古诗词

江城子·石头城

吴绮

悬崖一带插青霞。xuán yá yī dài chā qīng xiá。
树交加。shù jiāo jiā。
石?砑。shí yà。
当年虎踞列高牙。dāng nián hǔ jù liè gāo yá。
可怜褚生袁独死,空洒泪,染江沙。kě lián chǔ shēng yuán dú sǐ,kōng sǎ lèi,rǎn jiāng shā。
莫愁艇子似仙槎。mò chóu tǐng zi shì xiān chá。
载烟花。zài yān huā。
几年华。jǐ nián huá。
岂奈楼船,战鼓振栖鸦。qǐ nài lóu chuán,zhàn gǔ zhèn qī yā。
才受降幡幡又竖,缘底事,费嗟呀。cái shòu jiàng fān fān yòu shù,yuán dǐ shì,fèi jiē ya。

吴绮

吴绮(1619~1694) 清代词人。字园次,一字丰南,号绮园,又号听翁。江都(今江苏扬州)人。顺治十一年(1645)贡生、荐授弘文院中书舍人,升兵部主事、武选司员外郎。又任湖州知府,以多风力,尚风节,饶风雅,时人称之为“三风太守“。后失官,再未出仕。 吴绮的作品>>

猜您喜欢

醉春风春情

吴绮

春到谁宁耐,羞结泥金带。chūn dào shuí níng nài,xiū jié ní jīn dài。
香篝倚处独含颦,嗳嗳嗳。xiāng gōu yǐ chù dú hán pín,āi āi āi。
满院苔圆,半檐榆小,有愁难卖。mǎn yuàn tái yuán,bàn yán yú xiǎo,yǒu chóu nán mài。
密约劳担待,鹦鹉多无赖。mì yuē láo dān dài,yīng wǔ duō wú lài。
隔帘小玉悄声传,咳咳咳。gé lián xiǎo yù qiāo shēng chuán,ké ké ké。
花影频摇,月纹如动,那人帘外。huā yǐng pín yáo,yuè wén rú dòng,nà rén lián wài。

一剪梅·理绣

吴绮

碧烟窗下绣床支,情也丝丝,线也丝丝。bì yān chuāng xià xiù chuáng zhī,qíng yě sī sī,xiàn yě sī sī。
最难匀染在春时,红是花枝,白是花枝。zuì nán yún rǎn zài chūn shí,hóng shì huā zhī,bái shì huā zhī。
沉吟几度费嗟咨,莺一双儿,燕一双儿。chén yín jǐ dù fèi jiē zī,yīng yī shuāng ér,yàn yī shuāng ér。
吐绒湿却淡胭脂。tǔ róng shī què dàn yān zhī。
谁待相思,谁解相思。shuí dài xiāng sī,shuí jiě xiāng sī。

一剪梅·理绣

吴绮

红楼十五沈真真,昏也含颦,晓也含颦。hóng lóu shí wǔ shěn zhēn zhēn,hūn yě hán pín,xiǎo yě hán pín。
无端弹泪坐芳茵,干了罗巾,湿了罗巾。wú duān dàn lèi zuò fāng yīn,gàn le luó jīn,shī le luó jīn。
最无聊赖是初春,花弄尖新,草弄尖新。zuì wú liáo lài shì chū chūn,huā nòng jiān xīn,cǎo nòng jiān xīn。
个中垂柳更伤神,腰也如人,眉也如人。gè zhōng chuí liǔ gèng shāng shén,yāo yě rú rén,méi yě rú rén。

凤凰阁春晴

吴绮

听朝来窗下,几声灵鹊。tīng cháo lái chuāng xià,jǐ shēng líng què。
晓霞影透真珠幕。xiǎo xiá yǐng tòu zhēn zhū mù。
最喜梅花台榭,暖生红萼。zuì xǐ méi huā tái xiè,nuǎn shēng hóng è。
把燕子、芹泥干却。bǎ yàn zi qín ní gàn què。
佳人呵手,镜里尽情梳掠,还教安顿秋千索。jiā rén hē shǒu,jìng lǐ jǐn qíng shū lüè,hái jiào ān dùn qiū qiān suǒ。
思昨日雨和风,何等轻薄。sī zuó rì yǔ hé fēng,hé děng qīng báo。
怎忍将春闲着。zěn rěn jiāng chūn xián zhe。

青玉案·紫云洞次辰六韵

吴绮

遥看鸟道浑无路,但一涧、沿花去。yáo kàn niǎo dào hún wú lù,dàn yī jiàn yán huā qù。
涧尽忽逢云宿处。jiàn jǐn hū féng yún sù chù。
藤萝日月,莓苔今古,撑得娲天住。téng luó rì yuè,méi tái jīn gǔ,chēng dé wā tiān zhù。
阴阴石磴鸣仙鼠,百状虬龙向人舞。yīn yīn shí dèng míng xiān shǔ,bǎi zhuàng qiú lóng xiàng rén wǔ。
足下分明闻密语。zú xià fēn míng wén mì yǔ。
沾衣空翠,蒙蒙烟雾,忽作山中雨。zhān yī kōng cuì,méng méng yān wù,hū zuò shān zhōng yǔ。

行香子·自题小象

吴绮

乌帽华颠,酒眼诗肩。wū mào huá diān,jiǔ yǎn shī jiān。
这形容、不称貂蝉。zhè xíng róng bù chēng diāo chán。
何须计较,且自随缘。hé xū jì jiào,qiě zì suí yuán。
去登弁岭,过霅水,泛苕川。qù dēng biàn lǐng,guò zhà shuǐ,fàn sháo chuān。
平生放宕,都无系恋。píng shēng fàng dàng,dōu wú xì liàn。
只难忘、红袖风前。zhǐ nán wàng hóng xiù fēng qián。
春来结伴,谁与流连。chūn lái jié bàn,shuí yǔ liú lián。
且同侠少,寻醉叟,学顽仙。qiě tóng xiá shǎo,xún zuì sǒu,xué wán xiān。

行香子·自题小象

吴绮

水上山前,柳底梅边。shuǐ shàng shān qián,liǔ dǐ méi biān。
启衙斋、只似荒园。qǐ yá zhāi zhǐ shì huāng yuán。
问君行部,管领谁偏。wèn jūn xíng bù,guǎn lǐng shuí piān。
有一湖月,千岭雪,万家烟。yǒu yī hú yuè,qiān lǐng xuě,wàn jiā yān。
客堂人散,胡床独自。kè táng rén sàn,hú chuáng dú zì。
看春风、又入新年。kàn chūn fēng yòu rù xīn nián。
都来几夕,甚事堪传。dōu lái jǐ xī,shén shì kān chuán。
只连宵咏,前日醉,昨朝眠。zhǐ lián xiāo yǒng,qián rì zuì,zuó cháo mián。

行香子·自题小象

吴绮

鹤市南头,鹫岭清幽。hè shì nán tóu,jiù lǐng qīng yōu。
有贞观、兰若重修。yǒu zhēn guān lán ruò zhòng xiū。
初春乘兴,蜡屐同游。chū chūn chéng xīng,là jī tóng yóu。
是晋陶令,唐贺监,释汤休。shì jìn táo lìng,táng hè jiān,shì tāng xiū。
高楼曲槛,偏宜结夏。gāo lóu qū kǎn,piān yí jié xià。
问闲云、可肯相留。wèn xián yún kě kěn xiāng liú。
支郎如许,来半羊求。zhī láng rú xǔ,lái bàn yáng qiú。
办棋一局,书几卷,茗千瓯。bàn qí yī jú,shū jǐ juǎn,míng qiān ōu。

行香子·自题小象

吴绮

西府中枢,剖竹分符。xī fǔ zhōng shū,pōu zhú fēn fú。
春梦后、一事都无。chūn mèng hòu yī shì dōu wú。
传神阿堵,似者谁与。chuán shén ā dǔ,shì zhě shuí yǔ。
是少狂客,中傲吏,老潜夫。shì shǎo kuáng kè,zhōng ào lì,lǎo qián fū。
一曲红幺,三生翠袖。yī qū hóng yāo,sān shēng cuì xiù。
天知道、诗酒吾徒。tiān zhī dào shī jiǔ wú tú。
晚年学易,忏悔消除。wǎn nián xué yì,chàn huǐ xiāo chú。
有遁之六,渐之二,履之初。yǒu dùn zhī liù,jiàn zhī èr,lǚ zhī chū。

殢人娇无题。

吴绮

花压红檐,飘渺梨云千缕。huā yā hóng yán,piāo miǎo lí yún qiān lǚ。
睡不尽、画楼春雨。shuì bù jǐn huà lóu chūn yǔ。
翠鬟安妥,怕鹦哥传语。cuì huán ān tuǒ,pà yīng gē chuán yǔ。
谁解道、情在暖香深处。shuí jiě dào qíng zài nuǎn xiāng shēn chù。
巫峡朝行,洛波晓渡。wū xiá cháo xíng,luò bō xiǎo dù。
算难得、柔怀如许。suàn nán dé róu huái rú xǔ。
桃慵柳困,细把眉峰数。táo yōng liǔ kùn,xì bǎ méi fēng shù。
人待起、又被眼波留住。rén dài qǐ yòu bèi yǎn bō liú zhù。

柳腰轻嘉树堂席上赠刘姬

吴绮

梅红帘箔霜风软。méi hóng lián bó shuāng fēng ruǎn。
开樽鹤,摇钗燕。kāi zūn hè,yáo chāi yàn。
甚时曾遇,此宵同宴。shén shí céng yù,cǐ xiāo tóng yàn。
第一镜湖春选。dì yī jìng hú chūn xuǎn。
大垂手、绣袜莲移,小回头、玉梁花颤。dà chuí shǒu xiù wà lián yí,xiǎo huí tóu yù liáng huā chàn。
况有清歌哨遍。kuàng yǒu qīng gē shào biàn。
向欢场、翠箫金板。xiàng huān chǎng cuì xiāo jīn bǎn。
娇莺低语,长鲸轻吸,潮颊芙蓉三变。jiāo yīng dī yǔ,zhǎng jīng qīng xī,cháo jiá fú róng sān biàn。
笑分司、刚得眸回,问苏州、可曾肠断。xiào fēn sī gāng dé móu huí,wèn sū zhōu kě céng cháng duàn。

两同心新燕次宗梅岑

吴绮

舞煞东风,一春无尽。wǔ shā dōng fēng,yī chūn wú jǐn。
恨芹泥、未稳云廊;见柳絮、才经露井。hèn qín ní wèi wěn yún láng;jiàn liǔ xù cái jīng lù jǐng。
怎不记、王谢堂前,夕阳红冷。zěn bù jì wáng xiè táng qián,xī yáng hóng lěng。
小院窗纱绿静,翩跹自引。xiǎo yuàn chuāng shā lǜ jìng,piān xiān zì yǐn。
喜双双、剪股花分;忆两两、钗梁玉并。xǐ shuāng shuāng jiǎn gǔ huā fēn;yì liǎng liǎng chāi liáng yù bìng。
更谁知、汉殿留仙,那人孤影。gèng shuí zhī hàn diàn liú xiān,nà rén gū yǐng。

两同心新燕次宗梅岑

吴绮

嬖翠裁朱,梳襟弄羽。bì cuì cái zhū,shū jīn nòng yǔ。
才经过、谢客池塘;又垂足、湘娥溆浦。cái jīng guò xiè kè chí táng;yòu chuí zú xiāng é xù pǔ。
尽教他、红藕香中,一双飞舞。jǐn jiào tā hóng ǒu xiāng zhōng,yī shuāng fēi wǔ。
别有绣床妖女,挑残金缕。bié yǒu xiù chuáng yāo nǚ,tiāo cán jīn lǚ。
描难就、颈上缠绵;忘不了、梦边娇妩。miáo nán jiù jǐng shàng chán mián;wàng bù le mèng biān jiāo wǔ。
刚刺到、绿叶田田,停针无语。gāng cì dào lǜ yè tián tián,tíng zhēn wú yǔ。

愁春未醒春夜闻邻家度曲次文友赠青儿韵

吴绮

梨云犹冻,鹤梦难成。lí yún yóu dòng,hè mèng nán chéng。
是东风无赖、隔墙吹送六幺声。shì dōng fēng wú lài gé qiáng chuī sòng liù yāo shēng。
管急弦繁,子夜情教蜡炬生。guǎn jí xián fán,zi yè qíng jiào là jù shēng。
仆原多恨,奈何频唤,不醉如酲。pū yuán duō hèn,nài hé pín huàn,bù zuì rú chéng。
莫问娇娆,料他扇低,自是盈盈。mò wèn jiāo ráo,liào tā shàn dī,zì shì yíng yíng。
想渡江、当年桃叶,啭比莺轻。xiǎng dù jiāng dāng nián táo yè,zhuàn bǐ yīng qīng。
此际凄凉,谢家月色满空庭。cǐ jì qī liáng,xiè jiā yuè sè mǎn kōng tíng。
堪怜杜牧,青楼何处,薄幸留名。kān lián dù mù,qīng lóu hé chù,báo xìng liú míng。

鹊踏花翻离绪

吴绮

剩雪妨花,零烟着草,春寒尚把游心怯。shèng xuě fáng huā,líng yān zhe cǎo,chūn hán shàng bǎ yóu xīn qiè。
新来少喜多嗔,憔悴荀香,天涯是处多离别。xīn lái shǎo xǐ duō chēn,qiáo cuì xún xiāng,tiān yá shì chù duō lí bié。
阁边应已误梅花,江头莫更歌桃叶。gé biān yīng yǐ wù méi huā,jiāng tóu mò gèng gē táo yè。
打叠。dǎ dié。
拼取罗衣宽褶。pīn qǔ luó yī kuān zhě。
无端似打相思结。wú duān shì dǎ xiāng sī jié。
分得两处凄凉,中间一个凑合。fēn dé liǎng chù qī liáng,zhōng jiān yī gè còu hé。
成悲咽。chéng bēi yàn。
平生不肯负蛾眉,请君试看西陵月。píng shēng bù kěn fù é méi,qǐng jūn shì kàn xī líng yuè。