古诗词

妫蜼子歌为王宗常赋

高启

妫蜼子,乃是轩辕之裔,虞鳏之孙。guī wèi zi,nǎi shì xuān yuán zhī yì,yú guān zhī sūn。
混沌既死一万季,独抱大存,窃伏在草野,冥心究皇坟。hùn dùn jì sǐ yī wàn jì,dú bào dà cún,qiè fú zài cǎo yě,míng xīn jiū huáng fén。
蚤逢三光五岳之气、乍分裂,天狼下地舐血流浑浑。zǎo féng sān guāng wǔ yuè zhī qì zhà fēn liè,tiān láng xià dì shì xuè liú hún hún。
鹿走秦中原,蛇斗郑国门。lù zǒu qín zhōng yuán,shé dòu zhèng guó mén。
俎豆弃草莽,干戈欻崩奔。zǔ dòu qì cǎo mǎng,gàn gē chuā bēng bēn。
妫蜼子,便欲东游渡弱水,沐发沧海朝阳盆。guī wèi zi,biàn yù dōng yóu dù ruò shuǐ,mù fā cāng hǎi cháo yáng pén。
又欲西行沂河汉,逾昆仑。yòu yù xī xíng yí hé hàn,yú kūn lún。
山横川阻,两地俱不可以往兮,归来掩户卧旦昏。shān héng chuān zǔ,liǎng dì jù bù kě yǐ wǎng xī,guī lái yǎn hù wò dàn hūn。
莳黍一区,注醪一樽。shí shǔ yī qū,zhù láo yī zūn。
妻给井臼,儿收鸡豚。qī gěi jǐng jiù,ér shōu jī tún。
不诘曲以媚俗,不偃蹇而凌尊。bù jí qū yǐ mèi sú,bù yǎn jiǎn ér líng zūn。
作为古文词,言高气醇温。zuò wèi gǔ wén cí,yán gāo qì chún wēn。
手提数寸管,欲发义理根。shǒu tí shù cùn guǎn,yù fā yì lǐ gēn。
上探孔孟心,下吊屈贾魂。shàng tàn kǒng mèng xīn,xià diào qū jiǎ hún。
其质耀金石,其芳吐兰荪。qí zhì yào jīn shí,qí fāng tǔ lán sūn。
叩虚答有响,斫险成无痕。kòu xū dá yǒu xiǎng,zhuó xiǎn chéng wú hén。
陆珍杂水怪,变状弗可论。lù zhēn zá shuǐ guài,biàn zhuàng fú kě lùn。
几年兀兀不肯出,坐待真主应运九五开乾坤。jǐ nián wù wù bù kěn chū,zuò dài zhēn zhǔ yīng yùn jiǔ wǔ kāi qián kūn。
鹤书自天来,幽隐初见拔。hè shū zì tiān lái,yōu yǐn chū jiàn bá。
使者远造庐,鸡鸣起膏辖。shǐ zhě yuǎn zào lú,jī míng qǐ gāo xiá。
兴纂金匮编,尚书为给札。xīng zuǎn jīn kuì biān,shàng shū wèi gěi zhá。
奸魂泣幽冢,下恐遭诛杀。jiān hún qì yōu zhǒng,xià kǒng zāo zhū shā。
书成一代进紫宸,鸾旗羽卫夹陛陈。shū chéng yī dài jìn zǐ chén,luán qí yǔ wèi jiā bì chén。
閤门导谒称小臣,麻衣不脱拜圣人。gé mén dǎo yè chēng xiǎo chén,má yī bù tuō bài shèng rén。
捧函近前殿,龙颜喜回春。pěng hán jìn qián diàn,lóng yán xǐ huí chūn。
敕赉内帑之金与绮段,其文织作银麒麟。chì lài nèi tǎng zhī jīn yǔ qǐ duàn,qí wén zhī zuò yín qí lín。
蒙恩乞还家,以奉白发亲。méng ēn qǐ hái jiā,yǐ fèng bái fā qīn。
戴古弁,垂长绅,自号山泽之臞民。dài gǔ biàn,chuí zhǎng shēn,zì hào shān zé zhī qú mín。
妫蜼子,幸际明良时无为,寂默坐老东海湄。guī wèi zi,xìng jì míng liáng shí wú wèi,jì mò zuò lǎo dōng hǎi méi。
青丘有客钝且痴,与汝欲结同襟期。qīng qiū yǒu kè dùn qiě chī,yǔ rǔ yù jié tóng jīn qī。
左鼓清瑟,右吹鸣篪,作歌共祝天子寿,五风十雨,万国赤子同熙熙。zuǒ gǔ qīng sè,yòu chuī míng chí,zuò gē gòng zhù tiān zi shòu,wǔ fēng shí yǔ,wàn guó chì zi tóng xī xī。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

除夕客中忆女

高启

别家非愿久,回首已徂年。bié jiā fēi yuàn jiǔ,huí shǒu yǐ cú nián。
今夜寒斋雪,何人听折弦?jīn yè hán zhāi xuě,hé rén tīng zhé xián?

岁暮

高启

已嗟求道晚,复省济时难。yǐ jiē qiú dào wǎn,fù shěng jì shí nán。
碌碌成何事,天涯又岁阑。lù lù chéng hé shì,tiān yá yòu suì lán。

鸳鸯

高启

两两莲池上,看如在锦机。liǎng liǎng lián chí shàng,kàn rú zài jǐn jī。
应知越女妒,不敢近船飞。yīng zhī yuè nǚ dù,bù gǎn jìn chuán fēi。

高启

芽抽冒余湿,掩冉烟中缕。yá chōu mào yú shī,yǎn rǎn yān zhōng lǚ。
几夜故人来,寻畦剪春雨。jǐ yè gù rén lái,xún qí jiǎn chūn yǔ。

观军装十咏·胄

高启

黄金胄虎头,乍免走豪酋。huáng jīn zhòu hǔ tóu,zhà miǎn zǒu háo qiú。
还有从容处,纶巾按垒游。hái yǒu cóng róng chù,lún jīn àn lěi yóu。

观军装十咏·铠

高启

丝串镂文银,高城日照鳞。sī chuàn lòu wén yín,gāo chéng rì zhào lín。
擐来曾搅阵,一镞不伤身。huàn lái céng jiǎo zhèn,yī zú bù shāng shēn。

泐禅师室中晚坐

高启

绿阴欲满寺,禽鸣春雨余。lǜ yīn yù mǎn sì,qín míng chūn yǔ yú。
聊因简牍暇,窗下阅僧书。liáo yīn jiǎn dú xiá,chuāng xià yuè sēng shū。

白葵花

高启

素彩发庭阴,凉滋玉露深。sù cǎi fā tíng yīn,liáng zī yù lù shēn。
谁怜白衣者,亦有向阳心。shuí lián bái yī zhě,yì yǒu xiàng yáng xīn。

马氏东轩

高启

阳和受最多,爽气看应少。yáng hé shòu zuì duō,shuǎng qì kàn yīng shǎo。
晞发此窗前,鸡鸣海天晓。xī fā cǐ chuāng qián,jī míng hǎi tiān xiǎo。

期陈则不至闻宿清隐兰若

高启

幽禽雨中响,门掩春塘绿。yōu qín yǔ zhōng xiǎng,mén yǎn chūn táng lǜ。
思君暮不来,应伴山僧宿。sī jūn mù bù lái,yīng bàn shān sēng sù。

碧筒饮

高启

绿觞卷高叶,醉吸清香度。lǜ shāng juǎn gāo yè,zuì xī qīng xiāng dù。
酒泻正何如,风倾晓盘露。jiǔ xiè zhèng hé rú,fēng qīng xiǎo pán lù。

晓发山驿

高启

风残杏花晓,马上闻啼鸟。fēng cán xìng huā xiǎo,mǎ shàng wén tí niǎo。
茅店未开门,山多住人少。máo diàn wèi kāi mén,shān duō zhù rén shǎo。

焚香

高启

斜霏动远吹,暗馥留微火。xié fēi dòng yuǎn chuī,àn fù liú wēi huǒ。
心事共成灰,窗间一翁坐。xīn shì gòng chéng huī,chuāng jiān yī wēng zuò。

榴花

高启

日炙态常醺,香生若自焚。rì zhì tài cháng xūn,xiāng shēng ruò zì fén。
夜来端午宴,淡却美人裙。yè lái duān wǔ yàn,dàn què měi rén qún。

阶前苔

高启

莫扫雨余绿,任满闲阶路。mò sǎo yǔ yú lǜ,rèn mǎn xián jiē lù。
留着落来花,春泥免相污。liú zhe luò lái huā,chūn ní miǎn xiāng wū。