古诗词

赠澹斋

黄淮

管鲍论心百世豪,陈雷气概漆投胶。guǎn bào lùn xīn bǎi shì háo,chén léi qì gài qī tóu jiāo。
嗟余久困艰危日,念子能敦道义交。jiē yú jiǔ kùn jiān wēi rì,niàn zi néng dūn dào yì jiāo。
周庙樽彝存古制,阴崖松柏挺寒梢。zhōu miào zūn yí cún gǔ zhì,yīn yá sōng bǎi tǐng hán shāo。
由来苦调知音少,慎勿逢人作解嘲。yóu lái kǔ diào zhī yīn shǎo,shèn wù féng rén zuò jiě cháo。

黄淮

明浙江永嘉人,字宗豫,洪武三十年进士。永乐时,曾与解缙等并直文渊阁,进右春坊大学士。后为汉王高煦所谮,系诏狱十年。洪熙初复官,寻兼武英殿大学士,与杨荣等同掌内制。官终户部尚书。性明果,达于治体,善谳疑狱。有《省愆集》、《黄介庵集》。 黄淮的作品>>

猜您喜欢

悼伯兄

黄淮

蚤岁惊风拆雁行,季方那忍哭元方。zǎo suì jīng fēng chāi yàn xíng,jì fāng nà rěn kū yuán fāng。
音容日远嗟何及,手足情深念不忘。yīn róng rì yuǎn jiē hé jí,shǒu zú qíng shēn niàn bù wàng。
同穴无惭怜伉俪,承家有托在诸郎。tóng xué wú cán lián kàng lì,chéng jiā yǒu tuō zài zhū láng。
孤踪自愧多淹滞,极目烟云倍感伤。gū zōng zì kuì duō yān zhì,jí mù yān yún bèi gǎn shāng。

次韵二首

黄淮

朝士相知子最深,每从公暇即过临。cháo shì xiāng zhī zi zuì shēn,měi cóng gōng xiá jí guò lín。
风姿清润蓝田玉,文采光辉丽水金。fēng zī qīng rùn lán tián yù,wén cǎi guāng huī lì shuǐ jīn。
到处清谈多让席,有时白战独披襟。dào chù qīng tán duō ràng xí,yǒu shí bái zhàn dú pī jīn。
客边相聚尤相洽,肯负当年故旧心。kè biān xiāng jù yóu xiāng qià,kěn fù dāng nián gù jiù xīn。

次韵二首

黄淮

堪笑年来疾转深,每惭易象戒甘临。kān xiào nián lái jí zhuǎn shēn,měi cán yì xiàng jiè gān lín。
穷途力困盐车轭,行橐贫无月俸金。qióng tú lì kùn yán chē è,xíng tuó pín wú yuè fèng jīn。
恋阙子牟言在耳,思亲陆续泪沾襟。liàn quē zi móu yán zài ěr,sī qīn lù xù lèi zhān jīn。
中天日月悬光景,安得馀辉照我心。zhōng tiān rì yuè xuán guāng jǐng,ān dé yú huī zhào wǒ xīn。

次省斋韵二首

黄淮

游宦江湖辙已周,穷途寥落几经秋。yóu huàn jiāng hú zhé yǐ zhōu,qióng tú liáo luò jǐ jīng qiū。
悠悠身世功名旧,纳纳乾坤日月浮。yōu yōu shēn shì gōng míng jiù,nà nà qián kūn rì yuè fú。
道在淳于终贷罪,数奇李广不封侯。dào zài chún yú zhōng dài zuì,shù qí lǐ guǎng bù fēng hóu。
由来得失关前定,且复高歌莫浪忧。yóu lái dé shī guān qián dìng,qiě fù gāo gē mò làng yōu。

次省斋韵二首

黄淮

年来甲子已云周,白发萧萧不耐秋。nián lái jiǎ zi yǐ yún zhōu,bái fā xiāo xiāo bù nài qiū。
思逐孤云天外远,身如一苇浪中浮。sī zhú gū yún tiān wài yuǎn,shēn rú yī wěi làng zhōng fú。
服田曾竭三时力,种橘能同万户侯。fú tián céng jié sān shí lì,zhǒng jú néng tóng wàn hù hóu。
农圃关心何日遂,清樽浊酒可忘忧。nóng pǔ guān xīn hé rì suì,qīng zūn zhuó jiǔ kě wàng yōu。

日本僧雪庭一旦端坐而逝耻庵赋诗挽之余亦次其韵

黄淮

法音曾演海门潮,万里东归剑阁遥。fǎ yīn céng yǎn hǎi mén cháo,wàn lǐ dōng guī jiàn gé yáo。
出水莲花元不染,凌霜松柏岂云凋。chū shuǐ lián huā yuán bù rǎn,líng shuāng sōng bǎi qǐ yún diāo。
机缘久向生前尽,杖锡还从劫外飘。jī yuán jiǔ xiàng shēng qián jǐn,zhàng xī hái cóng jié wài piāo。
回首庐山旧兰若,千峰明月虎溪桥。huí shǒu lú shān jiù lán ruò,qiān fēng míng yuè hǔ xī qiáo。

癸卯新春

黄淮

才入新春倍感伤,几回徙倚对斜阳。cái rù xīn chūn bèi gǎn shāng,jǐ huí xǐ yǐ duì xié yáng。
病魔刚遣无时去,诗债频催率意偿。bìng mó gāng qiǎn wú shí qù,shī zhài pín cuī lǜ yì cháng。
檐鹊无情休浪喜,野花何处但闻香。yán què wú qíng xiū làng xǐ,yě huā hé chù dàn wén xiāng。
东郊多少闲游子,衣马轻肥乐未央。dōng jiāo duō shǎo xián yóu zi,yī mǎ qīng féi lè wèi yāng。

承旧同僚诸阁老屡遣惠诗以志之

黄淮

人情疏阔易乖离,高义相怜久不衰。rén qíng shū kuò yì guāi lí,gāo yì xiāng lián jiǔ bù shuāi。
免使题门如翟尉,多缘知己过钟期。miǎn shǐ tí mén rú dí wèi,duō yuán zhī jǐ guò zhōng qī。
青霄云翮垂馀荫,阴壑霜松挺故枝。qīng xiāo yún hé chuí yú yīn,yīn hè shuāng sōng tǐng gù zhī。
瞻企无由怀似海,临风搔首一嗟咨。zhān qǐ wú yóu huái shì hǎi,lín fēng sāo shǒu yī jiē zī。

中秋次韵

黄淮

大地山河片影悬,冰轮飞上九重天。dà dì shān hé piàn yǐng xuán,bīng lún fēi shàng jiǔ zhòng tiān。
鸾笙度曲来云表,仙桂飘香到酒边。luán shēng dù qū lái yún biǎo,xiān guì piāo xiāng dào jiǔ biān。
愧我老怀空自负,羡君诗法蔼孤骞。kuì wǒ lǎo huái kōng zì fù,xiàn jūn shī fǎ ǎi gū qiān。
明年定在南楼上,坐看骊珠出海圆。míng nián dìng zài nán lóu shàng,zuò kàn lí zhū chū hǎi yuán。

中秋追和亡友蘖庵去岁所赋诗韵

黄淮

忆得年来曾待月,赓酬相属总称宜。yì dé nián lái céng dài yuè,gēng chóu xiāng shǔ zǒng chēng yí。
今宵看月犹前夜,此际怀人异昔时。jīn xiāo kàn yuè yóu qián yè,cǐ jì huái rén yì xī shí。
忍听招魂歌楚些,空闻伐木有遗诗。rěn tīng zhāo hún gē chǔ xiē,kōng wén fá mù yǒu yí shī。
寸心摧拆如灰冷,生死那堪重别离。cùn xīn cuī chāi rú huī lěng,shēng sǐ nà kān zhòng bié lí。

重九次韵二首

黄淮

红叶迎霜万树酣,黄花压帽发鬖鬖。hóng yè yíng shuāng wàn shù hān,huáng huā yā mào fā sān sān。
四时乡思秋偏切,九日壶觞老尚堪。sì shí xiāng sī qiū piān qiè,jiǔ rì hú shāng lǎo shàng kān。
伏枥霜蹄应暂蹶,抟霄风翮早图南。fú lì shuāng tí yīng zàn jué,tuán xiāo fēng hé zǎo tú nán。
高怀况复清如许,寒月流辉照碧潭。gāo huái kuàng fù qīng rú xǔ,hán yuè liú huī zhào bì tán。

重九次韵二首

黄淮

墨突由来不暇黔,悠然怀古闷恹恹。mò tū yóu lái bù xiá qián,yōu rán huái gǔ mèn yān yān。
诗篇漫兴休嫌拙,棋局无心亦懒拈。shī piān màn xīng xiū xián zhuō,qí jú wú xīn yì lǎn niān。
风色迎寒梁燕去,霜华拂水沼鱼潜。fēng sè yíng hán liáng yàn qù,shuāng huá fú shuǐ zhǎo yú qián。
细推物理沉吟久,不觉斜阳转后檐。xì tuī wù lǐ chén yín jiǔ,bù jué xié yáng zhuǎn hòu yán。

谨和家父寄来自述冬夜二诗韵

黄淮

承恩簪笔向螭头,薄德终贻父母忧。chéng ēn zān bǐ xiàng chī tóu,báo dé zhōng yí fù mǔ yōu。
乌鸟私情空缱绻,驽骀倦足尚迟留。wū niǎo sī qíng kōng qiǎn quǎn,nú dài juàn zú shàng chí liú。
迢迢云路如天远,冉冉年华逐水流。tiáo tiáo yún lù rú tiān yuǎn,rǎn rǎn nián huá zhú shuǐ liú。
忽拜新诗挥泪读,不知离思几时休。hū bài xīn shī huī lèi dú,bù zhī lí sī jǐ shí xiū。

谨和家父寄来自述冬夜二诗韵

黄淮

被拥尘毡藉地铺,凝寒惨若在冰壶。bèi yōng chén zhān jí dì pù,níng hán cǎn ruò zài bīng hú。
艰危感叹身飘泊,疏阔深惭学浅肤。jiān wēi gǎn tàn shēn piāo pō,shū kuò shēn cán xué qiǎn fū。
万里朔风吹断雁,满林霜月泣慈乌。wàn lǐ shuò fēng chuī duàn yàn,mǎn lín shuāng yuè qì cí wū。
漫漫长夜难成寐,愁对残灯照影孤。màn màn zhǎng yè nán chéng mèi,chóu duì cán dēng zhào yǐng gū。

用韵叙旧二首

黄淮

深沈秘阁殿东头,进退从容岂解忧。shēn shěn mì gé diàn dōng tóu,jìn tuì cóng róng qǐ jiě yōu。
自爱伯阳为柱史,谁夸阮瑀在陈留。zì ài bó yáng wèi zhù shǐ,shuí kuā ruǎn yǔ zài chén liú。
熙熙化日如春盎,湛湛恩波似海流。xī xī huà rì rú chūn àng,zhàn zhàn ēn bō shì hǎi liú。
几度金銮曾侍宴,中官传敕醉方休。jǐ dù jīn luán céng shì yàn,zhōng guān chuán chì zuì fāng xiū。