古诗词

梅花九首

高启

【其一】
琼姿只合在瑶台,谁向江南处处栽?qióng zī zhǐ hé zài yáo tái,shuí xiàng jiāng nán chù chù zāi?
雪满山中高士卧,月明林下美人来。xuě mǎn shān zhōng gāo shì wò,yuè míng lín xià měi rén lái。
寒依疏影萧萧竹,春掩残香漠漠苔。hán yī shū yǐng xiāo xiāo zhú,chūn yǎn cán xiāng mò mò tái。
自去何郎无好咏,东风愁寂几回开。zì qù hé láng wú hǎo yǒng,dōng fēng chóu jì jǐ huí kāi。
【其二】
缟袂相逢半是仙,平生水竹有深缘。gǎo mèi xiāng féng bàn shì xiān,píng shēng shuǐ zhú yǒu shēn yuán。
将疏尚密微经雨,似暗还明远在烟。jiāng shū shàng mì wēi jīng yǔ,shì àn hái míng yuǎn zài yān。
薄暝山家松树下,嫩寒江店杏花前。báo míng shān jiā sōng shù xià,nèn hán jiāng diàn xìng huā qián。
秦人若解当时种,不引渔郎入洞天。qín rén ruò jiě dāng shí zhǒng,bù yǐn yú láng rù dòng tiān。
【其三】
翠羽惊飞别树头,冷香狼籍倩谁收。cuì yǔ jīng fēi bié shù tóu,lěng xiāng láng jí qiàn shuí shōu。
骑驴客醉风吹帽,放鹤人归雪满舟。qí lǘ kè zuì fēng chuī mào,fàng hè rén guī xuě mǎn zhōu。
淡月微云皆似梦,空山流水独成愁。dàn yuè wēi yún jiē shì mèng,kōng shān liú shuǐ dú chéng chóu。
几看孤影低徊处,只道花神夜出游。jǐ kàn gū yǐng dī huái chù,zhǐ dào huā shén yè chū yóu。
【其四】
淡淡霜华湿粉痕,谁施绡帐护春温。dàn dàn shuāng huá shī fěn hén,shuí shī xiāo zhàng hù chūn wēn。
诗随十里寻春路,愁在三更挂月村。shī suí shí lǐ xún chūn lù,chóu zài sān gèng guà yuè cūn。
飞去只忧云作伴,销来肯信玉为魂。fēi qù zhǐ yōu yún zuò bàn,xiāo lái kěn xìn yù wèi hún。
一尊欲访罗浮客,落叶空山正掩门。yī zūn yù fǎng luó fú kè,luò yè kōng shān zhèng yǎn mén。
【其五】
云雾为屏雪作宫,尘埃无路可能通。yún wù wèi píng xuě zuò gōng,chén āi wú lù kě néng tōng。
春风未动枝先觉,夜月初来树欲空。chūn fēng wèi dòng zhī xiān jué,yè yuè chū lái shù yù kōng。
翠袖佳人依竹下,白衣宰相在山中。cuì xiù jiā rén yī zhú xià,bái yī zǎi xiāng zài shān zhōng。
寂寥此地君休怨,回首名园尽棘丛。jì liáo cǐ dì jūn xiū yuàn,huí shǒu míng yuán jǐn jí cóng。
【其六】
梦断扬州阁掩尘,幽期犹自属诗人。mèng duàn yáng zhōu gé yǎn chén,yōu qī yóu zì shǔ shī rén。
立残孤影长过夜,看到馀芳不是春。lì cán gū yǐng zhǎng guò yè,kàn dào yú fāng bù shì chūn。
云暖空山裁玉遍,月寒深浦泣珠频。yún nuǎn kōng shān cái yù biàn,yuè hán shēn pǔ qì zhū pín。
掀篷图里当时见,错爱横斜却未真。xiān péng tú lǐ dāng shí jiàn,cuò ài héng xié què wèi zhēn。
【其七】
独开无那只依依,肯为愁多减玉辉?dú kāi wú nà zhǐ yī yī,kěn wèi chóu duō jiǎn yù huī?
帘外钟来月初上,灯前角断霜忽飞。lián wài zhōng lái yuè chū shàng,dēng qián jiǎo duàn shuāng hū fēi。
行人水驿春全早,啼鸟山塘晚半稀。xíng rén shuǐ yì chūn quán zǎo,tí niǎo shān táng wǎn bàn xī。
愧我素衣今已化,相逢远自洛阳归。kuì wǒ sù yī jīn yǐ huà,xiāng féng yuǎn zì luò yáng guī。
【其八】
最爱寒多最得阳,仙游长在白云乡。zuì ài hán duō zuì dé yáng,xiān yóu zhǎng zài bái yún xiāng。
春愁寂寞天应老,夜色朦胧月亦香。chūn chóu jì mò tiān yīng lǎo,yè sè méng lóng yuè yì xiāng。
楚客不吟江路寂,吴王已醉苑台荒。chǔ kè bù yín jiāng lù jì,wú wáng yǐ zuì yuàn tái huāng。
枝头谁见花惊处?袅袅微风簌簌霜。zhī tóu shuí jiàn huā jīng chù?niǎo niǎo wēi fēng sù sù shuāng。
【其九】
断魂只有月明知,无限春愁在一枝。duàn hún zhǐ yǒu yuè míng zhī,wú xiàn chūn chóu zài yī zhī。
不共人言唯独笑,忽疑君到正相思。bù gòng rén yán wéi dú xiào,hū yí jūn dào zhèng xiāng sī。
歌残别院烧灯夜,妆罢深宫览镜时。gē cán bié yuàn shāo dēng yè,zhuāng bà shēn gōng lǎn jìng shí。
旧梦已随流水远,山窗聊复伴题诗。jiù mèng yǐ suí liú shuǐ yuǎn,shān chuāng liáo fù bàn tí shī。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

过僧舍访吕敏

高启

几欲相寻与愿违,今朝始得过禅扉。jǐ yù xiāng xún yǔ yuàn wéi,jīn cháo shǐ dé guò chán fēi。
磬声穿竹山房远,屐齿粘苔石径微。qìng shēng chuān zhú shān fáng yuǎn,jī chǐ zhān tái shí jìng wēi。
幽鸟每同驯鸽下,高人闲与老僧依。yōu niǎo měi tóng xùn gē xià,gāo rén xián yǔ lǎo sēng yī。
谈诗说偈俱堪喜,坐觉茶香上薜衣。tán shī shuō jì jù kān xǐ,zuò jué chá xiāng shàng bì yī。

初夏江村

高启

轻衣软履步江沙,树暗前村定几家。qīng yī ruǎn lǚ bù jiāng shā,shù àn qián cūn dìng jǐ jiā。
水满乳凫翻藕叶,风疏飞燕拂桐花。shuǐ mǎn rǔ fú fān ǒu yè,fēng shū fēi yàn fú tóng huā。
渡头正见横渔艇,林外时闻响纬车。dù tóu zhèng jiàn héng yú tǐng,lín wài shí wén xiǎng wěi chē。
最是黄梅时节近,雨余归路有鸣蛙。zuì shì huáng méi shí jié jìn,yǔ yú guī lù yǒu míng wā。

江村

高启

南囿薰风吹葛衣,汀花未露岸花稀。nán yòu xūn fēng chuī gé yī,tīng huā wèi lù àn huā xī。
水神庙下莎侵路,江叟门前柳映矶。shuǐ shén miào xià shā qīn lù,jiāng sǒu mén qián liǔ yìng jī。
犊卧已知耕耒歇,鸥惊长见钓船归。dú wò yǐ zhī gēng lěi xiē,ōu jīng zhǎng jiàn diào chuán guī。
天随宅畔吾曾住,留得闲絪挂夕晖。tiān suí zhái pàn wú céng zhù,liú dé xián yīn guà xī huī。

田园书事

高启

西园春去绿阴成,已觉南窗枕簟清。xī yuán chūn qù lǜ yīn chéng,yǐ jué nán chuāng zhěn diàn qīng。
帘卷斜阳归燕入,池生芳草乱蛙鸣。lián juǎn xié yáng guī yàn rù,chí shēng fāng cǎo luàn wā míng。
叶过谷雨花犹在,衣近梅天润易生。yè guò gǔ yǔ huā yóu zài,yī jìn méi tiān rùn yì shēng。
独坐正知闲昼永,吟余消尽篆烟轻。dú zuò zhèng zhī xián zhòu yǒng,yín yú xiāo jǐn zhuàn yān qīng。

端阳写怀

高启

去岁端阳直禁闱,新题帖子进彤扉。qù suì duān yáng zhí jìn wéi,xīn tí tiē zi jìn tóng fēi。
太官供馔分蒲醑,中使传宣赐葛衣。tài guān gōng zhuàn fēn pú xǔ,zhōng shǐ chuán xuān cì gé yī。
黄伞回廊朝旭淡,玉炉当殿午薰微。huáng sǎn huí láng cháo xù dàn,yù lú dāng diàn wǔ xūn wēi。
今朝寂寞江边卧,闲看游船竞渡归。jīn cháo jì mò jiāng biān wò,xián kàn yóu chuán jìng dù guī。

次韵杨礼曹秋日见赠

高启

残雨翛翛映彩虹,怜君独咏楚台风。cán yǔ xiāo xiāo yìng cǎi hóng,lián jūn dú yǒng chǔ tái fēng。
远江帆影秋芜外,故苑砧声晚树中。yuǎn jiāng fān yǐng qiū wú wài,gù yuàn zhēn shēng wǎn shù zhōng。
壮岁渐如辞幕燕,闲身犹作蠹书虫。zhuàng suì jiàn rú cí mù yàn,xián shēn yóu zuò dù shū chóng。
雅音自古无能好,莫向人夸瑟最工。yǎ yīn zì gǔ wú néng hǎo,mò xiàng rén kuā sè zuì gōng。

漫成二首

高启

柴门药浦小江边,早得闲居是偶然。chái mén yào pǔ xiǎo jiāng biān,zǎo dé xián jū shì ǒu rán。
两岸晚风黄鸟树,一陂春水白鸥天。liǎng àn wǎn fēng huáng niǎo shù,yī bēi chūn shuǐ bái ōu tiān。
悠悠往事空书卷,碌碌浮生只钓船。yōu yōu wǎng shì kōng shū juǎn,lù lù fú shēng zhǐ diào chuán。
犹记京华为客日,几回听雨忆归田。yóu jì jīng huá wèi kè rì,jǐ huí tīng yǔ yì guī tián。

漫成二首

高启

己分栖迟不自疑,江边林下尽幽期。jǐ fēn qī chí bù zì yí,jiāng biān lín xià jǐn yōu qī。
病惟好懒宁须药,心未忘机偶对棋。bìng wéi hǎo lǎn níng xū yào,xīn wèi wàng jī ǒu duì qí。
闲馆雨声花落夜,深塘草色燕飞时。xián guǎn yǔ shēng huā luò yè,shēn táng cǎo sè yàn fēi shí。
春来颇喜囊中富,添得新成几首诗。chūn lái pǒ xǐ náng zhōng fù,tiān dé xīn chéng jǐ shǒu shī。

首春感怀

高启

初春风日自妍华,客意登临只感嗟。chū chūn fēng rì zì yán huá,kè yì dēng lín zhǐ gǎn jiē。
陌上惊尘随去马,城边遗柳断栖鸦。mò shàng jīng chén suí qù mǎ,chéng biān yí liǔ duàn qī yā。
乱来未觅无兵地,愁在空思有酒家。luàn lái wèi mì wú bīng dì,chóu zài kōng sī yǒu jiǔ jiā。
咫尺苑西谁解问,早梅还发去年花。zhǐ chǐ yuàn xī shuí jiě wèn,zǎo méi hái fā qù nián huā。

次韵西园公咏梅二首

高启

如何天与出尘姿,不得芳名入《楚辞》?rú hé tiān yǔ chū chén zī,bù dé fāng míng rù chǔ cí?
春后春前曾独采,江南江北每相思。chūn hòu chūn qián céng dú cǎi,jiāng nán jiāng běi měi xiāng sī。
微云淡月迷千树,流水空山见一枝。wēi yún dàn yuè mí qiān shù,liú shuǐ kōng shān jiàn yī zhī。
拟折赠君供寂寞,东风无那欲残时。nǐ zhé zèng jūn gōng jì mò,dōng fēng wú nà yù cán shí。

次韵西园公咏梅二首

高启

雪中无伴只孤芳,倚竹元非翠袖妆。xuě zhōng wú bàn zhǐ gū fāng,yǐ zhú yuán fēi cuì xiù zhuāng。
马上忽逢临水驿,鹤边忽见向山房。mǎ shàng hū féng lín shuǐ yì,hè biān hū jiàn xiàng shān fáng。
春愁寂寞天应老,夜色朦胧月亦香。chūn chóu jì mò tiān yīng lǎo,yè sè méng lóng yuè yì xiāng。
此地一尊聊自恋,扬州回首已凄凉。cǐ dì yī zūn liáo zì liàn,yáng zhōu huí shǒu yǐ qī liáng。

暂宿行营舟中二首

高启

蒹葭霜露冷侵船,落雁惊乌总未眠。jiān jiā shuāng lù lěng qīn chuán,luò yàn jīng wū zǒng wèi mián。
戍卒独明高栅火,居人同宿废村烟。shù zú dú míng gāo zhà huǒ,jū rén tóng sù fèi cūn yān。
醉中远梦欺长夜,乱里穷愁折壮年。zuì zhōng yuǎn mèng qī zhǎng yè,luàn lǐ qióng chóu zhé zhuàng nián。
莫问身闲何到此,久思提剑学防边。mò wèn shēn xián hé dào cǐ,jiǔ sī tí jiàn xué fáng biān。

暂宿行营舟中二首

高启

角声未起大星低,夜静寒营独马嘶。jiǎo shēng wèi qǐ dà xīng dī,yè jìng hán yíng dú mǎ sī。
树叶萧萧霜后堞,河流汩汩露中堤。shù yè xiāo xiāo shuāng hòu dié,hé liú gǔ gǔ lù zhōng dī。
一军睡枕谁能稳,数里归舟自欲迷。yī jūn shuì zhěn shuí néng wěn,shù lǐ guī zhōu zì yù mí。
起望此时忧更切,边烽不隔远峰西。qǐ wàng cǐ shí yōu gèng qiè,biān fēng bù gé yuǎn fēng xī。

早春寄王行

高启

江水江花只自春,不知容易解愁人。jiāng shuǐ jiāng huā zhǐ zì chūn,bù zhī róng yì jiě chóu rén。
山川寂寞衣冠泪,今古消沉简册尘。shān chuān jì mò yī guān lèi,jīn gǔ xiāo chén jiǎn cè chén。
草草逢人空识面,匆匆为客莫容身。cǎo cǎo féng rén kōng shí miàn,cōng cōng wèi kè mò róng shēn。
十年忧患谁相慰,赖得君家是近邻。shí nián yōu huàn shuí xiāng wèi,lài dé jūn jiā shì jìn lín。

大驾亲祀方丘选射斋宫奉次御制韵

高启

奠壁方坛晓祝釐,豹竿风动从灵祗。diàn bì fāng tán xiǎo zhù lí,bào gān fēng dòng cóng líng zhī。
献符多士歌昌运,扈跸诸蕃睹盛仪。xiàn fú duō shì gē chāng yùn,hù bì zhū fān dǔ shèng yí。
郊射贯侯初复古,汾祠获鼎未云奇。jiāo shè guàn hóu chū fù gǔ,fén cí huò dǐng wèi yún qí。
山川效静年多谷,神答皇心定有期。shān chuān xiào jìng nián duō gǔ,shén dá huáng xīn dìng yǒu qī。