古诗词

赠张羽皇

释今无

君不见莫耶之气光瞩天,精光冲向斗牛躔。jūn bù jiàn mò yé zhī qì guāng zhǔ tiān,jīng guāng chōng xiàng dòu niú chán。
究其本根在何处,位置何必台衡边。jiū qí běn gēn zài hé chù,wèi zhì hé bì tái héng biān。
非金非玉浑非宝,只有铁骨相钩连。fēi jīn fēi yù hún fēi bǎo,zhǐ yǒu tiě gǔ xiāng gōu lián。
狱底沉沉围黑土,偏生奇物恣翩跹。yù dǐ chén chén wéi hēi tǔ,piān shēng qí wù zì piān xiān。
丈夫自有英雄姿,若个英雄解合时。zhàng fū zì yǒu yīng xióng zī,ruò gè yīng xióng jiě hé shí。
卑能自高小能大,道得其要方能施。bēi néng zì gāo xiǎo néng dà,dào dé qí yào fāng néng shī。
譬如神龙知变化,忽在重霄忽在坭。pì rú shén lóng zhī biàn huà,hū zài zhòng xiāo hū zài ní。
又不见天竺驭世金轮王,脱其珍服衣伽黎。yòu bù jiàn tiān zhú yù shì jīn lún wáng,tuō qí zhēn fú yī gā lí。
慈惠有心难自遏,流离无地不相依。cí huì yǒu xīn nán zì è,liú lí wú dì bù xiāng yī。
中州奇士数张君,慈惠为心众所知。zhōng zhōu qí shì shù zhāng jūn,cí huì wèi xīn zhòng suǒ zhī。
黄金挥手如黄土,激昂气节侵长霓。huáng jīn huī shǒu rú huáng tǔ,jī áng qì jié qīn zhǎng ní。
推食解衣真小事,救苦寻声似导师。tuī shí jiě yī zhēn xiǎo shì,jiù kǔ xún shēng shì dǎo shī。
为官却司广州狱,精神只是矜三木。wèi guān què sī guǎng zhōu yù,jīng shén zhǐ shì jīn sān mù。
不谈王道却谈心,火里春芽皆抽育。bù tán wáng dào què tán xīn,huǒ lǐ chūn yá jiē chōu yù。
虚说大刑用甲兵,薄刑几个生鞭朴。xū shuō dà xíng yòng jiǎ bīng,báo xíng jǐ gè shēng biān pǔ。
张君一来气便申,缘纯菲履皆生肉。zhāng jūn yī lái qì biàn shēn,yuán chún fēi lǚ jiē shēng ròu。
停箸谋生思饮食,典衣为死成棺椁。tíng zhù móu shēng sī yǐn shí,diǎn yī wèi sǐ chéng guān guǒ。
蹠者之流原不逊,铁围虽密性难悛。zhí zhě zhī liú yuán bù xùn,tiě wéi suī mì xìng nán quān。
张君原情尽矜哀,革心无数轻泉台。zhāng jūn yuán qíng jǐn jīn āi,gé xīn wú shù qīng quán tái。
不耻身为烧剔变,却耻心难合死灰。bù chǐ shēn wèi shāo tī biàn,què chǐ xīn nán hé sǐ huī。
圜扉开处香烟簇,夜月明时磬韵来。huán fēi kāi chù xiāng yān cù,yè yuè míng shí qìng yùn lái。
嗟哉德感有如此,未必人心皆尽死。jiē zāi dé gǎn yǒu rú cǐ,wèi bì rén xīn jiē jǐn sǐ。
子产刑书尚有无,文王仪式何远迩。zi chǎn xíng shū shàng yǒu wú,wén wáng yí shì hé yuǎn ěr。
张君张君有材能善用,却胜肘悬斗印空臃肿。zhāng jūn zhāng jūn yǒu cái néng shàn yòng,què shèng zhǒu xuán dòu yìn kōng yōng zhǒng。
牛喘空知宰相贤,切肤谁问南冠痛。niú chuǎn kōng zhī zǎi xiāng xián,qiè fū shuí wèn nán guān tòng。
珍重神螭护狱垣,莫向龙津学飞动。zhēn zhòng shén chī hù yù yuán,mò xiàng lóng jīn xué fēi dòng。
救人功满过恒沙,与汝莲台看雪涌。jiù rén gōng mǎn guò héng shā,yǔ rǔ lián tái kàn xuě yǒng。

释今无

今无(一六三三—一六八一),字阿字。番禺人。本万氏子,年十六,参雷峰函是,得度。十七受坛经,至参明上座因缘,闻猫声,大彻宗旨。监栖贤院务,备诸苦行,得遍阅内外典。十九随函是入庐山,中途寒疾垂死,梦神人导之出世,以钝辞,神授药粒,觉乃苏,自此思如泉涌,通三教,年二十二奉师命只身走沈阳,谒师叔函可,相与唱酬,可亟称之。三年渡辽海,涉琼南而归,备尝艰阻,胸次益潇洒廓落。再依雷峰,一旦豁然。住海幢十二年。清圣祖康熙十二年(一六七三)请藏入北,过山东,闻变,驻锡萧府。十四年回海幢。今无为函是第一法嗣。著有《光宣台全集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释今无的作品>>

猜您喜欢

辽阳怀顿修

释今无

忆别姑苏寺,分吟尚暮秋。yì bié gū sū sì,fēn yín shàng mù qiū。
所经无限雪,频起故山愁。suǒ jīng wú xiàn xuě,pín qǐ gù shān chóu。
白草随人短,寒砧带月流。bái cǎo suí rén duǎn,hán zhēn dài yuè liú。
西南回首处,疑是武昌楼。xī nán huí shǒu chù,yí shì wǔ chāng lóu。

辽阳怀顿修

释今无

我到辽阳日,初参佛眼时。wǒ dào liáo yáng rì,chū cān fú yǎn shí。
亦怜穷子意,谈笑共忘机。yì lián qióng zi yì,tán xiào gòng wàng jī。
问旧挑灯暗,论诗补字奇。wèn jiù tiāo dēng àn,lùn shī bǔ zì qí。
夜寒高兴发,不见浙江儿。yè hán gāo xīng fā,bù jiàn zhè jiāng ér。

辽阳怀顿修

释今无

连年频苦别,总对朔风寒。lián nián pín kǔ bié,zǒng duì shuò fēng hán。
尔多师友性,余少水云欢。ěr duō shī yǒu xìng,yú shǎo shuǐ yún huān。
挥泪檐霜白,行吟木叶乾。huī lèi yán shuāng bái,xíng yín mù yè qián。
人生不可料,况复此时难。rén shēng bù kě liào,kuàng fù cǐ shí nán。

辽阳怀顿修

释今无

万重烟水外,书音未易通。wàn zhòng yān shuǐ wài,shū yīn wèi yì tōng。
不堪金井北,话到玉门东。bù kān jīn jǐng běi,huà dào yù mén dōng。
月照黄榆老,山明寒瀑空。yuè zhào huáng yú lǎo,shān míng hán pù kōng。
传余多进益,莫损老人容。chuán yú duō jìn yì,mò sǔn lǎo rén róng。

辽阳怀顿修

释今无

愁月偏高照,不与众山齐。chóu yuè piān gāo zhào,bù yǔ zhòng shān qí。
仰面云侵帽,低头泪及泥。yǎng miàn yún qīn mào,dī tóu lèi jí ní。
鸟声虚旷野,虎迹印前溪。niǎo shēng xū kuàng yě,hǔ jì yìn qián xī。
细想金山寺,寒钟为尔凄。xì xiǎng jīn shān sì,hán zhōng wèi ěr qī。

辽阳怀顿修

释今无

尔有孤闲句,余时天外吟。ěr yǒu gū xián jù,yú shí tiān wài yín。
生皆天地意,死亦友朋心。shēng jiē tiān dì yì,sǐ yì yǒu péng xīn。
日入寒松苦,云凝独壑阴。rì rù hán sōng kǔ,yún níng dú hè yīn。
逢人多强笑,恐忽泪沾襟。féng rén duō qiáng xiào,kǒng hū lèi zhān jīn。

辽阳怀顿修

释今无

八载依师友,犹然儿女情。bā zài yī shī yǒu,yóu rán ér nǚ qíng。
一从乍漂泊,不敢任天真。yī cóng zhà piāo pō,bù gǎn rèn tiān zhēn。
客久易得罪,余常厌此身。kè jiǔ yì dé zuì,yú cháng yàn cǐ shēn。
每看勾漏令,愧作岭南人。měi kàn gōu lòu lìng,kuì zuò lǐng nán rén。

岁晏

释今无

岁去无新绪,寻常只旧愁。suì qù wú xīn xù,xún cháng zhǐ jiù chóu。
泪堪流塞下,老莫到江州。lèi kān liú sāi xià,lǎo mò dào jiāng zhōu。
梦绕深更后,泉探第六幽。mèng rào shēn gèng hòu,quán tàn dì liù yōu。
天山前日雪,犹在树枝头。tiān shān qián rì xuě,yóu zài shù zhī tóu。

释今无

质变三山雨,寒添五岭风。zhì biàn sān shān yǔ,hán tiān wǔ lǐng fēng。
自怜沟壑白,犹喜树枝空。zì lián gōu hè bái,yóu xǐ shù zhī kōng。
乌鹊亦无意,冰霜竟不同。wū què yì wú yì,bīng shuāng jìng bù tóng。
夜炉柮榾火,留兴与山翁。yè lú duò gǔ huǒ,liú xīng yǔ shān wēng。

释今无

人皆怜洁白,岂敢信严威。rén jiē lián jié bái,qǐ gǎn xìn yán wēi。
不使惊鸿翼,偏令近马蹄。bù shǐ jīng hóng yì,piān lìng jìn mǎ tí。
石光深处透,草色静中迷。shí guāng shēn chù tòu,cǎo sè jìng zhōng mí。
夜夜山钟起,随风度隔溪。yè yè shān zhōng qǐ,suí fēng dù gé xī。

释今无

与世能无热,持身一味寒。yǔ shì néng wú rè,chí shēn yī wèi hán。
笑随风入谷,闲对月凭栏。xiào suí fēng rù gǔ,xián duì yuè píng lán。
骏马一鞭过,高僧两眼看。jùn mǎ yī biān guò,gāo sēng liǎng yǎn kàn。
到春啼杜宇,不觉泪漫漫。dào chūn tí dù yǔ,bù jué lèi màn màn。

释今无

寒光垂大漠,亦可代秦台。hán guāng chuí dà mò,yì kě dài qín tái。
心胆尔能照,肝肠我自灰。xīn dǎn ěr néng zhào,gān cháng wǒ zì huī。
飘零华表鹤,寂寞岭头梅。piāo líng huá biǎo hè,jì mò lǐng tóu méi。
且尽一杯茗,随他草木催。qiě jǐn yī bēi míng,suí tā cǎo mù cuī。

释今无

高人闲磊落,野衲静?毿。gāo rén xián lěi luò,yě nà jìng rán sān。
山浅云千叠,寒深月一庵。shān qiǎn yún qiān dié,hán shēn yuè yī ān。
只应同日化,难与玉俱函。zhǐ yīng tóng rì huà,nán yǔ yù jù hán。
几多天外意,谁为寄江南。jǐ duō tiān wài yì,shuí wèi jì jiāng nán。

释今无

寂寞掩山斋,萧条见素怀。jì mò yǎn shān zhāi,xiāo tiáo jiàn sù huái。
入城愁马踏,傍涧爱云霾。rù chéng chóu mǎ tà,bàng jiàn ài yún mái。
晕出淮南管,寒添懒瓒柴。yūn chū huái nán guǎn,hán tiān lǎn zàn chái。
年年对搔鬓,吟咏一无涯。nián nián duì sāo bìn,yín yǒng yī wú yá。

释今无

畏热难伦水,虚明只共天。wèi rè nán lún shuǐ,xū míng zhǐ gòng tiān。
自知摇落后,不受一人怜。zì zhī yáo luò hòu,bù shòu yī rén lián。
白足眠云老,庞眉坐石穿。bái zú mián yún lǎo,páng méi zuò shí chuān。
未能供寂寞,肠断为残年。wèi néng gōng jì mò,cháng duàn wèi cán nián。
11531234567»