古诗词

赠金华隐者

高启

我闻名山洞府三十六,一一灵迹纪真箓。wǒ wén míng shān dòng fǔ sān shí liù,yī yī líng jì jì zhēn lù。
金华秀出向东南,远胜阳明与勾曲。jīn huá xiù chū xiàng dōng nán,yuǎn shèng yáng míng yǔ gōu qū。
楼台缥缈开烟霞,天帝赐与神仙家。lóu tái piāo miǎo kāi yān xiá,tiān dì cì yǔ shén xiān jiā。
灵源有路不可入,但见几片流出云中花。líng yuán yǒu lù bù kě rù,dàn jiàn jǐ piàn liú chū yún zhōng huā。
子房之师赤松子,三千年前亦居此。zi fáng zhī shī chì sōng zi,sān qiān nián qián yì jū cǐ。
飞行恍惚谁解寻,漫说至今犹不死。fēi xíng huǎng hū shuí jiě xún,màn shuō zhì jīn yóu bù sǐ。
松花酒熟何处游,瑶草自绿春岩幽。sōng huā jiǔ shú hé chù yóu,yáo cǎo zì lǜ chūn yán yōu。
群羊卧地散如石,老鹿耕田驯似牛。qún yáng wò dì sàn rú shí,lǎo lù gēng tián xùn shì niú。
闻有隐君子,乃是学仙者。wén yǒu yǐn jūn zi,nǎi shì xué xiān zhě。
自从入山中,不曾到山下。zì cóng rù shān zhōng,bù céng dào shān xià。
世人莫知其姓名,以山呼之不敢轻。shì rén mò zhī qí xìng míng,yǐ shān hū zhī bù gǎn qīng。
樵夫忽见苦未识,识疑便是黄初平。qiáo fū hū jiàn kǔ wèi shí,shí yí biàn shì huáng chū píng。
嗟我胡为在尘网,远望高峰若天壤。jiē wǒ hú wèi zài chén wǎng,yuǎn wàng gāo fēng ruò tiān rǎng。
茯苓夜煮倘许飧,铁杖来敲石门响。fú líng yè zhǔ tǎng xǔ sūn,tiě zhàng lái qiāo shí mén xiǎng。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

客馆夜见亮师画上有余吕二山人诗

高启

上人图画故人诗,相见灯前夜雨时。shàng rén tú huà gù rén shī,xiāng jiàn dēng qián yè yǔ shí。
无限云山与烟树,总含秋色是相思。wú xiàn yún shān yǔ yān shù,zǒng hán qiū sè shì xiāng sī。

海上逢王常宗雨夜同宿陈氏西轩

高启

故人散尽独君存,风雨相逢海上村。gù rén sàn jǐn dú jūn cún,fēng yǔ xiāng féng hǎi shàng cūn。
尊酒饮阑言不尽,更留余烛照黄昏。zūn jiǔ yǐn lán yán bù jǐn,gèng liú yú zhú zhào huáng hūn。

过北庄访友

高启

浅水平沙冻鸭眠,秋声和过石桥边。qiǎn shuǐ píng shā dòng yā mián,qiū shēng hé guò shí qiáo biān。
寻君兼得寻诗兴,野树江云欲雪天。xún jūn jiān dé xún shī xīng,yě shù jiāng yún yù xuě tiān。

夜写家书

高启

月淡梧桐雨后天,萧萧络纬夜灯前。yuè dàn wú tóng yǔ hòu tiān,xiāo xiāo luò wěi yè dēng qián。
谁怜古寺空斋客,独写家书犹未眠。shuí lián gǔ sì kōng zhāi kè,dú xiě jiā shū yóu wèi mián。

游石湖

高启

绿杨摇曳蘸湖波,鸥鹭频惊画舫过。lǜ yáng yáo yè zhàn hú bō,ōu lù pín jīng huà fǎng guò。
《白苎》歌残风欲起,美人应怯暮寒多。bái zhù gē cán fēng yù qǐ,měi rén yīng qiè mù hán duō。

凉夜

高启

一声远笛数声砧,月满江城夜正深。yī shēng yuǎn dí shù shēng zhēn,yuè mǎn jiāng chéng yè zhèng shēn。
坐据胡床爱凉思,空阶移尽桂花阴。zuò jù hú chuáng ài liáng sī,kōng jiē yí jǐn guì huā yīn。

效香奁体二首

高启

扬州梦断十三年,底事犹存未了缘。yáng zhōu mèng duàn shí sān nián,dǐ shì yóu cún wèi le yuán。
不见拥鬟帘下立,断肠骑马过门前。bù jiàn yōng huán lián xià lì,duàn cháng qí mǎ guò mén qián。

效香奁体二首

高启

曾看梳头傍玉台,后堂春晓曲屏开。céng kàn shū tóu bàng yù tái,hòu táng chūn xiǎo qū píng kāi。
重寻未省乘鸾去,只道羞郎不出来。zhòng xún wèi shěng chéng luán qù,zhǐ dào xiū láng bù chū lái。

刺绣图和杨孟载

高启

翠丝盘叶碧玲珑,小萼花铺茜缕红。cuì sī pán yè bì líng lóng,xiǎo è huā pù qiàn lǚ hóng。
梦里鸳鸯留不得,分明却在绣床中。mèng lǐ yuān yāng liú bù dé,fēn míng què zài xiù chuáng zhōng。

徐记室谪钟离归后同登东丘亭

高启

同上高亭一赋诗,喜逢君是谪归时。tóng shàng gāo tíng yī fù shī,xǐ féng jūn shì zhé guī shí。
不然此日登临处,应望天涯有远思。bù rán cǐ rì dēng lín chù,yīng wàng tiān yá yǒu yuǎn sī。

舟次丹阳驿

高启

沽酒来寻水驿门,邻船灯火语黄昏。gū jiǔ lái xún shuǐ yì mén,lín chuán dēng huǒ yǔ huáng hūn。
今朝始觉离乡远,身在丹阳郭外村。jīn cháo shǐ jué lí xiāng yuǎn,shēn zài dān yáng guō wài cūn。

正月十六日夜至京师观灯

高启

天街争唱《落梅》歌,绛阙珠灯万树罗。tiān jiē zhēng chàng luò méi gē,jiàng quē zhū dēng wàn shù luó。
莫笑游人来看晚,春风还似昨宵多。mò xiào yóu rén lái kàn wǎn,chūn fēng hái shì zuó xiāo duō。

将赴金陵始出阊门夜泊二首

高启

乌啼霜月夜寥寥,回首离城尚未遥。wū tí shuāng yuè yè liáo liáo,huí shǒu lí chéng shàng wèi yáo。
正是思家起头夜,远钟孤棹宿枫桥。zhèng shì sī jiā qǐ tóu yè,yuǎn zhōng gū zhào sù fēng qiáo。

将赴金陵始出阊门夜泊二首

高启

烟月笼沙客未眠,歌声灯火酒家前。yān yuè lóng shā kè wèi mián,gē shēng dēng huǒ jiǔ jiā qián。
如何才出阊门外,已似秦淮夜泊船。rú hé cái chū chāng mén wài,yǐ shì qín huái yè pō chuán。

早至阙下候朝

高启

月明立傍御沟桥,半启宫门未放朝。yuè míng lì bàng yù gōu qiáo,bàn qǐ gōng mén wèi fàng cháo。
驺吏忽传丞相至,火城如昼晓寒销。zōu lì hū chuán chéng xiāng zhì,huǒ chéng rú zhòu xiǎo hán xiāo。