古诗词

罗浮红鸟

释今无

扬州鹤顶只丝丝,玛瑙杯深玉一池。yáng zhōu hè dǐng zhǐ sī sī,mǎ nǎo bēi shēn yù yī chí。
为问楚宫能舞否,笼归金屋两相宜。wèi wèn chǔ gōng néng wǔ fǒu,lóng guī jīn wū liǎng xiāng yí。

释今无

今无(一六三三—一六八一),字阿字。番禺人。本万氏子,年十六,参雷峰函是,得度。十七受坛经,至参明上座因缘,闻猫声,大彻宗旨。监栖贤院务,备诸苦行,得遍阅内外典。十九随函是入庐山,中途寒疾垂死,梦神人导之出世,以钝辞,神授药粒,觉乃苏,自此思如泉涌,通三教,年二十二奉师命只身走沈阳,谒师叔函可,相与唱酬,可亟称之。三年渡辽海,涉琼南而归,备尝艰阻,胸次益潇洒廓落。再依雷峰,一旦豁然。住海幢十二年。清圣祖康熙十二年(一六七三)请藏入北,过山东,闻变,驻锡萧府。十四年回海幢。今无为函是第一法嗣。著有《光宣台全集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释今无的作品>>

猜您喜欢

送轮洁融办二子归省霅川时在相江道中

释今无

北风送汝此心难,况值新梅照岭乾。běi fēng sòng rǔ cǐ xīn nán,kuàng zhí xīn méi zhào lǐng qián。
巢破幸馀双钵在,雪深空有一庭寒。cháo pò xìng yú shuāng bō zài,xuě shēn kōng yǒu yī tíng hán。
往时噩梦凭谁醒,向后微言只独看。wǎng shí è mèng píng shuí xǐng,xiàng hòu wēi yán zhǐ dú kàn。
若忆三生缘未断,香花重扫旧蒲团。ruò yì sān shēng yuán wèi duàn,xiāng huā zhòng sǎo jiù pú tuán。

送轮洁融办二子归省霅川时在相江道中

释今无

双雁南飞却欲回,朔风吹过望乡台。shuāng yàn nán fēi què yù huí,shuò fēng chuī guò wàng xiāng tái。
浅予道力怜儿女,深尔江云任去来。qiǎn yǔ dào lì lián ér nǚ,shēn ěr jiāng yún rèn qù lái。
岭路辛勤逢月暗,离颜整顿为亲开。lǐng lù xīn qín féng yuè àn,lí yán zhěng dùn wèi qīn kāi。
撑持已见衰无力,早晚相寻认死灰。chēng chí yǐ jiàn shuāi wú lì,zǎo wǎn xiāng xún rèn sǐ huī。

与诸子登飞来寺至半山怯风而返

释今无

三年重此驻扁舟,一样登临两样愁。sān nián zhòng cǐ zhù biǎn zhōu,yī yàng dēng lín liǎng yàng chóu。
力尽已无高峡气,情深空对大江秋。lì jǐn yǐ wú gāo xiá qì,qíng shēn kōng duì dà jiāng qiū。
丝丝短鬓朝霜薄,黯黯寒云下界浮。sī sī duǎn bìn cháo shuāng báo,àn àn hán yún xià jiè fú。
因向此中思半响,人间那得几淹留。yīn xiàng cǐ zhōng sī bàn xiǎng,rén jiān nà dé jǐ yān liú。

江中山影与诸子分赋

释今无

日落轻帆对岸收,空山到插入寒流。rì luò qīng fān duì àn shōu,kōng shān dào chā rù hán liú。
人无冷眼看难见,水有微风影更浮。rén wú lěng yǎn kàn nán jiàn,shuǐ yǒu wēi fēng yǐng gèng fú。
终古鸿蒙忘远近,一般青翠历春秋。zhōng gǔ hóng méng wàng yuǎn jìn,yī bān qīng cuì lì chūn qiū。
蛟龙乘月吹珠起,仿佛身疑在上头。jiāo lóng chéng yuè chuī zhū qǐ,fǎng fú shēn yí zài shàng tóu。

宿峡口

释今无

今夜又依高峡宿,一年心眼且新鲜。jīn yè yòu yī gāo xiá sù,yī nián xīn yǎn qiě xīn xiān。
风声入树猿应语,鹤影横江人未眠。fēng shēng rù shù yuán yīng yǔ,hè yǐng héng jiāng rén wèi mián。
怪石看多追太古,微波寒渐起虚烟。guài shí kàn duō zhuī tài gǔ,wēi bō hán jiàn qǐ xū yān。
吾生亦是无涯者,老去凭谁负此肩。wú shēng yì shì wú yá zhě,lǎo qù píng shuí fù cǐ jiān。

浈阳峡

释今无

不信江流有路通,双岩忽裂见虚空。bù xìn jiāng liú yǒu lù tōng,shuāng yán hū liè jiàn xū kōng。
石屏生觉霜筠细,云窦斜开鸟道穷。shí píng shēng jué shuāng yún xì,yún dòu xié kāi niǎo dào qióng。
夜静爱当船上月,心闲受得峡中风。yè jìng ài dāng chuán shàng yuè,xīn xián shòu dé xiá zhōng fēng。
随时歇处吾归处,辛苦都来怯塞鸿。suí shí xiē chù wú guī chù,xīn kǔ dōu lái qiè sāi hóng。

峡水与诸子饮

释今无

香冽真难得此杯,碧波如日去无回。xiāng liè zhēn nán dé cǐ bēi,bì bō rú rì qù wú huí。
已矜入口轻风起,更爱同人客况开。yǐ jīn rù kǒu qīng fēng qǐ,gèng ài tóng rén kè kuàng kāi。
露暗草根寒自栗,月高篷背兴难裁。lù àn cǎo gēn hán zì lì,yuè gāo péng bèi xīng nán cái。
临流不遣从何遣,也胜林逋独赏梅。lín liú bù qiǎn cóng hé qiǎn,yě shèng lín bū dú shǎng méi。

缆路

释今无

千寻云栈与天齐,衰草残阳鸟正啼。qiān xún yún zhàn yǔ tiān qí,shuāi cǎo cán yáng niǎo zhèng tí。
仄岭有风难续命,断桥逢水未鸣鸡。zè lǐng yǒu fēng nán xù mìng,duàn qiáo féng shuǐ wèi míng jī。
清波怒噬欺人迹,紫陌长平愧马蹄。qīng bō nù shì qī rén jì,zǐ mò zhǎng píng kuì mǎ tí。
作客累人心更苦,木瓢何日定高栖。zuò kè lèi rén xīn gèng kǔ,mù piáo hé rì dìng gāo qī。

滩梦

释今无

高梦虚听未可名,疏篷寒气透衫轻。gāo mèng xū tīng wèi kě míng,shū péng hán qì tòu shān qīng。
村无夜杵荒城隔,树有残阳落叶声。cūn wú yè chǔ huāng chéng gé,shù yǒu cán yáng luò yè shēng。
喧咽教人迷上下,纵横何日得深平。xuān yàn jiào rén mí shàng xià,zòng héng hé rì dé shēn píng。
长边勒马如逢此,不怨晨鸡逐晓程。zhǎng biān lēi mǎ rú féng cǐ,bù yuàn chén jī zhú xiǎo chéng。

观音岩

释今无

大士岩龛擘玉莲,杨枝数点走江烟。dà shì yán kān bāi yù lián,yáng zhī shù diǎn zǒu jiāng yān。
明垂石乳奔空下,暗引云梯入户连。míng chuí shí rǔ bēn kōng xià,àn yǐn yún tī rù hù lián。
夜半鸟归双翮壮,六时龙护一珠悬。yè bàn niǎo guī shuāng hé zhuàng,liù shí lóng hù yī zhū xuán。
每逢过此霜频重,绿鬓虚侵又一年。měi féng guò cǐ shuāng pín zhòng,lǜ bìn xū qīn yòu yī nián。

舟中分栗与诸子

释今无

一筐山栗因人惠,数十禅僧论腊归。yī kuāng shān lì yīn rén huì,shù shí chán sēng lùn là guī。
剥后更疑滩石嫩,炊来方及暮云肥。bō hòu gèng yí tān shí nèn,chuī lái fāng jí mù yún féi。
吞津香过云门饼,笑月携过弹子矶。tūn jīn xiāng guò yún mén bǐng,xiào yuè xié guò dàn zi jī。
数载辛勤插桐叶,疏钟鸾影尚依微。shù zài xīn qín chā tóng yè,shū zhōng luán yǐng shàng yī wēi。

滩声

释今无

阁阁遥知舟欲停,几多人上岸先行。gé gé yáo zhī zhōu yù tíng,jǐ duō rén shàng àn xiān xíng。
水经沸过波尤白,路渐高时石乱横。shuǐ jīng fèi guò bō yóu bái,lù jiàn gāo shí shí luàn héng。
翡翠啄鱼能独立,琉璃挂火不成明。fěi cuì zhuó yú néng dú lì,liú lí guà huǒ bù chéng míng。
浮生称意真难得,不是嚣声即此声。fú shēng chēng yì zhēn nán dé,bù shì xiāo shēng jí cǐ shēng。

予欲登飞来寺顶至半山亭怯风不能行不挂超汉自显三子掖之而下

释今无

空山高望石磷磷,短杖支离已怆神。kōng shān gāo wàng shí lín lín,duǎn zhàng zhī lí yǐ chuàng shén。
衰去久知非一日,病来犹仗汝三人。shuāi qù jiǔ zhī fēi yī rì,bìng lái yóu zhàng rǔ sān rén。
猿声空落枫枝冷,草阁斜悬霜气新。yuán shēng kōng luò fēng zhī lěng,cǎo gé xié xuán shuāng qì xīn。
假我廿年完底事,莫教辜负翠屏春。jiǎ wǒ niàn nián wán dǐ shì,mò jiào gū fù cuì píng chūn。

滩梦

释今无

江湖无计百情疏,灯暗更阑掩梵书。jiāng hú wú jì bǎi qíng shū,dēng àn gèng lán yǎn fàn shū。
不似钟声归海寺,分明秋色满华胥。bù shì zhōng shēng guī hǎi sì,fēn míng qiū sè mǎn huá xū。
罗浮蛱蝶魂偏冷,庾岭宾鸿雪正初。luó fú jiá dié hún piān lěng,yǔ lǐng bīn hóng xuě zhèng chū。
乍觉只嫌衫絮薄,始知药碗强扶予。zhà jué zhǐ xián shān xù báo,shǐ zhī yào wǎn qiáng fú yǔ。

寿见一

释今无

廿载心情此日看,世人同谱我同坛。niàn zài xīn qíng cǐ rì kàn,shì rén tóng pǔ wǒ tóng tán。
小楼烟雨卑栖极,峻岭薯芋供食难。xiǎo lóu yān yǔ bēi qī jí,jùn lǐng shǔ yù gōng shí nán。
凝公寮里汤仍沸,南老船头力又单。níng gōng liáo lǐ tāng réng fèi,nán lǎo chuán tóu lì yòu dān。
鼻大耳长原有种,不须人说大还丹。bí dà ěr zhǎng yuán yǒu zhǒng,bù xū rén shuō dà hái dān。