古诗词

谒甫里祠

高启

衣冠寂寞半尘丝,想见江湖独卧时。yī guān jì mò bàn chén sī,xiǎng jiàn jiāng hú dú wò shí。
遁迹虚烦明主诏,感怀犹赋散人诗。dùn jì xū fán míng zhǔ zhào,gǎn huái yóu fù sàn rén shī。
钓鱼船去云迷浦,斗鸭阑空草满池。diào yú chuán qù yún mí pǔ,dòu yā lán kōng cǎo mǎn chí。
芳藻一杯谁为奠,鼓声只到水神祠。fāng zǎo yī bēi shuí wèi diàn,gǔ shēng zhǐ dào shuǐ shén cí。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

虎丘次清远道士诗韵

高启

神仙不可羁,乘螭蹑云汉。shén xiān bù kě jī,chéng chī niè yún hàn。
岂将避嬴刘,荒山事穷窜。qǐ jiāng bì yíng liú,huāng shān shì qióng cuàn。
何年东观海,一至此峰玩。hé nián dōng guān hǎi,yī zhì cǐ fēng wán。
悠悠清诗传,窅窅遗迹漫。yōu yōu qīng shī chuán,yǎo yǎo yí jì màn。
我来继登临,长啸帻初岸。wǒ lái jì dēng lín,zhǎng xiào zé chū àn。
既秋烟萝疏,欲雨风竹乱。jì qiū yān luó shū,yù yǔ fēng zhú luàn。
夜深空潭黑,月吐石壁半。yè shēn kōng tán hēi,yuè tǔ shí bì bàn。
龙惊汲僧来,鸟喜游客散。lóng jīng jí sēng lái,niǎo xǐ yóu kè sàn。
阁掩林下夕,钟鸣岩中旦。gé yǎn lín xià xī,zhōng míng yán zhōng dàn。
胜赏谁能穷,今古赋篇翰。shèng shǎng shuí néng qióng,jīn gǔ fù piān hàn。
飞腾子何之,汨没余可叹。fēi téng zi hé zhī,mì méi yú kě tàn。
安得契真期,超然豁灵赞。ān dé qì zhēn qī,chāo rán huō líng zàn。

天平山

高启

入山旭光迎,出山月明送。rù shān xù guāng yíng,chū shān yuè míng sòng。
十里松杉风,吹醒尘土梦。shí lǐ sōng shān fēng,chuī xǐng chén tǔ mèng。
兹山凡几到,题字遍岩洞。zī shān fán jǐ dào,tí zì biàn yán dòng。
阳崖树冬荣,阴谷泉下冻。yáng yá shù dōng róng,yīn gǔ quán xià dòng。
怪石立谁扶,灵草生岂种。guài shí lì shuí fú,líng cǎo shēng qǐ zhǒng。
白云蓊然来,诸峰欲浮动。bái yún wěng rán lái,zhū fēng yù fú dòng。
高鹘有危栖,幽禽无俗哢。gāo gǔ yǒu wēi qī,yōu qín wú sú lòng。
凌藓知履滑,披岚觉裘重。líng xiǎn zhī lǚ huá,pī lán jué qiú zhòng。
尝登最上颠,远见湖影空。cháng dēng zuì shàng diān,yuǎn jiàn hú yǐng kōng。
渔樵渡溪孤,鸟雀归村众。yú qiáo dù xī gū,niǎo què guī cūn zhòng。
还寻老僧居,隔竹听清诵。hái xún lǎo sēng jū,gé zhú tīng qīng sòng。
慰我跻攀劳,为设茶笋供。wèi wǒ jī pān láo,wèi shè chá sǔn gōng。
几年历忧欢,造物若揶弄。jǐ nián lì yōu huān,zào wù ruò yé nòng。
迷途远山林,迟暮堪自讼。mí tú yuǎn shān lín,chí mù kān zì sòng。
难追谢公游,空发阮生恸。nán zhuī xiè gōng yóu,kōng fā ruǎn shēng tòng。
身今解组绂,明时愧无用。shēn jīn jiě zǔ fú,míng shí kuì wú yòng。
闲持九节筇,寻访事狂纵。xián chí jiǔ jié qióng,xún fǎng shì kuáng zòng。
石屋秋可眠,山猿许分共。shí wū qiū kě mián,shān yuán xǔ fēn gòng。

言公井

高启

寥寥武城宰,遗井虞山阴。liáo liáo wǔ chéng zǎi,yí jǐng yú shān yīn。
千载汲未竭,九仞功应深。qiān zài jí wèi jié,jiǔ rèn gōng yīng shēn。
艺囿自可灌,道源谁复寻。yì yòu zì kě guàn,dào yuán shuí fù xún。
弦歌听已歇,瓶绠看还沉。xián gē tīng yǐ xiē,píng gěng kàn hái chén。
无为渫弗食,恻恻起叹音。wú wèi xiè fú shí,cè cè qǐ tàn yīn。
一瓢乐未改,庶几回也心。yī piáo lè wèi gǎi,shù jǐ huí yě xīn。

偃松行

高启

龙门西冈魏公祠,祠前有松多古枝。lóng mén xī gāng wèi gōng cí,cí qián yǒu sōng duō gǔ zhī。
长身蜿蜒横数亩,巨石作枕相撑持。zhǎng shēn wān yán héng shù mǔ,jù shí zuò zhěn xiāng chēng chí。
春泥半封朽死骨,冻藓全聚皴生皮。chūn ní bàn fēng xiǔ sǐ gǔ,dòng xiǎn quán jù cūn shēng pí。
无心昂耸上霄汉,偃仰独向荒山垂。wú xīn áng sǒng shàng xiāo hàn,yǎn yǎng dú xiàng huāng shān chuí。
蛰雷振岳撼不动,一载一梦醒何迟。zhé léi zhèn yuè hàn bù dòng,yī zài yī mèng xǐng hé chí。
政如卧龙未起日,深意有待风云期。zhèng rú wò lóng wèi qǐ rì,shēn yì yǒu dài fēng yún qī。
太湖月出照夜魄,天峰雪积埋寒姿。tài hú yuè chū zhào yè pò,tiān fēng xuě jī mái hán zī。
涛声时吼若鼾息,野老惊起山僧疑。tāo shēng shí hǒu ruò hān xī,yě lǎo jīng qǐ shān sēng yí。
左仰右屈各异态,天自出巧非人为。zuǒ yǎng yòu qū gè yì tài,tiān zì chū qiǎo fēi rén wèi。
画师安能把笔写,稚子岂敢操斤窥。huà shī ān néng bǎ bǐ xiě,zhì zi qǐ gǎn cāo jīn kuī。
杜陵枯楠已憔悴,蜀相老柏非瑰奇。dù líng kū nán yǐ qiáo cuì,shǔ xiāng lǎo bǎi fēi guī qí。
何如此树怪且寿,呵卫定想烦灵祇。hé rú cǐ shù guài qiě shòu,hē wèi dìng xiǎng fán líng qí。
不知已阅几人代,游客过尽今存谁。bù zhī yǐ yuè jǐ rén dài,yóu kè guò jǐn jīn cún shuí。
明堂屡兴不见取,得全正爱同支离。míng táng lǚ xīng bù jiàn qǔ,dé quán zhèng ài tóng zhī lí。
我尝来观忍遽反,醉坐其上高吟诗。wǒ cháng lái guān rěn jù fǎn,zuì zuò qí shàng gāo yín shī。
葛陂筇竹亦腾化,神物终去可久羁。gé bēi qióng zhú yì téng huà,shén wù zhōng qù kě jiǔ jī。
何当一叱使飞起,载我万里游天池。hé dāng yī chì shǐ fēi qǐ,zài wǒ wàn lǐ yóu tiān chí。
他年还访旧城郭,正是白鹤归来时。tā nián hái fǎng jiù chéng guō,zhèng shì bái hè guī lái shí。

咏残灯和杨孟载

高启

凝寒结重晕,逼曙零孤朵。níng hán jié zhòng yūn,bī shǔ líng gū duǒ。
膏空逐漏水,焰在同炉火。gāo kōng zhú lòu shuǐ,yàn zài tóng lú huǒ。
恋影未成眠,更就余光坐。liàn yǐng wèi chéng mián,gèng jiù yú guāng zuò。

柳絮

高启

轻盈易飘泊,思逐春云乱。qīng yíng yì piāo pō,sī zhú chūn yún luàn。
已拂武昌门,还萦灞陵岸。yǐ fú wǔ chāng mén,hái yíng bà líng àn。
沙头雀啄堕,水面鱼吹散。shā tóu què zhuó duò,shuǐ miàn yú chuī sàn。
官树晓茫茫,哀歌肠欲断。guān shù xiǎo máng máng,āi gē cháng yù duàn。

送王推官赴官谯阳

高启

久治乱所伏,国家失其防。jiǔ zhì luàn suǒ fú,guó jiā shī qí fáng。
初如决洪流,拱手遍四方。chū rú jué hóng liú,gǒng shǒu biàn sì fāng。
频年劳吁谟,欲补千百疮。pín nián láo xū mó,yù bǔ qiān bǎi chuāng。
子为京师客,忠愤何慨慷。zi wèi jīng shī kè,zhōng fèn hé kǎi kāng。
濯冠捧书函,平明献朝堂。zhuó guān pěng shū hán,píng míng xiàn cháo táng。
上言固大业,下言振颓纲。shàng yán gù dà yè,xià yán zhèn tuí gāng。
且为有万死,圣明察臣狂。qiě wèi yǒu wàn sǐ,shèng míng chá chén kuáng。
臣言倘获施,立能致时康。chén yán tǎng huò shī,lì néng zhì shí kāng。
宸居岂云远,遥指天中央。chén jū qǐ yún yuǎn,yáo zhǐ tiān zhōng yāng。
鸡鸣列仙仗,九门洞开张。jī míng liè xiān zhàng,jiǔ mén dòng kāi zhāng。
谓宜只召见,拜起随班行。wèi yí zhǐ zhào jiàn,bài qǐ suí bān xíng。
上殿笏画地,论奏尽敷详。shàng diàn hù huà dì,lùn zòu jǐn fū xiáng。
如何竟报缺,不得瞻清光。rú hé jìng bào quē,bù dé zhān qīng guāng。
一官非所愿,欲令赴蛮荒。yī guān fēi suǒ yuàn,yù lìng fù mán huāng。
徘徊出都门,风雨湿晓装。pái huái chū dōu mén,fēng yǔ shī xiǎo zhuāng。
行行过吴洲,木叶秋始黄。xíng xíng guò wú zhōu,mù yè qiū shǐ huáng。
逢予解鞍饮,激烈椎酒床。féng yǔ jiě ān yǐn,jī liè chuí jiǔ chuáng。
平生忧时心,辛苦不自忘。píng shēng yōu shí xīn,xīn kǔ bù zì wàng。
颇闻到官所,此去路尚长。pǒ wén dào guān suǒ,cǐ qù lù shàng zhǎng。
红日出雾迟,孤城海茫茫。hóng rì chū wù chí,gū chéng hǎi máng máng。
遗民似猿鹿,山谷多惊藏。yí mín shì yuán lù,shān gǔ duō jīng cáng。
繁英艳踯躅,琐实推槟榔。fán yīng yàn zhí zhú,suǒ shí tuī bīn láng。
瘴疠况时作,投老恐子伤。zhàng lì kuàng shí zuò,tóu lǎo kǒng zi shāng。
何不且少留,共骛豪华乡。hé bù qiě shǎo liú,gòng wù háo huá xiāng。
子笑不我顾,翩然决南翔。zi xiào bù wǒ gù,piān rán jué nán xiáng。
明朝指鲸波,高帆若云扬。míng cháo zhǐ jīng bō,gāo fān ruò yún yáng。
去矣各异国,有意徒相望。qù yǐ gè yì guó,yǒu yì tú xiāng wàng。

舟中早行

高启

隆隆津鼓动,江火留余闪。lóng lóng jīn gǔ dòng,jiāng huǒ liú yú shǎn。
人家未起耕,近水寒扉掩。rén jiā wèi qǐ gēng,jìn shuǐ hán fēi yǎn。
船开凫鸭散,树吐烟霏敛。chuán kāi fú yā sàn,shù tǔ yān fēi liǎn。
东郭去方遥,青山见孤点。dōng guō qù fāng yáo,qīng shān jiàn gū diǎn。

剡原九曲九首

高启

欲知溪流长,百转来越峤。yù zhī xī liú zhǎng,bǎi zhuǎn lái yuè jiào。
舟行安能极,岚路入斜照。zhōu xíng ān néng jí,lán lù rù xié zhào。
清景不足娱,昔人岂辞诏。qīng jǐng bù zú yú,xī rén qǐ cí zhào。
石砚久谁磨,空林闭遗庙。shí yàn jiǔ shuí mó,kōng lín bì yí miào。

剡原九曲九首

高启

殿中初未仕,高节振衰谢。diàn zhōng chū wèi shì,gāo jié zhèn shuāi xiè。
读书在兹丘,萧然竹间舍。dú shū zài zī qiū,xiāo rán zhú jiān shě。
王来有深言,留宿山水夜。wáng lái yǒu shēn yán,liú sù shān shuǐ yè。
谁云南阳翁,独枉将军驾。shuí yún nán yáng wēng,dú wǎng jiāng jūn jià。

剡原九曲九首

高启

山折水暂旋,山开水仍往。shān zhé shuǐ zàn xuán,shān kāi shuǐ réng wǎng。
东陂汇初成,秋色弥然广。dōng bēi huì chū chéng,qiū sè mí rán guǎng。
碧萝花茸茸,月映石壁上。bì luó huā rōng rōng,yuè yìng shí bì shàng。
何时试沿洄,一理烟中舫。hé shí shì yán huí,yī lǐ yān zhōng fǎng。

剡原九曲九首

高启

密筱覆埼岸,石穴黝而深。mì xiǎo fù qí àn,shí xué yǒu ér shēn。
居人负薪归,驻听风水音。jū rén fù xīn guī,zhù tīng fēng shuǐ yīn。
回看莲花峰,霭霭生夕阴。huí kàn lián huā fēng,ǎi ǎi shēng xī yīn。
不有僧钟来,高路谁能寻。bù yǒu sēng zhōng lái,gāo lù shuí néng xún。

剡原九曲九首

高启

石洞篝火入,石室敷床居。shí dòng gōu huǒ rù,shí shì fū chuáng jū。
白云开层巅,上有丹霞书。bái yún kāi céng diān,shàng yǒu dān xiá shū。
神仙不远人,但使粗秽除。shén xiān bù yuǎn rén,dàn shǐ cū huì chú。
何必瀛洲外,茫茫问飙车。hé bì yíng zhōu wài,máng máng wèn biāo chē。

剡原九曲九首

高启

危梁渡清濑,逶迤入前渚。wēi liáng dù qīng lài,wēi yí rù qián zhǔ。
犬鸣树蒙茏,烟景暗虚聚。quǎn míng shù méng lóng,yān jǐng àn xū jù。
雨中耕叟歌,月下归人语。yǔ zhōng gēng sǒu gē,yuè xià guī rén yǔ。
欲寻仙尉踪,凄凉一茅宇。yù xún xiān wèi zōng,qī liáng yī máo yǔ。

剡原九曲九首

高启

清晖泛悠悠,东与班溪合。qīng huī fàn yōu yōu,dōng yǔ bān xī hé。
菱叶间荷花,风来秋飒飒。líng yè jiān hé huā,fēng lái qiū sà sà。
久行愁寂寞,忽有人烟杂。jiǔ xíng chóu jì mò,hū yǒu rén yān zá。
我欲发棹讴,渔郎肯相答。wǒ yù fā zhào ōu,yú láng kěn xiāng dá。