古诗词

送石鉴覞弟领众住怡山

释今无

猗欤博峤立纲宗,吁谟严密如游龙。yī yú bó jiào lì gāng zōng,xū mó yán mì rú yóu lóng。
不特风雷藏舌底,还将剑戟插双瞳。bù tè fēng léi cáng shé dǐ,hái jiāng jiàn jǐ chā shuāng tóng。
二叶绳绳开五岭,凤毛龙甲光玲珑。èr yè shéng shéng kāi wǔ lǐng,fèng máo lóng jiǎ guāng líng lóng。
水犀玑贝腾南海,髦士奋起夺其雄。shuǐ xī jī bèi téng nán hǎi,máo shì fèn qǐ duó qí xióng。
君不见蓬莱水浅天步窄,大道与之俱困穷。jūn bù jiàn péng lái shuǐ qiǎn tiān bù zhǎi,dà dào yǔ zhī jù kùn qióng。
四海惛怓日茅拔,荒唐猿鹤悲沙虫。sì hǎi hūn náo rì máo bá,huāng táng yuán hè bēi shā chóng。
覞也吾家信迈种,金针暗与先民通。yào yě wú jiā xìn mài zhǒng,jīn zhēn àn yǔ xiān mín tōng。
激昂鹊起南海陲,弘肩斯道吹清风。jī áng què qǐ nán hǎi chuí,hóng jiān sī dào chuī qīng fēng。
昔年分座庐岳北,万朵芙蓉遮座密。xī nián fēn zuò lú yuè běi,wàn duǒ fú róng zhē zuò mì。
颓风振起神自闲,火齐乍掷天回黑。tuí fēng zhèn qǐ shén zì xián,huǒ qí zhà zhì tiān huí hēi。
东奔众水无还期,遂使一壶成挽力。dōng bēn zhòng shuǐ wú hái qī,suì shǐ yī hú chéng wǎn lì。
繄吾师翁博宗子,宝镜横披标至德。yī wú shī wēng bó zōng zi,bǎo jìng héng pī biāo zhì dé。
法澜博洽四百峰,赤幡更向七闽立。fǎ lán bó qià sì bǎi fēng,chì fān gèng xiàng qī mǐn lì。
怡山飞凤闽之冠,天龙精魄司轮奂。yí shān fēi fèng mǐn zhī guān,tiān lóng jīng pò sī lún huàn。
宝所煌煌至道存,象径肯使鼪狐乱。bǎo suǒ huáng huáng zhì dào cún,xiàng jìng kěn shǐ shēng hú luàn。
师翁贻厥事芟除,西奔金乌跳蟾蜍。shī wēng yí jué shì shān chú,xī bēn jīn wū tiào chán chú。
大匠袖手藏徽缠,成风小智乃其馀。dà jiàng xiù shǒu cáng huī chán,chéng fēng xiǎo zhì nǎi qí yú。
此座虚悬过一纪,师也命覞正其居。cǐ zuò xū xuán guò yī jì,shī yě mìng yào zhèng qí jū。
至人荷道遑恤躬,天不令卷行则舒。zhì rén hé dào huáng xù gōng,tiān bù lìng juǎn xíng zé shū。
我闻曩哲有棱公,蒲团十丈成邻虚。wǒ wén nǎng zhé yǒu léng gōng,pú tuán shí zhàng chéng lín xū。
今日微尘翳天壤,洞山失却我与渠。jīn rì wēi chén yì tiān rǎng,dòng shān shī què wǒ yǔ qú。
送君不作别离色,击案四顾空踌蹰。sòng jūn bù zuò bié lí sè,jī àn sì gù kōng chóu chú。
法坛宿将建旄旟,寻常老去当何如。fǎ tán sù jiāng jiàn máo yú,xún cháng lǎo qù dāng hé rú。
监院纬公贤且耄,绸缪廿载诚拮据。jiān yuàn wěi gōng xián qiě mào,chóu móu niàn zài chéng jié jù。
谦光蔼蔼为君佐,盥手行当接素书。qiān guāng ǎi ǎi wèi jūn zuǒ,guàn shǒu xíng dāng jiē sù shū。

释今无

今无(一六三三—一六八一),字阿字。番禺人。本万氏子,年十六,参雷峰函是,得度。十七受坛经,至参明上座因缘,闻猫声,大彻宗旨。监栖贤院务,备诸苦行,得遍阅内外典。十九随函是入庐山,中途寒疾垂死,梦神人导之出世,以钝辞,神授药粒,觉乃苏,自此思如泉涌,通三教,年二十二奉师命只身走沈阳,谒师叔函可,相与唱酬,可亟称之。三年渡辽海,涉琼南而归,备尝艰阻,胸次益潇洒廓落。再依雷峰,一旦豁然。住海幢十二年。清圣祖康熙十二年(一六七三)请藏入北,过山东,闻变,驻锡萧府。十四年回海幢。今无为函是第一法嗣。著有《光宣台全集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释今无的作品>>

猜您喜欢

峄山下作

释今无

尽将世界作波涛,身似轻轻一叶舠。jǐn jiāng shì jiè zuò bō tāo,shēn shì qīng qīng yī yè dāo。
城角有情吹晓月,马蹄无力踏残蒿。chéng jiǎo yǒu qíng chuī xiǎo yuè,mǎ tí wú lì tà cán hāo。
朝烟带雨看难见,夜梦还乡不厌劳。cháo yān dài yǔ kàn nán jiàn,yè mèng hái xiāng bù yàn láo。
可笑此中消未得,陇云高亦未曾高。kě xiào cǐ zhōng xiāo wèi dé,lǒng yún gāo yì wèi céng gāo。

章桥遇雪

释今无

粉作山河玉作亭,毡衫湿透欲成冰。fěn zuò shān hé yù zuò tíng,zhān shān shī tòu yù chéng bīng。
尝疑海市光难似,却过章桥落未停。cháng yí hǎi shì guāng nán shì,què guò zhāng qiáo luò wèi tíng。
青映乡关长见树,白连天地不藏僧。qīng yìng xiāng guān zhǎng jiàn shù,bái lián tiān dì bù cáng sēng。
北风一阵吹还起,鸾鹤烟霞梦未醒。běi fēng yī zhèn chuī hái qǐ,luán hè yān xiá mèng wèi xǐng。

戏赠掌鞭

释今无

披羊裹脚养驴骡,不用挥鞭只用呵。pī yáng guǒ jiǎo yǎng lǘ luó,bù yòng huī biān zhǐ yòng hē。
阿母垆头投意熟,王孙腰内取钱多。ā mǔ lú tóu tóu yì shú,wáng sūn yāo nèi qǔ qián duō。
陆龙早困耽名客,雪地长为安乐窝。lù lóng zǎo kùn dān míng kè,xuě dì zhǎng wèi ān lè wō。
闻道神凝在姑射,若经风雨不如他。wén dào shén níng zài gū shè,ruò jīng fēng yǔ bù rú tā。

释今无

六出寒花掩路尘,飞空扑面最相亲。liù chū hán huā yǎn lù chén,fēi kōng pū miàn zuì xiāng qīn。
石桥晒日疑归夜,朔气侵肌已损神。shí qiáo shài rì yí guī yè,shuò qì qīn jī yǐ sǔn shén。
草木光浮新世界,须眉白尽老成人。cǎo mù guāng fú xīn shì jiè,xū méi bái jǐn lǎo chéng rén。
泰阶已见平如砥,更报丰年入好春。tài jiē yǐ jiàn píng rú dǐ,gèng bào fēng nián rù hǎo chūn。

高唐道中

释今无

提鞭无力自行迟,亦为寒霜亦为诗。tí biān wú lì zì xíng chí,yì wèi hán shuāng yì wèi shī。
觅句喜当晴雪际,受风多在渡河时。mì jù xǐ dāng qíng xuě jì,shòu fēng duō zài dù hé shí。
十年讲席心魂懒,万里残冬客路疲。shí nián jiǎng xí xīn hún lǎn,wàn lǐ cán dōng kè lù pí。
谁扫绿萝云外屋,却怜吾道苦驱驰。shuí sǎo lǜ luó yún wài wū,què lián wú dào kǔ qū chí。

入茌平

释今无

初日晴明午夜阴,辛勤苦乐在天心。chū rì qíng míng wǔ yè yīn,xīn qín kǔ lè zài tiān xīn。
霜珠欲结先行雨,薄面旋融直到襟。shuāng zhū yù jié xiān xíng yǔ,báo miàn xuán róng zhí dào jīn。
路鬼易欺形已瘦,马蹄愁滑路难寻。lù guǐ yì qī xíng yǐ shòu,mǎ tí chóu huá lù nán xún。
相随徒侣无言说,各自胸中有故岑。xiāng suí tú lǚ wú yán shuō,gè zì xiōng zhōng yǒu gù cén。

渡黄河

释今无

月沉初听五更鸡,立马黄河去路迷。yuè chén chū tīng wǔ gèng jī,lì mǎ huáng hé qù lù mí。
人影远侵霜树白,酒旗寒挂驿亭低。rén yǐng yuǎn qīn shuāng shù bái,jiǔ qí hán guà yì tíng dī。
烟村百里才三见,事业孤身有数题。yān cūn bǎi lǐ cái sān jiàn,shì yè gū shēn yǒu shù tí。
却笑丹山飞白凤,碧梧种就不成栖。què xiào dān shān fēi bái fèng,bì wú zhǒng jiù bù chéng qī。

再过峄山

释今无

马头北指峄山寒,廿载重过勒马看。mǎ tóu běi zhǐ yì shān hán,niàn zài zhòng guò lēi mǎ kàn。
信有风云藏石洞,愈怜霜雪打征鞍。xìn yǒu fēng yún cáng shí dòng,yù lián shuāng xuě dǎ zhēng ān。
一枝倦鸟栖还易,万里投人事较难。yī zhī juàn niǎo qī hái yì,wàn lǐ tóu rén shì jiào nán。
欲学小乘心未稳,只教客路自漫漫。yù xué xiǎo chéng xīn wèi wěn,zhǐ jiào kè lù zì màn màn。

诸子不善骑驴每易失足作此嘲之

释今无

食饭不如齐鲁客,骑驴那数广南蛮。shí fàn bù rú qí lǔ kè,qí lǘ nà shù guǎng nán mán。
一头到地敲钟杵,两脚朝天笔架山。yī tóu dào dì qiāo zhōng chǔ,liǎng jiǎo cháo tiān bǐ jià shān。
争觅高坡先上镫,忽逢低坳即愁颜。zhēng mì gāo pō xiān shàng dèng,hū féng dī ào jí chóu yán。
头陀苦行原安分,不是披衣学舞斑。tóu tuó kǔ xíng yuán ān fēn,bù shì pī yī xué wǔ bān。

出东平

释今无

始知天地有浮萍,珠海翛然又玉京。shǐ zhī tiān dì yǒu fú píng,zhū hǎi xiāo rán yòu yù jīng。
大雪昨宵过泗水,小除今日出东平。dà xuě zuó xiāo guò sì shuǐ,xiǎo chú jīn rì chū dōng píng。
艰难判就黄金骨,雨雪难消紫陌情。jiān nán pàn jiù huáng jīn gǔ,yǔ xuě nán xiāo zǐ mò qíng。
总是异乡无可恋,随行又作广南声。zǒng shì yì xiāng wú kě liàn,suí xíng yòu zuò guǎng nán shēng。

东平遇雪

释今无

东平山路石钩连,百里荒凉尽废阡。dōng píng shān lù shí gōu lián,bǎi lǐ huāng liáng jǐn fèi qiān。
古庙门前留碧树,行人雪地裹红毡。gǔ miào mén qián liú bì shù,xíng rén xuě dì guǒ hóng zhān。
天无半日温晴意,人定三冬去住缘。tiān wú bàn rì wēn qíng yì,rén dìng sān dōng qù zhù yuán。
却比梅花寒彻骨,飘摇轻薄客心前。què bǐ méi huā hán chè gǔ,piāo yáo qīng báo kè xīn qián。

北月

释今无

飞埃不到碧霄圆,失队哀鸿畏入烟。fēi āi bù dào bì xiāo yuán,shī duì āi hóng wèi rù yān。
须发似明还似暗,冰霜如割亦如燃。xū fā shì míng hái shì àn,bīng shuāng rú gē yì rú rán。
光浮斗柄人何远,影落关山恨独先。guāng fú dòu bǐng rén hé yuǎn,yǐng luò guān shān hèn dú xiān。
回首秦淮歌舞地,可堪皎洁酒楼前。huí shǒu qín huái gē wǔ dì,kě kān jiǎo jié jiǔ lóu qián。

北月

释今无

高无山势冷无秋,碛阔空低揽客愁。gāo wú shān shì lěng wú qiū,qì kuò kōng dī lǎn kè chóu。
去马不嘶霜箭急,征鸿频过羽声稠。qù mǎ bù sī shuāng jiàn jí,zhēng hóng pín guò yǔ shēng chóu。
飘多白雪光偏厚,涷尽黄河影不流。piāo duō bái xuě guāng piān hòu,dōng jǐn huáng hé yǐng bù liú。
南国明珠应可惜,逢人只是暗中投。nán guó míng zhū yīng kě xī,féng rén zhǐ shì àn zhōng tóu。

北月

释今无

蹄轮终古绕秦川,冷落窥人缺复圆。tí lún zhōng gǔ rào qín chuān,lěng luò kuī rén quē fù yuán。
吹笛带光侵肺腑,飞霜无地着云烟。chuī dí dài guāng qīn fèi fǔ,fēi shuāng wú dì zhe yún yān。
人当乞食逢初乱,事不酬心付曩缘。rén dāng qǐ shí féng chū luàn,shì bù chóu xīn fù nǎng yuán。
收拾泪痕支瘦骨,鸡鸣应有向南鞭。shōu shí lèi hén zhī shòu gǔ,jī míng yīng yǒu xiàng nán biān。

北月

释今无

昭关曾照伍家须,失路方惭镇海珠。zhāo guān céng zhào wǔ jiā xū,shī lù fāng cán zhèn hǎi zhū。
镜破持来吾瘦矣,我安归处汝知乎。jìng pò chí lái wú shòu yǐ,wǒ ān guī chù rǔ zhī hū。
乌啼地阔愁如海,魂醒人孤影在湖。wū tí dì kuò chóu rú hǎi,hún xǐng rén gū yǐng zài hú。
劫火又烧山泽涸,重骑羸马出皇都。jié huǒ yòu shāo shān zé hé,zhòng qí léi mǎ chū huáng dōu。