古诗词

竹斋歌

陆深

君不见仙尉斋前数竿竹,劲于龙髯嫩于玉。jūn bù jiàn xiān wèi zhāi qián shù gān zhú,jìn yú lóng rán nèn yú yù。
向晚冰霜如有情,多时盘箸宁无肉。xiàng wǎn bīng shuāng rú yǒu qíng,duō shí pán zhù níng wú ròu。
一从手种春雨馀,摇动青冥散炎燠。yī cóng shǒu zhǒng chūn yǔ yú,yáo dòng qīng míng sàn yán yù。
未论留汗等琬琰,先须截管谐琴筑。wèi lùn liú hàn děng wǎn yǎn,xiān xū jié guǎn xié qín zhù。
曾闻子猷傲山阴,何如卫武歌淇澳。céng wén zi yóu ào shān yīn,hé rú wèi wǔ gē qí ào。
虚斋中含八面凉,恍疑潇湘秋万斛。xū zhāi zhōng hán bā miàn liáng,huǎng yí xiāo xiāng qiū wàn hú。
轩窗隐映月渐移,枕簟飘萧粉初扑。xuān chuāng yǐn yìng yuè jiàn yí,zhěn diàn piāo xiāo fěn chū pū。
堪拟封侯自千亩,正有幽人在空谷。kān nǐ fēng hóu zì qiān mǔ,zhèng yǒu yōu rén zài kōng gǔ。
冻雷惊笋起卧龙,怪石蟠根解群鹿。dòng léi jīng sǔn qǐ wò lóng,guài shí pán gēn jiě qún lù。
绕檐日日报平安,一岁清风三百六。rào yán rì rì bào píng ān,yī suì qīng fēng sān bǎi liù。
斋中本是潇洒人,岁寒之交元有神。zhāi zhōng běn shì xiāo sǎ rén,suì hán zhī jiāo yuán yǒu shén。
当年随计赴上国,尚书宰相俱心亲。dāng nián suí jì fù shàng guó,shàng shū zǎi xiāng jù xīn qīn。
人言松柏并奇操,共爱金玉寻芳邻。rén yán sōng bǎi bìng qí cāo,gòng ài jīn yù xún fāng lín。
燕京争夸见仿佛,黄金别筑高嶙峋。yàn jīng zhēng kuā jiàn fǎng fú,huáng jīn bié zhù gāo lín xún。
剑江回首旧隐地,花县拜命新行春。jiàn jiāng huí shǒu jiù yǐn dì,huā xiàn bài mìng xīn xíng chūn。
朅来小试钓鳌手,东海□袅垂丝纶。qiè lái xiǎo shì diào áo shǒu,dōng hǎi niǎo chuí sī lún。
九苞彩凤下览德,千里青云高致身。jiǔ bāo cǎi fèng xià lǎn dé,qiān lǐ qīng yún gāo zhì shēn。
仇香枳棘昔同调,蒋诩径路今通津。chóu xiāng zhǐ jí xī tóng diào,jiǎng xǔ jìng lù jīn tōng jīn。
暂将形影照南浦,若比甘棠尤逼真。zàn jiāng xíng yǐng zhào nán pǔ,ruò bǐ gān táng yóu bī zhēn。
我歌竹斋君试听,天子用尔清风尘,会须嶰谷逢伶伦。wǒ gē zhú zhāi jūn shì tīng,tiān zi yòng ěr qīng fēng chén,huì xū xiè gǔ féng líng lún。

陆深

明松江府上海人,初名荣,字子渊,号俨山。弘治十八年进士二甲第一。授编修。遭刘瑾忌,改南京主事,瑾诛,复职。累官四川左布政使。嘉靖中,官至詹事府詹事。卒谥文裕。工书。有《俨山集》、《续集》、《外集》。 陆深的作品>>

猜您喜欢

雪后次西峰韵二首

陆深

独上高楼望雪峰,有人卧雪伴长松。dú shàng gāo lóu wàng xuě fēng,yǒu rén wò xuě bàn zhǎng sōng。
不知门外停车盖,铁被觚棱睡正浓。bù zhī mén wài tíng chē gài,tiě bèi gū léng shuì zhèng nóng。

题倪云林画寿斋诗转寿唐龙江

陆深

倪郎逸笔寿斋诗,转寿龙江海鹤姿。ní láng yì bǐ shòu zhāi shī,zhuǎn shòu lóng jiāng hǎi hè zī。
如此山林岁寒节,便?千文鬓成丝。rú cǐ shān lín suì hán jié,biàn pīn qiān wén bìn chéng sī。

题黄斗塘诗画

陆深

飞鸿雪迹为谁留,笔底青松走翠虬。fēi hóng xuě jì wèi shuí liú,bǐ dǐ qīng sōng zǒu cuì qiú。
忆得县衙公事散,听风听雨水西头。yì dé xiàn yá gōng shì sàn,tīng fēng tīng yǔ shuǐ xī tóu。

送顾生文美游瑞安

陆深

碧峰黄叶酿高秋,满架图书手校雠。bì fēng huáng yè niàng gāo qiū,mǎn jià tú shū shǒu xiào chóu。
见说远游南海去,好随龙气望瀛洲。jiàn shuō yuǎn yóu nán hǎi qù,hǎo suí lóng qì wàng yíng zhōu。

题冯会东雪竹卷

陆深

强项折腰还一时,要看雪里两三枝。qiáng xiàng zhé yāo hái yī shí,yào kàn xuě lǐ liǎng sān zhī。
春风桃李花无数,白白红红吹又吹。chūn fēng táo lǐ huā wú shù,bái bái hóng hóng chuī yòu chuī。

寄南庄

陆深

相看无限故园情,独寄西楼向晚晴。xiāng kàn wú xiàn gù yuán qíng,dú jì xī lóu xiàng wǎn qíng。
秋水一奁天上下,荻花枫叶隔江城。qiū shuǐ yī lián tiān shàng xià,dí huā fēng yè gé jiāng chéng。

赠董子元

陆深

汝家旧业天人策,汉室公卿第一流。rǔ jiā jiù yè tiān rén cè,hàn shì gōng qīng dì yī liú。
犹有箕裘待华胄,杏花春雨曲江头。yóu yǒu jī qiú dài huá zhòu,xìng huā chūn yǔ qū jiāng tóu。

题画萱

陆深

树背殷勤祝岁华,短锄将雨护春沙。shù bèi yīn qín zhù suì huá,duǎn chú jiāng yǔ hù chūn shā。
朝来省识丹青意,留取堂中日日花。cháo lái shěng shí dān qīng yì,liú qǔ táng zhōng rì rì huā。

题画寄陶良伯

陆深

东谷先生谷水东,黑头归去五云中。dōng gǔ xiān shēng gǔ shuǐ dōng,hēi tóu guī qù wǔ yún zhōng。
门前五柳今如许,不负陶家有祖风。mén qián wǔ liǔ jīn rú xǔ,bù fù táo jiā yǒu zǔ fēng。

题悦茶卷

陆深

水竹交居事事宜,更将春思斗枪旗。shuǐ zhú jiāo jū shì shì yí,gèng jiāng chūn sī dòu qiāng qí。
分符调得中泠到,未放松阴鹤梦迟。fēn fú diào dé zhōng líng dào,wèi fàng sōng yīn hè mèng chí。

予与袭锦子别凡十年矣丙戍冬初再得书不胜驰想题此寄之

陆深

人间真有杨州鹤,海上宁无青鸟书。rén jiān zhēn yǒu yáng zhōu hè,hǎi shàng níng wú qīng niǎo shū。
一纸应须万金价,相思又是十年馀。yī zhǐ yīng xū wàn jīn jià,xiāng sī yòu shì shí nián yú。

题马麟画兰

陆深

秋风九畹正离离,画里相看一两枝。qiū fēng jiǔ wǎn zhèng lí lí,huà lǐ xiāng kàn yī liǎng zhī。
欲寄所思无柰远,闲拈湘管对题诗。yù jì suǒ sī wú nài yuǎn,xián niān xiāng guǎn duì tí shī。

梅雪绝句三首

陆深

岭南多梅却少雪,塞北苦寒花绝无。lǐng nán duō méi què shǎo xuě,sāi běi kǔ hán huā jué wú。
争似吴峰千尺白,暗香疏影两三株。zhēng shì wú fēng qiān chǐ bái,àn xiāng shū yǐng liǎng sān zhū。

梅雪绝句三首

陆深

主人亭子青山曲,雪护梅花傍绮疏。zhǔ rén tíng zi qīng shān qū,xuě hù méi huā bàng qǐ shū。
扶起隔宵淹酒病,裹头袖手仗消除。fú qǐ gé xiāo yān jiǔ bìng,guǒ tóu xiù shǒu zhàng xiāo chú。

梅雪绝句三首

陆深

浅沙细水独相亲,无赖飞琼妒早春。qiǎn shā xì shuǐ dú xiāng qīn,wú lài fēi qióng dù zǎo chūn。
本是玉肌偏耐冷,卷帘孤负惜花人。běn shì yù jī piān nài lěng,juǎn lián gū fù xī huā rén。