古诗词

开元寺石钵

高启

宝石当年琢帝青,浮波不异木杯轻。bǎo shí dāng nián zuó dì qīng,fú bō bù yì mù bēi qīng。
传灵已历乾陀国,乞食曾来舍卫城。chuán líng yǐ lì qián tuó guó,qǐ shí céng lái shě wèi chéng。
渔父得时初洗献,法王在日每擎行。yú fù dé shí chū xǐ xiàn,fǎ wáng zài rì měi qíng xíng。
寺僧见客休频出,恐有藏龙此内惊。sì sēng jiàn kè xiū pín chū,kǒng yǒu cáng lóng cǐ nèi jīng。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

赋得惠山泉送客游越

高启

云液流甘漱石牙,润通锡麓树增华。yún yè liú gān shù shí yá,rùn tōng xī lù shù zēng huá。
汲来晓冷和山雨,饮处春香带涧花。jí lái xiǎo lěng hé shān yǔ,yǐn chù chūn xiāng dài jiàn huā。
合契老僧烦每护,修经幽客记曾夸。hé qì lǎo sēng fán měi hù,xiū jīng yōu kè jì céng kuā。
送行一斛还堪赠,往试云门日注茶。sòng xíng yī hú hái kān zèng,wǎng shì yún mén rì zhù chá。

寄题张著作菁山隐居

高启

霞映青山似赤城,归栖闻已谢时名。xiá yìng qīng shān shì chì chéng,guī qī wén yǐ xiè shí míng。
半湖残雨收虹影,几树斜阳带鸟声。bàn hú cán yǔ shōu hóng yǐng,jǐ shù xié yáng dài niǎo shēng。
竹下逢僧投杖揖,萝间候客抱琴行。zhú xià féng sēng tóu zhàng yī,luó jiān hòu kè bào qín xíng。
平生应笑王夷甫,末路方言少宦情。píng shēng yīng xiào wáng yí fǔ,mò lù fāng yán shǎo huàn qíng。

送胡孝廉布东游

高启

春色偏伤楚客心,日斜芳草鹧鸪吟。chūn sè piān shāng chǔ kè xīn,rì xié fāng cǎo zhè gū yín。
山遮故国千重影,云度长江一片阴。shān zhē gù guó qiān zhòng yǐng,yún dù zhǎng jiāng yī piàn yīn。
少妇自挑灯下锦,诸侯谁赠橐中金。shǎo fù zì tiāo dēng xià jǐn,zhū hóu shuí zèng tuó zhōng jīn。
送行只恨华觞浅,不似同袍别意深。sòng xíng zhǐ hèn huá shāng qiǎn,bù shì tóng páo bié yì shēn。

寄倪隐君元镇

高启

名落人间四十年,绿蓑细雨自江天。míng luò rén jiān sì shí nián,lǜ suō xì yǔ zì jiāng tiān。
寒池蕉雪诗人画,午榻茶烟病叟禅。hán chí jiāo xuě shī rén huà,wǔ tà chá yān bìng sǒu chán。
四面荒山高阁外,两株疏柳旧庄前。sì miàn huāng shān gāo gé wài,liǎng zhū shū liǔ jiù zhuāng qián。
相思不及鸥飞去,空恨风波滞酒船。xiāng sī bù jí ōu fēi qù,kōng hèn fēng bō zhì jiǔ chuán。

与杜进士寅登白莲阁对雨

高启

远愁高树共离离,风逆潮声上浦迟。yuǎn chóu gāo shù gòng lí lí,fēng nì cháo shēng shàng pǔ chí。
海客市中烟起处,江僧阁外雨来时。hǎi kè shì zhōng yān qǐ chù,jiāng sēng gé wài yǔ lái shí。
船归杳霭唯闻橹,店隐苍茫不见旗。chuán guī yǎo ǎi wéi wén lǔ,diàn yǐn cāng máng bù jiàn qí。
回首南朝今几寺,可堪重咏牧之诗?huí shǒu nán cháo jīn jǐ sì,kě kān zhòng yǒng mù zhī shī?

秋日江居写怀七首

高启

每看摇落即成悲,况在漂零与别离。měi kàn yáo luò jí chéng bēi,kuàng zài piāo líng yǔ bié lí。
为客偶当鲈美处,思兄正值雁来时。wèi kè ǒu dāng lú měi chù,sī xiōng zhèng zhí yàn lái shí。
天边暝为秋阴早,江上寒因岁闰迟。tiān biān míng wèi qiū yīn zǎo,jiāng shàng hán yīn suì rùn chí。
莫把丰姿比杨柳,愁多萧飒恐先衰。mò bǎ fēng zī bǐ yáng liǔ,chóu duō xiāo sà kǒng xiān shuāi。

秋日江居写怀七首

高启

葭菼连秋渺渺长,归舟犹叹滞江乡。jiā tǎn lián qiū miǎo miǎo zhǎng,guī zhōu yóu tàn zhì jiāng xiāng。
客衣欲冷邻机急,农事初成野饭香。kè yī yù lěng lín jī jí,nóng shì chū chéng yě fàn xiāng。
千里断云随雁骛,半村残照送牛羊。qiān lǐ duàn yún suí yàn wù,bàn cūn cán zhào sòng niú yáng。
有愁不解登高赋,空使频回宋玉肠。yǒu chóu bù jiě dēng gāo fù,kōng shǐ pín huí sòng yù cháng。

秋日江居写怀七首

高启

舌在休夸术未穷,且将踪迹托渔翁。shé zài xiū kuā shù wèi qióng,qiě jiāng zōng jì tuō yú wēng。
芙蓉泽国弥漫雨,禾黍田苗掩冉风。fú róng zé guó mí màn yǔ,hé shǔ tián miáo yǎn rǎn fēng。
身计未成先业废,心怀欲说旧交空。shēn jì wèi chéng xiān yè fèi,xīn huái yù shuō jiù jiāo kōng。
楚云吴树无穷恨,都在萧条隐几中。chǔ yún wú shù wú qióng hèn,dōu zài xiāo tiáo yǐn jǐ zhōng。

秋日江居写怀七首

高启

风尘零落旧衣冠,独客江边自少欢。fēng chén líng luò jiù yī guān,dú kè jiāng biān zì shǎo huān。
门巷有人催税到,邻家无处借书看。mén xiàng yǒu rén cuī shuì dào,lín jiā wú chù jiè shū kàn。
野虫催响天将夕,篱豆垂花雨稍寒。yě chóng cuī xiǎng tiān jiāng xī,lí dòu chuí huā yǔ shāo hán。
终卧此乡应不憾,只忧飘泊尚难安。zhōng wò cǐ xiāng yīng bù hàn,zhǐ yōu piāo pō shàng nán ān。

秋日江居写怀七首

高启

桑苎翁家次近居,人烟沙竹自成墟。sāng zhù wēng jiā cì jìn jū,rén yān shā zhú zì chéng xū。
移门欲就山当榻,补屋唯防雨湿书。yí mén yù jiù shān dāng tà,bǔ wū wéi fáng yǔ shī shū。
贫为湖田长半没,拙因世事本多疏。pín wèi hú tián zhǎng bàn méi,zhuō yīn shì shì běn duō shū。
当时亦有求名意,自喜年来渐已除。dāng shí yì yǒu qiú míng yì,zì xǐ nián lái jiàn yǐ chú。

秋日江居写怀七首

高启

丧乱将家幸得全,客中长耻受人怜。sàng luàn jiāng jiā xìng dé quán,kè zhōng zhǎng chǐ shòu rén lián。
妻能守道同王霸,婢不知诗异郑玄。qī néng shǒu dào tóng wáng bà,bì bù zhī shī yì zhèng xuán。
借得种蔬傍舍地,分来灌菊别池泉。jiè dé zhǒng shū bàng shě dì,fēn lái guàn jú bié chí quán。
却欣远迹无相问,一棹秋风笠泽边。què xīn yuǎn jì wú xiāng wèn,yī zhào qiū fēng lì zé biān。

秋日江居写怀七首

高启

秋塘门掩竹穿沙,为客邻酤未易赊。qiū táng mén yǎn zhú chuān shā,wèi kè lín gū wèi yì shē。
闲里壮年惭白日,愁中佳节负黄花。xián lǐ zhuàng nián cán bái rì,chóu zhōng jiā jié fù huáng huā。
渔村霭霭缘江暗,农径萧萧入圃斜。yú cūn ǎi ǎi yuán jiāng àn,nóng jìng xiāo xiāo rù pǔ xié。
薄俗相轻吾敢怨,鲁人犹自笑东家。báo sú xiāng qīng wú gǎn yuàn,lǔ rén yóu zì xiào dōng jiā。

上巳有怀

高启

春寒浑未减征衣,愁对佳辰坐掩扉。chūn hán hún wèi jiǎn zhēng yī,chóu duì jiā chén zuò yǎn fēi。
江上琴书留滞久,水边车马祓除稀。jiāng shàng qín shū liú zhì jiǔ,shuǐ biān chē mǎ fú chú xī。
闲园细雨梅花落,废苑平芜燕子飞。xián yuán xì yǔ méi huā luò,fèi yuàn píng wú yàn zi fēi。
欲觅凉亭会中友,几人边谪未能归。yù mì liáng tíng huì zhōng yǒu,jǐ rén biān zhé wèi néng guī。

徐记室贲北归见访南渚复送还城

高启

初辞楚泽到吴村,访旧嗟君古道存。chū cí chǔ zé dào wú cūn,fǎng jiù jiē jūn gǔ dào cún。
欲治匆匆归后计,难留款款坐中论。yù zhì cōng cōng guī hòu jì,nán liú kuǎn kuǎn zuò zhōng lùn。
雪迟似让梅先白,月早如愁树已昏。xuě chí shì ràng méi xiān bái,yuè zǎo rú chóu shù yǐ hūn。
此别终非前别远,孤舟江上莫销魂。cǐ bié zhōng fēi qián bié yuǎn,gū zhōu jiāng shàng mò xiāo hún。

被召将京师留别亲友

高启

长送游人作远行,今朝还自别乡城。zhǎng sòng yóu rén zuò yuǎn xíng,jīn cháo hái zì bié xiāng chéng。
北山恐起移文诮,东观惭叨论议名。běi shān kǒng qǐ yí wén qiào,dōng guān cán dāo lùn yì míng。
路去几程天欲近,春来十日水初生。lù qù jǐ chéng tiān yù jìn,chūn lái shí rì shuǐ chū shēng。
只愁使者频催发,不尽江头话别情。zhǐ chóu shǐ zhě pín cuī fā,bù jǐn jiāng tóu huà bié qíng。