古诗词

练圻老人农隐

高启

我生不愿六国印,但愿耕种二顷田。wǒ shēng bù yuàn liù guó yìn,dàn yuàn gēng zhǒng èr qǐng tián。
田中读书慕尧舜,坐待四海升平年。tián zhōng dú shū mù yáo shùn,zuò dài sì hǎi shēng píng nián。
却愁为农亦良苦,近岁征役相烦煎。què chóu wèi nóng yì liáng kǔ,jìn suì zhēng yì xiāng fán jiān。
养蚕唯堪了官税,卖犊未足输米钱。yǎng cán wéi kān le guān shuì,mài dú wèi zú shū mǐ qián。
虬须县吏叩门户,邻犬夜吠频惊眠。qiú xū xiàn lì kòu mén hù,lín quǎn yè fèi pín jīng mián。
雨中投泥东凿堑,冰上渡水西防边。yǔ zhōng tóu ní dōng záo qiàn,bīng shàng dù shuǐ xī fáng biān。
几家逃亡闭白屋,荒村古木空寒烟。jǐ jiā táo wáng bì bái wū,huāng cūn gǔ mù kōng hán yān。
君独胡为有此乐,无乃地迩秦溪仙。jūn dú hú wèi yǒu cǐ lè,wú nǎi dì ěr qín xī xiān。
门前流水野桥断,不过车马唯通船。mén qián liú shuǐ yě qiáo duàn,bù guò chē mǎ wéi tōng chuán。
秧风初凉近芒种,戴胜晓鸣桑头颠。yāng fēng chū liáng jìn máng zhǒng,dài shèng xiǎo míng sāng tóu diān。
短衣行陇自课作,儿子馌后妻耘前。duǎn yī xíng lǒng zì kè zuò,ér zi yè hòu qī yún qián。
白头虽复劳四体,若比我辈宁非贤。bái tóu suī fù láo sì tǐ,ruò bǐ wǒ bèi níng fēi xián。
旅游三十不称意,年登未具粥与灊。lǚ yóu sān shí bù chēng yì,nián dēng wèi jù zhōu yǔ qián。
便投笔砚把耒耜,从子共赋《豳风》篇。biàn tóu bǐ yàn bǎ lěi sì,cóng zi gòng fù bīn fēng piān。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

春日寄张祠部

高启

乌衣巷口燕来时,杨柳风多纮酒旗。wū yī xiàng kǒu yàn lái shí,yáng liǔ fēng duō hóng jiǔ qí。
远客金陵游伴少,看花惭比去年迟。yuǎn kè jīn líng yóu bàn shǎo,kàn huā cán bǐ qù nián chí。

夜闻雨声忆故园花其一

高启

帝城春雨送春残,雨夜愁听客枕寒。dì chéng chūn yǔ sòng chūn cán,yǔ yè chóu tīng kè zhěn hán。
莫入乡园使花落,一枝留待我归看。mò rù xiāng yuán shǐ huā luò,yī zhī liú dài wǒ guī kàn。

左掖作

高启

小殿珠帘散柳丝,东宫初退讲筵时。xiǎo diàn zhū lián sàn liǔ sī,dōng gōng chū tuì jiǎng yán shí。
不材未敢修封事,把笔闲题应教诗。bù cái wèi gǎn xiū fēng shì,bǎ bǐ xián tí yīng jiào shī。

雨中登天界西阁

高启

青山楼阁楚江东,身在苍茫晚色中。qīng shān lóu gé chǔ jiāng dōng,shēn zài cāng máng wǎn sè zhōng。
故国自遥难望见,不关春树雨溟蒙。gù guó zì yáo nán wàng jiàn,bù guān chūn shù yǔ míng méng。

宿圆明寺早起

高启

客起灯前梦尚迷,满楼残月晓风西。kè qǐ dēng qián mèng shàng mí,mǎn lóu cán yuè xiǎo fēng xī。
应知野寺非山店,只听钟声不听鸡。yīng zhī yě sì fēi shān diàn,zhǐ tīng zhōng shēng bù tīng jī。

四月朔日休沐雨中

高启

送春风雨苦潺潺,得告今朝免缀班。sòng chūn fēng yǔ kǔ chán chán,dé gào jīn cháo miǎn zhuì bān。
卧听鸠啼花落尽,此身如在故园间。wò tīng jiū tí huā luò jǐn,cǐ shēn rú zài gù yuán jiān。

吴中亲旧远寄新酒二首

高启

双壶远寄碧香新,酒内情多易醉人。shuāng hú yuǎn jì bì xiāng xīn,jiǔ nèi qíng duō yì zuì rén。
上国岂无千日酿,独怜此是故乡春。shàng guó qǐ wú qiān rì niàng,dú lián cǐ shì gù xiāng chūn。

吴中亲旧远寄新酒二首

高启

为念春来客思悲,欲教一醉对花枝。wèi niàn chūn lái kè sī bēi,yù jiào yī zuì duì huā zhī。
那知饮量新来减,不似江亭看妓时。nà zhī yǐn liàng xīn lái jiǎn,bù shì jiāng tíng kàn jì shí。

送哲明府之新淦

高启

花落春衫试剪裁,石头城下楚帆开。huā luò chūn shān shì jiǎn cái,shí tóu chéng xià chǔ fān kāi。
凭谁为报清江吏,麦雉鸣时县令来。píng shuí wèi bào qīng jiāng lì,mài zhì míng shí xiàn lìng lái。

送郭省郎东归二首

高启

金陵儿女踏春阳,金陵客子正思乡。jīn líng ér nǚ tà chūn yáng,jīn líng kè zi zhèng sī xiāng。
一杯况复春将去,目断飞花江水长。yī bēi kuàng fù chūn jiāng qù,mù duàn fēi huā jiāng shuǐ zhǎng。

送郭省郎东归二首

高启

桃叶渡头闻唱歌,孤帆欲发奈愁何。táo yè dù tóu wén chàng gē,gū fān yù fā nài chóu hé。
君归是我来时路,山水无多离思多。jūn guī shì wǒ lái shí lù,shān shuǐ wú duō lí sī duō。

逆旅逢乡人

高启

客中皆念客中身,唯汝相逢意更亲。kè zhōng jiē niàn kè zhōng shēn,wéi rǔ xiāng féng yì gèng qīn。
不向灯前听吴语,何由知是故乡人。bù xiàng dēng qián tīng wú yǔ,hé yóu zhī shì gù xiāng rén。

寄丁二侃

高启

江头斜日草初薰,日断归鸿隔楚云。jiāng tóu xié rì cǎo chū xūn,rì duàn guī hóng gé chǔ yún。
旧日因居相近住,每思家处独思君。jiù rì yīn jū xiāng jìn zhù,měi sī jiā chù dú sī jūn。

题虞文靖公书所赋鹤巢诗后

高启

玉堂罢直发如丝,华盖当头戴笠时。yù táng bà zhí fā rú sī,huá gài dāng tóu dài lì shí。
丁令去来沧海变,人间零落鹤巢诗。dīng lìng qù lái cāng hǎi biàn,rén jiān líng luò hè cháo shī。

戴叔鸾入夏江山图

高启

归隐初辞荐辟章,西风黄叶满车箱。guī yǐn chū cí jiàn pì zhāng,xī fēng huáng yè mǎn chē xiāng。
青牛只识山中路,不是无心向洛阳。qīng niú zhǐ shí shān zhōng lù,bù shì wú xīn xiàng luò yáng。