古诗词

孤雁

高启

衡阳初失伴,归路远飞单。héng yáng chū shī bàn,guī lù yuǎn fēi dān。
度陇将书怯,排空作阵难。dù lǒng jiāng shū qiè,pái kōng zuò zhèn nán。
呼群云外急,吊影月中残。hū qún yún wài jí,diào yǐng yuè zhōng cán。
不共凫鸑宿,蒹葭夜夜寒。bù gòng fú yuè sù,jiān jiā yè yè hán。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

涵空阁

高启

衮衮波涛漠漠天,曲阑高栋此山颠。gǔn gǔn bō tāo mò mò tiān,qū lán gāo dòng cǐ shān diān。
置身直在浮云上,纵目长过去鸟前。zhì shēn zhí zài fú yún shàng,zòng mù zhǎng guò qù niǎo qián。
数杵秋声荒苑树,一帆暝色太湖船。shù chǔ qiū shēng huāng yuàn shù,yī fān míng sè tài hú chuán。
老僧不识兴亡恨,只向游人说往年。lǎo sēng bù shí xīng wáng hèn,zhǐ xiàng yóu rén shuō wǎng nián。

孤园寺

高启

欲问南朝常侍宅,已为西域化人宫。yù wèn nán cháo cháng shì zhái,yǐ wèi xī yù huà rén gōng。
山僧归带渔舟雨,湖鸟来闻粥鼓风。shān sēng guī dài yú zhōu yǔ,hú niǎo lái wén zhōu gǔ fēng。
橘柚垂檐秋殿暗,波涛惊座夜堂空。jú yòu chuí yán qiū diàn àn,bō tāo jīng zuò yè táng kōng。
给孤长者谁曾见,应在烟云杳霭中。gěi gū zhǎng zhě shuí céng jiàn,yīng zài yān yún yǎo ǎi zhōng。

再游南峰

高启

放鹤庭前落叶重,吟身独上夕阳峰。fàng hè tíng qián luò yè zhòng,yín shēn dú shàng xī yáng fēng。
远村近浦分诸树,后岭前山应一钟。yuǎn cūn jìn pǔ fēn zhū shù,hòu lǐng qián shān yīng yī zhōng。
高阁倚残归鸟过,空林行尽老僧逢。gāo gé yǐ cán guī niǎo guò,kōng lín xíng jǐn lǎo sēng féng。
支公骏马嗟何处,石上莓苔没旧踪。zhī gōng jùn mǎ jiē hé chù,shí shàng méi tái méi jiù zōng。

开元寺石钵

高启

宝石当年琢帝青,浮波不异木杯轻。bǎo shí dāng nián zuó dì qīng,fú bō bù yì mù bēi qīng。
传灵已历乾陀国,乞食曾来舍卫城。chuán líng yǐ lì qián tuó guó,qǐ shí céng lái shě wèi chéng。
渔父得时初洗献,法王在日每擎行。yú fù dé shí chū xǐ xiàn,fǎ wáng zài rì měi qíng xíng。
寺僧见客休频出,恐有藏龙此内惊。sì sēng jiàn kè xiū pín chū,kǒng yǒu cáng lóng cǐ nèi jīng。

寄余左司

高启

何处吹愁角一声,大江东岸吕蒙营。hé chù chuī chóu jiǎo yī shēng,dà jiāng dōng àn lǚ méng yíng。
天随流水茫茫去,月共长庚耿耿明。tiān suí liú shuǐ máng máng qù,yuè gòng zhǎng gēng gěng gěng míng。
虏意有图秋暂息,客魂无定夜还惊。lǔ yì yǒu tú qiū zàn xī,kè hún wú dìng yè hái jīng。
欲陪酾酒楼船坐,借问风潮早晚平。yù péi shāi jiǔ lóu chuán zuò,jiè wèn fēng cháo zǎo wǎn píng。

吴城感旧

高启

城苑秋风蔓草深,豪华都向此消沉。chéng yuàn qiū fēng màn cǎo shēn,háo huá dōu xiàng cǐ xiāo chén。
赵陀空有称尊计,刘表初无弭乱心。zhào tuó kōng yǒu chēng zūn jì,liú biǎo chū wú mǐ luàn xīn。
半夜危楼俄纵火,十年高坞漫藏金。bàn yè wēi lóu é zòng huǒ,shí nián gāo wù màn cáng jīn。
废兴一梦谁能问,回首青山落日阴。fèi xīng yī mèng shuí néng wèn,huí shǒu qīng shān luò rì yīn。

喜幼文北归

高启

风尘万里损光辉,旧面相逢却讶非。fēng chén wàn lǐ sǔn guāng huī,jiù miàn xiāng féng què yà fēi。
在路定留经处咏,还家犹着去时衣。zài lù dìng liú jīng chù yǒng,hái jiā yóu zhe qù shí yī。
久留远土虫蛇杂,忽解高罗燕鹄飞。jiǔ liú yuǎn tǔ chóng shé zá,hū jiě gāo luó yàn gǔ fēi。
尚念梁园三二客,与君同去不同归。shàng niàn liáng yuán sān èr kè,yǔ jūn tóng qù bù tóng guī。

秋日江馆咏怀

高启

十年世事渐多更,自叹而今岂复生。shí nián shì shì jiàn duō gèng,zì tàn ér jīn qǐ fù shēng。
未有佳儿书谩读,既无俗客酒频倾。wèi yǒu jiā ér shū mán dú,jì wú sú kè jiǔ pín qīng。
烟生远坞闻鸡唱,潮落平沙见蟹行。yān shēng yuǎn wù wén jī chàng,cháo luò píng shā jiàn xiè xíng。
秋后思归凡几度,夕阳江上望高城。qiū hòu sī guī fán jǐ dù,xī yáng jiāng shàng wàng gāo chéng。

感怀次蔡参军韵

高启

击筑无人识渐离,客依孤馆独凄其。jī zhù wú rén shí jiàn lí,kè yī gū guǎn dú qī qí。
著书未解成新语,把酒聊因觅旧知。zhù shū wèi jiě chéng xīn yǔ,bǎ jiǔ liáo yīn mì jiù zhī。
燕塞风多寒水急,梁园雪早冻云痴。yàn sāi fēng duō hán shuǐ jí,liáng yuán xuě zǎo dòng yún chī。
年来只念江东去,下马碑阴看色丝。nián lái zhǐ niàn jiāng dōng qù,xià mǎ bēi yīn kàn sè sī。

得亡友同记室在系所诗次韵

高启

拟出罝罗再卜邻,死生俄判两吟身。nǐ chū jū luó zài bo lín,sǐ shēng é pàn liǎng yín shēn。
百年岂料逢今日,四海何由见此人。bǎi nián qǐ liào féng jīn rì,sì hǎi hé yóu jiàn cǐ rén。
吴地有园花已尽,楚山无冢草空春。wú dì yǒu yuán huā yǐ jǐn,chǔ shān wú zhǒng cǎo kōng chūn。
一篇幽愤时时读,风雨寒灯夜独亲。yī piān yōu fèn shí shí dú,fēng yǔ hán dēng yè dú qīn。

江上晚眺图

高启

一发青山断雁边,渚宫楼阁暮云连。yī fā qīng shān duàn yàn biān,zhǔ gōng lóu gé mù yún lián。
烟波仿佛江南意,风柳依稀峡外天。yān bō fǎng fú jiāng nán yì,fēng liǔ yī xī xiá wài tiān。
钓艇归时风动苇,僧钟起处日沉烟。diào tǐng guī shí fēng dòng wěi,sēng zhōng qǐ chù rì chén yān。
观图忽起沧洲想,身堕黄尘又几年。guān tú hū qǐ cāng zhōu xiǎng,shēn duò huáng chén yòu jǐ nián。

江上春日遣怀

高启

江上逢春已两回,客中时序苦相催。jiāng shàng féng chūn yǐ liǎng huí,kè zhōng shí xù kǔ xiāng cuī。
蛛营户网虫初出,雀借檐巢燕未来。zhū yíng hù wǎng chóng chū chū,què jiè yán cháo yàn wèi lái。
年少即闲真信拙,诗成虽好可言才。nián shǎo jí xián zhēn xìn zhuō,shī chéng suī hǎo kě yán cái。
如今欲向南邻叟,旋乞垂杨绕舍栽。rú jīn yù xiàng nán lín sǒu,xuán qǐ chuí yáng rào shě zāi。

送梅侯赴钱塘

高启

一鹤随车到郡朝,剩山残水尚萧条。yī hè suí chē dào jùn cháo,shèng shān cán shuǐ shàng xiāo tiáo。
碗藏秋冢金方出,箭插寒沙铁未销。wǎn cáng qiū zhǒng jīn fāng chū,jiàn chā hán shā tiě wèi xiāo。
重见花开非旧赏,初闻麦秀是新谣。zhòng jiàn huā kāi fēi jiù shǎng,chū wén mài xiù shì xīn yáo。
几时南作诸侯客,酾酒江亭看晚潮。jǐ shí nán zuò zhū hóu kè,shāi jiǔ jiāng tíng kàn wǎn cháo。

送周省郎之海虞判官

高启

黄茅连野邑城荒,佐邑初烦旧省郎。huáng máo lián yě yì chéng huāng,zuǒ yì chū fán jiù shěng láng。
雁起海风吹暮角,鸡鸣关月照晨妆。yàn qǐ hǎi fēng chuī mù jiǎo,jī míng guān yuè zhào chén zhuāng。
读书台下逢人少,濡墨厅中忆尉狂。dú shū tái xià féng rén shǎo,rú mò tīng zhōng yì wèi kuáng。
君到官曹无事日,一尊为我酹斜阳。jūn dào guān cáo wú shì rì,yī zūn wèi wǒ lèi xié yáng。

雪中

高启

舟绝寒江冻不潮,萦沙拂柳影翛翛。zhōu jué hán jiāng dòng bù cháo,yíng shā fú liǔ yǐng xiāo xiāo。
才从渔浦矶边积,还向樵村竹外飘。cái cóng yú pǔ jī biān jī,hái xiàng qiáo cūn zhú wài piāo。
扑马忆从年少乐,点袍曾逐侍臣朝。pū mǎ yì cóng nián shǎo lè,diǎn páo céng zhú shì chén cháo。
如今独坐吟诗句,茅屋茶烟冷未消。rú jīn dú zuò yín shī jù,máo wū chá yān lěng wèi xiāo。