古诗词

答衍师见赠

高启

衍师本儒生,眉骨甚疏峭。yǎn shī běn rú shēng,méi gǔ shén shū qiào。
轩然出人群,快若击霜鹞。xuān rán chū rén qún,kuài ruò jī shuāng yào。
早尝垂长绅,挟册诵周邵。zǎo cháng chuí zhǎng shēn,xié cè sòng zhōu shào。
欲陈兴坏端,往应乞言诏。yù chén xīng huài duān,wǎng yīng qǐ yán zhào。
乾纲会中颓,四海起攘剽。qián gāng huì zhōng tuí,sì hǎi qǐ rǎng piāo。
仰头望天扃,氛祲匿羲曜。yǎng tóu wàng tiān jiōng,fēn jìn nì xī yào。
蕃邦日寻兵,纁玉罢朝頫。fān bāng rì xún bīng,xūn yù bà cháo fǔ。
木颠岂绳维,长往遂沦耀。mù diān qǐ shéng wéi,zhǎng wǎng suì lún yào。
披缁别家人,欲挽首屡掉。pī zī bié jiā rén,yù wǎn shǒu lǚ diào。
超哉休远徒,高躅愿追绍。chāo zāi xiū yuǎn tú,gāo zhú yuàn zhuī shào。
初来北城刹,驻锡问宗要。chū lái běi chéng shā,zhù xī wèn zōng yào。
相逢共宵哦,篝火树间照。xiāng féng gòng xiāo ó,gōu huǒ shù jiān zhào。
篇成出叩钵,锋疾惊楚僄。piān chéng chū kòu bō,fēng jí jīng chǔ piào。
我或劝之冠,不答但长笑。wǒ huò quàn zhī guān,bù dá dàn zhǎng xiào。
留连忽中离,名山赴佳召。liú lián hū zhōng lí,míng shān fù jiā zhào。
颇知此行乐,夙志酬历眺。pǒ zhī cǐ xíng lè,sù zhì chóu lì tiào。
吴峰戴襆登,楚水投文吊。wú fēng dài fú dēng,chǔ shuǐ tóu wén diào。
江秋雨鸣濑,海曙霞发峤。jiāng qiū yǔ míng lài,hǎi shǔ xiá fā jiào。
灵奇务穷搜,不惮蹑遐徼。líng qí wù qióng sōu,bù dàn niè xiá jiǎo。
东归始安禅,幽谷斩蓬藋。dōng guī shǐ ān chán,yōu gǔ zhǎn péng diào。
坐敷云中衾,薜屋一涧缭。zuò fū yún zhōng qīn,bì wū yī jiàn liáo。
前年逐戎旃,野出事田獠。qián nián zhú róng zhān,yě chū shì tián liáo。
是时阴飙作,山黑卷狂烧。shì shí yīn biāo zuò,shān hēi juǎn kuáng shāo。
不畏猛虎过,车宿傍枫庙。bù wèi měng hǔ guò,chē sù bàng fēng miào。
闻师隔烟岭,无寐听猿叫。wén shī gé yān lǐng,wú mèi tīng yuán jiào。
晨兴雪满壑,衣湿寒木燎。chén xīng xuě mǎn hè,yī shī hán mù liáo。
空林断樵踪,兀兀见来轿。kōng lín duàn qiáo zōng,wù wù jiàn lái jiào。
相邀至岩扉,山竹穿叫条。xiāng yāo zhì yán fēi,shān zhú chuān jiào tiáo。
深房煮山药,干叶焰风铫。shēn fáng zhǔ shān yào,gàn yè yàn fēng diào。
顿释行旅颜,瓢绿欣饮釂。dùn shì xíng lǚ yán,piáo lǜ xīn yǐn jiào。
促还不能淹,喧寂叹殊调。cù hái bù néng yān,xuān jì tàn shū diào。
迩来竟何成,三十匪年少。ěr lái jìng hé chéng,sān shí fěi nián shǎo。
恨无关弧力,结束从嫖姚。hèn wú guān hú lì,jié shù cóng piáo yáo。
闲坊借书披,危坐似持钓。xián fāng jiè shū pī,wēi zuò shì chí diào。
行忧釜见夺,谒恐冠遭溺。xíng yōu fǔ jiàn duó,yè kǒng guān zāo nì。
逢人戒谈时,涩缩刀在鞘。féng rén jiè tán shí,sè suō dāo zài qiào。
军鼙五月急,市闭无贱粜。jūn pí wǔ yuè jí,shì bì wú jiàn tiào。
壮气渐欲磨,妻孥困缠绕。zhuàng qì jiàn yù mó,qī nú kùn chán rào。
堂筵宾履疏,暑夕行熠耀。táng yán bīn lǚ shū,shǔ xī xíng yì yào。
师来赠长句,有誉无鄙诮。shī lái zèng zhǎng jù,yǒu yù wú bǐ qiào。
组章眩芬涘,金奏聆要眇。zǔ zhāng xuàn fēn sì,jīn zòu líng yào miǎo。
据梧起豪诵,心疢浑可疗。jù wú qǐ háo sòng,xīn chèn hún kě liáo。
回顾平生吟,真咽蚯蚓窍。huí gù píng shēng yín,zhēn yàn qiū yǐn qiào。
上天宰玄化,乱治方叵料。shàng tiān zǎi xuán huà,luàn zhì fāng pǒ liào。
性命如穷鳞,倘或脱罾蘖。xìng mìng rú qióng lín,tǎng huò tuō zēng niè。
卜居计已决,不待龟灼燋。bo jū jì yǐ jué,bù dài guī zhuó jiāo。
过湖就稻蟹,静处容不肖。guò hú jiù dào xiè,jìng chù róng bù xiào。
安能效群女,倚恃斗妍妙。ān néng xiào qún nǚ,yǐ shì dòu yán miào。
泳风或鸣桡,耕月还荷。yǒng fēng huò míng ráo,gēng yuè hái hé。
师当重见寻,东皋一舒啸。shī dāng zhòng jiàn xún,dōng gāo yī shū xiào。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

晚晴远眺

高启

楚天无物不堪诗,登眺唯愁动远思。chǔ tiān wú wù bù kān shī,dēng tiào wéi chóu dòng yuǎn sī。
秋树江山人别后,夕阳楼阁雨晴时。qiū shù jiāng shān rén bié hòu,xī yáng lóu gé yǔ qíng shí。

寄徐记室

高启

惆怅江东日暮云,我来君去苦离群。chóu chàng jiāng dōng rì mù yún,wǒ lái jūn qù kǔ lí qún。
不知此日君思我,还似当时我忆君。bù zhī cǐ rì jūn sī wǒ,hái shì dāng shí wǒ yì jūn。

寄家书

高启

底事乡书累日修,路长唯恐有沉浮。dǐ shì xiāng shū lèi rì xiū,lù zhǎng wéi kǒng yǒu chén fú。
还忧得到家添忆,不敢多言客里愁。hái yōu dé dào jiā tiān yì,bù gǎn duō yán kè lǐ chóu。

闻人唱吴歌

高启

楚人不解听吴歌,我独灯前感慨多。chǔ rén bù jiě tīng wú gē,wǒ dú dēng qián gǎn kǎi duō。
记得通波亭下路,画船归去雨鸣荷。jì dé tōng bō tíng xià lù,huà chuán guī qù yǔ míng hé。

雨中过山

高启

春云晻霭涧奔浑,风雨行人过一村。chūn yún àn ǎi jiàn bēn hún,fēng yǔ xíng rén guò yī cūn。
不似家山深竹里,乳鸠啼午未开门。bù shì jiā shān shēn zhú lǐ,rǔ jiū tí wǔ wèi kāi mén。

题画

高启

落日青山影在沙,镜湖波净过荷花。luò rì qīng shān yǐng zài shā,jìng hú bō jìng guò hé huā。
云间树底参差屋,借问谁家是贺家?yún jiān shù dǐ cān chà wū,jiè wèn shuí jiā shì hè jiā?

得故人书知未入京因寄

高启

曾约春深到凤台,君今不到只书来。céng yuē chūn shēn dào fèng tái,jūn jīn bù dào zhǐ shū lái。
满椷离恨床头放,一度相思一展开。mǎn jiān lí hèn chuáng tóu fàng,yī dù xiāng sī yī zhǎn kāi。

题王翰林所藏画兰

高启

春到怀王旧渚宫,沙棠舟去水烟空。chūn dào huái wáng jiù zhǔ gōng,shā táng zhōu qù shuǐ yān kōng。
孤丛不有幽香发,应没江边百草中。gū cóng bù yǒu yōu xiāng fā,yīng méi jiāng biān bǎi cǎo zhōng。

不见花

高启

看花无计作闲身,尘土余杭暗度春。kàn huā wú jì zuò xián shēn,chén tǔ yú háng àn dù chūn。
不见花开莫惆怅,花飞还得免愁人。bù jiàn huā kāi mò chóu chàng,huā fēi hái dé miǎn chóu rén。

寒食逢杜贤良饮

高启

杨柳无烟江水长,邻家风雨杏饧香。yáng liǔ wú yān jiāng shuǐ zhǎng,lín jiā fēng yǔ xìng táng xiāng。
逢君共把金陵酒,忙却今朝在异乡。féng jūn gòng bǎ jīn líng jiǔ,máng què jīn cháo zài yì xiāng。

风雨早朝

高启

漏屋鸡鸣起湿烟,蹇驴难借强朝天。lòu wū jī míng qǐ shī yān,jiǎn lǘ nán jiè qiáng cháo tiān。
却思春水江南岸,闲听篷声卧钓船。què sī chūn shuǐ jiāng nán àn,xián tīng péng shēng wò diào chuán。

读韦苏州诗

高启

扫阁焚香昼卷帷,绿槐疏雨夏初时。sǎo gé fén xiāng zhòu juǎn wéi,lǜ huái shū yǔ xià chū shí。
客忧何物能消遣,一帙苏州刺史诗。kè yōu hé wù néng xiāo qiǎn,yī zhì sū zhōu cì shǐ shī。

晚过青溪

高启

王谢池台两岸空,水禽争哢夕阳中。wáng xiè chí tái liǎng àn kōng,shuǐ qín zhēng lòng xī yáng zhōng。
丽华妖血流难尽,化作荷花别样红。lì huá yāo xuè liú nán jǐn,huà zuò hé huā bié yàng hóng。

黄荃子母兔

高启

阳坡日暖眼迷离,芳草春眠对两儿。yáng pō rì nuǎn yǎn mí lí,fāng cǎo chūn mián duì liǎng ér。
谁道姮娥曾作伴,广寒孤宿已多时。shuí dào héng é céng zuò bàn,guǎng hán gū sù yǐ duō shí。

西园即事

高启

绿池芳草满晴波,春色都从雨里过。lǜ chí fāng cǎo mǎn qíng bō,chūn sè dōu cóng yǔ lǐ guò。
知是邻家花落尽,菜畦今日蝶来多。zhī shì lín jiā huā luò jǐn,cài qí jīn rì dié lái duō。