。
老子直须床上卧,先生且向山中起。lǎo zi zhí xū chuáng shàng wò,xiān shēng qiě xiàng shān zhōng qǐ。
尽人间、下士笑如雷,苍蝇耳。jǐn rén jiān xià shì xiào rú léi,cāng yíng ěr。
嗟肉食,原堪鄙。jiē ròu shí,yuán kān bǐ。
便蓬筚,宁不喜。biàn péng bì,níng bù xǐ。
但酒酣击缶,壮心难已。dàn jiǔ hān jī fǒu,zhuàng xīn nán yǐ。
坐井笑他蛙自大,读书干得萤将死。zuò jǐng xiào tā wā zì dà,dú shū gàn dé yíng jiāng sǐ。
待纵横、羽猎向长杨,从吾子。dài zòng héng yǔ liè xiàng zhǎng yáng,cóng wú zi。

满江红·岳坟次武穆原韵

吴绮

海上闲云,缘底事、误来京洛。hǎi shàng xián yún,yuán dǐ shì wù lái jīng luò。
向金门索米,玉阶持橐。xiàng jīn mén suǒ mǐ,yù jiē chí tuó。
髀肉晚销燕市马,乡心秋冷扬州鹤。bì ròu wǎn xiāo yàn shì mǎ,xiāng xīn qiū lěng yáng zhōu hè。
问英雄、广武近何如,浑闲却。wèn yīng xióng guǎng wǔ jìn hé rú,hún xián què。
鸡一肋,蜗双角。jī yī lē,wō shuāng jiǎo。
空竞逐,终消索。kōng jìng zhú,zhōng xiāo suǒ。
尽浮沉诗酒,任天安着。jǐn fú chén shī jiǔ,rèn tiān ān zhe。
海上文章苏玉局,人间游戏东方朔。hǎi shàng wén zhāng sū yù jú,rén jiān yóu xì dōng fāng shuò。
看儿曹、得意不寻常,非吾乐。kàn ér cáo dé yì bù xún cháng,fēi wú lè。

满江红·岳坟次武穆原韵

吴绮

骨相如斯,君休认、林间巢许。gǔ xiāng rú sī,jūn xiū rèn lín jiān cháo xǔ。
怪早向东皋返驾,为松菊主。guài zǎo xiàng dōng gāo fǎn jià,wèi sōng jú zhǔ。
塞马不归燕市月,荒鸡共舞巴山雨。sāi mǎ bù guī yàn shì yuè,huāng jī gòng wǔ bā shān yǔ。
笑英雄、冷落付樵渔,家何处。xiào yīng xióng lěng luò fù qiáo yú,jiā hé chù。
同病也,惟吾与。tóng bìng yě,wéi wú yǔ。
合志者,还谁伫。hé zhì zhě,hái shuí zhù。
只水哉亭子,当风而踞。zhǐ shuǐ zāi tíng zi,dāng fēng ér jù。
高手且笼观局袖,急流暂弄回鼓。gāo shǒu qiě lóng guān jú xiù,jí liú zàn nòng huí gǔ。
把离骚醉读,向西江、呼天语。bǎ lí sāo zuì dú,xiàng xī jiāng hū tiān yǔ。

满江红·岳坟次武穆原韵

吴绮

碧镂红牙,有谁是、当今秦柳。bì lòu hóng yá,yǒu shuí shì dāng jīn qín liǔ。
共说道、挂冠归去,人称漫叟。gòng shuō dào guà guān guī qù,rén chēng màn sǒu。
孤竹祠边乌长角,大槐宫里貂笼首。gū zhú cí biān wū zhǎng jiǎo,dà huái gōng lǐ diāo lóng shǒu。
问年时、豪气可曾除,君言否。wèn nián shí háo qì kě céng chú,jūn yán fǒu。
天付与,凌云手。tiān fù yǔ,líng yún shǒu。
人罕及,粲花口。rén hǎn jí,càn huā kǒu。
尽蛾眉谣诼,任他群妇。jǐn é méi yáo zhuó,rèn tā qún fù。
楚泽好栽君子竹,汉书合下贤人酒。chǔ zé hǎo zāi jūn zi zhú,hàn shū hé xià xián rén jiǔ。
待华阴山上乎先来、骑龙狗。dài huá yīn shān shàng hū xiān lái qí lóng gǒu。