古诗词

黎子以英州山见贻作供石歌

释今无

峨嵋居士有逸想,声名如山,才华万丈。é méi jū shì yǒu yì xiǎng,shēng míng rú shān,cái huá wàn zhàng。
星芒月角恣幽赏,到处卿云随迭宕。xīng máng yuè jiǎo zì yōu shǎng,dào chù qīng yún suí dié dàng。
观山画水悟流波,胜因惯用无生奖。guān shān huà shuǐ wù liú bō,shèng yīn guàn yòng wú shēng jiǎng。
手撚玉麈探禅窟,金山老宿毫光密。shǒu niǎn yù zhǔ tàn chán kū,jīn shān lǎo sù háo guāng mì。
半偈难消玛瑙杯,一言易变琉璃质。bàn jì nán xiāo mǎ nǎo bēi,yī yán yì biàn liú lí zhì。
补天五色鍊之馀,女娲失手苍龙得。bǔ tiān wǔ sè liàn zhī yú,nǚ wā shī shǒu cāng lóng dé。
珊瑚树底浸逾红,老蚌腹中光篆刻。shān hú shù dǐ jìn yú hóng,lǎo bàng fù zhōng guāng zhuàn kè。
丝文腻理天孙织,波声消歇太湖黑。sī wén nì lǐ tiān sūn zhī,bō shēng xiāo xiē tài hú hēi。
五千年后出人间,光印森罗皆辟易。wǔ qiān nián hòu chū rén jiān,guāng yìn sēn luó jiē pì yì。
居士得之献老禅,金盘擎出烛人天。jū shì dé zhī xiàn lǎo chán,jīn pán qíng chū zhú rén tiān。
珠池玉岭工力拙,八珍安可笑金仙。zhū chí yù lǐng gōng lì zhuō,bā zhēn ān kě xiào jīn xiān。
已矣哉,旧事风流只自传,亲眼不见亦徒然。yǐ yǐ zāi,jiù shì fēng liú zhǐ zì chuán,qīn yǎn bù jiàn yì tú rán。
丈夫志气超千古,华嵩岱霍如浮烟。zhàng fū zhì qì chāo qiān gǔ,huá sōng dài huò rú fú yān。
黄河水源跨万里,一笑直倒昆仑巅。huáng hé shuǐ yuán kuà wàn lǐ,yī xiào zhí dào kūn lún diān。
不欲干情岳,岂肯滞心田。bù yù gàn qíng yuè,qǐ kěn zhì xīn tián。
何况眇小如丘壑,厌立云头看星落。hé kuàng miǎo xiǎo rú qiū hè,yàn lì yún tóu kàn xīng luò。
襄阳伏地未必痴,放诞安知无所托。xiāng yáng fú dì wèi bì chī,fàng dàn ān zhī wú suǒ tuō。
但令此志慕山林,一寸轻埃足寥廓。dàn lìng cǐ zhì mù shān lín,yī cùn qīng āi zú liáo kuò。
君不见当年金谷围虚空,千株玉树金芙蓉。jūn bù jiàn dāng nián jīn gǔ wéi xū kōng,qiān zhū yù shù jīn fú róng。
凤啼深碧梧桐老,莺啭初红二月中。fèng tí shēn bì wú tóng lǎo,yīng zhuàn chū hóng èr yuè zhōng。
月色无光九华燄,冰喉翠管五云乱。yuè sè wú guāng jiǔ huá yàn,bīng hóu cuì guǎn wǔ yún luàn。
黄金有炭不铸人,东门无路遭轻贱。huáng jīn yǒu tàn bù zhù rén,dōng mén wú lù zāo qīng jiàn。
黎子志趣自非常,卓识曾经几回鍊。lí zi zhì qù zì fēi cháng,zhuó shí céng jīng jǐ huí liàn。
入怀雀见霜钩白,观空意笑夷门浅。rù huái què jiàn shuāng gōu bái,guān kōng yì xiào yí mén qiǎn。
贻我云根溢一船,胸中洒落如飞箭。yí wǒ yún gēn yì yī chuán,xiōng zhōng sǎ luò rú fēi jiàn。
洪蒙自此夜钟深,又移往事到如今。hóng méng zì cǐ yè zhōng shēn,yòu yí wǎng shì dào rú jīn。

释今无

今无(一六三三—一六八一),字阿字。番禺人。本万氏子,年十六,参雷峰函是,得度。十七受坛经,至参明上座因缘,闻猫声,大彻宗旨。监栖贤院务,备诸苦行,得遍阅内外典。十九随函是入庐山,中途寒疾垂死,梦神人导之出世,以钝辞,神授药粒,觉乃苏,自此思如泉涌,通三教,年二十二奉师命只身走沈阳,谒师叔函可,相与唱酬,可亟称之。三年渡辽海,涉琼南而归,备尝艰阻,胸次益潇洒廓落。再依雷峰,一旦豁然。住海幢十二年。清圣祖康熙十二年(一六七三)请藏入北,过山东,闻变,驻锡萧府。十四年回海幢。今无为函是第一法嗣。著有《光宣台全集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释今无的作品>>

猜您喜欢

天老人以予开法海幢见命澹归随投贺章次韵答之

释今无

穷愁无计对春江,肘后谁传不死方。qióng chóu wú jì duì chūn jiāng,zhǒu hòu shuí chuán bù sǐ fāng。
欲尽半腔牛马血,未成千尺水云幢。yù jǐn bàn qiāng niú mǎ xuè,wèi chéng qiān chǐ shuǐ yún chuáng。
但存佳句吟清夜,依旧孤行向路旁。dàn cún jiā jù yín qīng yè,yī jiù gū xíng xiàng lù páng。
若把瓣香烧出去,门庭从此恐无光。ruò bǎ bàn xiāng shāo chū qù,mén tíng cóng cǐ kǒng wú guāng。

天老人以予开法海幢见命澹归随投贺章次韵答之

释今无

元朝佳耗到相江,又喜杨岐有大方。yuán cháo jiā hào dào xiāng jiāng,yòu xǐ yáng qí yǒu dà fāng。
八面俱来支铁管,十虚全落拥云幢。bā miàn jù lái zhī tiě guǎn,shí xū quán luò yōng yún chuáng。
鹡鸰久共春原里,鸿雁空留大海旁。jí líng jiǔ gòng chūn yuán lǐ,hóng yàn kōng liú dà hǎi páng。
谁识此情如帝网,宝珠尤解摄寒光。shuí shí cǐ qíng rú dì wǎng,bǎo zhū yóu jiě shè hán guāng。

答丹霞诸兄四章时天老人以海幢主者之席见命遣侍僧走辞作此却寄

释今无

黄昏清昼愿空违,此事那堪再辱之。huáng hūn qīng zhòu yuàn kōng wéi,cǐ shì nà kān zài rǔ zhī。
忍住法中当法坏,久知人患是人师。rěn zhù fǎ zhōng dāng fǎ huài,jiǔ zhī rén huàn shì rén shī。
狮王舌上狐涎溅,虎步蹄惊驽足移。shī wáng shé shàng hú xián jiàn,hǔ bù tí jīng nú zú yí。
这座不容轻觊觎,执鞭惟有效驱驰。zhè zuò bù róng qīng jì yú,zhí biān wéi yǒu xiào qū chí。

答丹霞诸兄四章时天老人以海幢主者之席见命遣侍僧走辞作此却寄

释今无

南溟雷雨动蛟龙,时节天心有至公。nán míng léi yǔ dòng jiāo lóng,shí jié tiān xīn yǒu zhì gōng。
只见出头凌佛祖,更无退席让英雄。zhǐ jiàn chū tóu líng fú zǔ,gèng wú tuì xí ràng yīng xióng。
微生究过毛难擢,宝镜羞人态未工。wēi shēng jiū guò máo nán zhuó,bǎo jìng xiū rén tài wèi gōng。
此意廿年消不尽,依依双眼白云中。cǐ yì niàn nián xiāo bù jǐn,yī yī shuāng yǎn bái yún zhōng。

答丹霞诸兄四章时天老人以海幢主者之席见命遣侍僧走辞作此却寄

释今无

金鎞触处眼光差,若个人堪赖克家。jīn bī chù chù yǎn guāng chà,ruò gè rén kān lài kè jiā。
遍地已无椎拂久,匝天空有水云赊。biàn dì yǐ wú chuí fú jiǔ,zā tiān kōng yǒu shuǐ yún shē。
轻烟漾柳丝难驻,滑雨封坭路觉遐。qīng yān yàng liǔ sī nán zhù,huá yǔ fēng ní lù jué xiá。
珍重黄鹂深树里,逼人心事乱如麻。zhēn zhòng huáng lí shēn shù lǐ,bī rén xīn shì luàn rú má。

答丹霞诸兄四章时天老人以海幢主者之席见命遣侍僧走辞作此却寄

释今无

当头正位绝跻攀,奴隶那能入此间。dāng tóu zhèng wèi jué jī pān,nú lì nà néng rù cǐ jiān。
却似过鸿难寄树,恰如啸虎已忘山。què shì guò hóng nán jì shù,qià rú xiào hǔ yǐ wàng shān。
多时拚定无容说,彻底承当只等闲。duō shí pàn dìng wú róng shuō,chè dǐ chéng dāng zhǐ děng xián。
般若有锋司杀活,寒光先已夺痴顽。bān ruò yǒu fēng sī shā huó,hán guāng xiān yǐ duó chī wán。

枯吟以百韵见投答此短章

释今无

跋涉春山不易行,慈严咫尺碧云声。bá shè chūn shān bù yì xíng,cí yán zhǐ chǐ bì yún shēng。
韵投百字天孙锦,气落千峰雁翅城。yùn tóu bǎi zì tiān sūn jǐn,qì luò qiān fēng yàn chì chéng。
通札未曾三易席,无禅真愧此时名。tōng zhá wèi céng sān yì xí,wú chán zhēn kuì cǐ shí míng。
肝肠君亦焚如火,话彻寒更见此情。gān cháng jūn yì fén rú huǒ,huà chè hán gèng jiàn cǐ qíng。

寿旋庵都寺六十

释今无

百岁是人皆草草,惟君六十事堪称。bǎi suì shì rén jiē cǎo cǎo,wéi jūn liù shí shì kān chēng。
尽将私橐成丛席,结束孤心礼上乘。jǐn jiāng sī tuó chéng cóng xí,jié shù gū xīn lǐ shàng chéng。
月照夜涛秋叶静,潮归杰阁海门平。yuè zhào yè tāo qiū yè jìng,cháo guī jié gé hǎi mén píng。
铺成白玉黄金地,不与燕然共勒铭。pù chéng bái yù huáng jīn dì,bù yǔ yàn rán gòng lēi míng。

华首台

释今无

花宫原自逼层霄,气压群峰见海潮。huā gōng yuán zì bī céng xiāo,qì yā qún fēng jiàn hǎi cháo。
两道水龙争涧出,千年华首入云遥。liǎng dào shuǐ lóng zhēng jiàn chū,qiān nián huá shǒu rù yún yáo。
松巅宿鹤鸣金磬,夜午过鸾响玉箫。sōng diān sù hè míng jīn qìng,yè wǔ guò luán xiǎng yù xiāo。
伏腊敢忘珠浦月,寒香勤向影堂烧。fú là gǎn wàng zhū pǔ yuè,hán xiāng qín xiàng yǐng táng shāo。

黄龙洞闲居

释今无

千尺寒流洗石颜,平分绣岭即仙斑。qiān chǐ hán liú xǐ shí yán,píng fēn xiù lǐng jí xiān bān。
衣尘有迹云能澹,秋思难明意未闲。yī chén yǒu jì yún néng dàn,qiū sī nán míng yì wèi xián。
骤鹿食花斜踏涧,残虹行雨晚归山。zhòu lù shí huā xié tà jiàn,cán hóng xíng yǔ wǎn guī shān。
只须料理藏衰鬓,此外原来尽可删。zhǐ xū liào lǐ cáng shuāi bìn,cǐ wài yuán lái jǐn kě shān。

鹰爪兰

释今无

石上寒松未易邻,寄根犹得傲江滨。shí shàng hán sōng wèi yì lín,jì gēn yóu dé ào jiāng bīn。
不因幽谷留浓叶,更有馀香佩远人。bù yīn yōu gǔ liú nóng yè,gèng yǒu yú xiāng pèi yuǎn rén。
半亩驻深莲社月,百年占尽岭南春。bàn mǔ zhù shēn lián shè yuè,bǎi nián zhàn jǐn lǐng nán chūn。
名园已是无寻处,飞过苍鹰爪独新。míng yuán yǐ shì wú xún chù,fēi guò cāng yīng zhǎo dú xīn。

天中有树名胜音

释今无

胜音无地长花枝,楼阁舒光在此时。shèng yīn wú dì zhǎng huā zhī,lóu gé shū guāng zài cǐ shí。
驾海云涛归自急,弥天风露濯嫌迟。jià hǎi yún tāo guī zì jí,mí tiān fēng lù zhuó xián chí。
对人岸帻宜挥麈,阅世投林欲共谁。duì rén àn zé yí huī zhǔ,yuè shì tóu lín yù gòng shuí。
打得上方钟磬好,莫教苔藓苦相欺。dǎ dé shàng fāng zhōng qìng hǎo,mò jiào tái xiǎn kǔ xiāng qī。

罗浮隐者

释今无

身逢盛世便抽簪,泌水衡门十亩阴。shēn féng shèng shì biàn chōu zān,mì shuǐ héng mén shí mǔ yīn。
疏氏但知今日意,贺家那识此时心。shū shì dàn zhī jīn rì yì,hè jiā nà shí cǐ shí xīn。
碧天洗尽难寻玉,绿地耕残不见金。bì tiān xǐ jǐn nán xún yù,lǜ dì gēng cán bù jiàn jīn。
闲与儿孙说桑柘,壶浆竟日自浮沉。xián yǔ ér sūn shuō sāng zhè,hú jiāng jìng rì zì fú chén。

国公诸世子邀登镇海楼次韵

释今无

层楼高峙镇南天,此会如逢阆苑仙。céng lóu gāo zhì zhèn nán tiān,cǐ huì rú féng láng yuàn xiān。
海国乐闻闲暇日,山僧登记太平年。hǎi guó lè wén xián xiá rì,shān sēng dēng jì tài píng nián。
关河带砺皇图壮,冰雪文章世子贤。guān hé dài lì huáng tú zhuàng,bīng xuě wén zhāng shì zi xián。
呼吸自应通帝座,彩云飞到碧窗前。hū xī zì yīng tōng dì zuò,cǎi yún fēi dào bì chuāng qián。

送张舍人青雕复命还朝

释今无

凤池衣履带如丝,还赴炉香载笔期。fèng chí yī lǚ dài rú sī,hái fù lú xiāng zài bǐ qī。
异地始传浮海咏,同寮高唱早朝诗。yì dì shǐ chuán fú hǎi yǒng,tóng liáo gāo chàng zǎo cháo shī。
云开岭树飞旌杳,潮涨江沙引缆迟。yún kāi lǐng shù fēi jīng yǎo,cháo zhǎng jiāng shā yǐn lǎn chí。
望到天涯烟水处,鸟啼霜竹是相思。wàng dào tiān yá yān shuǐ chù,niǎo tí shuāng zhú shì xiāng sī。