古诗词

次韵杨孟载早春见寄

高启

雪后西园韭初剪,流澌晚动春塘浅。xuě hòu xī yuán jiǔ chū jiǎn,liú sī wǎn dòng chūn táng qiǎn。
闭门有客抱深愁,久不题诗砚生藓。bì mén yǒu kè bào shēn chóu,jiǔ bù tí shī yàn shēng xiǎn。
风尘健儿夸得意,独坐寂寥谁所遣。fēng chén jiàn ér kuā dé yì,dú zuò jì liáo shuí suǒ qiǎn。
应缘少学与时违,不习弓刀诵文典。yīng yuán shǎo xué yǔ shí wéi,bù xí gōng dāo sòng wén diǎn。
城中物贵市门静,好事犹能具杯脔。chéng zhōng wù guì shì mén jìng,hǎo shì yóu néng jù bēi luán。
琴堂朝夕共清欢,举白频浮不容免。qín táng cháo xī gòng qīng huān,jǔ bái pín fú bù róng miǎn。
铃驺已游宾客醉,深夜垣扉罢扃楗。líng zōu yǐ yóu bīn kè zuì,shēn yè yuán fēi bà jiōng jiàn。
一灯留照对床谈,沸鼎松声烹绿荈。yī dēng liú zhào duì chuáng tán,fèi dǐng sōng shēng pēng lǜ chuǎn。
五更上马子先去,拥被独眠窗日茕。wǔ gèng shàng mǎ zi xiān qù,yōng bèi dú mián chuāng rì qióng。
起闻啼鸟忽兴发,欲往江边云隔牴。qǐ wén tí niǎo hū xīng fā,yù wǎng jiāng biān yún gé dǐ。
人家旧燕尽巢林,草满长洲绝游辇。rén jiā jiù yàn jǐn cháo lín,cǎo mǎn zhǎng zhōu jué yóu niǎn。
春耕咫尺阻归计,野水自流闲浍畎。chūn gēng zhǐ chǐ zǔ guī jì,yě shuǐ zì liú xián huì quǎn。
吾乡繁华天下稀,花柳村村随步转。wú xiāng fán huá tiān xià xī,huā liǔ cūn cūn suí bù zhuǎn。
久闻离乱今始见,烟火高低变烽燹。jiǔ wén lí luàn jīn shǐ jiàn,yān huǒ gāo dī biàn fēng xiǎn。
登临吹笛散群羌,此事空嗟千古鲜。dēng lín chuī dí sàn qún qiāng,cǐ shì kōng jiē qiān gǔ xiān。
朝来风雨况凄黯,雨湿城头旗不展。cháo lái fēng yǔ kuàng qī àn,yǔ shī chéng tóu qí bù zhǎn。
邻里冲泥备役夫,县官不召怜疲喘。lín lǐ chōng ní bèi yì fū,xiàn guān bù zhào lián pí chuǎn。
安居且复俟时宁,出岂无能非退卷。ān jū qiě fù qí shí níng,chū qǐ wú néng fēi tuì juǎn。
范庄红杏几株在,好待开时同折撚。fàn zhuāng hóng xìng jǐ zhū zài,hǎo dài kāi shí tóng zhé niǎn。
对花忧患不须言,剩唤一杯供脚软。duì huā yōu huàn bù xū yán,shèng huàn yī bēi gōng jiǎo ruǎn。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

子夜四时歌

高启

堂上织流黄,堂前看月光。táng shàng zhī liú huáng,táng qián kàn yuè guāng。
羞见天孙度,低头入洞房。xiū jiàn tiān sūn dù,dī tóu rù dòng fáng。

子夜四时歌

高启

空帏拥垆坐,夜冷微红灭。kōng wéi yōng lú zuò,yè lěng wēi hóng miè。
郎意似残灰,无因得重热。láng yì shì cán huī,wú yīn dé zhòng rè。

田家夜舂

高启

新妇舂粮独睡迟,夜寒茅屋雨来时。xīn fù chōng liáng dú shuì chí,yè hán máo wū yǔ lái shí。
灯前每嘱儿休哭,明日行人要早炊。dēng qián měi zhǔ ér xiū kū,míng rì xíng rén yào zǎo chuī。

回文

高启

风帘一烛对残花,薄雾寒笼翠袖纱。fēng lián yī zhú duì cán huā,báo wù hán lóng cuì xiù shā。
空院别愁惊破梦,东阑井树夜啼鸦。kōng yuàn bié chóu jīng pò mèng,dōng lán jǐng shù yè tí yā。

客中忆二女

高启

每忆门前两候归,客中长夜梦魂飞。měi yì mén qián liǎng hòu guī,kè zhōng zhǎng yè mèng hún fēi。
料应此际犹依母,灯下看缝寄我衣。liào yīng cǐ jì yóu yī mǔ,dēng xià kàn fèng jì wǒ yī。

宫女图

高启

女奴扶醉踏苍苔,明月西园侍宴回。nǚ nú fú zuì tà cāng tái,míng yuè xī yuán shì yàn huí。
小犬隔花空吠影,夜深宫禁有谁来。xiǎo quǎn gé huā kōng fèi yǐng,yè shēn gōng jìn yǒu shuí lái。

背面美人图

高启

欲呼回首不知名,背立东风几许情。yù hū huí shǒu bù zhī míng,bèi lì dōng fēng jǐ xǔ qíng。
莫道画师元不见,倾城虽见画难成。mò dào huà shī yuán bù jiàn,qīng chéng suī jiàn huà nán chéng。

惜春

高启

春过一半未能知,此后还愁不肯迟。chūn guò yī bàn wèi néng zhī,cǐ hòu hái chóu bù kěn chí。
斜日浮云楼上醉,更无言语嗅花枝。xié rì fú yún lóu shàng zuì,gèng wú yán yǔ xiù huā zhī。

锦帆泾

高启

水绕荒城柳半枯,锦帆去后故宫芜。shuǐ rào huāng chéng liǔ bàn kū,jǐn fān qù hòu gù gōng wú。
穷奢毕竟输渔父,长保秋风一幅蒲。qióng shē bì jìng shū yú fù,zhǎng bǎo qiū fēng yī fú pú。

吴王井

高启

曾开鉴影照宫娃,工手牵丝带露华。céng kāi jiàn yǐng zhào gōng wá,gōng shǒu qiān sī dài lù huá。
今日空山僧自汲,一瓶寒供佛前花。jīn rì kōng shān sēng zì jí,yī píng hán gōng fú qián huā。

短簿祠

高启

下马空林问庙扉,衣冠寂寞掩尘帏。xià mǎ kōng lín wèn miào fēi,yī guān jì mò yǎn chén wéi。
不能复使桓公怒,莫怪年来祭客稀。bù néng fù shǐ huán gōng nù,mò guài nián lái jì kè xī。

三高祠三首范蠡

高启

功成不恋上将军,一舸归游笠泽云。gōng chéng bù liàn shàng jiāng jūn,yī gě guī yóu lì zé yún。
载去西施岂无意,恐留倾国更迷君。zài qù xī shī qǐ wú yì,kǒng liú qīng guó gèng mí jūn。

三高祠三首范蠡

高启

洛阳忽忆鲙鲈肥,便趁秋风问钓矶。luò yáng hū yì kuài lú féi,biàn chèn qiū fēng wèn diào jī。
犹恨季鹰辞未早,不邀二陆共船归。yóu hèn jì yīng cí wèi zǎo,bù yāo èr lù gòng chuán guī。

三高祠三首范蠡

高启

鸭群无食水田荒,风雨孤篷载笔床。yā qún wú shí shuǐ tián huāng,fēng yǔ gū péng zài bǐ chuáng。
犹有新诗惊太守,醉中挥翰木兰堂。yóu yǒu xīn shī jīng tài shǒu,zuì zhōng huī hàn mù lán táng。

雨中闲卧

高启

床隐屏风竹几斜,卧看新燕到贫家。chuáng yǐn píng fēng zhú jǐ xié,wò kàn xīn yàn dào pín jiā。
闲居心上浑无事,听雨唯忧损杏花。xián jū xīn shàng hún wú shì,tīng yǔ wéi yōu sǔn xìng huā。