古诗词

送吴伯子归琼海

释今无

未必终如此,功名自有时。wèi bì zhōng rú cǐ,gōng míng zì yǒu shí。
海云千里阔,林月五更悲。hǎi yún qiān lǐ kuò,lín yuè wǔ gèng bēi。
爱子能相见,愁予是别离。ài zi néng xiāng jiàn,chóu yǔ shì bié lí。
古人裘破后,此段竟谁知。gǔ rén qiú pò hòu,cǐ duàn jìng shuí zhī。

释今无

今无(一六三三—一六八一),字阿字。番禺人。本万氏子,年十六,参雷峰函是,得度。十七受坛经,至参明上座因缘,闻猫声,大彻宗旨。监栖贤院务,备诸苦行,得遍阅内外典。十九随函是入庐山,中途寒疾垂死,梦神人导之出世,以钝辞,神授药粒,觉乃苏,自此思如泉涌,通三教,年二十二奉师命只身走沈阳,谒师叔函可,相与唱酬,可亟称之。三年渡辽海,涉琼南而归,备尝艰阻,胸次益潇洒廓落。再依雷峰,一旦豁然。住海幢十二年。清圣祖康熙十二年(一六七三)请藏入北,过山东,闻变,驻锡萧府。十四年回海幢。今无为函是第一法嗣。著有《光宣台全集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释今无的作品>>

猜您喜欢

赠李定夫

释今无

三年草草别离中,两地茫茫别绪同。sān nián cǎo cǎo bié lí zhōng,liǎng dì máng máng bié xù tóng。
城角暮云堪着地,天涯高兴忽凌空。chéng jiǎo mù yún kān zhe dì,tiān yá gāo xīng hū líng kōng。
多情老友能相向,阅世新诗自易工。duō qíng lǎo yǒu néng xiāng xiàng,yuè shì xīn shī zì yì gōng。
此别车尘飘十丈,磬声又隔海门东。cǐ bié chē chén piāo shí zhàng,qìng shēng yòu gé hǎi mén dōng。

送高文斗景侯昆仲随尊人总戎归籍汉阳

释今无

汉阳此去匪专城,戴得皇恩带砺荣。hàn yáng cǐ qù fěi zhuān chéng,dài dé huáng ēn dài lì róng。
庾岭月圆秋扇冷,洞庭风急舞衣轻。yǔ lǐng yuè yuán qiū shàn lěng,dòng tíng fēng jí wǔ yī qīng。
人间何处寻双璧,今日分明见弟兄。rén jiān hé chù xún shuāng bì,jīn rì fēn míng jiàn dì xiōng。
无数旌旗珠水上,与君同有别离情。wú shù jīng qí zhū shuǐ shàng,yǔ jūn tóng yǒu bié lí qíng。

送陈子厚子文昆玉扶其尊人姜亦先生灵榇归海昌

释今无

伤心君已泪无乾,况复天涯雨雪残。shāng xīn jūn yǐ lèi wú qián,kuàng fù tiān yá yǔ xuě cán。
万里灵輀归雁暗,千秋遗稿蠹鱼寒。wàn lǐ líng ér guī yàn àn,qiān qiū yí gǎo dù yú hán。
风流叹惜无先达,辛苦今看有二难。fēng liú tàn xī wú xiān dá,xīn kǔ jīn kàn yǒu èr nán。
却望珠江江上水,居然愁色送眉端。què wàng zhū jiāng jiāng shàng shuǐ,jū rán chóu sè sòng méi duān。

陈牧芷孝廉游白岳归后掩关读藏经弥年欲有下询先以折柬并赠丁南羽佛相一轴佳韵一首率笔奉答

释今无

名山归后掩幽窗,贝叶闻翻百虑降。míng shān guī hòu yǎn yōu chuāng,bèi yè wén fān bǎi lǜ jiàng。
可有义能融宝镜,更堪谁共对银缸。kě yǒu yì néng róng bǎo jìng,gèng kān shuí gòng duì yín gāng。
多时栽藕为高社,且自吟诗答大江。duō shí zāi ǒu wèi gāo shè,qiě zì yín shī dá dà jiāng。
顶相持来须着耳,裴休过后更无双。dǐng xiāng chí lái xū zhe ěr,péi xiū guò hòu gèng wú shuāng。

送萧柔以参戎归溽城柔以求去官而两台不可

释今无

此身真觉如山重,大略忻君有达观。cǐ shēn zhēn jué rú shān zhòng,dà lüè xīn jūn yǒu dá guān。
六翮欲飞何处好,一官求去不能难。liù hé yù fēi hé chù hǎo,yī guān qiú qù bù néng nán。
海螺有气吹千里,玉手无心弄二丸。hǎi luó yǒu qì chuī qiān lǐ,yù shǒu wú xīn nòng èr wán。
别后只悬高韵在,相思明月对松坛。bié hòu zhǐ xuán gāo yùn zài,xiāng sī míng yuè duì sōng tán。

祝词

释今无

闻君七十捉鸠时,两眼青青鬓未丝。wén jūn qī shí zhuō jiū shí,liǎng yǎn qīng qīng bìn wèi sī。
噩梦已从今日破,嵩山应长万年枝。è mèng yǐ cóng jīn rì pò,sōng shān yīng zhǎng wàn nián zhī。
行看红叶当秋下,坐悟浮云入酒卮。xíng kàn hóng yè dāng qiū xià,zuò wù fú yún rù jiǔ zhī。
最是萧王书十卷,却教人易起深思。zuì shì xiāo wáng shū shí juǎn,què jiào rén yì qǐ shēn sī。

祝词

释今无

西湖十亩满秋声,白鹤峰前见月明。xī hú shí mǔ mǎn qiū shēng,bái hè fēng qián jiàn yuè míng。
桂树喜看霜叶老,玉麟尤爱舞衣轻。guì shù xǐ kàn shuāng yè lǎo,yù lín yóu ài wǔ yī qīng。
笔花洒处江天丽,闲梦醒时水石平。bǐ huā sǎ chù jiāng tiān lì,xián mèng xǐng shí shuǐ shí píng。
我自披云寄长啸,因风先为说无生。wǒ zì pī yún jì zhǎng xiào,yīn fēng xiān wèi shuō wú shēng。

谢伯子过宿以诗见投时伯子年已八十一四壁已穷友生难仗予欲以一老僧期之不可为布其意而和之

释今无

往时噩梦已西东,八十年来一霎风。wǎng shí è mèng yǐ xī dōng,bā shí nián lái yī shà fēng。
愧我有言如水石,岂君无意任痴聋。kuì wǒ yǒu yán rú shuǐ shí,qǐ jūn wú yì rèn chī lóng。
丹砂驻老难求世,野火当秋易及蓬。dān shā zhù lǎo nán qiú shì,yě huǒ dāng qiū yì jí péng。
珍重此情无可说,一天风雨画堂中。zhēn zhòng cǐ qíng wú kě shuō,yī tiān fēng yǔ huà táng zhōng。

解虎监院六十一

释今无

慈氏初成祝愿回,十年辛苦共城隈。cí shì chū chéng zhù yuàn huí,shí nián xīn kǔ gòng chéng wēi。
事师似此方言德,及物其如只有才。shì shī shì cǐ fāng yán dé,jí wù qí rú zhǐ yǒu cái。
玉镜天高侵短鬓,金风人健乐春台。yù jìng tiān gāo qīn duǎn bìn,jīn fēng rén jiàn lè chūn tái。
担头狼狈还牵引,且对芳辰意暂开。dān tóu láng bèi hái qiān yǐn,qiě duì fāng chén yì zàn kāi。

慈被禅人八十又一

释今无

熊罴无梦到人间,口熟灵文心更闲。xióng pí wú mèng dào rén jiān,kǒu shú líng wén xīn gèng xián。
旧殿朝昏常自住,陈村风雨不时还。jiù diàn cháo hūn cháng zì zhù,chén cūn fēng yǔ bù shí hái。
眼看种树俱成荫,兴至题诗且莫删。yǎn kàn zhǒng shù jù chéng yīn,xīng zhì tí shī qiě mò shān。
向比赵州参我法,南泉翻愧鬓毛斑。xiàng bǐ zhào zhōu cān wǒ fǎ,nán quán fān kuì bìn máo bān。

欲为海幢化四金刚

释今无

愿乞金刚四座高,长年一册压方袍。yuàn qǐ jīn gāng sì zuò gāo,zhǎng nián yī cè yā fāng páo。
问人每爽朱提约,在我殊怜白首劳。wèn rén měi shuǎng zhū tí yuē,zài wǒ shū lián bái shǒu láo。
念佛有时行玉兔,抡材真欲踞金鳌。niàn fú yǒu shí xíng yù tù,lūn cái zhēn yù jù jīn áo。
神宗旧事偏能忆,闲共诸僧说海涛。shén zōng jiù shì piān néng yì,xián gòng zhū sēng shuō hǎi tāo。

欲为海幢化四金刚

释今无

名蓝日日见芳晨,嘉树同君岁岁春。míng lán rì rì jiàn fāng chén,jiā shù tóng jūn suì suì chūn。
云水此时方减劫,江山何处觅斯人。yún shuǐ cǐ shí fāng jiǎn jié,jiāng shān hé chù mì sī rén。
不知参术神尤壮,别却儿孙道自亲。bù zhī cān shù shén yóu zhuàng,bié què ér sūn dào zì qīn。
因惜衰宗无力振,吾年四十困风尘。yīn xī shuāi zōng wú lì zhèn,wú nián sì shí kùn fēng chén。

诸子作病僧诗予以为非有道之病僧光半因请予赋一律

释今无

蒲团添絮月添寒,窗外花枝不耐看。pú tuán tiān xù yuè tiān hán,chuāng wài huā zhī bù nài kàn。
识断浮沤难觅剑,珠然风火不留盘。shí duàn fú ōu nán mì jiàn,zhū rán fēng huǒ bù liú pán。
鸡鸣潮上蓬头湿,人寂更阑夜语乾。jī míng cháo shàng péng tóu shī,rén jì gèng lán yè yǔ qián。
宝镜果曾偷听得,木蛇空挂碧云端。bǎo jìng guǒ céng tōu tīng dé,mù shé kōng guà bì yún duān。

枯吟慈修两公从丹霞奉老人命至海幢强予开法却赠

释今无

丹霞禅客即双星,微雨春帆岸草青。dān xiá chán kè jí shuāng xīng,wēi yǔ chūn fān àn cǎo qīng。
推毂可知恩似海,扪心无那冷成冰。tuī gǔ kě zhī ēn shì hǎi,mén xīn wú nà lěng chéng bīng。
晴鸠唤树云犹墨,寒月惊弦魄未盈。qíng jiū huàn shù yún yóu mò,hán yuè jīng xián pò wèi yíng。
向说此宗无语句,不教钟鼓动长汀。xiàng shuō cǐ zōng wú yǔ jù,bù jiào zhōng gǔ dòng zhǎng tīng。

天老人以予开法海幢见命澹归随投贺章次韵答之

释今无

穷愁无计对春江,肘后谁传不死方。qióng chóu wú jì duì chūn jiāng,zhǒu hòu shuí chuán bù sǐ fāng。
欲尽半腔牛马血,未成千尺水云幢。yù jǐn bàn qiāng niú mǎ xuè,wèi chéng qiān chǐ shuǐ yún chuáng。
但存佳句吟清夜,依旧孤行向路旁。dàn cún jiā jù yín qīng yè,yī jiù gū xíng xiàng lù páng。
若把瓣香烧出去,门庭从此恐无光。ruò bǎ bàn xiāng shāo chū qù,mén tíng cóng cǐ kǒng wú guāng。