古诗词

梅花九首

高启

【其一】
琼姿只合在瑶台,谁向江南处处栽?qióng zī zhǐ hé zài yáo tái,shuí xiàng jiāng nán chù chù zāi?
雪满山中高士卧,月明林下美人来。xuě mǎn shān zhōng gāo shì wò,yuè míng lín xià měi rén lái。
寒依疏影萧萧竹,春掩残香漠漠苔。hán yī shū yǐng xiāo xiāo zhú,chūn yǎn cán xiāng mò mò tái。
自去何郎无好咏,东风愁寂几回开。zì qù hé láng wú hǎo yǒng,dōng fēng chóu jì jǐ huí kāi。
【其二】
缟袂相逢半是仙,平生水竹有深缘。gǎo mèi xiāng féng bàn shì xiān,píng shēng shuǐ zhú yǒu shēn yuán。
将疏尚密微经雨,似暗还明远在烟。jiāng shū shàng mì wēi jīng yǔ,shì àn hái míng yuǎn zài yān。
薄暝山家松树下,嫩寒江店杏花前。báo míng shān jiā sōng shù xià,nèn hán jiāng diàn xìng huā qián。
秦人若解当时种,不引渔郎入洞天。qín rén ruò jiě dāng shí zhǒng,bù yǐn yú láng rù dòng tiān。
【其三】
翠羽惊飞别树头,冷香狼籍倩谁收。cuì yǔ jīng fēi bié shù tóu,lěng xiāng láng jí qiàn shuí shōu。
骑驴客醉风吹帽,放鹤人归雪满舟。qí lǘ kè zuì fēng chuī mào,fàng hè rén guī xuě mǎn zhōu。
淡月微云皆似梦,空山流水独成愁。dàn yuè wēi yún jiē shì mèng,kōng shān liú shuǐ dú chéng chóu。
几看孤影低徊处,只道花神夜出游。jǐ kàn gū yǐng dī huái chù,zhǐ dào huā shén yè chū yóu。
【其四】
淡淡霜华湿粉痕,谁施绡帐护春温。dàn dàn shuāng huá shī fěn hén,shuí shī xiāo zhàng hù chūn wēn。
诗随十里寻春路,愁在三更挂月村。shī suí shí lǐ xún chūn lù,chóu zài sān gèng guà yuè cūn。
飞去只忧云作伴,销来肯信玉为魂。fēi qù zhǐ yōu yún zuò bàn,xiāo lái kěn xìn yù wèi hún。
一尊欲访罗浮客,落叶空山正掩门。yī zūn yù fǎng luó fú kè,luò yè kōng shān zhèng yǎn mén。
【其五】
云雾为屏雪作宫,尘埃无路可能通。yún wù wèi píng xuě zuò gōng,chén āi wú lù kě néng tōng。
春风未动枝先觉,夜月初来树欲空。chūn fēng wèi dòng zhī xiān jué,yè yuè chū lái shù yù kōng。
翠袖佳人依竹下,白衣宰相在山中。cuì xiù jiā rén yī zhú xià,bái yī zǎi xiāng zài shān zhōng。
寂寥此地君休怨,回首名园尽棘丛。jì liáo cǐ dì jūn xiū yuàn,huí shǒu míng yuán jǐn jí cóng。
【其六】
梦断扬州阁掩尘,幽期犹自属诗人。mèng duàn yáng zhōu gé yǎn chén,yōu qī yóu zì shǔ shī rén。
立残孤影长过夜,看到馀芳不是春。lì cán gū yǐng zhǎng guò yè,kàn dào yú fāng bù shì chūn。
云暖空山裁玉遍,月寒深浦泣珠频。yún nuǎn kōng shān cái yù biàn,yuè hán shēn pǔ qì zhū pín。
掀篷图里当时见,错爱横斜却未真。xiān péng tú lǐ dāng shí jiàn,cuò ài héng xié què wèi zhēn。
【其七】
独开无那只依依,肯为愁多减玉辉?dú kāi wú nà zhǐ yī yī,kěn wèi chóu duō jiǎn yù huī?
帘外钟来月初上,灯前角断霜忽飞。lián wài zhōng lái yuè chū shàng,dēng qián jiǎo duàn shuāng hū fēi。
行人水驿春全早,啼鸟山塘晚半稀。xíng rén shuǐ yì chūn quán zǎo,tí niǎo shān táng wǎn bàn xī。
愧我素衣今已化,相逢远自洛阳归。kuì wǒ sù yī jīn yǐ huà,xiāng féng yuǎn zì luò yáng guī。
【其八】
最爱寒多最得阳,仙游长在白云乡。zuì ài hán duō zuì dé yáng,xiān yóu zhǎng zài bái yún xiāng。
春愁寂寞天应老,夜色朦胧月亦香。chūn chóu jì mò tiān yīng lǎo,yè sè méng lóng yuè yì xiāng。
楚客不吟江路寂,吴王已醉苑台荒。chǔ kè bù yín jiāng lù jì,wú wáng yǐ zuì yuàn tái huāng。
枝头谁见花惊处?袅袅微风簌簌霜。zhī tóu shuí jiàn huā jīng chù?niǎo niǎo wēi fēng sù sù shuāng。
【其九】
断魂只有月明知,无限春愁在一枝。duàn hún zhǐ yǒu yuè míng zhī,wú xiàn chūn chóu zài yī zhī。
不共人言唯独笑,忽疑君到正相思。bù gòng rén yán wéi dú xiào,hū yí jūn dào zhèng xiāng sī。
歌残别院烧灯夜,妆罢深宫览镜时。gē cán bié yuàn shāo dēng yè,zhuāng bà shēn gōng lǎn jìng shí。
旧梦已随流水远,山窗聊复伴题诗。jiù mèng yǐ suí liú shuǐ yuǎn,shān chuāng liáo fù bàn tí shī。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

射鸭词

高启

射鸭去,清江曙。shè yā qù,qīng jiāng shǔ。
射鸭返,回塘晚。shè yā fǎn,huí táng wǎn。
秋菱叶烂烟雨晴,鸭群未下媒先鸣。qiū líng yè làn yān yǔ qíng,yā qún wèi xià méi xiān míng。
草翳低遮竹弓彀,水冷田空鸭多瘦。cǎo yì dī zhē zhú gōng gòu,shuǐ lěng tián kōng yā duō shòu。
行舟莫来使鸭惊,得食忘猜正相斗。xíng zhōu mò lái shǐ yā jīng,dé shí wàng cāi zhèng xiāng dòu。
觜唼唼,毛炜炜,潜机一发那得知。zī shà shà,máo wěi wěi,qián jī yī fā nà dé zhī。

伐木词

高启

竹担挑多两肩赤,砺斧时寻涧边石。zhú dān tiāo duō liǎng jiān chì,lì fǔ shí xún jiàn biān shí。
老夫气力秋渐衰,易斫喜有枯林枝。lǎo fū qì lì qiū jiàn shuāi,yì zhuó xǐ yǒu kū lín zhī。
白云无人暗空谷,远声丁丁如啄木。bái yún wú rén àn kōng gǔ,yuǎn shēng dīng dīng rú zhuó mù。
暮归待伴不独行,前途虎多荆棘生。mù guī dài bàn bù dú xíng,qián tú hǔ duō jīng jí shēng。
长年不曾到城府,闻比山中路尤阻。zhǎng nián bù céng dào chéng fǔ,wén bǐ shān zhōng lù yóu zǔ。

打麦词

高启

雉雏高飞夏风暖,行割黄云随手断。zhì chú gāo fēi xià fēng nuǎn,xíng gē huáng yún suí shǒu duàn。
疏茎短若牛尾垂,去冬无雪不相疑。shū jīng duǎn ruò niú wěi chuí,qù dōng wú xuě bù xiāng yí。
场头负归日色白,穗落连枷声拍拍。chǎng tóu fù guī rì sè bái,suì luò lián jiā shēng pāi pāi。
呼儿打晒当及晴,雨来怕有飞蛾生。hū ér dǎ shài dāng jí qíng,yǔ lái pà yǒu fēi é shēng。
卧驱鸟雀非爱惜,明年好收从尔食。wò qū niǎo què fēi ài xī,míng nián hǎo shōu cóng ěr shí。

采茶词

高启

雷过溪山碧云暖,幽丛半吐枪旗短。léi guò xī shān bì yún nuǎn,yōu cóng bàn tǔ qiāng qí duǎn。
银钗女儿相应歌,筐中摘得谁最多?yín chāi nǚ ér xiāng yīng gē,kuāng zhōng zhāi dé shuí zuì duō?
归来清香犹在手,高品先将呈太守。guī lái qīng xiāng yóu zài shǒu,gāo pǐn xiān jiāng chéng tài shǒu。
竹炉新焙未得尝,笼盛贩与湖南商。zhú lú xīn bèi wèi dé cháng,lóng shèng fàn yǔ hú nán shāng。
山家不解种禾黍,衣食年年在春雨。shān jiā bù jiě zhǒng hé shǔ,yī shí nián nián zài chūn yǔ。

卖花词

高启

绿盆小树枝枝好,花比人家别开早。lǜ pén xiǎo shù zhī zhī hǎo,huā bǐ rén jiā bié kāi zǎo。
陌头担得春风行,美人出帘闻叫声。mò tóu dān dé chūn fēng xíng,měi rén chū lián wén jiào shēng。
移去莫愁花不活,卖与还传种花诀。yí qù mò chóu huā bù huó,mài yǔ hái chuán zhǒng huā jué。
余香满路日暮归,犹有蜂蝶相随飞。yú xiāng mǎn lù rì mù guī,yóu yǒu fēng dié xiāng suí fēi。
买花朱门几回改,不如担上花长在。mǎi huā zhū mén jǐ huí gǎi,bù rú dān shàng huā zhǎng zài。

惜花叹

高启

惜花不是爱花娇,赖得花开伴寂寥。xī huā bù shì ài huā jiāo,lài dé huā kāi bàn jì liáo。
树树长悬铃索护,丛丛频引鹿卢浇。shù shù zhǎng xuán líng suǒ hù,cóng cóng pín yǐn lù lú jiāo。
几回欲折花枝嗅,心恐花伤复停手。jǐ huí yù zhé huā zhī xiù,xīn kǒng huā shāng fù tíng shǒu。
每来花下每题诗,不到花前不持酒。měi lái huā xià měi tí shī,bù dào huā qián bù chí jiǔ。
准拟看花直尽春,春今未尽已愁人。zhǔn nǐ kàn huā zhí jǐn chūn,chūn jīn wèi jǐn yǐ chóu rén。
才留片萼依前砌,全落千英过别邻。cái liú piàn è yī qián qì,quán luò qiān yīng guò bié lín。
懊恼园中妒花女,画幡不禁狂风雨。ào nǎo yuán zhōng dù huā nǚ,huà fān bù jìn kuáng fēng yǔ。
流水残香一夜空,黄鹂魂断无言语。liú shuǐ cán xiāng yī yè kōng,huáng lí hún duàn wú yán yǔ。
纵有星星在藓衣,拾来已觉损光辉。zòng yǒu xīng xīng zài xiǎn yī,shí lái yǐ jué sǔn guāng huī。
只应独背东窗卧,梦里相随高下飞。zhǐ yīng dú bèi dōng chuāng wò,mèng lǐ xiāng suí gāo xià fēi。

田家行

高启

草茫茫,水汩汩。cǎo máng máng,shuǐ gǔ gǔ。
上田芜,下田没。shàng tián wú,xià tián méi。
中田有禾穗不长,狼藉只供凫雁粮。zhōng tián yǒu hé suì bù zhǎng,láng jí zhǐ gōng fú yàn liáng。
雨中摘归半生湿,新妇舂炊儿夜泣。yǔ zhōng zhāi guī bàn shēng shī,xīn fù chōng chuī ér yè qì。

忆远曲

高启

扬子津头风色起,郎帆一开三百里。yáng zi jīn tóu fēng sè qǐ,láng fān yī kāi sān bǎi lǐ。
江桥水栅多酒垆,女儿解歌山鹧鸪。jiāng qiáo shuǐ zhà duō jiǔ lú,nǚ ér jiě gē shān zhè gū。
武昌西上巴陵道,闻郎处处经过好。wǔ chāng xī shàng bā líng dào,wén láng chù chù jīng guò hǎo。
樱桃熟时郎不归,客中谁为缝春衣。yīng táo shú shí láng bù guī,kè zhōng shuí wèi fèng chūn yī。
陌头空问琵琶卜,欲归不归在郎足。mò tóu kōng wèn pí pá bo,yù guī bù guī zài láng zú。
郎心重利轻风波,在家日少行路多。láng xīn zhòng lì qīng fēng bō,zài jiā rì shǎo xíng lù duō。
妾今能使乌头白,不能使郎休作客。qiè jīn néng shǐ wū tóu bái,bù néng shǐ láng xiū zuò kè。

金井怨

高启

照水羞见影,汲水嫌手冷。zhào shuǐ xiū jiàn yǐng,jí shuǐ xián shǒu lěng。
闲立梧桐阴,乌啼秋夜永。xián lì wú tóng yīn,wū tí qiū yè yǒng。

里巫行

高启

里人有病不饮药,神君一来疫鬼却。lǐ rén yǒu bìng bù yǐn yào,shén jūn yī lái yì guǐ què。
走迎老巫夜降神,白杨赤鲤纵横陈。zǒu yíng lǎo wū yè jiàng shén,bái yáng chì lǐ zòng héng chén。
男女殷勤案前拜,家贫无肴神勿怪。nán nǚ yīn qín àn qián bài,jiā pín wú yáo shén wù guài。
老巫击鼓舞且歌,纸钱索索阴风多。lǎo wū jī gǔ wǔ qiě gē,zhǐ qián suǒ suǒ yīn fēng duō。
巫言汝寿当止此,神念汝虔赊汝死。wū yán rǔ shòu dāng zhǐ cǐ,shén niàn rǔ qián shē rǔ sǐ。
送神上马巫出门,家人登屋啼招魂。sòng shén shàng mǎ wū chū mén,jiā rén dēng wū tí zhāo hún。

主客行

高启

主人楚歌客楚舞,落日黄云雁声苦。zhǔ rén chǔ gē kè chǔ wǔ,luò rì huáng yún yàn shēng kǔ。
笑拂腰间宝剑光,美人满堂色如土。xiào fú yāo jiān bǎo jiàn guāng,měi rén mǎn táng sè rú tǔ。
大儿北海人中奇,小儿能读曹娥碑。dà ér běi hǎi rén zhōng qí,xiǎo ér néng dú cáo é bēi。
相逢且莫叹贫贱,但愿有酒无别离。xiāng féng qiě mò tàn pín jiàn,dàn yuàn yǒu jiǔ wú bié lí。
君不见平原墓上生秋草,国士无穷道傍老。jūn bù jiàn píng yuán mù shàng shēng qiū cǎo,guó shì wú qióng dào bàng lǎo。

春夜词

高启

杏烟湿鬓秋千下,银蜡光寒曲屏画。xìng yān shī bìn qiū qiān xià,yín là guāng hán qū píng huà。
数漏闲过每睡时,月明微见堕游丝。shù lòu xián guò měi shuì shí,yuè míng wēi jiàn duò yóu sī。
欲归自踏娉婷影,风动玉钗花亦冷。yù guī zì tà pīng tíng yǐng,fēng dòng yù chāi huā yì lěng。
屋贮娇愁锁幔纱,青丝嘶骑醉谁家。wū zhù jiāo chóu suǒ màn shā,qīng sī sī qí zuì shuí jiā。
管弦不动空台榭,梦与乌衣语中夜。guǎn xián bù dòng kōng tái xiè,mèng yǔ wū yī yǔ zhōng yè。

新弦曲

高启

旧弦解,新弦张,冰丝牵愁六尺长。jiù xián jiě,xīn xián zhāng,bīng sī qiān chóu liù chǐ zhǎng。
宽急频从指边听,金雁参差移不定。kuān jí pín cóng zhǐ biān tīng,jīn yàn cān chà yí bù dìng。
新弦响高调勿促,不如旧弦弹已熟。xīn xián xiǎng gāo diào wù cù,bù rú jiù xián dàn yǐ shú。
怜新厌旧妾恨深,为君试奏《白头吟》。lián xīn yàn jiù qiè hèn shēn,wèi jūn shì zòu bái tóu yín。
他日愁如旧弦弃,泣向罗裙带头系。tā rì chóu rú jiù xián qì,qì xiàng luó qún dài tóu xì。

闻长枪兵至出越城夜投龛山

高启

列藩遏戎乱,驻钺实此州。liè fān è róng luàn,zhù yuè shí cǐ zhōu。
如何杀大将,王师自相仇。rú hé shā dà jiāng,wáng shī zì xiāng chóu。
我来乱始定,城郭气尚愁。wǒ lái luàn shǐ dìng,chéng guō qì shàng chóu。
又闻有邻兵,仓卒岂敢留。yòu wén yǒu lín bīng,cāng zú qǐ gǎn liú。
促还出西门,天寒绝行甗。cù hái chū xī mén,tiān hán jué xíng yǎn。
古戍暗雨雪,旌旗暮悠悠。gǔ shù àn yǔ xuě,jīng qí mù yōu yōu。
野屋闭不守,泽田弃谁收。yě wū bì bù shǒu,zé tián qì shuí shōu。
居人且奔逃,游子安得休。jū rén qiě bēn táo,yóu zi ān dé xiū。
逶迤苍山去,泱漭玄云浮。wēi yí cāng shān qù,yāng mǎng xuán yún fú。
人虎争夜行,风榛啸岩幽。rén hǔ zhēng yè xíng,fēng zhēn xiào yán yōu。
我徒戒相亲,一失未易求。wǒ tú jiè xiāng qīn,yī shī wèi yì qiú。
饥拾谷口栗,寒烧涧中槱。jī shí gǔ kǒu lì,hán shāo jiàn zhōng yǒu。
神迷路多迂,再宿达海陬。shén mí lù duō yū,zài sù dá hǎi zōu。
虽尝登顿劳,幸免迫辱忧。suī cháng dēng dùn láo,xìng miǎn pò rǔ yōu。
圣尼畏于匡,嗟我敢有尤。shèng ní wèi yú kuāng,jiē wǒ gǎn yǒu yóu。
但惭去越早,不遂名山游。dàn cán qù yuè zǎo,bù suì míng shān yóu。

登凤凰山寻故宫遗迹

高启

兹山势将飞,宫殿压其上。zī shān shì jiāng fēi,gōng diàn yā qí shàng。
江潮正东来,朝夕似奔向。jiāng cháo zhèng dōng lái,cháo xī shì bēn xiàng。
当时结构意,欲敌汴都壮。dāng shí jié gòu yì,yù dí biàn dōu zhuàng。
我来百年后,紫气愁不王。wǒ lái bǎi nián hòu,zǐ qì chóu bù wáng。
乌啼璧门空,落叶满阴障。wū tí bì mén kōng,luò yè mǎn yīn zhàng。
风悲度遗乐,树古罗严仗。fēng bēi dù yí lè,shù gǔ luó yán zhàng。
行人悼降王,故老怨奸相。xíng rén dào jiàng wáng,gù lǎo yuàn jiān xiāng。
苍天何悠悠,未得问兴丧。cāng tiān hé yōu yōu,wèi dé wèn xīng sàng。
世运今复衰,凄凉一回望。shì yùn jīn fù shuāi,qī liáng yī huí wàng。