古诗词

飓风歌

释今无

天定喜兮天或怒,蚩蚩那得识其故。tiān dìng xǐ xī tiān huò nù,chī chī nà dé shí qí gù。
珠江千顷软琉璃,招招利涉人争渡。zhū jiāng qiān qǐng ruǎn liú lí,zhāo zhāo lì shè rén zhēng dù。
阴霾倏忽收日月,天地惨澹失云路。yīn mái shū hū shōu rì yuè,tiān dì cǎn dàn shī yún lù。
风师河伯皆颠狂,各驱部类恣奋强。fēng shī hé bó jiē diān kuáng,gè qū bù lèi zì fèn qiáng。
雨龙带海朝玉皇,汇撮天河添霔滂。yǔ lóng dài hǎi cháo yù huáng,huì cuō tiān hé tiān zhù pāng。
风轮旋转更飙猛,拉折地轴破天纲。fēng lún xuán zhuǎn gèng biāo měng,lā zhé dì zhóu pò tiān gāng。
六鳌缩项项肤裂,三山箕碎沉岌嶪。liù áo suō xiàng xiàng fū liè,sān shān jī suì chén jí yè。
邓林一夜尽飞空,狖号猿啼声间切。dèng lín yī yè jǐn fēi kōng,yòu hào yuán tí shēng jiān qiè。
可怜数里散穷檐,大块噫气一时咽。kě lián shù lǐ sàn qióng yán,dà kuài yī qì yī shí yàn。
兵来贼去多苦辛,亦喜踪迹顿磨灭。bīng lái zéi qù duō kǔ xīn,yì xǐ zōng jì dùn mó miè。
海幢寺向珠水湄,香灯寥落草离离。hǎi chuáng sì xiàng zhū shuǐ méi,xiāng dēng liáo luò cǎo lí lí。
贼过仲春如水洗,愁来九夏复风吹。zéi guò zhòng chūn rú shuǐ xǐ,chóu lái jiǔ xià fù fēng chuī。
飓风吹兮卷水入,珠玑百斛侵人湿。jù fēng chuī xī juǎn shuǐ rù,zhū jī bǎi hú qīn rén shī。
轰雷不救屋宇倾,空园只抱瓜芋泣。hōng léi bù jiù wū yǔ qīng,kōng yuán zhǐ bào guā yù qì。
行僧粗莽难守饥,持钵不得心魂疲。xíng sēng cū mǎng nán shǒu jī,chí bō bù dé xīn hún pí。
食指三千徒落落,冷黔数座苦漓漓。shí zhǐ sān qiān tú luò luò,lěng qián shù zuò kǔ lí lí。
豆苗枯瘦禾苗死,欲走咫尺阻乱离。dòu miáo kū shòu hé miáo sǐ,yù zǒu zhǐ chǐ zǔ luàn lí。
分同黎庶遭劫运,事事不敢怨疮痍。fēn tóng lí shù zāo jié yùn,shì shì bù gǎn yuàn chuāng yí。
更愿还吹十日风,白骨撑拄偿天公。gèng yuàn hái chuī shí rì fēng,bái gǔ chēng zhǔ cháng tiān gōng。

释今无

今无(一六三三—一六八一),字阿字。番禺人。本万氏子,年十六,参雷峰函是,得度。十七受坛经,至参明上座因缘,闻猫声,大彻宗旨。监栖贤院务,备诸苦行,得遍阅内外典。十九随函是入庐山,中途寒疾垂死,梦神人导之出世,以钝辞,神授药粒,觉乃苏,自此思如泉涌,通三教,年二十二奉师命只身走沈阳,谒师叔函可,相与唱酬,可亟称之。三年渡辽海,涉琼南而归,备尝艰阻,胸次益潇洒廓落。再依雷峰,一旦豁然。住海幢十二年。清圣祖康熙十二年(一六七三)请藏入北,过山东,闻变,驻锡萧府。十四年回海幢。今无为函是第一法嗣。著有《光宣台全集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷四有传。 释今无的作品>>

猜您喜欢

峄山下作

释今无

尽将世界作波涛,身似轻轻一叶舠。jǐn jiāng shì jiè zuò bō tāo,shēn shì qīng qīng yī yè dāo。
城角有情吹晓月,马蹄无力踏残蒿。chéng jiǎo yǒu qíng chuī xiǎo yuè,mǎ tí wú lì tà cán hāo。
朝烟带雨看难见,夜梦还乡不厌劳。cháo yān dài yǔ kàn nán jiàn,yè mèng hái xiāng bù yàn láo。
可笑此中消未得,陇云高亦未曾高。kě xiào cǐ zhōng xiāo wèi dé,lǒng yún gāo yì wèi céng gāo。

章桥遇雪

释今无

粉作山河玉作亭,毡衫湿透欲成冰。fěn zuò shān hé yù zuò tíng,zhān shān shī tòu yù chéng bīng。
尝疑海市光难似,却过章桥落未停。cháng yí hǎi shì guāng nán shì,què guò zhāng qiáo luò wèi tíng。
青映乡关长见树,白连天地不藏僧。qīng yìng xiāng guān zhǎng jiàn shù,bái lián tiān dì bù cáng sēng。
北风一阵吹还起,鸾鹤烟霞梦未醒。běi fēng yī zhèn chuī hái qǐ,luán hè yān xiá mèng wèi xǐng。

戏赠掌鞭

释今无

披羊裹脚养驴骡,不用挥鞭只用呵。pī yáng guǒ jiǎo yǎng lǘ luó,bù yòng huī biān zhǐ yòng hē。
阿母垆头投意熟,王孙腰内取钱多。ā mǔ lú tóu tóu yì shú,wáng sūn yāo nèi qǔ qián duō。
陆龙早困耽名客,雪地长为安乐窝。lù lóng zǎo kùn dān míng kè,xuě dì zhǎng wèi ān lè wō。
闻道神凝在姑射,若经风雨不如他。wén dào shén níng zài gū shè,ruò jīng fēng yǔ bù rú tā。

释今无

六出寒花掩路尘,飞空扑面最相亲。liù chū hán huā yǎn lù chén,fēi kōng pū miàn zuì xiāng qīn。
石桥晒日疑归夜,朔气侵肌已损神。shí qiáo shài rì yí guī yè,shuò qì qīn jī yǐ sǔn shén。
草木光浮新世界,须眉白尽老成人。cǎo mù guāng fú xīn shì jiè,xū méi bái jǐn lǎo chéng rén。
泰阶已见平如砥,更报丰年入好春。tài jiē yǐ jiàn píng rú dǐ,gèng bào fēng nián rù hǎo chūn。

高唐道中

释今无

提鞭无力自行迟,亦为寒霜亦为诗。tí biān wú lì zì xíng chí,yì wèi hán shuāng yì wèi shī。
觅句喜当晴雪际,受风多在渡河时。mì jù xǐ dāng qíng xuě jì,shòu fēng duō zài dù hé shí。
十年讲席心魂懒,万里残冬客路疲。shí nián jiǎng xí xīn hún lǎn,wàn lǐ cán dōng kè lù pí。
谁扫绿萝云外屋,却怜吾道苦驱驰。shuí sǎo lǜ luó yún wài wū,què lián wú dào kǔ qū chí。

入茌平

释今无

初日晴明午夜阴,辛勤苦乐在天心。chū rì qíng míng wǔ yè yīn,xīn qín kǔ lè zài tiān xīn。
霜珠欲结先行雨,薄面旋融直到襟。shuāng zhū yù jié xiān xíng yǔ,báo miàn xuán róng zhí dào jīn。
路鬼易欺形已瘦,马蹄愁滑路难寻。lù guǐ yì qī xíng yǐ shòu,mǎ tí chóu huá lù nán xún。
相随徒侣无言说,各自胸中有故岑。xiāng suí tú lǚ wú yán shuō,gè zì xiōng zhōng yǒu gù cén。

渡黄河

释今无

月沉初听五更鸡,立马黄河去路迷。yuè chén chū tīng wǔ gèng jī,lì mǎ huáng hé qù lù mí。
人影远侵霜树白,酒旗寒挂驿亭低。rén yǐng yuǎn qīn shuāng shù bái,jiǔ qí hán guà yì tíng dī。
烟村百里才三见,事业孤身有数题。yān cūn bǎi lǐ cái sān jiàn,shì yè gū shēn yǒu shù tí。
却笑丹山飞白凤,碧梧种就不成栖。què xiào dān shān fēi bái fèng,bì wú zhǒng jiù bù chéng qī。

再过峄山

释今无

马头北指峄山寒,廿载重过勒马看。mǎ tóu běi zhǐ yì shān hán,niàn zài zhòng guò lēi mǎ kàn。
信有风云藏石洞,愈怜霜雪打征鞍。xìn yǒu fēng yún cáng shí dòng,yù lián shuāng xuě dǎ zhēng ān。
一枝倦鸟栖还易,万里投人事较难。yī zhī juàn niǎo qī hái yì,wàn lǐ tóu rén shì jiào nán。
欲学小乘心未稳,只教客路自漫漫。yù xué xiǎo chéng xīn wèi wěn,zhǐ jiào kè lù zì màn màn。

诸子不善骑驴每易失足作此嘲之

释今无

食饭不如齐鲁客,骑驴那数广南蛮。shí fàn bù rú qí lǔ kè,qí lǘ nà shù guǎng nán mán。
一头到地敲钟杵,两脚朝天笔架山。yī tóu dào dì qiāo zhōng chǔ,liǎng jiǎo cháo tiān bǐ jià shān。
争觅高坡先上镫,忽逢低坳即愁颜。zhēng mì gāo pō xiān shàng dèng,hū féng dī ào jí chóu yán。
头陀苦行原安分,不是披衣学舞斑。tóu tuó kǔ xíng yuán ān fēn,bù shì pī yī xué wǔ bān。

出东平

释今无

始知天地有浮萍,珠海翛然又玉京。shǐ zhī tiān dì yǒu fú píng,zhū hǎi xiāo rán yòu yù jīng。
大雪昨宵过泗水,小除今日出东平。dà xuě zuó xiāo guò sì shuǐ,xiǎo chú jīn rì chū dōng píng。
艰难判就黄金骨,雨雪难消紫陌情。jiān nán pàn jiù huáng jīn gǔ,yǔ xuě nán xiāo zǐ mò qíng。
总是异乡无可恋,随行又作广南声。zǒng shì yì xiāng wú kě liàn,suí xíng yòu zuò guǎng nán shēng。

东平遇雪

释今无

东平山路石钩连,百里荒凉尽废阡。dōng píng shān lù shí gōu lián,bǎi lǐ huāng liáng jǐn fèi qiān。
古庙门前留碧树,行人雪地裹红毡。gǔ miào mén qián liú bì shù,xíng rén xuě dì guǒ hóng zhān。
天无半日温晴意,人定三冬去住缘。tiān wú bàn rì wēn qíng yì,rén dìng sān dōng qù zhù yuán。
却比梅花寒彻骨,飘摇轻薄客心前。què bǐ méi huā hán chè gǔ,piāo yáo qīng báo kè xīn qián。

北月

释今无

飞埃不到碧霄圆,失队哀鸿畏入烟。fēi āi bù dào bì xiāo yuán,shī duì āi hóng wèi rù yān。
须发似明还似暗,冰霜如割亦如燃。xū fā shì míng hái shì àn,bīng shuāng rú gē yì rú rán。
光浮斗柄人何远,影落关山恨独先。guāng fú dòu bǐng rén hé yuǎn,yǐng luò guān shān hèn dú xiān。
回首秦淮歌舞地,可堪皎洁酒楼前。huí shǒu qín huái gē wǔ dì,kě kān jiǎo jié jiǔ lóu qián。

北月

释今无

高无山势冷无秋,碛阔空低揽客愁。gāo wú shān shì lěng wú qiū,qì kuò kōng dī lǎn kè chóu。
去马不嘶霜箭急,征鸿频过羽声稠。qù mǎ bù sī shuāng jiàn jí,zhēng hóng pín guò yǔ shēng chóu。
飘多白雪光偏厚,涷尽黄河影不流。piāo duō bái xuě guāng piān hòu,dōng jǐn huáng hé yǐng bù liú。
南国明珠应可惜,逢人只是暗中投。nán guó míng zhū yīng kě xī,féng rén zhǐ shì àn zhōng tóu。

北月

释今无

蹄轮终古绕秦川,冷落窥人缺复圆。tí lún zhōng gǔ rào qín chuān,lěng luò kuī rén quē fù yuán。
吹笛带光侵肺腑,飞霜无地着云烟。chuī dí dài guāng qīn fèi fǔ,fēi shuāng wú dì zhe yún yān。
人当乞食逢初乱,事不酬心付曩缘。rén dāng qǐ shí féng chū luàn,shì bù chóu xīn fù nǎng yuán。
收拾泪痕支瘦骨,鸡鸣应有向南鞭。shōu shí lèi hén zhī shòu gǔ,jī míng yīng yǒu xiàng nán biān。

北月

释今无

昭关曾照伍家须,失路方惭镇海珠。zhāo guān céng zhào wǔ jiā xū,shī lù fāng cán zhèn hǎi zhū。
镜破持来吾瘦矣,我安归处汝知乎。jìng pò chí lái wú shòu yǐ,wǒ ān guī chù rǔ zhī hū。
乌啼地阔愁如海,魂醒人孤影在湖。wū tí dì kuò chóu rú hǎi,hún xǐng rén gū yǐng zài hú。
劫火又烧山泽涸,重骑羸马出皇都。jié huǒ yòu shāo shān zé hé,zhòng qí léi mǎ chū huáng dōu。