古诗词

戊申冬舟过英州阻风追忆行役之难因赋北风篇

释今无

一年辛苦事,欲暂息舟中。yī nián xīn kǔ shì,yù zàn xī zhōu zhōng。
买船上水撑逆浪,不吹南风吹北风。mǎi chuán shàng shuǐ chēng nì làng,bù chuī nán fēng chuī běi fēng。
北风怒号船头裂,北风怒号牵枝折。běi fēng nù hào chuán tóu liè,běi fēng nù hào qiān zhī zhé。
出门便得羁旅愁,人生那可轻离别。chū mén biàn dé jī lǚ chóu,rén shēng nà kě qīng lí bié。
我闻滟滪堆难平,巴字猿声不可听。wǒ wén yàn yù duī nán píng,bā zì yuán shēng bù kě tīng。
少年未肯寻常老,山川虽险心犹横。shǎo nián wèi kěn xún cháng lǎo,shān chuān suī xiǎn xīn yóu héng。
又忆当时瀚海归,寒沙万里无征衣。yòu yì dāng shí hàn hǎi guī,hán shā wàn lǐ wú zhēng yī。
黑海海水与天阔,心知入水终难活。hēi hǎi hǎi shuǐ yǔ tiān kuò,xīn zhī rù shuǐ zhōng nán huó。
不道悲凉雪窖来,却含郁抑无人说。bù dào bēi liáng xuě jiào lái,què hán yù yì wú rén shuō。
即使鞭驴走幽蓟,易水流澌风透袂。jí shǐ biān lǘ zǒu yōu jì,yì shuǐ liú sī fēng tòu mèi。
冷人莫过五更霜,悬鹑已见三年敝。lěng rén mò guò wǔ gèng shuāng,xuán chún yǐ jiàn sān nián bì。
北风北风于我亲,八岁流离已苦辛。běi fēng běi fēng yú wǒ qīn,bā suì liú lí yǐ kǔ xīn。
至今所历三十载,日夜彷徨驱心神。zhì jīn suǒ lì sān shí zài,rì yè páng huáng qū xīn shén。
人生学道存安逸,吾道萧萧悲白日。rén shēng xué dào cún ān yì,wú dào xiāo xiāo bēi bái rì。
君不见德宗懒瓒呼不起,纵有北风吹何益。jūn bù jiàn dé zōng lǎn zàn hū bù qǐ,zòng yǒu běi fēng chuī hé yì。

释今无

今无(一六三三—一六八一),字阿字。番禺人。本万氏子,年十六,参雷峰函是,得度。十七受坛经,至参明上座因缘,闻猫声,大彻宗旨。监栖贤院务,备诸苦行,得遍阅内外典。十九随函是入庐山,中途寒疾垂死,梦神人导之出世,以钝辞,神授药粒,觉乃苏,自此思如泉涌,通三教,年二十二奉师命只身走沈阳,谒师叔函可,相与唱酬,可亟称之。三年渡辽海,涉琼南而归,备尝艰阻,胸次益潇洒廓落。再依雷峰,一旦豁然。住海幢十二年。清圣祖康熙十二年(一六七三)请藏入北,过山东,闻变,驻锡萧府。十四年回海幢。今无为函是第一法嗣。著有《光宣台全集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释今无的作品>>

猜您喜欢

次韵答沈融谷

释今无

花气阴阴午磬传,拖鞋结得虎溪缘。huā qì yīn yīn wǔ qìng chuán,tuō xié jié dé hǔ xī yuán。
弟兄爱我遗良友,水石怀人对晚烟。dì xiōng ài wǒ yí liáng yǒu,shuǐ shí huái rén duì wǎn yān。
此去岭头成往事,望来雁足在何年。cǐ qù lǐng tóu chéng wǎng shì,wàng lái yàn zú zài hé nián。
殷勤写得无生偈,宝鉴为君日夜悬。yīn qín xiě dé wú shēng jì,bǎo jiàn wèi jūn rì yè xuán。

诃衍弟以甲辰浴佛日受老人付授志喜

释今无

三十年前早诞生,指天今又属罗云。sān shí nián qián zǎo dàn shēng,zhǐ tiān jīn yòu shǔ luó yún。
击开寺竹原龙种,呼起神鹞突洞云。jī kāi sì zhú yuán lóng zhǒng,hū qǐ shén yào tū dòng yún。
内绍步移非干蛊,再参智过始超群。nèi shào bù yí fēi gàn gǔ,zài cān zhì guò shǐ chāo qún。
船头愧杀秕糠我,东去西之暂任君。chuán tóu kuì shā bǐ kāng wǒ,dōng qù xī zhī zàn rèn jūn。

送黎太守天锡归皖山

释今无

薰风吹浪锦帆高,柳色青青意独劳。xūn fēng chuī làng jǐn fān gāo,liǔ sè qīng qīng yì dú láo。
十载风猷思阖郡,一江云影揖千袍。shí zài fēng yóu sī hé jùn,yī jiāng yún yǐng yī qiān páo。
丰碑自可磨铜柱,宦况还当爱凤毛。fēng bēi zì kě mó tóng zhù,huàn kuàng hái dāng ài fèng máo。
我欲托君栖隐地,匡庐深壑卧烟涛。wǒ yù tuō jūn qī yǐn dì,kuāng lú shēn hè wò yān tāo。

送陈扶上之任靖安

释今无

绣佛龛前语话勤,天涯宦况此离群。xiù fú kān qián yǔ huà qín,tiān yá huàn kuàng cǐ lí qún。
河阳树色堪为政,单父琴声又属君。hé yáng shù sè kān wèi zhèng,dān fù qín shēng yòu shǔ jūn。
雪满秋屏驯雉下,月高南海夜鸿闻。xuě mǎn qiū píng xùn zhì xià,yuè gāo nán hǎi yè hóng wén。
端明不次承前箸,为把名香着意焚。duān míng bù cì chéng qián zhù,wèi bǎ míng xiāng zhe yì fén。

送徐进士元定归南昌

释今无

南州声价喜相投,几日旋惊送早秋。nán zhōu shēng jià xǐ xiāng tóu,jǐ rì xuán jīng sòng zǎo qiū。
岂为明珠游海上,终宜大道在峰头。qǐ wèi míng zhū yóu hǎi shàng,zhōng yí dà dào zài fēng tóu。
旌弓行见招金马,星斗频看照玉楼。jīng gōng xíng jiàn zhāo jīn mǎ,xīng dòu pín kàn zhào yù lóu。
我挹粤云思共语,彩笺何处寄风流。wǒ yì yuè yún sī gòng yǔ,cǎi jiān hé chù jì fēng liú。

送潘星北参戎之高凉因怀高文斗喻耕三

释今无

世雄廉正擢应频,三十登坛识冠军。shì xióng lián zhèng zhuó yīng pín,sān shí dēng tán shí guān jūn。
铜柱弯弓无杀气,东瓯横海有功勋。tóng zhù wān gōng wú shā qì,dōng ōu héng hǎi yǒu gōng xūn。
心存仁术悬神剑,道慕金仙爱白云。xīn cún rén shù xuán shén jiàn,dào mù jīn xiān ài bái yún。
杯酒玉堂多友兴,磬声忆我独离群。bēi jiǔ yù táng duō yǒu xīng,qìng shēng yì wǒ dú lí qún。

寿徐允吉

释今无

种莲先许入高岑,天上麒麟复见今。zhǒng lián xiān xǔ rù gāo cén,tiān shàng qí lín fù jiàn jīn。
起草参军多茂句,谈经仆射有清音。qǐ cǎo cān jūn duō mào jù,tán jīng pū shè yǒu qīng yīn。
玉堂未散云成色,宝地长看月满林。yù táng wèi sàn yún chéng sè,bǎo dì zhǎng kàn yuè mǎn lín。
况是金吾霜鬓好,称觞真慰百年心。kuàng shì jīn wú shuāng bìn hǎo,chēng shāng zhēn wèi bǎi nián xīn。

乙巳三月石弟病愈入栖贤诗再送之

释今无

又买江头上水船,春风逐日岸花鲜。yòu mǎi jiāng tóu shàng shuǐ chuán,chūn fēng zhú rì àn huā xiān。
才抛药碗身夸健,为爱名山力便全。cái pāo yào wǎn shēn kuā jiàn,wèi ài míng shān lì biàn quán。
荒草久嗟迷古砌,镰刀新刃让先鞭。huāng cǎo jiǔ jiē mí gǔ qì,lián dāo xīn rèn ràng xiān biān。
岭南首刹成何用,岂及山中橹断泉。lǐng nán shǒu shā chéng hé yòng,qǐ jí shān zhōng lǔ duàn quán。

戏成寄记汝

释今无

玉兰花落满溪桥,已住高峰见雪消。yù lán huā luò mǎn xī qiáo,yǐ zhù gāo fēng jiàn xuě xiāo。
破院自忙供补葺,好诗未暇静歌谣。pò yuàn zì máng gōng bǔ qì,hǎo shī wèi xiá jìng gē yáo。
田因入夏烧灰种,人为思乡说理调。tián yīn rù xià shāo huī zhǒng,rén wèi sī xiāng shuō lǐ diào。
莫上芙蓉峰上望,岭南端的是迢迢。mò shàng fú róng fēng shàng wàng,lǐng nán duān de shì tiáo tiáo。

宿半息轩酬半息主人

释今无

绳床携得挂高斋,却喜幽情对妙才。shéng chuáng xié dé guà gāo zhāi,què xǐ yōu qíng duì miào cái。
水石忽疑城内有,笑谈如入镜中来。shuǐ shí hū yí chéng nèi yǒu,xiào tán rú rù jìng zhōng lái。
风侵碧树枝频出,雨暗银缸影或开。fēng qīn bì shù zhī pín chū,yǔ àn yín gāng yǐng huò kāi。
才一渡江心便忆,如波千顷正徘徊。cái yī dù jiāng xīn biàn yì,rú bō qiān qǐng zhèng pái huái。

寄寿罗母

释今无

横斜星斗灿长天,仿佛瑶池宴列仙。héng xié xīng dòu càn zhǎng tiān,fǎng fú yáo chí yàn liè xiān。
汉苑鸾曾邀紫辇,罗家鹤又降青田。hàn yuàn luán céng yāo zǐ niǎn,luó jiā hè yòu jiàng qīng tián。
催觞频奏军中乐,舞彩还连海上船。cuī shāng pín zòu jūn zhōng lè,wǔ cǎi hái lián hǎi shàng chuán。
碧玉花开香未散,月光如昼日如年。bì yù huā kāi xiāng wèi sàn,yuè guāng rú zhòu rì rú nián。

寿杨太守肃如

释今无

应身大士福人间,建隼专城布政闲。yīng shēn dà shì fú rén jiān,jiàn sǔn zhuān chéng bù zhèng xián。
芳誉独多蘅杜气,清操还过雪霜颜。fāng yù dú duō héng dù qì,qīng cāo hái guò xuě shuāng yán。
已看瑞色临铜柱,会见祥云捧玉班。yǐ kàn ruì sè lín tóng zhù,huì jiàn xiáng yún pěng yù bān。
文藻长河吾欲赠,不胜幽思对南山。wén zǎo zhǎng hé wú yù zèng,bù shèng yōu sī duì nán shān。

送管使君钟石赴任泷水

释今无

崇兰喜见别嫌频,洒落仙姿独羡君。chóng lán xǐ jiàn bié xián pín,sǎ luò xiān zī dú xiàn jūn。
万里粤云供薄宦,几年雷泽著清芬。wàn lǐ yuè yún gōng báo huàn,jǐ nián léi zé zhù qīng fēn。
鬓毛易比潘安色,心地还超许掾群。bìn máo yì bǐ pān ān sè,xīn dì hái chāo xǔ yuàn qún。
泷水政成当内召,便从今日卜高旻。lóng shuǐ zhèng chéng dāng nèi zhào,biàn cóng jīn rì bo gāo mín。

寿苏盐宪商卿

释今无

云开五色下霓裳,地近三山载鹤觞。yún kāi wǔ sè xià ní shang,dì jìn sān shān zài hè shāng。
北斗独垂新雨露,眉山重见昔文章。běi dòu dú chuí xīn yǔ lù,méi shān zhòng jiàn xī wén zhāng。
冰壶易贮丹砂气,玉尺应传琥珀香。bīng hú yì zhù dān shā qì,yù chǐ yīng chuán hǔ pò xiāng。
更觉风流忘草野,欲留腰带镇茅堂。gèng jué fēng liú wàng cǎo yě,yù liú yāo dài zhèn máo táng。

沈醝使石友过访

释今无

不曾叩齿接文公,已透清言宝镜中。bù céng kòu chǐ jiē wén gōng,yǐ tòu qīng yán bǎo jìng zhōng。
玉佩久悬台鼎望,金貂偏惬芰荷风。yù pèi jiǔ xuán tái dǐng wàng,jīn diāo piān qiè jì hé fēng。
佛分别业禅尤好,道叹王门瑟未工。fú fēn bié yè chán yóu hǎo,dào tàn wáng mén sè wèi gōng。
卧理淮南人诵屈,他年宣室古今同。wò lǐ huái nán rén sòng qū,tā nián xuān shì gǔ jīn tóng。