古诗词

楸子树

郭登

窗前新栽楸子树,去岁移自东君家。chuāng qián xīn zāi qiū zi shù,qù suì yí zì dōng jūn jiā。
根深土冻重莫致,挽以两犍载一车。gēn shēn tǔ dòng zhòng mò zhì,wǎn yǐ liǎng jiān zài yī chē。
方经旬日即蓓蕾,秋深结子如丹砂。fāng jīng xún rì jí bèi lěi,qiū shēn jié zi rú dān shā。
人言此特余气耳,来岁未必能芬葩。rén yán cǐ tè yú qì ěr,lái suì wèi bì néng fēn pā。
我初闻之稍惊怪,重以土俗相传夸。wǒ chū wén zhī shāo jīng guài,zhòng yǐ tǔ sú xiāng chuán kuā。
今年春风已撩乱,千株万卉皆萌芽。jīn nián chūn fēng yǐ liāo luàn,qiān zhū wàn huì jiē méng yá。
南山青翠远可见,独有此树犹枯杈。nán shān qīng cuì yuǎn kě jiàn,dú yǒu cǐ shù yóu kū chā。
我征前言苦不乐,行怜坐惜恒咨嗟。wǒ zhēng qián yán kǔ bù lè,xíng lián zuò xī héng zī jiē。
连朝病困闭门卧,梦寐犹忆花如何。lián cháo bìng kùn bì mén wò,mèng mèi yóu yì huā rú hé。
今晨勿药强起坐,眊焉两瞳如隔纱。jīn chén wù yào qiáng qǐ zuò,mào yān liǎng tóng rú gé shā。
推窗一见笑绝倒,葱葱满树开成霞。tuī chuāng yī jiàn xiào jué dào,cōng cōng mǎn shù kāi chéng xiá。
冰绡素锦谁剪刻,小红轻翠相交加。bīng xiāo sù jǐn shuí jiǎn kè,xiǎo hóng qīng cuì xiāng jiāo jiā。
日光照耀春欲醉,翩翩蜂蝶争纷拿。rì guāng zhào yào chūn yù zuì,piān piān fēng dié zhēng fēn ná。
宾朋来观绕百匝,共疑造化理则那。bīn péng lái guān rào bǎi zā,gòng yí zào huà lǐ zé nà。
花枝烂熳色更好,诐辞轻易可信耶?岂非阳春有深意,怜我老惫来天涯。huā zhī làn màn sè gèng hǎo,bì cí qīng yì kě xìn yé?qǐ fēi yáng chūn yǒu shēn yì,lián wǒ lǎo bèi lái tiān yá。
浮生过半身计拙,有足不及蚿怜蛇。fú shēng guò bàn shēn jì zhuō,yǒu zú bù jí xián lián shé。
故教相伴慰岑寂,岂敢与物争豪奢。gù jiào xiāng bàn wèi cén jì,qǐ gǎn yǔ wù zhēng háo shē。
六年羁鳏入僧定,但未落发披袈裟。liù nián jī guān rù sēng dìng,dàn wèi luò fā pī jiā shā。
青裙小鬟别来久,泪眼垢腻首不珈。qīng qún xiǎo huán bié lái jiǔ,lèi yǎn gòu nì shǒu bù jiā。
已闻桂蠹化蝴蝶,忍听鹦鹉呼琵琶。yǐ wén guì dù huà hú dié,rěn tīng yīng wǔ hū pí pá。
花虽可爱不忍折,无人插向两髻丫。huā suī kě ài bù rěn zhé,wú rén chā xiàng liǎng jì yā。
钩帘静坐独清赏,天明起看到日斜。gōu lián jìng zuò dú qīng shǎng,tiān míng qǐ kàn dào rì xié。
知音未遇寡欢趣,有酒不饮惟烹茶。zhī yīn wèi yù guǎ huān qù,yǒu jiǔ bù yǐn wéi pēng chá。
前年官司催入贡,六千里路岂不遐。qián nián guān sī cuī rù gòng,liù qiān lǐ lù qǐ bù xiá。
移根天苑比琼树,有用未必过桑麻。yí gēn tiān yuàn bǐ qióng shù,yǒu yòng wèi bì guò sāng má。
物生遭遇即珍贵,便应压尽诸般花。wù shēng zāo yù jí zhēn guì,biàn yīng yā jǐn zhū bān huā。
我惭不如花命好,谪官五载辞京华。wǒ cán bù rú huā mìng hǎo,zhé guān wǔ zài cí jīng huá。
住迥边城气萧索,旦暮戚戚闻胡笳。zhù jiǒng biān chéng qì xiāo suǒ,dàn mù qī qī wén hú jiā。
自怜浅薄不足忌,群儿何以喙竞呀。zì lián qiǎn báo bù zú jì,qún ér hé yǐ huì jìng ya。
方圆凿枘苦难入,冠非豸角强触斜。fāng yuán záo ruì kǔ nán rù,guān fēi zhì jiǎo qiáng chù xié。
古人明哲有深戒,省愆痛欲掩户楇。gǔ rén míng zhé yǒu shēn jiè,shěng qiān tòng yù yǎn hù huò。
穷荒虽觉双眼净,聒耳厌德公私蛙。qióng huāng suī jué shuāng yǎn jìng,guā ěr yàn dé gōng sī wā。
再歌南风终不竞,天骄吹唇鲁妇髽。zài gē nán fēng zhōng bù jìng,tiān jiāo chuī chún lǔ fù zhuā。
羌胡杂遝近边鄙,意态诡异声嚣哗。qiāng hú zá tà jìn biān bǐ,yì tài guǐ yì shēng xiāo huā。
阴霾接旬不成泽,啀啀恒欲噬我豭。yīn mái jiē xún bù chéng zé,ái ái héng yù shì wǒ jiā。
麒麟狮子远将至,尔曹慎勿相邀遮。qí lín shī zi yuǎn jiāng zhì,ěr cáo shèn wù xiāng yāo zhē。
驲骑东来蹙山倒,黄口学语声咿哑。rì qí dōng lái cù shān dào,huáng kǒu xué yǔ shēng yī yǎ。
群公罗{纟两}但垂手,践踏不啻虫与虾。qún gōng luó sī liǎng dàn chuí shǒu,jiàn tà bù chì chóng yǔ xiā。
人逃马死金满箧,一掷何足挂齿牙。rén táo mǎ sǐ jīn mǎn qiè,yī zhì hé zú guà chǐ yá。
我虽无位百忧集,终夜感叹心如瘥。wǒ suī wú wèi bǎi yōu jí,zhōng yè gǎn tàn xīn rú chài。
廿年踪迹半天下,把镜自照两鬓髿。niàn nián zōng jì bàn tiān xià,bǎ jìng zì zhào liǎng bìn suō。
老怀食蔗如食蜡,岂但无味仍饶查。lǎo huái shí zhè rú shí là,qǐ dàn wú wèi réng ráo chá。
行路难行古如此,道多豺狼水鳄鲨。xíng lù nán xíng gǔ rú cǐ,dào duō chái láng shuǐ è shā。
纷纷儿女竞声利,左蛮右触方争蜗。fēn fēn ér nǚ jìng shēng lì,zuǒ mán yòu chù fāng zhēng wō。
金鸡何日解羁去,一竿归钓吴江槎。jīn jī hé rì jiě jī qù,yī gān guī diào wú jiāng chá。
箕山颍水迹长往,渔蓑樵檐肩相差。jī shān yǐng shuǐ jì zhǎng wǎng,yú suō qiáo yán jiān xiāng chà。
闲看得意鼠如虎,怕说病聪蚁间犘。xián kàn dé yì shǔ rú hǔ,pà shuō bìng cōng yǐ jiān má。
黄鸡紫蟹且慰意,背痒正得麻姑爬。huáng jī zǐ xiè qiě wèi yì,bèi yǎng zhèng dé má gū pá。
羞将口腹累州里,未能不食如匏瓜。xiū jiāng kǒu fù lèi zhōu lǐ,wèi néng bù shí rú páo guā。
犹胜夷齐待薇蕨,园收芋栗兼梨楂。yóu shèng yí qí dài wēi jué,yuán shōu yù lì jiān lí zhā。
老农追随种禾黍,偶耕林下时烧畬。lǎo nóng zhuī suí zhǒng hé shǔ,ǒu gēng lín xià shí shāo shē。
心淳语直意真率,肝胆相照无疵瘕。xīn chún yǔ zhí yì zhēn lǜ,gān dǎn xiāng zhào wú cī jiǎ。
瑶台璇室岂不好,嗫嚅较此犹争些。yáo tái xuán shì qǐ bù hǎo,niè rú jiào cǐ yóu zhēng xiē。
囊中黄金尚余几,壶干酒尽还当赊。náng zhōng huáng jīn shàng yú jǐ,hú gàn jiǔ jǐn hái dāng shē。
颓然一醉玉山倒,世间万事皆由他。tuí rán yī zuì yù shān dào,shì jiān wàn shì jiē yóu tā。

郭登

明凤阳府人,字元登。郭英孙。幼英敏,及长博闻强记,好谈兵。景泰初以都督佥事守大同。自土木堡兵败后,边将畏缩,不敢接敌。登侦知敌踪后,以少胜多,军气为之一振。捷闻,封定襄伯。登治军纪律严明,料敌制胜,动合机宜,一时称善。谥忠武。 郭登的作品>>

猜您喜欢

游太华寺和素轩沐公春日韵

郭登

鹭渚鸥波接远天,落花飞絮满平川。lù zhǔ ōu bō jiē yuǎn tiān,luò huā fēi xù mǎn píng chuān。
春归客梦偏惊雨,寒食僧家不禁烟。chūn guī kè mèng piān jīng yǔ,hán shí sēng jiā bù jìn yān。
涧底泉声消永日,阶前草色换流年。jiàn dǐ quán shēng xiāo yǒng rì,jiē qián cǎo sè huàn liú nián。
何由近向东林住,常得寻师水石边。hé yóu jìn xiàng dōng lín zhù,cháng dé xún shī shuǐ shí biān。

赠才师用素轩沐公韵

郭登

蒲团草席任流年,坐断三生石上缘。pú tuán cǎo xí rèn liú nián,zuò duàn sān shēng shí shàng yuán。
空果空花非有相,闲风闲月本无禅。kōng guǒ kōng huā fēi yǒu xiāng,xián fēng xián yuè běn wú chán。
山瓶水冷龙藏雨,石鼎茶香鹤避烟。shān píng shuǐ lěng lóng cáng yǔ,shí dǐng chá xiāng hè bì yān。
闻说声尘悉清净,不将双耳听鸣泉。wén shuō shēng chén xī qīng jìng,bù jiāng shuāng ěr tīng míng quán。

寓滇阳寄京中友人

郭登

霜重梧桐叶渐飞,浅黄欺绿上荷衣。shuāng zhòng wú tóng yè jiàn fēi,qiǎn huáng qī lǜ shàng hé yī。
鲈肥江上秋将晚,酒熟山中客未归。lú féi jiāng shàng qiū jiāng wǎn,jiǔ shú shān zhōng kè wèi guī。
乡梦夜长鸡唱早,故人书远雁来稀。xiāng mèng yè zhǎng jī chàng zǎo,gù rén shū yuǎn yàn lái xī。
黄花两负东篱约,空对西风赋《式微》。huáng huā liǎng fù dōng lí yuē,kōng duì xī fēng fù shì wēi。

入缅取贼早发金沙江

郭登

征帆如箭鼓声齐,舟渡金沙更向西。zhēng fān rú jiàn gǔ shēng qí,zhōu dù jīn shā gèng xiàng xī。
石栈夜添蛮雨滑,晓江晴压瘴云低。shí zhàn yè tiān mán yǔ huá,xiǎo jiāng qíng yā zhàng yún dī。
水边乌鬼迎人起,竹里青猿望客啼。shuǐ biān wū guǐ yíng rén qǐ,zhú lǐ qīng yuán wàng kè tí。
又隔滇阳几千里,桐华榕叶晚凄凄。yòu gé diān yáng jǐ qiān lǐ,tóng huá róng yè wǎn qī qī。

经旧战场

郭登

一夜西风卷汉旌,连营兵甲散如星。yī yè xī fēng juǎn hàn jīng,lián yíng bīng jiǎ sàn rú xīng。
孤臣独抱终天痛,诸将难逃误国刑。gū chén dú bào zhōng tiān tòng,zhū jiāng nán táo wù guó xíng。
自恨中原无猛士,谁知高庙有神灵。zì hèn zhōng yuán wú měng shì,shuí zhī gāo miào yǒu shén líng。
黄河白骨斜阳里,衰草连天战血腥。huáng hé bái gǔ xié yáng lǐ,shuāi cǎo lián tiān zhàn xuè xīng。

客中春晚

郭登

远塞书难寄,空庭花自开。yuǎn sāi shū nán jì,kōng tíng huā zì kāi。
旧巢双燕子,今岁不曾来。jiù cháo shuāng yàn zi,jīn suì bù céng lái。

春日游山偶成

郭登

林下扶藤杖,溪边整葛巾。lín xià fú téng zhàng,xī biān zhěng gé jīn。
春风莫相妒,不是折花人。chūn fēng mò xiāng dù,bù shì zhé huā rén。

送人回京

郭登

秦山秋色陇山云,为客那堪复送君。qín shān qiū sè lǒng shān yún,wèi kè nà kān fù sòng jūn。
八月胡天寒气早,数声羌笛雪纷纷。bā yuè hú tiān hán qì zǎo,shù shēng qiāng dí xuě fēn fēn。

口号寄泾州守李宏

郭登

渡了黄河又黑河,春风秋月五年过。dù le huáng hé yòu hēi hé,chūn fēng qiū yuè wǔ nián guò。
泾阳太守如相问,更比来时白发多。jīng yáng tài shǒu rú xiāng wèn,gèng bǐ lái shí bái fā duō。

至高邮逢邢勉仁

郭登

客中相见倍相亲,白酒黄鸡莫笑贫。kè zhōng xiāng jiàn bèi xiāng qīn,bái jiǔ huáng jī mò xiào pín。
君住淮南我淮北,如何不是故乡人?jūn zhù huái nán wǒ huái běi,rú hé bù shì gù xiāng rén?

送人回京

郭登

迎得君来复送君,樱桃花发又经春。yíng dé jūn lái fù sòng jūn,yīng táo huā fā yòu jīng chūn。
谁知万里南征客,却向滇阳作主人。shuí zhī wàn lǐ nán zhēng kè,què xiàng diān yáng zuò zhǔ rén。

瓶笙

郭登

大杓才添小器盈,啾啾唧唧似吹笙。dà biāo cái tiān xiǎo qì yíng,jiū jiū jī jī shì chuī shēng。
儿童侧耳山翁笑,一任教他水火争。ér tóng cè ěr shān wēng xiào,yī rèn jiào tā shuǐ huǒ zhēng。

郭登

谢傅勋劳未可轻,从容谈笑却秦兵。xiè fù xūn láo wèi kě qīng,cóng róng tán xiào què qín bīng。
君王何事生疑阻,惭愧桓伊为抚筝。jūn wáng hé shì shēng yí zǔ,cán kuì huán yī wèi fǔ zhēng。

郭登

怕死贪生错认真,运筹多少费精神。pà sǐ tān shēng cuò rèn zhēn,yùn chóu duō shǎo fèi jīng shén。
看来总是争闲气,笑杀傍观袖手人。kàn lái zǒng shì zhēng xián qì,xiào shā bàng guān xiù shǒu rén。

天秤

郭登

体物何曾有重轻,相君因尔号阿衡。tǐ wù hé céng yǒu zhòng qīng,xiāng jūn yīn ěr hào ā héng。
谁多谁少皆公论,才有些儿便不平。shuí duō shuí shǎo jiē gōng lùn,cái yǒu xiē ér biàn bù píng。
501234