古诗词

黎子以英州山见贻作供石歌

释今无

峨嵋居士有逸想,声名如山,才华万丈。é méi jū shì yǒu yì xiǎng,shēng míng rú shān,cái huá wàn zhàng。
星芒月角恣幽赏,到处卿云随迭宕。xīng máng yuè jiǎo zì yōu shǎng,dào chù qīng yún suí dié dàng。
观山画水悟流波,胜因惯用无生奖。guān shān huà shuǐ wù liú bō,shèng yīn guàn yòng wú shēng jiǎng。
手撚玉麈探禅窟,金山老宿毫光密。shǒu niǎn yù zhǔ tàn chán kū,jīn shān lǎo sù háo guāng mì。
半偈难消玛瑙杯,一言易变琉璃质。bàn jì nán xiāo mǎ nǎo bēi,yī yán yì biàn liú lí zhì。
补天五色鍊之馀,女娲失手苍龙得。bǔ tiān wǔ sè liàn zhī yú,nǚ wā shī shǒu cāng lóng dé。
珊瑚树底浸逾红,老蚌腹中光篆刻。shān hú shù dǐ jìn yú hóng,lǎo bàng fù zhōng guāng zhuàn kè。
丝文腻理天孙织,波声消歇太湖黑。sī wén nì lǐ tiān sūn zhī,bō shēng xiāo xiē tài hú hēi。
五千年后出人间,光印森罗皆辟易。wǔ qiān nián hòu chū rén jiān,guāng yìn sēn luó jiē pì yì。
居士得之献老禅,金盘擎出烛人天。jū shì dé zhī xiàn lǎo chán,jīn pán qíng chū zhú rén tiān。
珠池玉岭工力拙,八珍安可笑金仙。zhū chí yù lǐng gōng lì zhuō,bā zhēn ān kě xiào jīn xiān。
已矣哉,旧事风流只自传,亲眼不见亦徒然。yǐ yǐ zāi,jiù shì fēng liú zhǐ zì chuán,qīn yǎn bù jiàn yì tú rán。
丈夫志气超千古,华嵩岱霍如浮烟。zhàng fū zhì qì chāo qiān gǔ,huá sōng dài huò rú fú yān。
黄河水源跨万里,一笑直倒昆仑巅。huáng hé shuǐ yuán kuà wàn lǐ,yī xiào zhí dào kūn lún diān。
不欲干情岳,岂肯滞心田。bù yù gàn qíng yuè,qǐ kěn zhì xīn tián。
何况眇小如丘壑,厌立云头看星落。hé kuàng miǎo xiǎo rú qiū hè,yàn lì yún tóu kàn xīng luò。
襄阳伏地未必痴,放诞安知无所托。xiāng yáng fú dì wèi bì chī,fàng dàn ān zhī wú suǒ tuō。
但令此志慕山林,一寸轻埃足寥廓。dàn lìng cǐ zhì mù shān lín,yī cùn qīng āi zú liáo kuò。
君不见当年金谷围虚空,千株玉树金芙蓉。jūn bù jiàn dāng nián jīn gǔ wéi xū kōng,qiān zhū yù shù jīn fú róng。
凤啼深碧梧桐老,莺啭初红二月中。fèng tí shēn bì wú tóng lǎo,yīng zhuàn chū hóng èr yuè zhōng。
月色无光九华燄,冰喉翠管五云乱。yuè sè wú guāng jiǔ huá yàn,bīng hóu cuì guǎn wǔ yún luàn。
黄金有炭不铸人,东门无路遭轻贱。huáng jīn yǒu tàn bù zhù rén,dōng mén wú lù zāo qīng jiàn。
黎子志趣自非常,卓识曾经几回鍊。lí zi zhì qù zì fēi cháng,zhuó shí céng jīng jǐ huí liàn。
入怀雀见霜钩白,观空意笑夷门浅。rù huái què jiàn shuāng gōu bái,guān kōng yì xiào yí mén qiǎn。
贻我云根溢一船,胸中洒落如飞箭。yí wǒ yún gēn yì yī chuán,xiōng zhōng sǎ luò rú fēi jiàn。
洪蒙自此夜钟深,又移往事到如今。hóng méng zì cǐ yè zhōng shēn,yòu yí wǎng shì dào rú jīn。

释今无

今无(一六三三—一六八一),字阿字。番禺人。本万氏子,年十六,参雷峰函是,得度。十七受坛经,至参明上座因缘,闻猫声,大彻宗旨。监栖贤院务,备诸苦行,得遍阅内外典。十九随函是入庐山,中途寒疾垂死,梦神人导之出世,以钝辞,神授药粒,觉乃苏,自此思如泉涌,通三教,年二十二奉师命只身走沈阳,谒师叔函可,相与唱酬,可亟称之。三年渡辽海,涉琼南而归,备尝艰阻,胸次益潇洒廓落。再依雷峰,一旦豁然。住海幢十二年。清圣祖康熙十二年(一六七三)请藏入北,过山东,闻变,驻锡萧府。十四年回海幢。今无为函是第一法嗣。著有《光宣台全集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释今无的作品>>

猜您喜欢

岸上摘枸杞

释今无

枸杞因吾有,舟行似少陵。gǒu qǐ yīn wú yǒu,zhōu xíng shì shǎo líng。
盘餐供早晚,眼力得轻清。pán cān gōng zǎo wǎn,yǎn lì dé qīng qīng。
味觉甘辛厚,肠缘湿热鸣。wèi jué gān xīn hòu,cháng yuán shī rè míng。
此生粗粝过,那复有馀情。cǐ shēng cū lì guò,nà fù yǒu yú qíng。

宿雷公滩

释今无

深到无何有,闲心总懒提。shēn dào wú hé yǒu,xián xīn zǒng lǎn tí。
窗开山石入,滩宿水鸡啼。chuāng kāi shān shí rù,tān sù shuǐ jī tí。
湿气重岩断,春花夹岸齐。shī qì zhòng yán duàn,chūn huā jiā àn qí。
山阴分接急,此路亦千蹊。shān yīn fēn jiē jí,cǐ lù yì qiān qī。

阳山守阃拨夫相送念无德以当纵之自去

释今无

何忍劳人力,予生且自艰。hé rěn láo rén lì,yǔ shēng qiě zì jiān。
天风吹短鬓,山月照衰颜。tiān fēng chuī duǎn bìn,shān yuè zhào shuāi yán。
路入羊肠径,人行马面滩。lù rù yáng cháng jìng,rén xíng mǎ miàn tān。
追呼到穷谷,木客几曾闲。zhuī hū dào qióng gǔ,mù kè jǐ céng xián。

舟行

释今无

浮久身难定,春深木尽平。fú jiǔ shēn nán dìng,chūn shēn mù jǐn píng。
风吹岩弄笛,云到石簪缨。fēng chuī yán nòng dí,yún dào shí zān yīng。
水际无飞鹤,船舱足乱蝇。shuǐ jì wú fēi hè,chuán cāng zú luàn yíng。
谁尤雄杰气,垂老笑沧溟。shuí yóu xióng jié qì,chuí lǎo xiào cāng míng。

望野

释今无

未可询行役,言寻好翠微。wèi kě xún xíng yì,yán xún hǎo cuì wēi。
水添江路直,帆侧峡风归。shuǐ tiān jiāng lù zhí,fān cè xiá fēng guī。
残月波翻碎,闲鸥春浴肥。cán yuè bō fān suì,xián ōu chūn yù féi。
时时惭物外,何日坐忘机。shí shí cán wù wài,hé rì zuò wàng jī。

口占

释今无

草色甘衰白,天涯兴正赊。cǎo sè gān shuāi bái,tiān yá xīng zhèng shē。
马蹄出塞健,燕翼过江斜。mǎ tí chū sāi jiàn,yàn yì guò jiāng xié。
舟忆秦淮水,杯思庙后茶。zhōu yì qín huái shuǐ,bēi sī miào hòu chá。
乱来成一笑,期我总无瓜。luàn lái chéng yī xiào,qī wǒ zǒng wú guā。

辽阳怀足两师

释今无

骨贫高卧亦添愁,噭噭啼猿长泪流。gǔ pín gāo wò yì tiān chóu,jiào jiào tí yuán zhǎng lèi liú。
子建文章堪载笔,仲安身世委沉浮。zi jiàn wén zhāng kān zài bǐ,zhòng ān shēn shì wěi chén fú。
云霾塞雪燕支黑,风冷江梅师子幽。yún mái sāi xuě yàn zhī hēi,fēng lěng jiāng méi shī zi yōu。
知己感恩愁欲死,吾兄曾为一筹谋。zhī jǐ gǎn ēn chóu yù sǐ,wú xiōng céng wèi yī chóu móu。

除夕和本师辛卯韵

释今无

怀师又在大关东,朔气山光一夜中。huái shī yòu zài dà guān dōng,shuò qì shān guāng yī yè zhōng。
残梦不离三峡寺,闲情偏逐五更风。cán mèng bù lí sān xiá sì,xián qíng piān zhú wǔ gèng fēng。
年来善病心如死,日抱寒愁道未穷。nián lái shàn bìng xīn rú sǐ,rì bào hán chóu dào wèi qióng。
幸喜烧冰依佛眼,灯花还与几人同。xìng xǐ shāo bīng yī fú yǎn,dēng huā hái yǔ jǐ rén tóng。

登谪仙楼有怀千山

释今无

欸乃听残客思愁,来登江上谪仙楼。āi nǎi tīng cán kè sī chóu,lái dēng jiāng shàng zhé xiān lóu。
寒风直扇金陵雨,怒浪长连白鹭洲。hán fēng zhí shàn jīn líng yǔ,nù làng zhǎng lián bái lù zhōu。
万里中原腾杀气,三边朔漠怨貂裘。wàn lǐ zhōng yuán téng shā qì,sān biān shuò mò yuàn diāo qiú。
分明掩泣凫归日,回首茫茫又两秋。fēn míng yǎn qì fú guī rì,huí shǒu máng máng yòu liǎng qiū。

留别郑季生

释今无

城头吹角肃初寒,边客何人泪欲干。chéng tóu chuī jiǎo sù chū hán,biān kè hé rén lèi yù gàn。
久历冰霜忘道远,又从离别觉情难。jiǔ lì bīng shuāng wàng dào yuǎn,yòu cóng lí bié jué qíng nán。
传经自是诗书志,击筑须怜屠狗欢。chuán jīng zì shì shī shū zhì,jī zhù xū lián tú gǒu huān。
细想与君交匪薄,回头不是望长安。xì xiǎng yǔ jūn jiāo fěi báo,huí tóu bù shì wàng zhǎng ān。

用徐秀才游百花园韵

释今无

百丈苍崖路几层,何人清啸学孙登。bǎi zhàng cāng yá lù jǐ céng,hé rén qīng xiào xué sūn dēng。
松杉地阔风声急,牛斗星寒剑气腾。sōng shān dì kuò fēng shēng jí,niú dòu xīng hán jiàn qì téng。
冷处看山高士眼,岩前扶病野人藤。lěng chù kàn shān gāo shì yǎn,yán qián fú bìng yě rén téng。
明朝披薜凌霄去,珍重桥头护石冰。míng cháo pī bì líng xiāo qù,zhēn zhòng qiáo tóu hù shí bīng。

周长孺过谈灯下口占贻之

释今无

湖海飘残意转深,归来未肯息长林。hú hǎi piāo cán yì zhuǎn shēn,guī lái wèi kěn xī zhǎng lín。
青衫拭尽新亭泪,白水难忘旧日心。qīng shān shì jǐn xīn tíng lèi,bái shuǐ nán wàng jiù rì xīn。
云过草堂时倚剑,鸿鸣秋浦罢弹琴。yún guò cǎo táng shí yǐ jiàn,hóng míng qiū pǔ bà dàn qín。
分明不羡无生理,相对惭予乏好音。fēn míng bù xiàn wú shēng lǐ,xiāng duì cán yǔ fá hǎo yīn。

赠顾与治

释今无

唾壶敲罢已龙钟,潇洒文园一病翁。tuò hú qiāo bà yǐ lóng zhōng,xiāo sǎ wén yuán yī bìng wēng。
百二河山双眼老,三生魂梦十年空。bǎi èr hé shān shuāng yǎn lǎo,sān shēng hún mèng shí nián kōng。
泼残墨汁疑张旭,鍊尽丹砂想葛洪。pō cán mò zhī yí zhāng xù,liàn jǐn dān shā xiǎng gé hóng。
雪底故人相忆甚,石头先遣问秋风。xuě dǐ gù rén xiāng yì shén,shí tóu xiān qiǎn wèn qiū fēng。

陈柱江应策不第以诗慰之且言别

释今无

风流名已帝京闻,惊座陈家复见君。fēng liú míng yǐ dì jīng wén,jīng zuò chén jiā fù jiàn jūn。
自有富钩归贾客,更无贫铗向田文。zì yǒu fù gōu guī jiǎ kè,gèng wú pín jiá xiàng tián wén。
他年自展图南翮,此日谁空冀北群。tā nián zì zhǎn tú nán hé,cǐ rì shuí kōng jì běi qún。
出处穷通非所慰,独怜万里恨凫分。chū chù qióng tōng fēi suǒ wèi,dú lián wàn lǐ hèn fú fēn。

留别即兄

释今无

哭罢穷途笑步兵,秋山病叶一身轻。kū bà qióng tú xiào bù bīng,qiū shān bìng yè yī shēn qīng。
木瓢潦倒人烟饭,竹笠萧条塞雪声。mù piáo lǎo dào rén yān fàn,zhú lì xiāo tiáo sāi xuě shēng。
去住每怜予有恨,别离愈爱汝无情。qù zhù měi lián yǔ yǒu hèn,bié lí yù ài rǔ wú qíng。
感公古亦怀冰者,大法依然属老成。gǎn gōng gǔ yì huái bīng zhě,dà fǎ yī rán shǔ lǎo chéng。