古诗词

题黄大痴天池石壁图

高启

黄大痴,滑稽玩世人不知。huáng dà chī,huá jī wán shì rén bù zhī。
疑似阿母傍,再谪偷桃儿。yí shì ā mǔ bàng,zài zhé tōu táo ér。
平生好饮复好画,醉后洒墨秋淋漓。píng shēng hǎo yǐn fù hǎo huà,zuì hòu sǎ mò qiū lín lí。
尝为弟子李少翁,貌得华山绝顶之天池。cháng wèi dì zi lǐ shǎo wēng,mào dé huá shān jué dǐng zhī tiān chí。
乃知别有缩地术,坐移胜景来书帷。nǎi zhī bié yǒu suō dì shù,zuò yí shèng jǐng lái shū wéi。
身骑黄鹄去来远,缟素飘落流尘缁。shēn qí huáng gǔ qù lái yuǎn,gǎo sù piāo luò liú chén zī。
颍川公子欣得之,手持示我请赋诗。yǐng chuān gōng zi xīn dé zhī,shǒu chí shì wǒ qǐng fù shī。
我闻此中可度难,玉枕秘记传自青牛师。wǒ wén cǐ zhōng kě dù nán,yù zhěn mì jì chuán zì qīng niú shī。
池生碧莲花,千叶光陆离。chí shēng bì lián huā,qiān yè guāng lù lí。
服食可腾化,游空驾云螭。fú shí kě téng huà,yóu kōng jià yún chī。
奈何灵迹久遁藏,荒竹满野啼猩狸。nài hé líng jì jiǔ dùn cáng,huāng zhú mǎn yě tí xīng lí。
寻真羽客不肯一相顾,却借释子营茅茨。xún zhēn yǔ kè bù kěn yī xiāng gù,què jiè shì zi yíng máo cí。
我昔来游早春时,雪残众壑销寒姿。wǒ xī lái yóu zǎo chūn shí,xuě cán zhòng hè xiāo hán zī。
磴滑不敢骑马上,青鞋自策桃筇枝。dèng huá bù gǎn qí mǎ shàng,qīng xié zì cè táo qióng zhī。
上有烟萝披拂之翠壁,下有沙石荡漾之清漪。shàng yǒu yān luó pī fú zhī cuì bì,xià yǒu shā shí dàng yàng zhī qīng yī。
晴天倒影落明镜,正似玉女晓沐高鬟垂。qíng tiān dào yǐng luò míng jìng,zhèng shì yù nǚ xiǎo mù gāo huán chuí。
饮猿忽下藤袅袅,浴鹤乍立风澌澌。yǐn yuán hū xià téng niǎo niǎo,yù hè zhà lì fēng sī sī。
匡庐有池我未到,未省与此谁当奇。kuāng lú yǒu chí wǒ wèi dào,wèi shěng yǔ cǐ shuí dāng qí。
扫石坐其涯,沿洄引流卮。sǎo shí zuò qí yá,yán huí yǐn liú zhī。
醉来自照影,俯笑知为谁。zuì lái zì zhào yǐng,fǔ xiào zhī wèi shuí。
落梅扑香满接綍,暮出东涧钟鸣迟。luò méi pū xiāng mǎn jiē fú,mù chū dōng jiàn zhōng míng chí。
归来城郭中,复受尘土欺。guī lái chéng guō zhōng,fù shòu chén tǔ qī。
十年胜赏难再得,恍若清梦一断无由追。shí nián shèng shǎng nán zài dé,huǎng ruò qīng mèng yī duàn wú yóu zhuī。
朝来观此图,恻怆使我悲。cháo lái guān cǐ tú,cè chuàng shǐ wǒ bēi。
当时同游已少在,我今未老形先疲。dāng shí tóng yóu yǐ shǎo zài,wǒ jīn wèi lǎo xíng xiān pí。
人生扰扰嗟何为,不达但为高人嗤。rén shēng rǎo rǎo jiē hé wèi,bù dá dàn wèi gāo rén chī。
汉南已老司马树,岘首已仆羊公碑。hàn nán yǐ lǎo sī mǎ shù,xiàn shǒu yǐ pū yáng gōng bēi。
惟应学道悟真诀,不与陵谷同迁移。wéi yīng xué dào wù zhēn jué,bù yǔ líng gǔ tóng qiān yí。
仙岩洞府孰最好,东有地府西峨嵋。xiān yán dòng fǔ shú zuì hǎo,dōng yǒu dì fǔ xī é méi。
高崖铁锁不可攀援以径上,仰望白云楼观空峨巍。gāo yá tiě suǒ bù kě pān yuán yǐ jìng shàng,yǎng wàng bái yún lóu guān kōng é wēi。
此山易上何乃遗,便与猿鹤秋相欺。cǐ shān yì shàng hé nǎi yí,biàn yǔ yuán hè qiū xiāng qī。
欲借太乙舟,夜卧浩荡随风吹。yù jiè tài yǐ zhōu,yè wò hào dàng suí fēng chuī。
洞箫呼起千古月,照我白发凉丝丝。dòng xiāo hū qǐ qiān gǔ yuè,zhào wǒ bái fā liáng sī sī。
倾玉醪,荐瑶芝,招君来游慎勿辞,无为漫对图画日夕遥相思。qīng yù láo,jiàn yáo zhī,zhāo jūn lái yóu shèn wù cí,wú wèi màn duì tú huà rì xī yáo xiāng sī。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

夏夜宿西园酒醒闻雨二首

高启

飞虫绕烛梦回迟,荷叶齐鸣雨一池。fēi chóng rào zhú mèng huí chí,hé yè qí míng yǔ yī chí。
不为素纨犹在手,定疑秋夜乍寒时。bù wèi sù wán yóu zài shǒu,dìng yí qiū yè zhà hán shí。

夏夜宿西园酒醒闻雨二首

高启

人睡萧萧院落空,未秋愁已怯梧桐。rén shuì xiāo xiāo yuàn luò kōng,wèi qiū chóu yǐ qiè wú tóng。
夜长犹幸西轩雨,一半听时在醉中。yè zhǎng yóu xìng xī xuān yǔ,yī bàn tīng shí zài zuì zhōng。

山寺冒雨还西郭

高启

栗叶翻翻满寺秋,出门风雨未全收。lì yè fān fān mǎn sì qiū,chū mén fēng yǔ wèi quán shōu。
自惭骑马非闲客,可是山僧不解留。zì cán qí mǎ fēi xián kè,kě shì shān sēng bù jiě liú。

苏李泣别图

高启

丁零海上节毛稀,几望南鸿近塞飞。dīng líng hǎi shàng jié máo xī,jǐ wàng nán hóng jìn sāi fēi。
泣尽白头相别泪,少卿留虏子卿归。qì jǐn bái tóu xiāng bié lèi,shǎo qīng liú lǔ zi qīng guī。

江上偶见

高启

阿姬不畏晚寒多,绿舫红衣柳下过。ā jī bù wèi wǎn hán duō,lǜ fǎng hóng yī liǔ xià guò。
满浦秋衣已零落,如何犹唱采莲歌。mǎn pǔ qiū yī yǐ líng luò,rú hé yóu chàng cǎi lián gē。

过保圣寺

高启

隔江寒雾隐楼台,远逐钟声放艇来。gé jiāng hán wù yǐn lóu tái,yuǎn zhú zhōng shēng fàng tǐng lái。
乱后不知僧已去,几堆红叶寺门开。luàn hòu bù zhī sēng yǐ qù,jǐ duī hóng yè sì mén kāi。

王七招饮余游紫藤坞值雪失期

高启

孤舟山水雪晴时,看到梅花一万枝。gū zhōu shān shuǐ xuě qíng shí,kàn dào méi huā yī wàn zhī。
东崦题诗西崦醉,等闲忘却故人期。dōng yān tí shī xī yān zuì,děng xián wàng què gù rén qī。

江上送客

高启

春风江上荡舟过,垂柳垂杨拂浪波。chūn fēng jiāng shàng dàng zhōu guò,chuí liǔ chuí yáng fú làng bō。
惆怅今年频送客,长条欲折已无多。chóu chàng jīn nián pín sòng kè,zhǎng tiáo yù zhé yǐ wú duō。

期诸友看范园杏花风雨不果

高启

欲寻春去怕春休,又值春阴不得游。yù xún chūn qù pà chūn xiū,yòu zhí chūn yīn bù dé yóu。
寂寞西园风雨里,杏花比客更多愁。jì mò xī yuán fēng yǔ lǐ,xìng huā bǐ kè gèng duō chóu。

逢张架阁

高启

花落江南酒市春,逢君归骑带京尘。huā luò jiāng nán jiǔ shì chūn,féng jūn guī qí dài jīng chén。
一杯相属成知己,何必平生是故人。yī bēi xiāng shǔ chéng zhī jǐ,hé bì píng shēng shì gù rén。

与亲旧饮散出抵城西客舍赋寄

高启

吴王废苑草青青,一骑今朝发野亭。wú wáng fèi yuàn cǎo qīng qīng,yī qí jīn cháo fā yě tíng。
谁道别君行路远,去时人醉到时醒。shuí dào bié jūn xíng lù yuǎn,qù shí rén zuì dào shí xǐng。

过山家

高启

流水声中响纬车,板桥春暗树无花。liú shuǐ shēng zhōng xiǎng wěi chē,bǎn qiáo chūn àn shù wú huā。
风前何处香来近,隔崦人家午焙茶。fēng qián hé chù xiāng lái jìn,gé yān rén jiā wǔ bèi chá。

云山楼阁图

高启

碧树香台锦绣连,画师应见乱离前。bì shù xiāng tái jǐn xiù lián,huà shī yīng jiàn luàn lí qián。
如今风景那堪写,废寺空山锁暮烟。rú jīn fēng jǐng nà kān xiě,fèi sì kōng shān suǒ mù yān。

始自西山移寓江渚夜闻雨有作

高启

客身移宿浦云东,孤馆残灯与旧同。kè shēn yí sù pǔ yún dōng,gū guǎn cán dēng yǔ jiù tóng。
夜静空江无落叶,雨声惊不似山中。yè jìng kōng jiāng wú luò yè,yǔ shēng jīng bù shì shān zhōng。

晚过浦西桥

高启

春水何长春日短,沙鸭交眠绿莎暖。chūn shuǐ hé zhǎng chūn rì duǎn,shā yā jiāo mián lǜ shā nuǎn。
晚过桥西不见人,野梅零落江梅断。wǎn guò qiáo xī bù jiàn rén,yě méi líng luò jiāng méi duàn。