古诗词

晓步园池

高启

发随秋叶落,心共晓云舒。fā suí qiū yè luò,xīn gòng xiǎo yún shū。
稍改新题句,浑忘旧读书。shāo gǎi xīn tí jù,hún wàng jiù dú shū。
林争移树鸟,池响食萍鱼。lín zhēng yí shù niǎo,chí xiǎng shí píng yú。
无限悠然意,凉天独步余。wú xiàn yōu rán yì,liáng tiān dú bù yú。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

太白三章

高启

太白正高北斗低,行人出关鸡乱啼。tài bái zhèng gāo běi dòu dī,xíng rén chū guān jī luàn tí。
他乡无人是知己,欲归未归东复西。tā xiāng wú rén shì zhī jǐ,yù guī wèi guī dōng fù xī。
弊裘愧见家中妻。bì qiú kuì jiàn jiā zhōng qī。

太白三章

高启

太白犹悬北斗没,行人衣上霜拂拂。tài bái yóu xuán běi dòu méi,xíng rén yī shàng shuāng fú fú。
下马饮酒歌苦声,新丰主人莫相忽。xià mǎ yǐn jiǔ gē kǔ shēng,xīn fēng zhǔ rén mò xiāng hū。
人奴亦有封侯骨。rén nú yì yǒu fēng hóu gǔ。

练圻老人农隐

高启

我生不愿六国印,但愿耕种二顷田。wǒ shēng bù yuàn liù guó yìn,dàn yuàn gēng zhǒng èr qǐng tián。
田中读书慕尧舜,坐待四海升平年。tián zhōng dú shū mù yáo shùn,zuò dài sì hǎi shēng píng nián。
却愁为农亦良苦,近岁征役相烦煎。què chóu wèi nóng yì liáng kǔ,jìn suì zhēng yì xiāng fán jiān。
养蚕唯堪了官税,卖犊未足输米钱。yǎng cán wéi kān le guān shuì,mài dú wèi zú shū mǐ qián。
虬须县吏叩门户,邻犬夜吠频惊眠。qiú xū xiàn lì kòu mén hù,lín quǎn yè fèi pín jīng mián。
雨中投泥东凿堑,冰上渡水西防边。yǔ zhōng tóu ní dōng záo qiàn,bīng shàng dù shuǐ xī fáng biān。
几家逃亡闭白屋,荒村古木空寒烟。jǐ jiā táo wáng bì bái wū,huāng cūn gǔ mù kōng hán yān。
君独胡为有此乐,无乃地迩秦溪仙。jūn dú hú wèi yǒu cǐ lè,wú nǎi dì ěr qín xī xiān。
门前流水野桥断,不过车马唯通船。mén qián liú shuǐ yě qiáo duàn,bù guò chē mǎ wéi tōng chuán。
秧风初凉近芒种,戴胜晓鸣桑头颠。yāng fēng chū liáng jìn máng zhǒng,dài shèng xiǎo míng sāng tóu diān。
短衣行陇自课作,儿子馌后妻耘前。duǎn yī xíng lǒng zì kè zuò,ér zi yè hòu qī yún qián。
白头虽复劳四体,若比我辈宁非贤。bái tóu suī fù láo sì tǐ,ruò bǐ wǒ bèi níng fēi xián。
旅游三十不称意,年登未具粥与灊。lǚ yóu sān shí bù chēng yì,nián dēng wèi jù zhōu yǔ qián。
便投笔砚把耒耜,从子共赋《豳风》篇。biàn tóu bǐ yàn bǎ lěi sì,cóng zi gòng fù bīn fēng piān。

听教坊旧妓郭芳卿弟子陈氏歌

高启

文皇在御升平日,上苑宸游驾频出。wén huáng zài yù shēng píng rì,shàng yuàn chén yóu jià pín chū。
仗中乐部五千人,能唱新声谁第一?zhàng zhōng lè bù wǔ qiān rén,néng chàng xīn shēng shuí dì yī?
燕国佳人号顺时,姿容歌舞总能奇。yàn guó jiā rén hào shùn shí,zī róng gē wǔ zǒng néng qí。
中官奉旨时宣唤,立马门前催画眉。zhōng guān fèng zhǐ shí xuān huàn,lì mǎ mén qián cuī huà méi。
建章宫里长生殿,芍药初开敕张宴。jiàn zhāng gōng lǐ zhǎng shēng diàn,sháo yào chū kāi chì zhāng yàn。
龙笙罢奏凤弦停,共听娇喉一莺啭。lóng shēng bà zòu fèng xián tíng,gòng tīng jiāo hóu yī yīng zhuàn。
遏云妙响发朱唇,不让开元许永新。è yún miào xiǎng fā zhū chún,bù ràng kāi yuán xǔ yǒng xīn。
绣陛花惊飘艳雪,文梁风动委芳尘。xiù bì huā jīng piāo yàn xuě,wén liáng fēng dòng wěi fāng chén。
翰林才子山东李,每进新词蒙上喜。hàn lín cái zi shān dōng lǐ,měi jìn xīn cí méng shàng xǐ。
当筵按罢谢天恩,捧赐缠头蜀都绮。dāng yán àn bà xiè tiān ēn,pěng cì chán tóu shǔ dōu qǐ。
晚出银台酒未销,侯家主第强相邀。wǎn chū yín tái jiǔ wèi xiāo,hóu jiā zhǔ dì qiáng xiāng yāo。
宝钗珠袖尊前赏,占断春风夜复朝。bǎo chāi zhū xiù zūn qián shǎng,zhàn duàn chūn fēng yè fù cháo。
回头乐事浮云改,瘗玉埋香今几载。huí tóu lè shì fú yún gǎi,yì yù mái xiāng jīn jǐ zài。
世间遗谱竟谁传,弟子犹怜一人在。shì jiān yí pǔ jìng shuí chuán,dì zi yóu lián yī rén zài。
曾记《霓裳》学得成,朝元队里艺初呈。céng jì ní shang xué dé chéng,cháo yuán duì lǐ yì chū chéng。
九天声落千人听,丹凤楼前月正明。jiǔ tiān shēng luò qiān rén tīng,dān fèng lóu qián yuè zhèng míng。
狭邪贵客回车马,不信芳名在师下。xiá xié guì kè huí chē mǎ,bù xìn fāng míng zài shī xià。
风尘一旦禁城荒,谁是花前听歌者。fēng chén yī dàn jìn chéng huāng,shuí shì huā qián tīng gē zhě。
从此飘零出教坊,远辞京国客殊方。cóng cǐ piāo líng chū jiào fāng,yuǎn cí jīng guó kè shū fāng。
闭门春尽无人问,白发青裙不理妆。bì mén chūn jǐn wú rén wèn,bái fā qīng qún bù lǐ zhuāng。
相逢为把双蛾蹙,《水调》、《梁州》歌续续。xiāng féng wèi bǎ shuāng é cù,shuǐ diào liáng zhōu gē xù xù。
江南年少未曾闻,元是当时供奉曲。jiāng nán nián shǎo wèi céng wén,yuán shì dāng shí gōng fèng qū。
朝使今年海上归,繁华休说乱来非。cháo shǐ jīn nián hǎi shàng guī,fán huá xiū shuō luàn lái fēi。
梨园散尽宫槐落,天子愁多内宴稀。lí yuán sàn jǐn gōng huái luò,tiān zi chóu duō nèi yàn xī。
始知欢乐生忧患,恨杀韩休老无谏。shǐ zhī huān lè shēng yōu huàn,hèn shā hán xiū lǎo wú jiàn。
伤心不见昔人歌,汾水秋风有飞雁。shāng xīn bù jiàn xī rén gē,fén shuǐ qiū fēng yǒu fēi yàn。
此日西园把一卮,感时怀旧尽成悲。cǐ rì xī yuán bǎ yī zhī,gǎn shí huái jiù jǐn chéng bēi。
含情欲为秋娘赋,愧我才非杜牧之。hán qíng yù wèi qiū niáng fù,kuì wǒ cái fēi dù mù zhī。

忆昨行寄吴中诸故人

高启

忆昨结交豪侠客,意气相倾无促戚。yì zuó jié jiāo háo xiá kè,yì qì xiāng qīng wú cù qī。
十年离乱如不知,日费黄金出游剧。shí nián lí luàn rú bù zhī,rì fèi huáng jīn chū yóu jù。
狐裘蒙茸欺北风,霹雳应手鸣雕弓。hú qiú méng rōng qī běi fēng,pī lì yīng shǒu míng diāo gōng。
桓王墓下沙草白,仿佛地似辽城东。huán wáng mù xià shā cǎo bái,fǎng fú dì shì liáo chéng dōng。
马行雪中四蹄热,流影欲追飞隼灭。mǎ xíng xuě zhōng sì tí rè,liú yǐng yù zhuī fēi sǔn miè。
归来笑学曹景宗,生击黄獐饮其血。guī lái xiào xué cáo jǐng zōng,shēng jī huáng zhāng yǐn qí xuè。
皋桥泰娘双翠蛾,唤来尊前为我歌,白日欲没奈愁何。gāo qiáo tài niáng shuāng cuì é,huàn lái zūn qián wèi wǒ gē,bái rì yù méi nài chóu hé。
回潭水绿春始波,此中夜游乐更多。huí tán shuǐ lǜ chūn shǐ bō,cǐ zhōng yè yóu lè gèng duō。
月出东山白云里,照见船中笛声起。yuè chū dōng shān bái yún lǐ,zhào jiàn chuán zhōng dí shēng qǐ。
惊鸥飞过片片轻,有似梅花落江水。jīng ōu fēi guò piàn piàn qīng,yǒu shì méi huā luò jiāng shuǐ。
天峰最高明日登,手接飞鸟攀危藤。tiān fēng zuì gāo míng rì dēng,shǒu jiē fēi niǎo pān wēi téng。
龙门路黑不可上,松风吹灭岩中灯。lóng mén lù hēi bù kě shàng,sōng fēng chuī miè yán zhōng dēng。
众客欲归我不能,更度前岭缘崚嶒。zhòng kè yù guī wǒ bù néng,gèng dù qián lǐng yuán léng céng。
远携茗器下相候,喜有白首楞伽僧。yuǎn xié míng qì xià xiāng hòu,xǐ yǒu bái shǒu léng gā sēng。
馆娃离宫已为寺,香径无人欲愁思。guǎn wá lí gōng yǐ wèi sì,xiāng jìng wú rén yù chóu sī。
醉题高壁墨如鸦,一半欹斜不成字。zuì tí gāo bì mò rú yā,yī bàn yī xié bù chéng zì。
夫差城南天下稀,狂游累日忘却归。fū chà chéng nán tiān xià xī,kuáng yóu lèi rì wàng què guī。
座中争起劝我酒,但道饮此无相违。zuò zhōng zhēng qǐ quàn wǒ jiǔ,dàn dào yǐn cǐ wú xiāng wéi。
自从飘零各江海,故旧如今几人在。zì cóng piāo líng gè jiāng hǎi,gù jiù rú jīn jǐ rén zài。
荒烟落日野乌啼,寂寞青山颜亦改。huāng yān luò rì yě wū tí,jì mò qīng shān yán yì gǎi。
须知少年乐事偏,当饮岂得言无钱。xū zhī shǎo nián lè shì piān,dāng yǐn qǐ dé yán wú qián。
我今自算虽未老,豪健已觉难如前。wǒ jīn zì suàn suī wèi lǎo,háo jiàn yǐ jué nán rú qián。
去日已去不可止,来日方来犹可喜。qù rì yǐ qù bù kě zhǐ,lái rì fāng lái yóu kě xǐ。
古来达士有名言,只说人生行乐耳。gǔ lái dá shì yǒu míng yán,zhǐ shuō rén shēng xíng lè ěr。

明皇秉烛夜游图

高启

华亭楼头日初堕,紫衣催上宫门锁。huá tíng lóu tóu rì chū duò,zǐ yī cuī shàng gōng mén suǒ。
大家今夕燕西园,高爇银盘百枝火。dà jiā jīn xī yàn xī yuán,gāo ruò yín pán bǎi zhī huǒ。
海棠欲睡不得成,红妆照见殊分明。hǎi táng yù shuì bù dé chéng,hóng zhuāng zhào jiàn shū fēn míng。
满庭紫焰作春雾,不知有月空中行。mǎn tíng zǐ yàn zuò chūn wù,bù zhī yǒu yuè kōng zhōng xíng。
新谱《霓裳》试初按,内使频呼烧烛换。xīn pǔ ní shang shì chū àn,nèi shǐ pín hū shāo zhú huàn。
知更宫女报铜签,歌舞休催夜方半。zhī gèng gōng nǚ bào tóng qiān,gē wǔ xiū cuī yè fāng bàn。
共言醉饮终此宵,明日且免群臣朝。gòng yán zuì yǐn zhōng cǐ xiāo,míng rì qiě miǎn qún chén cháo。
只忧风露渐欲冷,妃子衣薄愁成娇。zhǐ yōu fēng lù jiàn yù lěng,fēi zi yī báo chóu chéng jiāo。
琵琶羯鼓相追续,白日君心欢不足。pí pá jié gǔ xiāng zhuī xù,bái rì jūn xīn huān bù zú。
此时何暇化光明,去照逃亡小家屋。cǐ shí hé xiá huà guāng míng,qù zhào táo wáng xiǎo jiā wū。
姑苏台上长夜歌,江都宫里飞萤多。gū sū tái shàng zhǎng yè gē,jiāng dōu gōng lǐ fēi yíng duō。
一般行乐未知极,烽火忽至将如何。yī bān xíng lè wèi zhī jí,fēng huǒ hū zhì jiāng rú hé。
可怜蜀道归来客,南内凄凉头尽白。kě lián shǔ dào guī lái kè,nán nèi qī liáng tóu jǐn bái。
孤灯不照返魂人,梧桐夜雨秋萧瑟。gū dēng bù zhào fǎn hún rén,wú tóng yè yǔ qiū xiāo sè。

黑河秋雨引赋赵王孙家琵琶盖其名也

高启

胡天夜裂天垂泣,云压鹰低翻翅湿。hú tiān yè liè tiān chuí qì,yún yā yīng dī fān chì shī。
髯王醉影抱寒惊,毡殿嘈嘈箭鸣急。rán wáng zuì yǐng bào hán jīng,zhān diàn cáo cáo jiàn míng jí。
红冰泪落衰灯下,倒卷河流入弦泻。hóng bīng lèi luò shuāi dēng xià,dào juǎn hé liú rù xián xiè。
瘦驼卧碛歇铃车,扑朔阴沙鬼行野。shòu tuó wò qì xiē líng chē,pū shuò yīn shā guǐ xíng yě。
汉魂私语鬓风凄,都护营荒咽冻鼙。hàn hún sī yǔ bìn fēng qī,dōu hù yíng huāng yàn dòng pí。
兰山木叶连愁起,散入塞门三万里。lán shān mù yè lián chóu qǐ,sàn rù sāi mén sān wàn lǐ。
梦断金蟾隔烟小,青冢埋声秋不晓。mèng duàn jīn chán gé yān xiǎo,qīng zhǒng mái shēng qiū bù xiǎo。

答余左司沈别驾元夕会饮城南之作时在围中

高启

青帝行春气初播,云冱余阴苦难破。qīng dì xíng chūn qì chū bō,yún hù yú yīn kǔ nán pò。
江头碧草生未长,战马寒嘶龁残莝。jiāng tóu bì cǎo shēng wèi zhǎng,zhàn mǎ hán sī hé cán cuò。
炊烟泠落雨中湿,邻屋时闻有啼饿。chuī yān líng luò yǔ zhōng shī,lín wū shí wén yǒu tí è。
我愁郁郁但欲眠,肯以案书勤自课。wǒ chóu yù yù dàn yù mián,kěn yǐ àn shū qín zì kè。
却思去岁属无虞,元夕共欢人几个。què sī qù suì shǔ wú yú,yuán xī gòng huān rén jǐ gè。
高堂细听《落梅》歌,手擘黄柑香喷座。gāo táng xì tīng luò méi gē,shǒu bāi huáng gān xiāng pēn zuò。
客酬主劝总忘晓,看尽繁灯逐星堕。kè chóu zhǔ quàn zǒng wàng xiǎo,kàn jǐn fán dēng zhú xīng duò。
只今照市但群烽,乐事凄凉谁复作。zhǐ jīn zhào shì dàn qún fēng,lè shì qī liáng shuí fù zuò。
故人念我有二子,省内郎官府中佐。gù rén niàn wǒ yǒu èr zi,shěng nèi láng guān fǔ zhōng zuǒ。
别离两月不相逢,身佩弓刀从戍逻。bié lí liǎng yuè bù xiāng féng,shēn pèi gōng dāo cóng shù luó。
欲寻旧赏慰劳役,弄拂尊前且安坐。yù xún jiù shǎng wèi láo yì,nòng fú zūn qián qiě ān zuò。
老兵折简走相呼,笑我闭门无乃懦。lǎo bīng zhé jiǎn zǒu xiāng hū,xiào wǒ bì mén wú nǎi nuò。
黄昏远就向城南,敢惜春衫冻泥涴。huáng hūn yuǎn jiù xiàng chéng nán,gǎn xī chūn shān dòng ní wò。
军中有会异寻常,牛肉粗肥酒卮大。jūn zhōng yǒu huì yì xún cháng,niú ròu cū féi jiǔ zhī dà。
胡奴帐下出琵琶,复拊银筝与相和。hú nú zhàng xià chū pí pá,fù fǔ yín zhēng yǔ xiāng hé。
烛残未听荒鸡号,弦断忽惊哀雁过。zhú cán wèi tīng huāng jī hào,xián duàn hū jīng āi yàn guò。
须臾颜热起叫噱,不纪乱离仍絺轲。xū yú yán rè qǐ jiào jué,bù jì luàn lí réng chī kē。
更声析析绕旗门,剑匣支头容醉卧。gèng shēng xī xī rào qí mén,jiàn xiá zhī tóu róng zuì wò。
归来又辱寄新诗,锦水湔肠珠落唾。guī lái yòu rǔ jì xīn shī,jǐn shuǐ jiān cháng zhū luò tuò。
豪吟自欲继燕歌,悲调岂将同楚些。háo yín zì yù jì yàn gē,bēi diào qǐ jiāng tóng chǔ xiē。
览之几度感深情,曲高和难非懒惰。lǎn zhī jǐ dù gǎn shēn qíng,qū gāo hé nán fēi lǎn duò。
我生无力本何用,衣食自来供马磨。wǒ shēng wú lì běn hé yòng,yī shí zì lái gōng mǎ mó。
虽蒙乡曲假虚名,正似南箕不堪簸。suī méng xiāng qū jiǎ xū míng,zhèng shì nán jī bù kān bǒ。
君才于世俱可珍,周贾东游抱奇货。jūn cái yú shì jù kě zhēn,zhōu jiǎ dōng yóu bào qí huò。
艰危壮气喜弥激,利器未施宁忍挫。jiān wēi zhuàng qì xǐ mí jī,lì qì wèi shī níng rěn cuò。
颇闻原野多杀伤,风雪呻吟苦无那。pǒ wén yuán yě duō shā shāng,fēng xuě shēn yín kǔ wú nà。
吾侪斯乐岂易得,应愧皇天恩独荷。wú chái sī lè qǐ yì dé,yīng kuì huáng tiān ēn dú hé。
明年此夕会升平,把酒相邀更相贺。míng nián cǐ xī huì shēng píng,bǎ jiǔ xiāng yāo gèng xiāng hè。

江上晚过邻坞看花因忆南园旧游

高启

去年看花在城郭,今年看花向村落。qù nián kàn huā zài chéng guō,jīn nián kàn huā xiàng cūn luò。
花开依旧自芳菲,客思居然成寂寞。huā kāi yī jiù zì fāng fēi,kè sī jū rán chéng jì mò。
乱后城南花已空,废园门锁鸟声中。luàn hòu chéng nán huā yǐ kōng,fèi yuán mén suǒ niǎo shēng zhōng。
翻怜此地春风在,映水穿篱发几丛。fān lián cǐ dì chūn fēng zài,yìng shuǐ chuān lí fā jǐ cóng。
年时游伴俱何处,只有闲蜂随绕树。nián shí yóu bàn jù hé chù,zhǐ yǒu xián fēng suí rào shù。
欲慰春愁无酒家,残香细雨空归去。yù wèi chūn chóu wú jiǔ jiā,cán xiāng xì yǔ kōng guī qù。

兵后逢张孝廉醇

高启

前年远别君父子,遭乱相传皆已死。qián nián yuǎn bié jūn fù zi,zāo luàn xiāng chuán jiē yǐ sǐ。
今朝南陌忽逢君,为识人中语音似。jīn cháo nán mò hū féng jūn,wèi shí rén zhōng yǔ yīn shì。
君言从亲渡海涛,欲避兵祸辞官曹。jūn yán cóng qīn dù hǎi tāo,yù bì bīng huò cí guān cáo。
间关仅得返乡里,脱命罗罔真秋毫。jiān guān jǐn dé fǎn xiāng lǐ,tuō mìng luó wǎng zhēn qiū háo。
问我胡为亦憔悴,十月孤城陷围内。wèn wǒ hú wèi yì qiáo cuì,shí yuè gū chéng xiàn wéi nèi。
艰难两地得俱全,政荷皇天怜我辈。jiān nán liǎng dì dé jù quán,zhèng hé huáng tiān lián wǒ bèi。
相看握手非偶然,痛饮岂得愁无钱。xiāng kàn wò shǒu fēi ǒu rán,tòng yǐn qǐ dé chóu wú qián。
城中故旧散欲尽,君来使我忘忧悁。chéng zhōng gù jiù sàn yù jǐn,jūn lái shǐ wǒ wàng yōu yuān。
还思当年事未改,车马红尘浩如海。hái sī dāng nián shì wèi gǎi,chē mǎ hóng chén hào rú hǎi。
等闲列第化秦灰,试问主人谁复在。děng xián liè dì huà qín huī,shì wèn zhǔ rén shuí fù zài。
请君看此应感吁,世间富贵皆空虚。qǐng jūn kàn cǐ yīng gǎn xū,shì jiān fù guì jiē kōng xū。
客游且莫更弹铗,读书归卧先人庐。kè yóu qiě mò gèng dàn jiá,dú shū guī wò xiān rén lú。

夜饮丁二侃宅听琵琶

高启

江月未出明星悬,主人饮客夜不眠。jiāng yuè wèi chū míng xīng xuán,zhǔ rén yǐn kè yè bù mián。
坐呼伶儿拨四弦,龙头高撚玉轸圆。zuò hū líng ér bō sì xián,lóng tóu gāo niǎn yù zhěn yuán。
转关未奏濩索先,劳嘈咽切断复连。zhuǎn guān wèi zòu huò suǒ xiān,láo cáo yàn qiè duàn fù lián。
涩如清涧溜冻泉,细若碧树吟秋蝉。sè rú qīng jiàn liū dòng quán,xì ruò bì shù yín qiū chán。
忽然繁急何轰阗,风沙满把撒四筵。hū rán fán jí hé hōng tián,fēng shā mǎn bǎ sā sì yán。
雁行惊起飞不联,浮云落叶俱绵绵。yàn xíng jīng qǐ fēi bù lián,fú yún luò yè jù mián mián。
一声抹断万里烟,梦入紫塞愁胡天。yī shēng mǒ duàn wàn lǐ yān,mèng rù zǐ sāi chóu hú tiān。
问渠怨恨有几千,口不能说指为传。wèn qú yuàn hèn yǒu jǐ qiān,kǒu bù néng shuō zhǐ wèi chuán。
令人怅望思往年,梁园楚榭长周旋。lìng rén chàng wàng sī wǎng nián,liáng yuán chǔ xiè zhǎng zhōu xuán。
帷中曲宴罗绮鲜,夜遣飞骑迎婵娟。wéi zhōng qū yàn luó qǐ xiān,yè qiǎn fēi qí yíng chán juān。
低鬟出拜绛烛前,文丝香绦搭左肩。dī huán chū bài jiàng zhú qián,wén sī xiāng tāo dā zuǒ jiān。
曲项紫凤抱半偏,枫香一调妙入玄。qū xiàng zǐ fèng bào bàn piān,fēng xiāng yī diào miào rù xuán。
好手正可羞红莲,座间豪客皆词仙。hǎo shǒu zhèng kě xiū hóng lián,zuò jiān háo kè jiē cí xiān。
举杯邀我赋短篇,赠之醉写蜀锦笺,可当十万缠头钱。jǔ bēi yāo wǒ fù duǎn piān,zèng zhī zuì xiě shǔ jǐn jiān,kě dāng shí wàn chán tóu qián。
如今远客江海边,欲闻丝音久无缘。rú jīn yuǎn kè jiāng hǎi biān,yù wén sī yīn jiǔ wú yuán。
故人已散陵谷迁,生死流落俱堪怜。gù rén yǐ sàn líng gǔ qiān,shēng sǐ liú luò jù kān lián。
今宵听此真偶然,顾影憔悴非昔妍。jīn xiāo tīng cǐ zhēn ǒu rán,gù yǐng qiáo cuì fēi xī yán。
长河毾曙落远川,暂当欢娱反忧煎。zhǎng hé tà shǔ luò yuǎn chuān,zàn dāng huān yú fǎn yōu jiān。
向隅无言涕泪涟,此身如在浔阳船。xiàng yú wú yán tì lèi lián,cǐ shēn rú zài xún yáng chuán。

晓睡

高启

野夫性慵朝不出,弊箦萧然掩闲室。yě fū xìng yōng cháo bù chū,bì zé xiāo rán yǎn xián shì。
村深无客早敲门,睡觉长过半檐日。cūn shēn wú kè zǎo qiāo mén,shuì jué zhǎng guò bàn yán rì。
林声寂寂鸟鸣少,窗影交交树横密。lín shēng jì jì niǎo míng shǎo,chuāng yǐng jiāo jiāo shù héng mì。
此时欹枕意方恬,一任床风乱书帙。cǐ shí yī zhěn yì fāng tián,yī rèn chuáng fēng luàn shū zhì。
昔年霜街踏官鼓,欲与群儿走争疾。xī nián shuāng jiē tà guān gǔ,yù yǔ qún ér zǒu zhēng jí。
如今只恋布衾温,悟从前计应多失。rú jīn zhǐ liàn bù qīn wēn,wù cóng qián jì yīng duō shī。
厨中黍熟呼未起,妻子嗔嘲竟谁恤。chú zhōng shǔ shú hū wèi qǐ,qī zi chēn cháo jìng shuí xù。
天能容老此江边,无事长眠吾愿毕。tiān néng róng lǎo cǐ jiāng biān,wú shì zhǎng mián wú yuàn bì。

美人扑蝶图

高启

花枝扬扬蝶宛宛,风多力薄飞难远。huā zhī yáng yáng dié wǎn wǎn,fēng duō lì báo fēi nán yuǎn。
美人一见空伤情,舞衣春来绣不成。měi rén yī jiàn kōng shāng qíng,wǔ yī chūn lái xiù bù chéng。
乍过帘前寻不见,却入深丛避莺燕。zhà guò lián qián xún bù jiàn,què rù shēn cóng bì yīng yàn。
一双扑得和落花,金粉香痕满罗扇。yī shuāng pū dé hé luò huā,jīn fěn xiāng hén mǎn luó shàn。
笑看独向园中归,东家西家休乱飞。xiào kàn dú xiàng yuán zhōng guī,dōng jiā xī jiā xiū luàn fēi。

青丘子歌

高启

青丘子,臞而清,本是五云阁下之仙卿。qīng qiū zi,qú ér qīng,běn shì wǔ yún gé xià zhī xiān qīng。
何年降谪在世间,向人不道姓与名。hé nián jiàng zhé zài shì jiān,xiàng rén bù dào xìng yǔ míng。
蹑屩厌远游,荷锄懒躬耕。niè juē yàn yuǎn yóu,hé chú lǎn gōng gēng。
有剑任锈涩,有书任纵横。yǒu jiàn rèn xiù sè,yǒu shū rèn zòng héng。
不肯折腰为五斗米,不肯掉舌下七十城。bù kěn zhé yāo wèi wǔ dòu mǐ,bù kěn diào shé xià qī shí chéng。
但好觅诗句,自吟自酬赓。dàn hǎo mì shī jù,zì yín zì chóu gēng。
田间曳杖复带索,傍人不识笑且轻。tián jiān yè zhàng fù dài suǒ,bàng rén bù shí xiào qiě qīng。
谓是鲁迂儒楚狂生,青丘子闻之不分意,吟声出吻不绝咿咿鸣。wèi shì lǔ yū rú chǔ kuáng shēng,qīng qiū zi wén zhī bù fēn yì,yín shēng chū wěn bù jué yī yī míng。
朝吟忘其饥,暮吟散不平。cháo yín wàng qí jī,mù yín sàn bù píng。
当其苦吟时,兀兀如被酲。dāng qí kǔ yín shí,wù wù rú bèi chéng。
头发不暇栉,家事不及营。tóu fā bù xiá zhì,jiā shì bù jí yíng。
儿啼不知怜,客至不果迎。ér tí bù zhī lián,kè zhì bù guǒ yíng。
不忧回也空,不慕猗氏盈。bù yōu huí yě kōng,bù mù yī shì yíng。
不惭被宽褐,不羡垂华缨。bù cán bèi kuān hè,bù xiàn chuí huá yīng。
不问龙虎苦战斗,不管乌兔忙奔倾。bù wèn lóng hǔ kǔ zhàn dòu,bù guǎn wū tù máng bēn qīng。
向水际独坐,林中独行。xiàng shuǐ jì dú zuò,lín zhōng dú xíng。
斫元气,搜元精,造化万物难隐情。zhuó yuán qì,sōu yuán jīng,zào huà wàn wù nán yǐn qíng。
冥茫八极游心兵,坐令无象作有声。míng máng bā jí yóu xīn bīng,zuò lìng wú xiàng zuò yǒu shēng。
㣲如破悬虱,壮若屠长鲸。wéi rú pò xuán shī,zhuàng ruò tú zhǎng jīng。
清同吸沆瀣,险比排峥嵘。qīng tóng xī hàng xiè,xiǎn bǐ pái zhēng róng。
霭霭晴云披,轧轧冻草萌。ǎi ǎi qíng yún pī,yà yà dòng cǎo méng。
高攀天根探月窟,犀照牛渚万怪呈。gāo pān tiān gēn tàn yuè kū,xī zhào niú zhǔ wàn guài chéng。
妙意俄同鬼神会,佳景每与江山争。miào yì é tóng guǐ shén huì,jiā jǐng měi yǔ jiāng shān zhēng。
星虹助光气,烟露滋华英。xīng hóng zhù guāng qì,yān lù zī huá yīng。
听音谐《韶》乐,咀味得大羹。tīng yīn xié sháo lè,jǔ wèi dé dà gēng。
世间无物为我娱,自出金石相轰铿。shì jiān wú wù wèi wǒ yú,zì chū jīn shí xiāng hōng kēng。
江边茅屋风雨晴,闭门睡足诗初成。jiāng biān máo wū fēng yǔ qíng,bì mén shuì zú shī chū chéng。
叩壶自高歌,不顾俗耳惊。kòu hú zì gāo gē,bù gù sú ěr jīng。
欲呼君山老父携诸仙所弄之长笛,和我此歌吹月明。yù hū jūn shān lǎo fù xié zhū xiān suǒ nòng zhī zhǎng dí,hé wǒ cǐ gē chuī yuè míng。
但愁欻忽波浪起,鸟兽骇叫山摇崩。dàn chóu chuā hū bō làng qǐ,niǎo shòu hài jiào shān yáo bēng。
天帝闻之怒,下谴白鹤迎。tiān dì wén zhī nù,xià qiǎn bái hè yíng。
不容在世作狡狯,复结飞佩还瑶京。bù róng zài shì zuò jiǎo kuài,fù jié fēi pèi hái yáo jīng。

张节妇

高启

谁言妾有夫,中路弃妾身先殂。shuí yán qiè yǒu fū,zhōng lù qì qiè shēn xiān cú。
谁言妾无子,侧室生儿与夫似。shuí yán qiè wú zi,cè shì shēng ér yǔ fū shì。
儿读书,妾辟纑,空房夜夜闻啼乌。ér dú shū,qiè pì lú,kōng fáng yè yè wén tí wū。
儿能成名妾不嫁,良人瞑目黄泉下。ér néng chéng míng qiè bù jià,liáng rén míng mù huáng quán xià。