古诗词

戊申初冬望前一日本师天然老和尚六十又一示生人天胥庆华梵交响恭赋律言敬致末祝

释今无

五叶回春绿,双轮导瞑流。wǔ yè huí chūn lǜ,shuāng lún dǎo míng liú。
宝坛高宿将,芳轨正中区。bǎo tán gāo sù jiāng,fāng guǐ zhèng zhōng qū。
盛世材偏美,名山迹屡投。shèng shì cái piān měi,míng shān jì lǚ tóu。
圆音通十域,至德仰千秋。yuán yīn tōng shí yù,zhì dé yǎng qiān qiū。
洞水天潢浚,宗风地轴留。dòng shuǐ tiān huáng jùn,zōng fēng dì zhóu liú。
一麟孤玉角,四海集金彪。yī lín gū yù jiǎo,sì hǎi jí jīn biāo。
慧刃回烟水,神针贯斗牛。huì rèn huí yān shuǐ,shén zhēn guàn dòu niú。
选官江右近,游岳尚平羞。xuǎn guān jiāng yòu jìn,yóu yuè shàng píng xiū。
圣谛凋人爵,嚣尘惜马头。shèng dì diāo rén jué,xiāo chén xī mǎ tóu。
阅人悬至鉴,据座得真吼。yuè rén xuán zhì jiàn,jù zuò dé zhēn hǒu。
性相融相摄,行藏自可求。xìng xiāng róng xiāng shè,xíng cáng zì kě qiú。
坐深喧斗蚁,机阔觉鸣鸠。zuò shēn xuān dòu yǐ,jī kuò jué míng jiū。
逗月苔烟少,藏莺雪树稠。dòu yuè tái yān shǎo,cáng yīng xuě shù chóu。
沿流抛楚玉,砻石转吴钩。yán liú pāo chǔ yù,lóng shí zhuǎn wú gōu。
雷震山常响,花明笔尽收。léi zhèn shān cháng xiǎng,huā míng bǐ jǐn shōu。
急湍抽蚌腹,杰石驾龙楼。jí tuān chōu bàng fù,jié shí jià lóng lóu。
道泰浇风隐,岩高瑞气浮。dào tài jiāo fēng yǐn,yán gāo ruì qì fú。
绛霞腾翡翠,白麈傲王侯。jiàng xiá téng fěi cuì,bái zhǔ ào wáng hóu。
初地称韶石,重来即邓州。chū dì chēng sháo shí,zhòng lái jí dèng zhōu。
凤林存眼目,狐径铲戈矛。fèng lín cún yǎn mù,hú jìng chǎn gē máo。
力劲回澜柱,风严狎水鸥。lì jìn huí lán zhù,fēng yán xiá shuǐ ōu。
入城卑俗降,及室弛心偷。rù chéng bēi sú jiàng,jí shì chí xīn tōu。
白石饶清露,彤云护绿筹。bái shí ráo qīng lù,tóng yún hù lǜ chóu。
松枝生珀软,柏叶应机抽。sōng zhī shēng pò ruǎn,bǎi yè yīng jī chōu。
凭槛知无际,扶筇岂有侔。píng kǎn zhī wú jì,fú qióng qǐ yǒu móu。
灵峰犹隐隐,贝叶自飕飕。líng fēng yóu yǐn yǐn,bèi yè zì sōu sōu。
侧仰孚慈力,群趋庆鹤俦。cè yǎng fú cí lì,qún qū qìng hè chóu。
披珠惭异掌,饮乳咽乾喉。pī zhū cán yì zhǎng,yǐn rǔ yàn qián hóu。
一偈称难尽,三回匝未休。yī jì chēng nán jǐn,sān huí zā wèi xiū。
梅花呈曙色,此意独悠悠。méi huā chéng shǔ sè,cǐ yì dú yōu yōu。

释今无

今无(一六三三—一六八一),字阿字。番禺人。本万氏子,年十六,参雷峰函是,得度。十七受坛经,至参明上座因缘,闻猫声,大彻宗旨。监栖贤院务,备诸苦行,得遍阅内外典。十九随函是入庐山,中途寒疾垂死,梦神人导之出世,以钝辞,神授药粒,觉乃苏,自此思如泉涌,通三教,年二十二奉师命只身走沈阳,谒师叔函可,相与唱酬,可亟称之。三年渡辽海,涉琼南而归,备尝艰阻,胸次益潇洒廓落。再依雷峰,一旦豁然。住海幢十二年。清圣祖康熙十二年(一六七三)请藏入北,过山东,闻变,驻锡萧府。十四年回海幢。今无为函是第一法嗣。著有《光宣台全集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释今无的作品>>

猜您喜欢

岸上摘枸杞

释今无

枸杞因吾有,舟行似少陵。gǒu qǐ yīn wú yǒu,zhōu xíng shì shǎo líng。
盘餐供早晚,眼力得轻清。pán cān gōng zǎo wǎn,yǎn lì dé qīng qīng。
味觉甘辛厚,肠缘湿热鸣。wèi jué gān xīn hòu,cháng yuán shī rè míng。
此生粗粝过,那复有馀情。cǐ shēng cū lì guò,nà fù yǒu yú qíng。

宿雷公滩

释今无

深到无何有,闲心总懒提。shēn dào wú hé yǒu,xián xīn zǒng lǎn tí。
窗开山石入,滩宿水鸡啼。chuāng kāi shān shí rù,tān sù shuǐ jī tí。
湿气重岩断,春花夹岸齐。shī qì zhòng yán duàn,chūn huā jiā àn qí。
山阴分接急,此路亦千蹊。shān yīn fēn jiē jí,cǐ lù yì qiān qī。

阳山守阃拨夫相送念无德以当纵之自去

释今无

何忍劳人力,予生且自艰。hé rěn láo rén lì,yǔ shēng qiě zì jiān。
天风吹短鬓,山月照衰颜。tiān fēng chuī duǎn bìn,shān yuè zhào shuāi yán。
路入羊肠径,人行马面滩。lù rù yáng cháng jìng,rén xíng mǎ miàn tān。
追呼到穷谷,木客几曾闲。zhuī hū dào qióng gǔ,mù kè jǐ céng xián。

舟行

释今无

浮久身难定,春深木尽平。fú jiǔ shēn nán dìng,chūn shēn mù jǐn píng。
风吹岩弄笛,云到石簪缨。fēng chuī yán nòng dí,yún dào shí zān yīng。
水际无飞鹤,船舱足乱蝇。shuǐ jì wú fēi hè,chuán cāng zú luàn yíng。
谁尤雄杰气,垂老笑沧溟。shuí yóu xióng jié qì,chuí lǎo xiào cāng míng。

望野

释今无

未可询行役,言寻好翠微。wèi kě xún xíng yì,yán xún hǎo cuì wēi。
水添江路直,帆侧峡风归。shuǐ tiān jiāng lù zhí,fān cè xiá fēng guī。
残月波翻碎,闲鸥春浴肥。cán yuè bō fān suì,xián ōu chūn yù féi。
时时惭物外,何日坐忘机。shí shí cán wù wài,hé rì zuò wàng jī。

口占

释今无

草色甘衰白,天涯兴正赊。cǎo sè gān shuāi bái,tiān yá xīng zhèng shē。
马蹄出塞健,燕翼过江斜。mǎ tí chū sāi jiàn,yàn yì guò jiāng xié。
舟忆秦淮水,杯思庙后茶。zhōu yì qín huái shuǐ,bēi sī miào hòu chá。
乱来成一笑,期我总无瓜。luàn lái chéng yī xiào,qī wǒ zǒng wú guā。

辽阳怀足两师

释今无

骨贫高卧亦添愁,噭噭啼猿长泪流。gǔ pín gāo wò yì tiān chóu,jiào jiào tí yuán zhǎng lèi liú。
子建文章堪载笔,仲安身世委沉浮。zi jiàn wén zhāng kān zài bǐ,zhòng ān shēn shì wěi chén fú。
云霾塞雪燕支黑,风冷江梅师子幽。yún mái sāi xuě yàn zhī hēi,fēng lěng jiāng méi shī zi yōu。
知己感恩愁欲死,吾兄曾为一筹谋。zhī jǐ gǎn ēn chóu yù sǐ,wú xiōng céng wèi yī chóu móu。

除夕和本师辛卯韵

释今无

怀师又在大关东,朔气山光一夜中。huái shī yòu zài dà guān dōng,shuò qì shān guāng yī yè zhōng。
残梦不离三峡寺,闲情偏逐五更风。cán mèng bù lí sān xiá sì,xián qíng piān zhú wǔ gèng fēng。
年来善病心如死,日抱寒愁道未穷。nián lái shàn bìng xīn rú sǐ,rì bào hán chóu dào wèi qióng。
幸喜烧冰依佛眼,灯花还与几人同。xìng xǐ shāo bīng yī fú yǎn,dēng huā hái yǔ jǐ rén tóng。

登谪仙楼有怀千山

释今无

欸乃听残客思愁,来登江上谪仙楼。āi nǎi tīng cán kè sī chóu,lái dēng jiāng shàng zhé xiān lóu。
寒风直扇金陵雨,怒浪长连白鹭洲。hán fēng zhí shàn jīn líng yǔ,nù làng zhǎng lián bái lù zhōu。
万里中原腾杀气,三边朔漠怨貂裘。wàn lǐ zhōng yuán téng shā qì,sān biān shuò mò yuàn diāo qiú。
分明掩泣凫归日,回首茫茫又两秋。fēn míng yǎn qì fú guī rì,huí shǒu máng máng yòu liǎng qiū。

留别郑季生

释今无

城头吹角肃初寒,边客何人泪欲干。chéng tóu chuī jiǎo sù chū hán,biān kè hé rén lèi yù gàn。
久历冰霜忘道远,又从离别觉情难。jiǔ lì bīng shuāng wàng dào yuǎn,yòu cóng lí bié jué qíng nán。
传经自是诗书志,击筑须怜屠狗欢。chuán jīng zì shì shī shū zhì,jī zhù xū lián tú gǒu huān。
细想与君交匪薄,回头不是望长安。xì xiǎng yǔ jūn jiāo fěi báo,huí tóu bù shì wàng zhǎng ān。

用徐秀才游百花园韵

释今无

百丈苍崖路几层,何人清啸学孙登。bǎi zhàng cāng yá lù jǐ céng,hé rén qīng xiào xué sūn dēng。
松杉地阔风声急,牛斗星寒剑气腾。sōng shān dì kuò fēng shēng jí,niú dòu xīng hán jiàn qì téng。
冷处看山高士眼,岩前扶病野人藤。lěng chù kàn shān gāo shì yǎn,yán qián fú bìng yě rén téng。
明朝披薜凌霄去,珍重桥头护石冰。míng cháo pī bì líng xiāo qù,zhēn zhòng qiáo tóu hù shí bīng。

周长孺过谈灯下口占贻之

释今无

湖海飘残意转深,归来未肯息长林。hú hǎi piāo cán yì zhuǎn shēn,guī lái wèi kěn xī zhǎng lín。
青衫拭尽新亭泪,白水难忘旧日心。qīng shān shì jǐn xīn tíng lèi,bái shuǐ nán wàng jiù rì xīn。
云过草堂时倚剑,鸿鸣秋浦罢弹琴。yún guò cǎo táng shí yǐ jiàn,hóng míng qiū pǔ bà dàn qín。
分明不羡无生理,相对惭予乏好音。fēn míng bù xiàn wú shēng lǐ,xiāng duì cán yǔ fá hǎo yīn。

赠顾与治

释今无

唾壶敲罢已龙钟,潇洒文园一病翁。tuò hú qiāo bà yǐ lóng zhōng,xiāo sǎ wén yuán yī bìng wēng。
百二河山双眼老,三生魂梦十年空。bǎi èr hé shān shuāng yǎn lǎo,sān shēng hún mèng shí nián kōng。
泼残墨汁疑张旭,鍊尽丹砂想葛洪。pō cán mò zhī yí zhāng xù,liàn jǐn dān shā xiǎng gé hóng。
雪底故人相忆甚,石头先遣问秋风。xuě dǐ gù rén xiāng yì shén,shí tóu xiān qiǎn wèn qiū fēng。

陈柱江应策不第以诗慰之且言别

释今无

风流名已帝京闻,惊座陈家复见君。fēng liú míng yǐ dì jīng wén,jīng zuò chén jiā fù jiàn jūn。
自有富钩归贾客,更无贫铗向田文。zì yǒu fù gōu guī jiǎ kè,gèng wú pín jiá xiàng tián wén。
他年自展图南翮,此日谁空冀北群。tā nián zì zhǎn tú nán hé,cǐ rì shuí kōng jì běi qún。
出处穷通非所慰,独怜万里恨凫分。chū chù qióng tōng fēi suǒ wèi,dú lián wàn lǐ hèn fú fēn。

留别即兄

释今无

哭罢穷途笑步兵,秋山病叶一身轻。kū bà qióng tú xiào bù bīng,qiū shān bìng yè yī shēn qīng。
木瓢潦倒人烟饭,竹笠萧条塞雪声。mù piáo lǎo dào rén yān fàn,zhú lì xiāo tiáo sāi xuě shēng。
去住每怜予有恨,别离愈爱汝无情。qù zhù měi lián yǔ yǒu hèn,bié lí yù ài rǔ wú qíng。
感公古亦怀冰者,大法依然属老成。gǎn gōng gǔ yì huái bīng zhě,dà fǎ yī rán shǔ lǎo chéng。