古诗词

听教坊旧妓郭芳卿弟子陈氏歌

高启

文皇在御升平日,上苑宸游驾频出。wén huáng zài yù shēng píng rì,shàng yuàn chén yóu jià pín chū。
仗中乐部五千人,能唱新声谁第一?zhàng zhōng lè bù wǔ qiān rén,néng chàng xīn shēng shuí dì yī?
燕国佳人号顺时,姿容歌舞总能奇。yàn guó jiā rén hào shùn shí,zī róng gē wǔ zǒng néng qí。
中官奉旨时宣唤,立马门前催画眉。zhōng guān fèng zhǐ shí xuān huàn,lì mǎ mén qián cuī huà méi。
建章宫里长生殿,芍药初开敕张宴。jiàn zhāng gōng lǐ zhǎng shēng diàn,sháo yào chū kāi chì zhāng yàn。
龙笙罢奏凤弦停,共听娇喉一莺啭。lóng shēng bà zòu fèng xián tíng,gòng tīng jiāo hóu yī yīng zhuàn。
遏云妙响发朱唇,不让开元许永新。è yún miào xiǎng fā zhū chún,bù ràng kāi yuán xǔ yǒng xīn。
绣陛花惊飘艳雪,文梁风动委芳尘。xiù bì huā jīng piāo yàn xuě,wén liáng fēng dòng wěi fāng chén。
翰林才子山东李,每进新词蒙上喜。hàn lín cái zi shān dōng lǐ,měi jìn xīn cí méng shàng xǐ。
当筵按罢谢天恩,捧赐缠头蜀都绮。dāng yán àn bà xiè tiān ēn,pěng cì chán tóu shǔ dōu qǐ。
晚出银台酒未销,侯家主第强相邀。wǎn chū yín tái jiǔ wèi xiāo,hóu jiā zhǔ dì qiáng xiāng yāo。
宝钗珠袖尊前赏,占断春风夜复朝。bǎo chāi zhū xiù zūn qián shǎng,zhàn duàn chūn fēng yè fù cháo。
回头乐事浮云改,瘗玉埋香今几载。huí tóu lè shì fú yún gǎi,yì yù mái xiāng jīn jǐ zài。
世间遗谱竟谁传,弟子犹怜一人在。shì jiān yí pǔ jìng shuí chuán,dì zi yóu lián yī rén zài。
曾记《霓裳》学得成,朝元队里艺初呈。céng jì ní shang xué dé chéng,cháo yuán duì lǐ yì chū chéng。
九天声落千人听,丹凤楼前月正明。jiǔ tiān shēng luò qiān rén tīng,dān fèng lóu qián yuè zhèng míng。
狭邪贵客回车马,不信芳名在师下。xiá xié guì kè huí chē mǎ,bù xìn fāng míng zài shī xià。
风尘一旦禁城荒,谁是花前听歌者。fēng chén yī dàn jìn chéng huāng,shuí shì huā qián tīng gē zhě。
从此飘零出教坊,远辞京国客殊方。cóng cǐ piāo líng chū jiào fāng,yuǎn cí jīng guó kè shū fāng。
闭门春尽无人问,白发青裙不理妆。bì mén chūn jǐn wú rén wèn,bái fā qīng qún bù lǐ zhuāng。
相逢为把双蛾蹙,《水调》、《梁州》歌续续。xiāng féng wèi bǎ shuāng é cù,shuǐ diào liáng zhōu gē xù xù。
江南年少未曾闻,元是当时供奉曲。jiāng nán nián shǎo wèi céng wén,yuán shì dāng shí gōng fèng qū。
朝使今年海上归,繁华休说乱来非。cháo shǐ jīn nián hǎi shàng guī,fán huá xiū shuō luàn lái fēi。
梨园散尽宫槐落,天子愁多内宴稀。lí yuán sàn jǐn gōng huái luò,tiān zi chóu duō nèi yàn xī。
始知欢乐生忧患,恨杀韩休老无谏。shǐ zhī huān lè shēng yōu huàn,hèn shā hán xiū lǎo wú jiàn。
伤心不见昔人歌,汾水秋风有飞雁。shāng xīn bù jiàn xī rén gē,fén shuǐ qiū fēng yǒu fēi yàn。
此日西园把一卮,感时怀旧尽成悲。cǐ rì xī yuán bǎ yī zhī,gǎn shí huái jiù jǐn chéng bēi。
含情欲为秋娘赋,愧我才非杜牧之。hán qíng yù wèi qiū niáng fù,kuì wǒ cái fēi dù mù zhī。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

读史十首晏婴

高启

纷纷倾夺苦多谋,得势还怀失势忧。fēn fēn qīng duó kǔ duō móu,dé shì hái huái shī shì yōu。
丞相不须嗔蔡泽,此时当问老穰侯。chéng xiāng bù xū chēn cài zé,cǐ shí dāng wèn lǎo ráng hóu。

读史十首晏婴

高启

早奏文章直殿庐,茂陵还复访遗书。zǎo zòu wén zhāng zhí diàn lú,mào líng hái fù fǎng yí shū。
寂寥犹抱《春秋传》,谁问江都老仲舒。jì liáo yóu bào chūn qiū chuán,shuí wèn jiāng dōu lǎo zhòng shū。

读史十首晏婴

高启

外家势重直言稀,京兆书陈蹈祸机。wài jiā shì zhòng zhí yán xī,jīng zhào shū chén dǎo huò jī。
合浦老妻须莫怨,绝胜卧病死牛衣。hé pǔ lǎo qī xū mò yuàn,jué shèng wò bìng sǐ niú yī。

读史十首晏婴

高启

莫恨流星堕渭滨,出师未捷已沾巾。mò hèn liú xīng duò wèi bīn,chū shī wèi jié yǐ zhān jīn。
天应留取生司马,归作他年取魏人。tiān yīng liú qǔ shēng sī mǎ,guī zuò tā nián qǔ wèi rén。

读史十首晏婴

高启

军门被褐异隆中,抱策归秦竟事戎。jūn mén bèi hè yì lóng zhōng,bào cè guī qín jìng shì róng。
犹喜遗言真有识,不教胡马向江东。yóu xǐ yí yán zhēn yǒu shí,bù jiào hú mǎ xiàng jiāng dōng。

读史十首晏婴

高启

自古南荒窜逐过,佞臣元少直臣多。zì gǔ nán huāng cuàn zhú guò,nìng chén yuán shǎo zhí chén duō。
官来泷吏休相诮,天要潮人识孟轲。guān lái lóng lì xiū xiāng qiào,tiān yào cháo rén shí mèng kē。

登白莲阁贻幼文

高启

思君曾此望西州,谁信归来得共游。sī jūn céng cǐ wàng xī zhōu,shuí xìn guī lái dé gòng yóu。
只是当时旧山水,如何重看不胜愁。zhǐ shì dāng shí jiù shān shuǐ,rú hé zhòng kàn bù shèng chóu。

读周记室荆南集

高启

生别犹疑不再逢,楚天云树隔重重。shēng bié yóu yí bù zài féng,chǔ tiān yún shù gé zhòng zhòng。
愁来读尽荆南稿,风雨空斋掩暮钟。chóu lái dú jǐn jīng nán gǎo,fēng yǔ kōng zhāi yǎn mù zhōng。

金进士宿江馆阻雨连夕二首其一

高启

落花风急野无舟,喜为茅斋几日留。luò huā fēng jí yě wú zhōu,xǐ wèi máo zhāi jǐ rì liú。
却愧江边春酒薄,不能慰子客中愁。què kuì jiāng biān chūn jiǔ báo,bù néng wèi zi kè zhōng chóu。

江上晚归

高启

渺渺双凫落晚沙,一江秋色艳明霞。miǎo miǎo shuāng fú luò wǎn shā,yī jiāng qiū sè yàn míng xiá。
逢人不用停舟问,大树村中即我家。féng rén bù yòng tíng zhōu wèn,dà shù cūn zhōng jí wǒ jiā。

美人图

高启

秋千庭院闭青春,背立谁曾见得真。qiū qiān tíng yuàn bì qīng chūn,bèi lì shuí céng jiàn dé zhēn。
莫道不言思忆事,欲言还说与何人。mò dào bù yán sī yì shì,yù yán hái shuō yǔ hé rén。

题芭蕉士女

高启

秋宫睡起试生罗,闲向芭蕉石畔过。qiū gōng shuì qǐ shì shēng luó,xián xiàng bā jiāo shí pàn guò。
怪底早凉欺匣扇,夜来叶上雨声多。guài dǐ zǎo liáng qī xiá shàn,yè lái yè shàng yǔ shēng duō。

梦余唐卿

高启

路隔成皋万里关,何由得见故人还。lù gé chéng gāo wàn lǐ guān,hé yóu dé jiàn gù rén hái。
灯前梦里匆匆见,猿叫枫林月在山。dēng qián mèng lǐ cōng cōng jiàn,yuán jiào fēng lín yuè zài shān。

过湖南舟中卧作

高启

野客分携水店前,浪平舟稳称酣眠。yě kè fēn xié shuǐ diàn qián,làng píng zhōu wěn chēng hān mián。
午鸡啼处前村近,过尽平湖几曲天。wǔ jī tí chù qián cūn jìn,guò jǐn píng hú jǐ qū tiān。

和王耕云与愚庵倡和诗二首

高启

灌花移石不辞勤,苔润流泉雨后新。guàn huā yí shí bù cí qín,tái rùn liú quán yǔ hòu xīn。
一坞绿杨鸡犬静,老来欣作太平人。yī wù lǜ yáng jī quǎn jìng,lǎo lái xīn zuò tài píng rén。