古诗词

客馆秋怀

高启

独卧愁空馆,墙阴野豆开。dú wò chóu kōng guǎn,qiáng yīn yě dòu kāi。
暑将潮气敛,秋与竹声来。shǔ jiāng cháo qì liǎn,qiū yǔ zhú shēng lái。
身贱多违志,时清少弃材。shēn jiàn duō wéi zhì,shí qīng shǎo qì cái。
惭非张仲蔚,门户有蒿莱。cán fēi zhāng zhòng wèi,mén hù yǒu hāo lái。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

送顾倅之钱塘

高启

之官即胜游,送别漫多愁。zhī guān jí shèng yóu,sòng bié màn duō chóu。
草色荒宫燕,槐阴远驿驺。cǎo sè huāng gōng yàn,huái yīn yuǎn yì zōu。
湖通朝汲井,潮动夜眠楼。hú tōng cháo jí jǐng,cháo dòng yè mián lóu。
早向临平过,荷花已欲秋。zǎo xiàng lín píng guò,hé huā yǐ yù qiū。

答高廉同饮后见寄

高启

竹林清暑宴,客散独归时。zhú lín qīng shǔ yàn,kè sàn dú guī shí。
愁寄欢余别,醒惭醉后诗。chóu jì huān yú bié,xǐng cán zuì hòu shī。
蝉催斜景急,鸟度广川迟。chán cuī xié jǐng jí,niǎo dù guǎng chuān chí。
何事闻钟处,劳君尚远思。hé shì wén zhōng chù,láo jūn shàng yuǎn sī。

沈征士铉野亭

高启

清时犹在野,独卧见高情。qīng shí yóu zài yě,dú wò jiàn gāo qíng。
移艇闻烟唱,钩帘看雨耕。yí tǐng wén yān chàng,gōu lián kàn yǔ gēng。
江晴双鹳下,树晚一牛鸣。jiāng qíng shuāng guàn xià,shù wǎn yī niú míng。
回首徒相忆,柴车不入城。huí shǒu tú xiāng yì,chái chē bù rù chéng。

赠朱山人

高启

老来嫌众累,依涧独开房。lǎo lái xián zhòng lèi,yī jiàn dú kāi fáng。
积雨苔生桁,回风叶满床。jī yǔ tái shēng héng,huí fēng yè mǎn chuáng。
学僧持净律,避客录奇方。xué sēng chí jìng lǜ,bì kè lù qí fāng。
若问尘中事,无闻不是忘。ruò wèn chén zhōng shì,wú wén bù shì wàng。

溪上

高启

秋色共溪长,游人笑语凉。qiū sè gòng xī zhǎng,yóu rén xiào yǔ liáng。
萍开天倒影,莲堕水流香。píng kāi tiān dào yǐng,lián duò shuǐ liú xiāng。
鱼罶和星漉,禽罝带雨张。yú liǔ hé xīng lù,qín jū dài yǔ zhāng。
从今摇桂棹,不必问潇湘。cóng jīn yáo guì zhào,bù bì wèn xiāo xiāng。

次韵杨仪曹雨中

高启

雨中池阁晓,清簟荐文漪。yǔ zhōng chí gé xiǎo,qīng diàn jiàn wén yī。
阴恐晴期远,寒疑暑候迟。yīn kǒng qíng qī yuǎn,hán yí shǔ hòu chí。
荷高擎欲折,柳重舞难欹。hé gāo qíng yù zhé,liǔ zhòng wǔ nán yī。
应阻陪高咏,开帘看散丝。yīng zǔ péi gāo yǒng,kāi lián kàn sàn sī。

寄钱塘诸故人

高启

年少客名都,狂游每共呼。nián shǎo kè míng dōu,kuáng yóu měi gòng hū。
荷深筝在舫,竹静矢鸣壶。hé shēn zhēng zài fǎng,zhú jìng shǐ míng hú。
明月潮千里,残阳雨半湖。míng yuè cháo qiān lǐ,cán yáng yǔ bàn hú。
故人能念否,欢意近来无。gù rén néng niàn fǒu,huān yì jìn lái wú。

送乌城冯明府

高启

青山若下南,一骑入晴岚。qīng shān ruò xià nán,yī qí rù qíng lán。
县治琴声古,泉香酒味甘。xiàn zhì qín shēng gǔ,quán xiāng jiǔ wèi gān。
竹栏春护鸭,苇箔夏分蚕。zhú lán chūn hù yā,wěi bó xià fēn cán。
大小冯君后,传家尔最堪。dà xiǎo féng jūn hòu,chuán jiā ěr zuì kān。

病目

高启

闭目洗黄连,深窗坐兀然。bì mù xǐ huáng lián,shēn chuāng zuò wù rán。
未忘听鸟兴,暂绝看花缘。wèi wàng tīng niǎo xīng,zàn jué kàn huā yuán。
问女知檐日,嗔奴畏灶烟。wèn nǚ zhī yán rì,chēn nú wèi zào yān。
愿因无见处,得证定心禅。yuàn yīn wú jiàn chù,dé zhèng dìng xīn chán。

病目不饮

高启

患目未全明,医教谢曲生。huàn mù wèi quán míng,yī jiào xiè qū shēng。
暂从彭泽止,恐学左丘盲。zàn cóng péng zé zhǐ,kǒng xué zuǒ qiū máng。
壁下兰尊掩,林间药臼鸣。bì xià lán zūn yǎn,lín jiān yào jiù míng。
坐听连日雨,何物慰闲情。zuò tīng lián rì yǔ,hé wù wèi xián qíng。

赋得蟹送人之官

高启

吐沫乱珠流,无肠岂识愁。tǔ mò luàn zhū liú,wú cháng qǐ shí chóu。
香宜橙实晚,肥过稻花秋。xiāng yí chéng shí wǎn,féi guò dào huā qiū。
出簖来深浦,随灯聚远洲。chū duàn lái shēn pǔ,suí dēng jù yuǎn zhōu。
郡斋初退食,可怕有监州。jùn zhāi chū tuì shí,kě pà yǒu jiān zhōu。

江上早发

高启

苍苍汀雾起,何处望高城。cāng cāng tīng wù qǐ,hé chù wàng gāo chéng。
游子晓初发,居人寒未耕。yóu zi xiǎo chū fā,jū rén hán wèi gēng。
犬鸣林月落,鱼跃浦风生。quǎn míng lín yuè luò,yú yuè pǔ fēng shēng。
已有先行者,烟中闻棹声。yǐ yǒu xiān xíng zhě,yān zhōng wén zhào shēng。

客舍喜侄庸至

高启

客里逢人喜,相过况阿宜。kè lǐ féng rén xǐ,xiāng guò kuàng ā yí。
远游惊岁晚,多难惜门衰。yuǎn yóu jīng suì wǎn,duō nán xī mén shuāi。
帆落江桥近,钟来野店迟。fān luò jiāng qiáo jìn,zhōng lái yě diàn chí。
一杯灯下语,浑似在家时。yī bēi dēng xià yǔ,hún shì zài jiā shí。

哭周记室

高启

万里一羁臣,悲歌楚水春。wàn lǐ yī jī chén,bēi gē chǔ shuǐ chūn。
漫期重会面,竟作永伤神。màn qī zhòng huì miàn,jìng zuò yǒng shāng shén。
主祭唯孤侄,收诗有故人。zhǔ jì wéi gū zhí,shōu shī yǒu gù rén。
独挥闻笛泪,斜日下西邻。dú huī wén dí lèi,xié rì xià xī lín。

过永定废寺

高启

乱后僧何去,门闲落叶时。luàn hòu sēng hé qù,mén xián luò yè shí。
画昏秋蠹老,斋断午禽饥。huà hūn qiū dù lǎo,zhāi duàn wǔ qín jī。
罢说传心法,犹看赐额碑。bà shuō chuán xīn fǎ,yóu kàn cì é bēi。
不知兴坏理,来此岂无悲。bù zhī xīng huài lǐ,lái cǐ qǐ wú bēi。