古诗词

瑞光歌为谷电非作

释今无

君不见梧台燕石笑周人,黄金错买凤凰群。jūn bù jiàn wú tái yàn shí xiào zhōu rén,huáng jīn cuò mǎi fèng huáng qún。
世间局蹐那可道,悬黎绿结谁相亲。shì jiān jú jí nà kě dào,xuán lí lǜ jié shuí xiāng qīn。
太颠宝贝隋侯珠,十车鱼目混有馀。tài diān bǎo bèi suí hóu zhū,shí chē yú mù hùn yǒu yú。
六龙驭日日西入,海风吹沙天地黑。liù lóng yù rì rì xī rù,hǎi fēng chuī shā tiān dì hēi。
湛卢出匣光不割,至今抱璞楚人泣。zhàn lú chū xiá guāng bù gē,zhì jīn bào pú chǔ rén qì。
却秦蹈海宁非痴,击晋守阍更谁识。què qín dǎo hǎi níng fēi chī,jī jìn shǒu hūn gèng shuí shí。
金谷可怜几斛珠,当时又错换颜色。jīn gǔ kě lián jǐ hú zhū,dāng shí yòu cuò huàn yán sè。
丈夫意气在四海,黑头不遂白头改。zhàng fū yì qì zài sì hǎi,hēi tóu bù suì bái tóu gǎi。
手中有米难排山,云里无梯凤不还。shǒu zhōng yǒu mǐ nán pái shān,yún lǐ wú tī fèng bù hái。
猛虎乍甘卑作鼠,鲋鱼意在升斗间。měng hǔ zhà gān bēi zuò shǔ,fù yú yì zài shēng dòu jiān。
抽来双铗老龙声,万里随风破渺溟。chōu lái shuāng jiá lǎo lóng shēng,wàn lǐ suí fēng pò miǎo míng。
楼船将军空重士,玉帐但闻啜紫琼。lóu chuán jiāng jūn kōng zhòng shì,yù zhàng dàn wén chuài zǐ qióng。
龙蛇自古出大泽,一长不吐羞为客。lóng shé zì gǔ chū dà zé,yī zhǎng bù tǔ xiū wèi kè。
琅玕作饭不能餐,典却鹔鹴竟何益。láng gān zuò fàn bù néng cān,diǎn què sù shuāng jìng hé yì。
舳舻去岁浮鳄渚,星光耿耿长天碧。zhú lú qù suì fú è zhǔ,xīng guāng gěng gěng zhǎng tiān bì。
南飞乌鹊飞栖时,星光却向长襟落。nán fēi wū què fēi qī shí,xīng guāng què xiàng zhǎng jīn luò。
抖之铿然在趾间,神姝缥缈竟难攀。dǒu zhī kēng rán zài zhǐ jiān,shén shū piāo miǎo jìng nán pān。
回头失手愕交甫,此珠光怪非等闲。huí tóu shī shǒu è jiāo fǔ,cǐ zhū guāng guài fēi děng xián。
我闻神宝遍天地,当时刳腹开昭关。wǒ wén shén bǎo biàn tiān dì,dāng shí kū fù kāi zhāo guān。
又闻汲水饮异人,双璧竟产蓝田山。yòu wén jí shuǐ yǐn yì rén,shuāng bì jìng chǎn lán tián shān。
为智为福各有时,飞鸠变铁终无移。wèi zhì wèi fú gè yǒu shí,fēi jiū biàn tiě zhōng wú yí。
去年珠海十万灯,绣幡宝网拖长霓。qù nián zhū hǎi shí wàn dēng,xiù fān bǎo wǎng tuō zhǎng ní。
金钟喧彻寒潮白,阴幽似见鬼神驰。jīn zhōng xuān chè hán cháo bái,yīn yōu shì jiàn guǐ shén chí。
河伯却衔此夜光,疾走韩江照君衣。hé bó què xián cǐ yè guāng,jí zǒu hán jiāng zhào jūn yī。
君今牢骚欲归去,黄金虽瘦功德肥。jūn jīn láo sāo yù guī qù,huáng jīn suī shòu gōng dé féi。
我作此歌名瑞光,梵音轧轧动南箕。wǒ zuò cǐ gē míng ruì guāng,fàn yīn yà yà dòng nán jī。

释今无

今无(一六三三—一六八一),字阿字。番禺人。本万氏子,年十六,参雷峰函是,得度。十七受坛经,至参明上座因缘,闻猫声,大彻宗旨。监栖贤院务,备诸苦行,得遍阅内外典。十九随函是入庐山,中途寒疾垂死,梦神人导之出世,以钝辞,神授药粒,觉乃苏,自此思如泉涌,通三教,年二十二奉师命只身走沈阳,谒师叔函可,相与唱酬,可亟称之。三年渡辽海,涉琼南而归,备尝艰阻,胸次益潇洒廓落。再依雷峰,一旦豁然。住海幢十二年。清圣祖康熙十二年(一六七三)请藏入北,过山东,闻变,驻锡萧府。十四年回海幢。今无为函是第一法嗣。著有《光宣台全集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释今无的作品>>

猜您喜欢

辽海舟中

释今无

船内然孤灯,船外飞细雨。chuán nèi rán gū dēng,chuán wài fēi xì yǔ。
默坐数浪声,回头见苍鼠。mò zuò shù làng shēng,huí tóu jiàn cāng shǔ。

辽海舟中

释今无

掩却船上窗,莫使入月光。yǎn què chuán shàng chuāng,mò shǐ rù yuè guāng。
月入风亦入,我无破衣裳。yuè rù fēng yì rù,wǒ wú pò yī shang。

辽海舟中

释今无

白首弄船翁,夜入莫向水。bái shǒu nòng chuán wēng,yè rù mò xiàng shuǐ。
须臾海月来,明珠应有泪。xū yú hǎi yuè lái,míng zhū yīng yǒu lèi。

辽海舟中

释今无

苍鼠莫穿板,有粟自可食。cāng shǔ mò chuān bǎn,yǒu sù zì kě shí。
微声祸之枢,人心安可测。wēi shēng huò zhī shū,rén xīn ān kě cè。

辽海舟中

释今无

浪击冯夷鼓,舟行神女风。làng jī féng yí gǔ,zhōu xíng shén nǚ fēng。
一夜几千里,犹在月明中。yī yè jǐ qiān lǐ,yóu zài yuè míng zhōng。

辽海舟中

释今无

海日大如斗,海月大如盘。hǎi rì dà rú dòu,hǎi yuè dà rú pán。
谁识海上心,谁为海上言。shuí shí hǎi shàng xīn,shuí wèi hǎi shàng yán。

辽海舟中

释今无

独鹤破云来,其声甚悲婉。dú hè pò yún lái,qí shēng shén bēi wǎn。
相将欲近蓬,又被北风转。xiāng jiāng yù jìn péng,yòu bèi běi fēng zhuǎn。

辽海舟中

释今无

借问同舟客,云是孤竹人。jiè wèn tóng zhōu kè,yún shì gū zhú rén。
与语多感激,家近二士坟。yǔ yǔ duō gǎn jī,jiā jìn èr shì fén。

辽海舟中

释今无

黑风吹船艕,莫堕罗刹国。hēi fēng chuī chuán bàng,mò duò luó shā guó。
微躯不足云,寸心未有托。wēi qū bù zú yún,cùn xīn wèi yǒu tuō。

辽海舟中

释今无

盥手掬海水,未洗已成冰。guàn shǒu jū hǎi shuǐ,wèi xǐ yǐ chéng bīng。
当时黄花戍,频年不解兵。dāng shí huáng huā shù,pín nián bù jiě bīng。

辽海舟中

释今无

水国无真梦,乾坤有至寒。shuǐ guó wú zhēn mèng,qián kūn yǒu zhì hán。
辽阳深雪路,回首月中看。liáo yáng shēn xuě lù,huí shǒu yuè zhōng kàn。

辽海舟中

释今无

边声尽入海,舟子殊未知。biān shēng jǐn rù hǎi,zhōu zi shū wèi zhī。
携板坐船头,对月歌竹枝。xié bǎn zuò chuán tóu,duì yuè gē zhú zhī。

辽海舟中

释今无

有客为我言,此是菊花岛。yǒu kè wèi wǒ yán,cǐ shì jú huā dǎo。
已卧三十年,山中采碧草。yǐ wò sān shí nián,shān zhōng cǎi bì cǎo。

辽海舟中

释今无

物高势必危,人欲乃不小。wù gāo shì bì wēi,rén yù nǎi bù xiǎo。
网罟遍山川,机心及鱼鸟。wǎng gǔ biàn shān chuān,jī xīn jí yú niǎo。

辽海舟中

释今无

前念不必问,后念所当谨。qián niàn bù bì wèn,hòu niàn suǒ dāng jǐn。
前念如后念,君心乃朝槿。qián niàn rú hòu niàn,jūn xīn nǎi cháo jǐn。