古诗词

送石鉴覞弟领众住怡山

释今无

猗欤博峤立纲宗,吁谟严密如游龙。yī yú bó jiào lì gāng zōng,xū mó yán mì rú yóu lóng。
不特风雷藏舌底,还将剑戟插双瞳。bù tè fēng léi cáng shé dǐ,hái jiāng jiàn jǐ chā shuāng tóng。
二叶绳绳开五岭,凤毛龙甲光玲珑。èr yè shéng shéng kāi wǔ lǐng,fèng máo lóng jiǎ guāng líng lóng。
水犀玑贝腾南海,髦士奋起夺其雄。shuǐ xī jī bèi téng nán hǎi,máo shì fèn qǐ duó qí xióng。
君不见蓬莱水浅天步窄,大道与之俱困穷。jūn bù jiàn péng lái shuǐ qiǎn tiān bù zhǎi,dà dào yǔ zhī jù kùn qióng。
四海惛怓日茅拔,荒唐猿鹤悲沙虫。sì hǎi hūn náo rì máo bá,huāng táng yuán hè bēi shā chóng。
覞也吾家信迈种,金针暗与先民通。yào yě wú jiā xìn mài zhǒng,jīn zhēn àn yǔ xiān mín tōng。
激昂鹊起南海陲,弘肩斯道吹清风。jī áng què qǐ nán hǎi chuí,hóng jiān sī dào chuī qīng fēng。
昔年分座庐岳北,万朵芙蓉遮座密。xī nián fēn zuò lú yuè běi,wàn duǒ fú róng zhē zuò mì。
颓风振起神自闲,火齐乍掷天回黑。tuí fēng zhèn qǐ shén zì xián,huǒ qí zhà zhì tiān huí hēi。
东奔众水无还期,遂使一壶成挽力。dōng bēn zhòng shuǐ wú hái qī,suì shǐ yī hú chéng wǎn lì。
繄吾师翁博宗子,宝镜横披标至德。yī wú shī wēng bó zōng zi,bǎo jìng héng pī biāo zhì dé。
法澜博洽四百峰,赤幡更向七闽立。fǎ lán bó qià sì bǎi fēng,chì fān gèng xiàng qī mǐn lì。
怡山飞凤闽之冠,天龙精魄司轮奂。yí shān fēi fèng mǐn zhī guān,tiān lóng jīng pò sī lún huàn。
宝所煌煌至道存,象径肯使鼪狐乱。bǎo suǒ huáng huáng zhì dào cún,xiàng jìng kěn shǐ shēng hú luàn。
师翁贻厥事芟除,西奔金乌跳蟾蜍。shī wēng yí jué shì shān chú,xī bēn jīn wū tiào chán chú。
大匠袖手藏徽缠,成风小智乃其馀。dà jiàng xiù shǒu cáng huī chán,chéng fēng xiǎo zhì nǎi qí yú。
此座虚悬过一纪,师也命覞正其居。cǐ zuò xū xuán guò yī jì,shī yě mìng yào zhèng qí jū。
至人荷道遑恤躬,天不令卷行则舒。zhì rén hé dào huáng xù gōng,tiān bù lìng juǎn xíng zé shū。
我闻曩哲有棱公,蒲团十丈成邻虚。wǒ wén nǎng zhé yǒu léng gōng,pú tuán shí zhàng chéng lín xū。
今日微尘翳天壤,洞山失却我与渠。jīn rì wēi chén yì tiān rǎng,dòng shān shī què wǒ yǔ qú。
送君不作别离色,击案四顾空踌蹰。sòng jūn bù zuò bié lí sè,jī àn sì gù kōng chóu chú。
法坛宿将建旄旟,寻常老去当何如。fǎ tán sù jiāng jiàn máo yú,xún cháng lǎo qù dāng hé rú。
监院纬公贤且耄,绸缪廿载诚拮据。jiān yuàn wěi gōng xián qiě mào,chóu móu niàn zài chéng jié jù。
谦光蔼蔼为君佐,盥手行当接素书。qiān guāng ǎi ǎi wèi jūn zuǒ,guàn shǒu xíng dāng jiē sù shū。

释今无

今无(一六三三—一六八一),字阿字。番禺人。本万氏子,年十六,参雷峰函是,得度。十七受坛经,至参明上座因缘,闻猫声,大彻宗旨。监栖贤院务,备诸苦行,得遍阅内外典。十九随函是入庐山,中途寒疾垂死,梦神人导之出世,以钝辞,神授药粒,觉乃苏,自此思如泉涌,通三教,年二十二奉师命只身走沈阳,谒师叔函可,相与唱酬,可亟称之。三年渡辽海,涉琼南而归,备尝艰阻,胸次益潇洒廓落。再依雷峰,一旦豁然。住海幢十二年。清圣祖康熙十二年(一六七三)请藏入北,过山东,闻变,驻锡萧府。十四年回海幢。今无为函是第一法嗣。著有《光宣台全集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释今无的作品>>

猜您喜欢

辽海舟中

释今无

船内然孤灯,船外飞细雨。chuán nèi rán gū dēng,chuán wài fēi xì yǔ。
默坐数浪声,回头见苍鼠。mò zuò shù làng shēng,huí tóu jiàn cāng shǔ。

辽海舟中

释今无

掩却船上窗,莫使入月光。yǎn què chuán shàng chuāng,mò shǐ rù yuè guāng。
月入风亦入,我无破衣裳。yuè rù fēng yì rù,wǒ wú pò yī shang。

辽海舟中

释今无

白首弄船翁,夜入莫向水。bái shǒu nòng chuán wēng,yè rù mò xiàng shuǐ。
须臾海月来,明珠应有泪。xū yú hǎi yuè lái,míng zhū yīng yǒu lèi。

辽海舟中

释今无

苍鼠莫穿板,有粟自可食。cāng shǔ mò chuān bǎn,yǒu sù zì kě shí。
微声祸之枢,人心安可测。wēi shēng huò zhī shū,rén xīn ān kě cè。

辽海舟中

释今无

浪击冯夷鼓,舟行神女风。làng jī féng yí gǔ,zhōu xíng shén nǚ fēng。
一夜几千里,犹在月明中。yī yè jǐ qiān lǐ,yóu zài yuè míng zhōng。

辽海舟中

释今无

海日大如斗,海月大如盘。hǎi rì dà rú dòu,hǎi yuè dà rú pán。
谁识海上心,谁为海上言。shuí shí hǎi shàng xīn,shuí wèi hǎi shàng yán。

辽海舟中

释今无

独鹤破云来,其声甚悲婉。dú hè pò yún lái,qí shēng shén bēi wǎn。
相将欲近蓬,又被北风转。xiāng jiāng yù jìn péng,yòu bèi běi fēng zhuǎn。

辽海舟中

释今无

借问同舟客,云是孤竹人。jiè wèn tóng zhōu kè,yún shì gū zhú rén。
与语多感激,家近二士坟。yǔ yǔ duō gǎn jī,jiā jìn èr shì fén。

辽海舟中

释今无

黑风吹船艕,莫堕罗刹国。hēi fēng chuī chuán bàng,mò duò luó shā guó。
微躯不足云,寸心未有托。wēi qū bù zú yún,cùn xīn wèi yǒu tuō。

辽海舟中

释今无

盥手掬海水,未洗已成冰。guàn shǒu jū hǎi shuǐ,wèi xǐ yǐ chéng bīng。
当时黄花戍,频年不解兵。dāng shí huáng huā shù,pín nián bù jiě bīng。

辽海舟中

释今无

水国无真梦,乾坤有至寒。shuǐ guó wú zhēn mèng,qián kūn yǒu zhì hán。
辽阳深雪路,回首月中看。liáo yáng shēn xuě lù,huí shǒu yuè zhōng kàn。

辽海舟中

释今无

边声尽入海,舟子殊未知。biān shēng jǐn rù hǎi,zhōu zi shū wèi zhī。
携板坐船头,对月歌竹枝。xié bǎn zuò chuán tóu,duì yuè gē zhú zhī。

辽海舟中

释今无

有客为我言,此是菊花岛。yǒu kè wèi wǒ yán,cǐ shì jú huā dǎo。
已卧三十年,山中采碧草。yǐ wò sān shí nián,shān zhōng cǎi bì cǎo。

辽海舟中

释今无

物高势必危,人欲乃不小。wù gāo shì bì wēi,rén yù nǎi bù xiǎo。
网罟遍山川,机心及鱼鸟。wǎng gǔ biàn shān chuān,jī xīn jí yú niǎo。

辽海舟中

释今无

前念不必问,后念所当谨。qián niàn bù bì wèn,hòu niàn suǒ dāng jǐn。
前念如后念,君心乃朝槿。qián niàn rú hòu niàn,jūn xīn nǎi cháo jǐn。