古诗词

题郑侠流民图

陆深

近时画手数吴伟,泰和郭诩差可拟。jìn shí huà shǒu shù wú wěi,tài hé guō xǔ chà kě nǐ。
良工位置着意深,何但烟云生笔底。liáng gōng wèi zhì zhe yì shēn,hé dàn yān yún shēng bǐ dǐ。
此图浅淡颇有工,描写人物间关里。cǐ tú qiǎn dàn pǒ yǒu gōng,miáo xiě rén wù jiān guān lǐ。
骨肉牵联老稚兼,衣裳褴缕面目紫。gǔ ròu qiān lián lǎo zhì jiān,yī shang lán lǚ miàn mù zǐ。
云是郑侠流民图,仿佛啼号声满耳。yún shì zhèng xiá liú mín tú,fǎng fú tí hào shēng mǎn ěr。
风回草树生昼阴,翠壁华堂容有此。fēng huí cǎo shù shēng zhòu yīn,cuì bì huá táng róng yǒu cǐ。
云间才子曹濮阳,胸藏丘壑心如水。yún jiān cái zi cáo pú yáng,xiōng cáng qiū hè xīn rú shuǐ。
朅来射策光明宫,便欲饱暖同遐迩。qiè lái shè cè guāng míng gōng,biàn yù bǎo nuǎn tóng xiá ěr。
俸赀积月数不盈,擘画太半收书史。fèng zī jī yuè shù bù yíng,bāi huà tài bàn shōu shū shǐ。
时骑瘦马向长安,买得残缣大小李。shí qí shòu mǎ xiàng zhǎng ān,mǎi dé cán jiān dà xiǎo lǐ。
会心论格不论钱,袖来向我陈终始。huì xīn lùn gé bù lùn qián,xiù lái xiàng wǒ chén zhōng shǐ。
关同荆浩久己无,马远夏圭呼不起。guān tóng jīng hào jiǔ jǐ wú,mǎ yuǎn xià guī hū bù qǐ。
郭生自是清狂人,东抹西涂聊复尔。guō shēng zì shì qīng kuáng rén,dōng mǒ xī tú liáo fù ěr。
太平有象鸡狗肥,世路无情乡井徙。tài píng yǒu xiàng jī gǒu féi,shì lù wú qíng xiāng jǐng xǐ。
君不见治乱兴亡各一时,凭仗调和与燮理。jūn bù jiàn zhì luàn xīng wáng gè yī shí,píng zhàng diào hé yǔ xiè lǐ。
民瘼宁知千百端,君门空瞻一万里。mín mò níng zhī qiān bǎi duān,jūn mén kōng zhān yī wàn lǐ。
摩挲此图,展转不已。mó sā cǐ tú,zhǎn zhuǎn bù yǐ。
荆文相公,熙丰天子。jīng wén xiāng gōng,xī fēng tiān zi。

陆深

明松江府上海人,初名荣,字子渊,号俨山。弘治十八年进士二甲第一。授编修。遭刘瑾忌,改南京主事,瑾诛,复职。累官四川左布政使。嘉靖中,官至詹事府詹事。卒谥文裕。工书。有《俨山集》、《续集》、《外集》。 陆深的作品>>

猜您喜欢

秋怀十二首

陆深

总为秋光满葛巾,未应偏怪白头新。zǒng wèi qiū guāng mǎn gé jīn,wèi yīng piān guài bái tóu xīn。
明珠本自能疑我,沙鸟何心却避人。míng zhū běn zì néng yí wǒ,shā niǎo hé xīn què bì rén。
一片云轻终过眼,百年论定不随身。yī piàn yún qīng zhōng guò yǎn,bǎi nián lùn dìng bù suí shēn。
草堂旧在三江上,听水听风知几巡。cǎo táng jiù zài sān jiāng shàng,tīng shuǐ tīng fēng zhī jǐ xún。

秋怀十二首

陆深

团扇情多咏未休,井梧何事强知秋。tuán shàn qíng duō yǒng wèi xiū,jǐng wú hé shì qiáng zhī qiū。
霜华先上双蓬鬓,壮气空馀独倚楼。shuāng huá xiān shàng shuāng péng bìn,zhuàng qì kōng yú dú yǐ lóu。
谁复常何工荐士,徒闻李广不封侯。shuí fù cháng hé gōng jiàn shì,tú wén lǐ guǎng bù fēng hóu。
千寻铁锁如堪借,借与人间锁断愁。qiān xún tiě suǒ rú kān jiè,jiè yǔ rén jiān suǒ duàn chóu。

秋怀十二首

陆深

病回门巷昼长扃,留滞周南改岁星。bìng huí mén xiàng zhòu zhǎng jiōng,liú zhì zhōu nán gǎi suì xīng。
满目秋容频看镜,十年旧带屡移钉。mǎn mù qiū róng pín kàn jìng,shí nián jiù dài lǚ yí dīng。
高梧急雨闻金井,柞火新凉照素屏。gāo wú jí yǔ wén jīn jǐng,zhà huǒ xīn liáng zhào sù píng。
深夜不眠缘底事,自携铅椠校丹经。shēn yè bù mián yuán dǐ shì,zì xié qiān qiàn xiào dān jīng。

元宵

陆深

横笛短箫催暮筵,星桥火树共参天。héng dí duǎn xiāo cuī mù yán,xīng qiáo huǒ shù gòng cān tiān。
人于年谷占先兆,老向烟花正有缘。rén yú nián gǔ zhàn xiān zhào,lǎo xiàng yān huā zhèng yǒu yuán。
霄汉无声风力定,山河留影月华圆。xiāo hàn wú shēng fēng lì dìng,shān hé liú yǐng yuè huá yuán。
他乡频岁冰霜里,故国今宵殿阁边。tā xiāng pín suì bīng shuāng lǐ,gù guó jīn xiāo diàn gé biān。

渡江

陆深

桂楫兰桡江水生,前麾小队渡江行。guì jí lán ráo jiāng shuǐ shēng,qián huī xiǎo duì dù jiāng xíng。
人生几度东风面,花信一番春雨晴。rén shēng jǐ dù dōng fēng miàn,huā xìn yī fān chūn yǔ qíng。
初日出林光欲动,丰泥逐马滞犹轻。chū rì chū lín guāng yù dòng,fēng ní zhú mǎ zhì yóu qīng。
少年游钓难忘处,莫怪丘园太有情。shǎo nián yóu diào nán wàng chù,mò guài qiū yuán tài yǒu qíng。

旧墓

陆深

夕阳一片好山光,啼鸟啼猿总断肠。xī yáng yī piàn hǎo shān guāng,tí niǎo tí yuán zǒng duàn cháng。
有客已成风木恨,何人为废蓼莪章。yǒu kè yǐ chéng fēng mù hèn,hé rén wèi fèi liǎo é zhāng。
年年芳草催寒食,隐隐青山似洛阳。nián nián fāng cǎo cuī hán shí,yǐn yǐn qīng shān shì luò yáng。
流水桥东频立马,一杯时复奠椒浆。liú shuǐ qiáo dōng pín lì mǎ,yī bēi shí fù diàn jiāo jiāng。

七月四日与姚时望放舟过南浦

陆深

早秋烟水带云山,江上扁舟信往还。zǎo qiū yān shuǐ dài yún shān,jiāng shàng biǎn zhōu xìn wǎng hái。
潮力渐随青草短,野心元共白鸥闲。cháo lì jiàn suí qīng cǎo duǎn,yě xīn yuán gòng bái ōu xián。
爱谈旧事消残暑,赖有青尊破老悭。ài tán jiù shì xiāo cán shǔ,lài yǒu qīng zūn pò lǎo qiān。
四十年前钓游地,归来双鬓已成斑。sì shí nián qián diào yóu dì,guī lái shuāng bìn yǐ chéng bān。

次韵王子升侍御登姑苏玉峰二首

陆深

牙旗分队卷芳埃,独上姑苏百尺台。yá qí fēn duì juǎn fāng āi,dú shàng gū sū bǎi chǐ tái。
南斗下临东海近,青山多在白云隈。nán dòu xià lín dōng hǎi jìn,qīng shān duō zài bái yún wēi。
谩劳此地兴亡恨,共仰中朝将相才。mán láo cǐ dì xīng wáng hèn,gòng yǎng zhōng cháo jiāng xiāng cái。
合是长城应万里,野人林壑卧苍苔。hé shì zhǎng chéng yīng wàn lǐ,yě rén lín hè wò cāng tái。

次韵王子升侍御登姑苏玉峰二首

陆深

目极长亭更短亭,观风使者节初停。mù jí zhǎng tíng gèng duǎn tíng,guān fēng shǐ zhě jié chū tíng。
潮头东去和云白,山势西来绕郭青。cháo tóu dōng qù hé yún bái,shān shì xī lái rào guō qīng。
艳冶莺花春入望,太平门户昼长扃。yàn yě yīng huā chūn rù wàng,tài píng mén hù zhòu zhǎng jiōng。
阖闾最爱干将剑,化鹤归来尚姓丁。hé lǘ zuì ài gàn jiāng jiàn,huà hè guī lái shàng xìng dīng。

五日夜坐见新月

陆深

中庭秋影又经年,节序惊传巧夕前。zhōng tíng qiū yǐng yòu jīng nián,jié xù jīng chuán qiǎo xī qián。
一井西风梧叶信,满溪凉露稻花天。yī jǐng xī fēng wú yè xìn,mǎn xī liáng lù dào huā tiān。
多情宋玉偏工赋,晓事扬雄晚尚玄。duō qíng sòng yù piān gōng fù,xiǎo shì yáng xióng wǎn shàng xuán。
江上小堂蕉石里,不妨灯火抱书眠。jiāng shàng xiǎo táng jiāo shí lǐ,bù fáng dēng huǒ bào shū mián。

怀江东山居

陆深

知非知命复知还,不负青青屋后山。zhī fēi zhī mìng fù zhī hái,bù fù qīng qīng wū hòu shān。
无数好花临水净,几群娇鸟弄春蛮。wú shù hǎo huā lín shuǐ jìng,jǐ qún jiāo niǎo nòng chūn mán。
子云辞赋终成悔,摩诘图书早占闲。zi yún cí fù zhōng chéng huǐ,mó jí tú shū zǎo zhàn xián。
爱杀江楼无一事,重帘长护白云间。ài shā jiāng lóu wú yī shì,zhòng lián zhǎng hù bái yún jiān。

元宵风雨

陆深

风雨无端妒早春,上元灯火寂游尘。fēng yǔ wú duān dù zǎo chūn,shàng yuán dēng huǒ jì yóu chén。
此身天地谁非幻,何物阴晴解弄人。cǐ shēn tiān dì shuí fēi huàn,hé wù yīn qíng jiě nòng rén。
台殿下方空怅望,星娥高处自精神。tái diàn xià fāng kōng chàng wàng,xīng é gāo chù zì jīng shén。
强扶残病酬佳节,绛蜡银屏照座新。qiáng fú cán bìng chóu jiā jié,jiàng là yín píng zhào zuò xīn。

元日渡江二首

陆深

残日楼台媚远天,清寒先觉鬓毛偏。cán rì lóu tái mèi yuǎn tiān,qīng hán xiān jué bìn máo piān。
多情桑梓依江郭,过眼烟花改岁年。duō qíng sāng zǐ yī jiāng guō,guò yǎn yān huā gǎi suì nián。
龙气常占云五色,蓬山只隔路三千。lóng qì cháng zhàn yún wǔ sè,péng shān zhǐ gé lù sān qiān。
东风似解知人意,吹向梅边复柳边。dōng fēng shì jiě zhī rén yì,chuī xiàng méi biān fù liǔ biān。

元日渡江二首

陆深

潮回沙际识春回,远见帆樯映雪开。cháo huí shā jì shí chūn huí,yuǎn jiàn fān qiáng yìng xuě kāi。
向晚中流空日月,倚天隔岸有楼台。xiàng wǎn zhōng liú kōng rì yuè,yǐ tiān gé àn yǒu lóu tái。
波涛东下元相逐,鸥鹭群飞莫浪猜。bō tāo dōng xià yuán xiāng zhú,ōu lù qún fēi mò làng cāi。
一望海云俱不极,令人遥忆济川才。yī wàng hǎi yún jù bù jí,lìng rén yáo yì jì chuān cái。

十八夜雨

陆深

细雨斜风转寂寥,闹春灯火第三宵。xì yǔ xié fēng zhuǎn jì liáo,nào chūn dēng huǒ dì sān xiāo。
姮娥爱影收鸾镜,歌吹生寒湿凤箫。héng é ài yǐng shōu luán jìng,gē chuī shēng hán shī fèng xiāo。
此夜金吾还不禁,多情银烛更高烧。cǐ yè jīn wú hái bù jìn,duō qíng yín zhú gèng gāo shāo。
阴晴本自关天意,恩怨人间总未消。yīn qíng běn zì guān tiān yì,ēn yuàn rén jiān zǒng wèi xiāo。