古诗词

听教坊旧妓郭芳卿弟子陈氏歌

高启

文皇在御升平日,上苑宸游驾频出。wén huáng zài yù shēng píng rì,shàng yuàn chén yóu jià pín chū。
仗中乐部五千人,能唱新声谁第一?zhàng zhōng lè bù wǔ qiān rén,néng chàng xīn shēng shuí dì yī?
燕国佳人号顺时,姿容歌舞总能奇。yàn guó jiā rén hào shùn shí,zī róng gē wǔ zǒng néng qí。
中官奉旨时宣唤,立马门前催画眉。zhōng guān fèng zhǐ shí xuān huàn,lì mǎ mén qián cuī huà méi。
建章宫里长生殿,芍药初开敕张宴。jiàn zhāng gōng lǐ zhǎng shēng diàn,sháo yào chū kāi chì zhāng yàn。
龙笙罢奏凤弦停,共听娇喉一莺啭。lóng shēng bà zòu fèng xián tíng,gòng tīng jiāo hóu yī yīng zhuàn。
遏云妙响发朱唇,不让开元许永新。è yún miào xiǎng fā zhū chún,bù ràng kāi yuán xǔ yǒng xīn。
绣陛花惊飘艳雪,文梁风动委芳尘。xiù bì huā jīng piāo yàn xuě,wén liáng fēng dòng wěi fāng chén。
翰林才子山东李,每进新词蒙上喜。hàn lín cái zi shān dōng lǐ,měi jìn xīn cí méng shàng xǐ。
当筵按罢谢天恩,捧赐缠头蜀都绮。dāng yán àn bà xiè tiān ēn,pěng cì chán tóu shǔ dōu qǐ。
晚出银台酒未销,侯家主第强相邀。wǎn chū yín tái jiǔ wèi xiāo,hóu jiā zhǔ dì qiáng xiāng yāo。
宝钗珠袖尊前赏,占断春风夜复朝。bǎo chāi zhū xiù zūn qián shǎng,zhàn duàn chūn fēng yè fù cháo。
回头乐事浮云改,瘗玉埋香今几载。huí tóu lè shì fú yún gǎi,yì yù mái xiāng jīn jǐ zài。
世间遗谱竟谁传,弟子犹怜一人在。shì jiān yí pǔ jìng shuí chuán,dì zi yóu lián yī rén zài。
曾记《霓裳》学得成,朝元队里艺初呈。céng jì ní shang xué dé chéng,cháo yuán duì lǐ yì chū chéng。
九天声落千人听,丹凤楼前月正明。jiǔ tiān shēng luò qiān rén tīng,dān fèng lóu qián yuè zhèng míng。
狭邪贵客回车马,不信芳名在师下。xiá xié guì kè huí chē mǎ,bù xìn fāng míng zài shī xià。
风尘一旦禁城荒,谁是花前听歌者。fēng chén yī dàn jìn chéng huāng,shuí shì huā qián tīng gē zhě。
从此飘零出教坊,远辞京国客殊方。cóng cǐ piāo líng chū jiào fāng,yuǎn cí jīng guó kè shū fāng。
闭门春尽无人问,白发青裙不理妆。bì mén chūn jǐn wú rén wèn,bái fā qīng qún bù lǐ zhuāng。
相逢为把双蛾蹙,《水调》、《梁州》歌续续。xiāng féng wèi bǎ shuāng é cù,shuǐ diào liáng zhōu gē xù xù。
江南年少未曾闻,元是当时供奉曲。jiāng nán nián shǎo wèi céng wén,yuán shì dāng shí gōng fèng qū。
朝使今年海上归,繁华休说乱来非。cháo shǐ jīn nián hǎi shàng guī,fán huá xiū shuō luàn lái fēi。
梨园散尽宫槐落,天子愁多内宴稀。lí yuán sàn jǐn gōng huái luò,tiān zi chóu duō nèi yàn xī。
始知欢乐生忧患,恨杀韩休老无谏。shǐ zhī huān lè shēng yōu huàn,hèn shā hán xiū lǎo wú jiàn。
伤心不见昔人歌,汾水秋风有飞雁。shāng xīn bù jiàn xī rén gē,fén shuǐ qiū fēng yǒu fēi yàn。
此日西园把一卮,感时怀旧尽成悲。cǐ rì xī yuán bǎ yī zhī,gǎn shí huái jiù jǐn chéng bēi。
含情欲为秋娘赋,愧我才非杜牧之。hán qíng yù wèi qiū niáng fù,kuì wǒ cái fēi dù mù zhī。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

宿道王兰若

高启

借榻到僧扉,虽安未是归。jiè tà dào sēng fēi,suī ān wèi shì guī。
瞑禽愁雪意,夜筱助风威。míng qín chóu xuě yì,yè xiǎo zhù fēng wēi。
烛尽思燃带,衾寒起覆衣。zhú jǐn sī rán dài,qīn hán qǐ fù yī。
不知孤棹去,明夕更何依。bù zhī gū zhào qù,míng xī gèng hé yī。

与诗客七人会饮余司马园亭居皆在北郭

高启

情与酒兼和,园亭驻晚珂。qíng yǔ jiǔ jiān hé,yuán tíng zhù wǎn kē。
家同榆社近,人比竹林多。jiā tóng yú shè jìn,rén bǐ zhú lín duō。
短景催长宴,醒吟杂醉歌。duǎn jǐng cuī zhǎng yàn,xǐng yín zá zuì gē。
乱离欢易失,无厌数相过。luàn lí huān yì shī,wú yàn shù xiāng guò。

登西涧小阁

高启

层槛构云牢,清寒洒客袍。céng kǎn gòu yún láo,qīng hán sǎ kè páo。
石棱添涧险,阁势借峰高。shí léng tiān jiàn xiǎn,gé shì jiè fēng gāo。
风竹惊栖鸟,霜藤缒饮猱。fēng zhú jīng qī niǎo,shuāng téng zhuì yǐn náo。
欲题因境胜,不敢易挥毫。yù tí yīn jìng shèng,bù gǎn yì huī háo。

江上答徐卿见赠

高启

烟树近松陵,扁舟晚独乘。yān shù jìn sōng líng,biǎn zhōu wǎn dú chéng。
江黄连渚雾,野白满田冰。jiāng huáng lián zhǔ wù,yě bái mǎn tián bīng。
往事愁人问,虚名畏客称。wǎng shì chóu rén wèn,xū míng wèi kè chēng。
无才任萧散,敢望鹤书征。wú cái rèn xiāo sàn,gǎn wàng hè shū zhēng。

除夕客中与家兄守岁

高启

雨雪远村中,猿鸣旅馆空。yǔ xuě yuǎn cūn zhōng,yuán míng lǚ guǎn kōng。
守炉消夜漏,停烛待春风。shǒu lú xiāo yè lòu,tíng zhú dài chūn fēng。
有恨能催老,无文解送穷。yǒu hèn néng cuī lǎo,wú wén jiě sòng qióng。
却怜今夕酒,还与弟兄同。què lián jīn xī jiǔ,hái yǔ dì xiōng tóng。

南溪晚归

高启

流水出云根,遥通古寺门。liú shuǐ chū yún gēn,yáo tōng gǔ sì mén。
山深僧少俗,人静市如村。shān shēn sēng shǎo sú,rén jìng shì rú cūn。
马渡知长浅,鱼行见不浑。mǎ dù zhī zhǎng qiǎn,yú xíng jiàn bù hún。
多情溪上月,归路照黄昏。duō qíng xī shàng yuè,guī lù zhào huáng hūn。

丁孝廉惠冠巾

高启

知试山人服,冠巾远寄重。zhī shì shān rén fú,guān jīn yuǎn jì zhòng。
佳名因子夏,旧制学林宗。jiā míng yīn zi xià,jiù zhì xué lín zōng。
裹映秋吟鬓,欹宜晚醉容。guǒ yìng qiū yín bìn,yī yí wǎn zuì róng。
朝簪今已解,期上华阳峰。cháo zān jīn yǐ jiě,qī shàng huá yáng fēng。

送谢恭

高启

凉风起江海,万树尽秋声。liáng fēng qǐ jiāng hǎi,wàn shù jǐn qiū shēng。
摇落岂堪别,踌躇空复情。yáo luò qǐ kān bié,chóu chú kōng fù qíng。
帆过京口渡,砧响石头城。fān guò jīng kǒu dù,zhēn xiǎng shí tóu chéng。
为客归宜早,高堂白发生。wèi kè guī yí zǎo,gāo táng bái fā shēng。

西园闲兴二首

高启

看到竹过邻,园林独卧身。kàn dào zhú guò lín,yuán lín dú wò shēn。
鸟声闲似野,人意倦知春。niǎo shēng xián shì yě,rén yì juàn zhī chūn。
残雨惊池树,斜阳照隙尘。cán yǔ jīng chí shù,xié yáng zhào xì chén。
如何堂上客,不及燕来频。rú hé táng shàng kè,bù jí yàn lái pín。

西园闲兴二首

高启

当路阙追攀,端居自掩关。dāng lù quē zhuī pān,duān jū zì yǎn guān。
听钟知近寺,看画忆登山。tīng zhōng zhī jìn sì,kàn huà yì dēng shān。
哓栉风林下,宵吟雨阁间。xiāo zhì fēng lín xià,xiāo yín yǔ gé jiān。
天应怜我懒,独与少年闲。tiān yīng lián wǒ lǎn,dú yǔ shǎo nián xián。

郊墅杂赋

高启

江水舍西东,邻家是钓翁。jiāng shuǐ shě xī dōng,lín jiā shì diào wēng。
路痕深草没,井脉暗潮通。lù hén shēn cǎo méi,jǐng mài àn cháo tōng。
篱隔蔬边雨,门开竹下风。lí gé shū biān yǔ,mén kāi zhú xià fēng。
不因时卖畚,何事入城中。bù yīn shí mài běn,hé shì rù chéng zhōng。

郊墅杂赋

高启

此乡堪避地,乱后户翻增。cǐ xiāng kān bì dì,luàn hòu hù fān zēng。
俗美嫌欺客,年丰爱施僧。sú měi xián qī kè,nián fēng ài shī sēng。
带星耕处轭,照雪纺时灯。dài xīng gēng chù è,zhào xuě fǎng shí dēng。
且作求田计,元龙岂我能。qiě zuò qiú tián jì,yuán lóng qǐ wǒ néng。

郊墅杂赋

高启

幽事向谁夸,孤吟对晚沙。yōu shì xiàng shuí kuā,gū yín duì wǎn shā。
浣衣江动月,系艇岸垂花。huàn yī jiāng dòng yuè,xì tǐng àn chuí huā。
行蚁如知路,归凫自识家。xíng yǐ rú zhī lù,guī fú zì shí jiā。
一尊茅屋底,随意答春华。yī zūn máo wū dǐ,suí yì dá chūn huá。

郊墅杂赋

高启

春泥桑下路,孤策自扶行。chūn ní sāng xià lù,gū cè zì fú xíng。
身贱知农事,心闲见物情。shēn jiàn zhī nóng shì,xīn xián jiàn wù qíng。
鱼鸣风欲起,牛饭月初生。yú míng fēng yù qǐ,niú fàn yuè chū shēng。
渐喜无人识,何烦易姓名。jiàn xǐ wú rén shí,hé fán yì xìng míng。

郊墅杂赋

高启

移家到渚滨,沙鸟便相亲。yí jiā dào zhǔ bīn,shā niǎo biàn xiāng qīn。
地僻偏容懒,村荒却称贫。dì pì piān róng lǎn,cūn huāng què chēng pín。
犬随春馌女,鸡唤晓耕人。quǎn suí chūn yè nǚ,jī huàn xiǎo gēng rén。
愿得无愁事,闲眠老此身。yuàn dé wú chóu shì,xián mián lǎo cǐ shēn。