古诗词

赠才师用素轩沐公韵

郭登

蒲团草席任流年,坐断三生石上缘。pú tuán cǎo xí rèn liú nián,zuò duàn sān shēng shí shàng yuán。
空果空花非有相,闲风闲月本无禅。kōng guǒ kōng huā fēi yǒu xiāng,xián fēng xián yuè běn wú chán。
山瓶水冷龙藏雨,石鼎茶香鹤避烟。shān píng shuǐ lěng lóng cáng yǔ,shí dǐng chá xiāng hè bì yān。
闻说声尘悉清净,不将双耳听鸣泉。wén shuō shēng chén xī qīng jìng,bù jiāng shuāng ěr tīng míng quán。

郭登

明凤阳府人,字元登。郭英孙。幼英敏,及长博闻强记,好谈兵。景泰初以都督佥事守大同。自土木堡兵败后,边将畏缩,不敢接敌。登侦知敌踪后,以少胜多,军气为之一振。捷闻,封定襄伯。登治军纪律严明,料敌制胜,动合机宜,一时称善。谥忠武。 郭登的作品>>

猜您喜欢

游太华寺和素轩沐公春日韵

郭登

鹭渚鸥波接远天,落花飞絮满平川。lù zhǔ ōu bō jiē yuǎn tiān,luò huā fēi xù mǎn píng chuān。
春归客梦偏惊雨,寒食僧家不禁烟。chūn guī kè mèng piān jīng yǔ,hán shí sēng jiā bù jìn yān。
涧底泉声消永日,阶前草色换流年。jiàn dǐ quán shēng xiāo yǒng rì,jiē qián cǎo sè huàn liú nián。
何由近向东林住,常得寻师水石边。hé yóu jìn xiàng dōng lín zhù,cháng dé xún shī shuǐ shí biān。

寓滇阳寄京中友人

郭登

霜重梧桐叶渐飞,浅黄欺绿上荷衣。shuāng zhòng wú tóng yè jiàn fēi,qiǎn huáng qī lǜ shàng hé yī。
鲈肥江上秋将晚,酒熟山中客未归。lú féi jiāng shàng qiū jiāng wǎn,jiǔ shú shān zhōng kè wèi guī。
乡梦夜长鸡唱早,故人书远雁来稀。xiāng mèng yè zhǎng jī chàng zǎo,gù rén shū yuǎn yàn lái xī。
黄花两负东篱约,空对西风赋《式微》。huáng huā liǎng fù dōng lí yuē,kōng duì xī fēng fù shì wēi。

入缅取贼早发金沙江

郭登

征帆如箭鼓声齐,舟渡金沙更向西。zhēng fān rú jiàn gǔ shēng qí,zhōu dù jīn shā gèng xiàng xī。
石栈夜添蛮雨滑,晓江晴压瘴云低。shí zhàn yè tiān mán yǔ huá,xiǎo jiāng qíng yā zhàng yún dī。
水边乌鬼迎人起,竹里青猿望客啼。shuǐ biān wū guǐ yíng rén qǐ,zhú lǐ qīng yuán wàng kè tí。
又隔滇阳几千里,桐华榕叶晚凄凄。yòu gé diān yáng jǐ qiān lǐ,tóng huá róng yè wǎn qī qī。

经旧战场

郭登

一夜西风卷汉旌,连营兵甲散如星。yī yè xī fēng juǎn hàn jīng,lián yíng bīng jiǎ sàn rú xīng。
孤臣独抱终天痛,诸将难逃误国刑。gū chén dú bào zhōng tiān tòng,zhū jiāng nán táo wù guó xíng。
自恨中原无猛士,谁知高庙有神灵。zì hèn zhōng yuán wú měng shì,shuí zhī gāo miào yǒu shén líng。
黄河白骨斜阳里,衰草连天战血腥。huáng hé bái gǔ xié yáng lǐ,shuāi cǎo lián tiān zhàn xuè xīng。

客中春晚

郭登

远塞书难寄,空庭花自开。yuǎn sāi shū nán jì,kōng tíng huā zì kāi。
旧巢双燕子,今岁不曾来。jiù cháo shuāng yàn zi,jīn suì bù céng lái。

春日游山偶成

郭登

林下扶藤杖,溪边整葛巾。lín xià fú téng zhàng,xī biān zhěng gé jīn。
春风莫相妒,不是折花人。chūn fēng mò xiāng dù,bù shì zhé huā rén。

送人回京

郭登

秦山秋色陇山云,为客那堪复送君。qín shān qiū sè lǒng shān yún,wèi kè nà kān fù sòng jūn。
八月胡天寒气早,数声羌笛雪纷纷。bā yuè hú tiān hán qì zǎo,shù shēng qiāng dí xuě fēn fēn。

口号寄泾州守李宏

郭登

渡了黄河又黑河,春风秋月五年过。dù le huáng hé yòu hēi hé,chūn fēng qiū yuè wǔ nián guò。
泾阳太守如相问,更比来时白发多。jīng yáng tài shǒu rú xiāng wèn,gèng bǐ lái shí bái fā duō。

至高邮逢邢勉仁

郭登

客中相见倍相亲,白酒黄鸡莫笑贫。kè zhōng xiāng jiàn bèi xiāng qīn,bái jiǔ huáng jī mò xiào pín。
君住淮南我淮北,如何不是故乡人?jūn zhù huái nán wǒ huái běi,rú hé bù shì gù xiāng rén?

送人回京

郭登

迎得君来复送君,樱桃花发又经春。yíng dé jūn lái fù sòng jūn,yīng táo huā fā yòu jīng chūn。
谁知万里南征客,却向滇阳作主人。shuí zhī wàn lǐ nán zhēng kè,què xiàng diān yáng zuò zhǔ rén。

瓶笙

郭登

大杓才添小器盈,啾啾唧唧似吹笙。dà biāo cái tiān xiǎo qì yíng,jiū jiū jī jī shì chuī shēng。
儿童侧耳山翁笑,一任教他水火争。ér tóng cè ěr shān wēng xiào,yī rèn jiào tā shuǐ huǒ zhēng。

郭登

谢傅勋劳未可轻,从容谈笑却秦兵。xiè fù xūn láo wèi kě qīng,cóng róng tán xiào què qín bīng。
君王何事生疑阻,惭愧桓伊为抚筝。jūn wáng hé shì shēng yí zǔ,cán kuì huán yī wèi fǔ zhēng。

郭登

怕死贪生错认真,运筹多少费精神。pà sǐ tān shēng cuò rèn zhēn,yùn chóu duō shǎo fèi jīng shén。
看来总是争闲气,笑杀傍观袖手人。kàn lái zǒng shì zhēng xián qì,xiào shā bàng guān xiù shǒu rén。

天秤

郭登

体物何曾有重轻,相君因尔号阿衡。tǐ wù hé céng yǒu zhòng qīng,xiāng jūn yīn ěr hào ā héng。
谁多谁少皆公论,才有些儿便不平。shuí duō shuí shǎo jiē gōng lùn,cái yǒu xiē ér biàn bù píng。

郭登

绾蚓涂鸦不自嫌,却将毫末强楸挦。wǎn yǐn tú yā bù zì xián,què jiāng háo mò qiáng qiū xián。
中书老矣真无用,犹向人前要出尖。zhōng shū lǎo yǐ zhēn wú yòng,yóu xiàng rén qián yào chū jiān。
501234