古诗词

感旧酬宋军咨见寄

高启

我酒且缓倾,听君放歌行。wǒ jiǔ qiě huǎn qīng,tīng jūn fàng gē xíng。
君歌意何苦,慷慨陈平生。jūn gē yì hé kǔ,kāng kǎi chén píng shēng。
少为斗鸡儿,鲜裘夺春明。shǎo wèi dòu jī ér,xiān qiú duó chūn míng。
走马出飞弹,撇捩夸身轻。zǒu mǎ chū fēi dàn,piē liè kuā shēn qīng。
气服诸侠徒,不倚父与兄。qì fú zhū xiá tú,bù yǐ fù yǔ xiōng。
落花锦坊南,美人理妆迎。luò huā jǐn fāng nán,měi rén lǐ zhuāng yíng。
绿云晚不度,楼上鸣瑶筝。lǜ yún wǎn bù dù,lóu shàng míng yáo zhēng。
酒酣迸五木,脱帽呼输赢。jiǔ hān bèng wǔ mù,tuō mào hū shū yíng。
及壮家已破,狂游耻无成。jí zhuàng jiā yǐ pò,kuáng yóu chǐ wú chéng。
太白犯紫微,三辰晦光精。tài bái fàn zǐ wēi,sān chén huì guāng jīng。
金镜偶沦照,干戈起纷争。jīn jìng ǒu lún zhào,gàn gē qǐ fēn zhēng。
中原未失鹿,东海方横鲸。zhōng yuán wèi shī lù,dōng hǎi fāng héng jīng。
遂寻鬼谷师,从之学言兵。suì xún guǐ gǔ shī,cóng zhī xué yán bīng。
石室得《阴符》,龙虎随权衡。shí shì dé yīn fú,lóng hǔ suí quán héng。
业成事燕将,远戍三关营。yè chéng shì yàn jiāng,yuǎn shù sān guān yíng。
岩谷雨雪霏,哀兽常夜鸣。yán gǔ yǔ xuě fēi,āi shòu cháng yè míng。
抚剑起流涕,军中未知名。fǔ jiàn qǐ liú tì,jūn zhōng wèi zhī míng。
奇勋竟难图,回临石头城。qí xūn jìng nán tú,huí lín shí tóu chéng。
石头何壮哉,山盘大江横。shí tóu hé zhuàng zāi,shān pán dà jiāng héng。
黄旗想王气,玉树闻歌声。huáng qí xiǎng wáng qì,yù shù wén gē shēng。
晚登临沧观,恻怆怀古情。wǎn dēng lín cāng guān,cè chuàng huái gǔ qíng。
览时识祸机,不因忆莼羹。lǎn shí shí huò jī,bù yīn yì chún gēng。
飘然别戎府,震泽还东征。piāo rán bié róng fǔ,zhèn zé hái dōng zhēng。
归来访乡闾,乱余掩蓬荆。guī lái fǎng xiāng lǘ,luàn yú yǎn péng jīng。
旧宅人已改,荒池泉尚清。jiù zhái rén yǐ gǎi,huāng chí quán shàng qīng。
瘦妻倚寒机,正叹伊威盈。shòu qī yǐ hán jī,zhèng tàn yī wēi yíng。
从兹谢行役,闲园事躬耕。cóng zī xiè xíng yì,xián yuán shì gōng gēng。
懒求荐辟书,傲然揖公卿。lǎn qiú jiàn pì shū,ào rán yī gōng qīng。
衰蕙吊蟋蟀,柔桑唤鹂鹒。shuāi huì diào xī shuài,róu sāng huàn lí gēng。
闭门节屡变,壮魄空潜惊。bì mén jié lǚ biàn,zhuàng pò kōng qián jīng。
昔同徒步人,十年拥麾旌。xī tóng tú bù rén,shí nián yōng huī jīng。
鸿毛独未顺,蹭蹬违霄程。hóng máo dú wèi shùn,cèng dēng wéi xiāo chéng。
知音竟为谁,四海嗟茕茕。zhī yīn jìng wèi shuí,sì hǎi jiē qióng qióng。
齐竽不解奏,楚璞何由呈。qí yú bù jiě zòu,chǔ pú hé yóu chéng。
顾余虽腐儒,当年亦峥嵘。gù yú suī fǔ rú,dāng nián yì zhēng róng。
小将说诸侯,捧盘定从盟。xiǎo jiāng shuō zhū hóu,pěng pán dìng cóng méng。
大欲千万乘,献策登蓬瀛。dà yù qiān wàn chéng,xiàn cè dēng péng yíng。
洪澜阻川途,浮云蔽天京。hóng lán zǔ chuān tú,fú yún bì tiān jīng。
终焉困泽畔,日暮吟蓠蘅。zhōng yān kùn zé pàn,rì mù yín lí héng。
贱贫此时居,复与丧乱并。jiàn pín cǐ shí jū,fù yǔ sàng luàn bìng。
何殊九月中,严霜折枯茎。hé shū jiǔ yuè zhōng,yán shuāng zhé kū jīng。
颇闻君子心,道穷贵益贞。pǒ wén jūn zi xīn,dào qióng guì yì zhēn。
己志不获施,安用轩裳荣。jǐ zhì bù huò shī,ān yòng xuān shang róng。
今晨喜逢君,有壶对前楹。jīn chén xǐ féng jūn,yǒu hú duì qián yíng。
风日初澹沲,樱桃作繁英。fēng rì chū dàn tuó,yīng táo zuò fán yīng。
适意不一醉,屑屑徒悲萦。shì yì bù yī zuì,xiè xiè tú bēi yíng。
达人若相遇,大笑绝冠缨。dá rén ruò xiāng yù,dà xiào jué guān yīng。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

宿道王兰若

高启

借榻到僧扉,虽安未是归。jiè tà dào sēng fēi,suī ān wèi shì guī。
瞑禽愁雪意,夜筱助风威。míng qín chóu xuě yì,yè xiǎo zhù fēng wēi。
烛尽思燃带,衾寒起覆衣。zhú jǐn sī rán dài,qīn hán qǐ fù yī。
不知孤棹去,明夕更何依。bù zhī gū zhào qù,míng xī gèng hé yī。

与诗客七人会饮余司马园亭居皆在北郭

高启

情与酒兼和,园亭驻晚珂。qíng yǔ jiǔ jiān hé,yuán tíng zhù wǎn kē。
家同榆社近,人比竹林多。jiā tóng yú shè jìn,rén bǐ zhú lín duō。
短景催长宴,醒吟杂醉歌。duǎn jǐng cuī zhǎng yàn,xǐng yín zá zuì gē。
乱离欢易失,无厌数相过。luàn lí huān yì shī,wú yàn shù xiāng guò。

登西涧小阁

高启

层槛构云牢,清寒洒客袍。céng kǎn gòu yún láo,qīng hán sǎ kè páo。
石棱添涧险,阁势借峰高。shí léng tiān jiàn xiǎn,gé shì jiè fēng gāo。
风竹惊栖鸟,霜藤缒饮猱。fēng zhú jīng qī niǎo,shuāng téng zhuì yǐn náo。
欲题因境胜,不敢易挥毫。yù tí yīn jìng shèng,bù gǎn yì huī háo。

江上答徐卿见赠

高启

烟树近松陵,扁舟晚独乘。yān shù jìn sōng líng,biǎn zhōu wǎn dú chéng。
江黄连渚雾,野白满田冰。jiāng huáng lián zhǔ wù,yě bái mǎn tián bīng。
往事愁人问,虚名畏客称。wǎng shì chóu rén wèn,xū míng wèi kè chēng。
无才任萧散,敢望鹤书征。wú cái rèn xiāo sàn,gǎn wàng hè shū zhēng。

除夕客中与家兄守岁

高启

雨雪远村中,猿鸣旅馆空。yǔ xuě yuǎn cūn zhōng,yuán míng lǚ guǎn kōng。
守炉消夜漏,停烛待春风。shǒu lú xiāo yè lòu,tíng zhú dài chūn fēng。
有恨能催老,无文解送穷。yǒu hèn néng cuī lǎo,wú wén jiě sòng qióng。
却怜今夕酒,还与弟兄同。què lián jīn xī jiǔ,hái yǔ dì xiōng tóng。

南溪晚归

高启

流水出云根,遥通古寺门。liú shuǐ chū yún gēn,yáo tōng gǔ sì mén。
山深僧少俗,人静市如村。shān shēn sēng shǎo sú,rén jìng shì rú cūn。
马渡知长浅,鱼行见不浑。mǎ dù zhī zhǎng qiǎn,yú xíng jiàn bù hún。
多情溪上月,归路照黄昏。duō qíng xī shàng yuè,guī lù zhào huáng hūn。

丁孝廉惠冠巾

高启

知试山人服,冠巾远寄重。zhī shì shān rén fú,guān jīn yuǎn jì zhòng。
佳名因子夏,旧制学林宗。jiā míng yīn zi xià,jiù zhì xué lín zōng。
裹映秋吟鬓,欹宜晚醉容。guǒ yìng qiū yín bìn,yī yí wǎn zuì róng。
朝簪今已解,期上华阳峰。cháo zān jīn yǐ jiě,qī shàng huá yáng fēng。

送谢恭

高启

凉风起江海,万树尽秋声。liáng fēng qǐ jiāng hǎi,wàn shù jǐn qiū shēng。
摇落岂堪别,踌躇空复情。yáo luò qǐ kān bié,chóu chú kōng fù qíng。
帆过京口渡,砧响石头城。fān guò jīng kǒu dù,zhēn xiǎng shí tóu chéng。
为客归宜早,高堂白发生。wèi kè guī yí zǎo,gāo táng bái fā shēng。

西园闲兴二首

高启

看到竹过邻,园林独卧身。kàn dào zhú guò lín,yuán lín dú wò shēn。
鸟声闲似野,人意倦知春。niǎo shēng xián shì yě,rén yì juàn zhī chūn。
残雨惊池树,斜阳照隙尘。cán yǔ jīng chí shù,xié yáng zhào xì chén。
如何堂上客,不及燕来频。rú hé táng shàng kè,bù jí yàn lái pín。

西园闲兴二首

高启

当路阙追攀,端居自掩关。dāng lù quē zhuī pān,duān jū zì yǎn guān。
听钟知近寺,看画忆登山。tīng zhōng zhī jìn sì,kàn huà yì dēng shān。
哓栉风林下,宵吟雨阁间。xiāo zhì fēng lín xià,xiāo yín yǔ gé jiān。
天应怜我懒,独与少年闲。tiān yīng lián wǒ lǎn,dú yǔ shǎo nián xián。

郊墅杂赋

高启

江水舍西东,邻家是钓翁。jiāng shuǐ shě xī dōng,lín jiā shì diào wēng。
路痕深草没,井脉暗潮通。lù hén shēn cǎo méi,jǐng mài àn cháo tōng。
篱隔蔬边雨,门开竹下风。lí gé shū biān yǔ,mén kāi zhú xià fēng。
不因时卖畚,何事入城中。bù yīn shí mài běn,hé shì rù chéng zhōng。

郊墅杂赋

高启

此乡堪避地,乱后户翻增。cǐ xiāng kān bì dì,luàn hòu hù fān zēng。
俗美嫌欺客,年丰爱施僧。sú měi xián qī kè,nián fēng ài shī sēng。
带星耕处轭,照雪纺时灯。dài xīng gēng chù è,zhào xuě fǎng shí dēng。
且作求田计,元龙岂我能。qiě zuò qiú tián jì,yuán lóng qǐ wǒ néng。

郊墅杂赋

高启

幽事向谁夸,孤吟对晚沙。yōu shì xiàng shuí kuā,gū yín duì wǎn shā。
浣衣江动月,系艇岸垂花。huàn yī jiāng dòng yuè,xì tǐng àn chuí huā。
行蚁如知路,归凫自识家。xíng yǐ rú zhī lù,guī fú zì shí jiā。
一尊茅屋底,随意答春华。yī zūn máo wū dǐ,suí yì dá chūn huá。

郊墅杂赋

高启

春泥桑下路,孤策自扶行。chūn ní sāng xià lù,gū cè zì fú xíng。
身贱知农事,心闲见物情。shēn jiàn zhī nóng shì,xīn xián jiàn wù qíng。
鱼鸣风欲起,牛饭月初生。yú míng fēng yù qǐ,niú fàn yuè chū shēng。
渐喜无人识,何烦易姓名。jiàn xǐ wú rén shí,hé fán yì xìng míng。

郊墅杂赋

高启

移家到渚滨,沙鸟便相亲。yí jiā dào zhǔ bīn,shā niǎo biàn xiāng qīn。
地僻偏容懒,村荒却称贫。dì pì piān róng lǎn,cūn huāng què chēng pín。
犬随春馌女,鸡唤晓耕人。quǎn suí chūn yè nǚ,jī huàn xiǎo gēng rén。
愿得无愁事,闲眠老此身。yuàn dé wú chóu shì,xián mián lǎo cǐ shēn。