古诗词

忆昨行寄吴中诸故人

高启

忆昨结交豪侠客,意气相倾无促戚。yì zuó jié jiāo háo xiá kè,yì qì xiāng qīng wú cù qī。
十年离乱如不知,日费黄金出游剧。shí nián lí luàn rú bù zhī,rì fèi huáng jīn chū yóu jù。
狐裘蒙茸欺北风,霹雳应手鸣雕弓。hú qiú méng rōng qī běi fēng,pī lì yīng shǒu míng diāo gōng。
桓王墓下沙草白,仿佛地似辽城东。huán wáng mù xià shā cǎo bái,fǎng fú dì shì liáo chéng dōng。
马行雪中四蹄热,流影欲追飞隼灭。mǎ xíng xuě zhōng sì tí rè,liú yǐng yù zhuī fēi sǔn miè。
归来笑学曹景宗,生击黄獐饮其血。guī lái xiào xué cáo jǐng zōng,shēng jī huáng zhāng yǐn qí xuè。
皋桥泰娘双翠蛾,唤来尊前为我歌,白日欲没奈愁何。gāo qiáo tài niáng shuāng cuì é,huàn lái zūn qián wèi wǒ gē,bái rì yù méi nài chóu hé。
回潭水绿春始波,此中夜游乐更多。huí tán shuǐ lǜ chūn shǐ bō,cǐ zhōng yè yóu lè gèng duō。
月出东山白云里,照见船中笛声起。yuè chū dōng shān bái yún lǐ,zhào jiàn chuán zhōng dí shēng qǐ。
惊鸥飞过片片轻,有似梅花落江水。jīng ōu fēi guò piàn piàn qīng,yǒu shì méi huā luò jiāng shuǐ。
天峰最高明日登,手接飞鸟攀危藤。tiān fēng zuì gāo míng rì dēng,shǒu jiē fēi niǎo pān wēi téng。
龙门路黑不可上,松风吹灭岩中灯。lóng mén lù hēi bù kě shàng,sōng fēng chuī miè yán zhōng dēng。
众客欲归我不能,更度前岭缘崚嶒。zhòng kè yù guī wǒ bù néng,gèng dù qián lǐng yuán léng céng。
远携茗器下相候,喜有白首楞伽僧。yuǎn xié míng qì xià xiāng hòu,xǐ yǒu bái shǒu léng gā sēng。
馆娃离宫已为寺,香径无人欲愁思。guǎn wá lí gōng yǐ wèi sì,xiāng jìng wú rén yù chóu sī。
醉题高壁墨如鸦,一半欹斜不成字。zuì tí gāo bì mò rú yā,yī bàn yī xié bù chéng zì。
夫差城南天下稀,狂游累日忘却归。fū chà chéng nán tiān xià xī,kuáng yóu lèi rì wàng què guī。
座中争起劝我酒,但道饮此无相违。zuò zhōng zhēng qǐ quàn wǒ jiǔ,dàn dào yǐn cǐ wú xiāng wéi。
自从飘零各江海,故旧如今几人在。zì cóng piāo líng gè jiāng hǎi,gù jiù rú jīn jǐ rén zài。
荒烟落日野乌啼,寂寞青山颜亦改。huāng yān luò rì yě wū tí,jì mò qīng shān yán yì gǎi。
须知少年乐事偏,当饮岂得言无钱。xū zhī shǎo nián lè shì piān,dāng yǐn qǐ dé yán wú qián。
我今自算虽未老,豪健已觉难如前。wǒ jīn zì suàn suī wèi lǎo,háo jiàn yǐ jué nán rú qián。
去日已去不可止,来日方来犹可喜。qù rì yǐ qù bù kě zhǐ,lái rì fāng lái yóu kě xǐ。
古来达士有名言,只说人生行乐耳。gǔ lái dá shì yǒu míng yán,zhǐ shuō rén shēng xíng lè ěr。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

赠金华隐者

高启

我闻名山洞府三十六,一一灵迹纪真箓。wǒ wén míng shān dòng fǔ sān shí liù,yī yī líng jì jì zhēn lù。
金华秀出向东南,远胜阳明与勾曲。jīn huá xiù chū xiàng dōng nán,yuǎn shèng yáng míng yǔ gōu qū。
楼台缥缈开烟霞,天帝赐与神仙家。lóu tái piāo miǎo kāi yān xiá,tiān dì cì yǔ shén xiān jiā。
灵源有路不可入,但见几片流出云中花。líng yuán yǒu lù bù kě rù,dàn jiàn jǐ piàn liú chū yún zhōng huā。
子房之师赤松子,三千年前亦居此。zi fáng zhī shī chì sōng zi,sān qiān nián qián yì jū cǐ。
飞行恍惚谁解寻,漫说至今犹不死。fēi xíng huǎng hū shuí jiě xún,màn shuō zhì jīn yóu bù sǐ。
松花酒熟何处游,瑶草自绿春岩幽。sōng huā jiǔ shú hé chù yóu,yáo cǎo zì lǜ chūn yán yōu。
群羊卧地散如石,老鹿耕田驯似牛。qún yáng wò dì sàn rú shí,lǎo lù gēng tián xùn shì niú。
闻有隐君子,乃是学仙者。wén yǒu yǐn jūn zi,nǎi shì xué xiān zhě。
自从入山中,不曾到山下。zì cóng rù shān zhōng,bù céng dào shān xià。
世人莫知其姓名,以山呼之不敢轻。shì rén mò zhī qí xìng míng,yǐ shān hū zhī bù gǎn qīng。
樵夫忽见苦未识,识疑便是黄初平。qiáo fū hū jiàn kǔ wèi shí,shí yí biàn shì huáng chū píng。
嗟我胡为在尘网,远望高峰若天壤。jiē wǒ hú wèi zài chén wǎng,yuǎn wàng gāo fēng ruò tiān rǎng。
茯苓夜煮倘许飧,铁杖来敲石门响。fú líng yè zhǔ tǎng xǔ sūn,tiě zhàng lái qiāo shí mén xiǎng。

夜宿太庙斋宫

高启

乌散庙堧空,清香肃赪宫。wū sàn miào ruán kōng,qīng xiāng sù chēng gōng。
太常斋禁密,列祖享仪崇。tài cháng zhāi jìn mì,liè zǔ xiǎng yí chóng。
井叩铜瓶月,墀鸣玉佩风。jǐng kòu tóng píng yuè,chí míng yù pèi fēng。
听钟候车驾,庭燎已烔烔。tīng zhōng hòu chē jià,tíng liáo yǐ tóng tóng。

宿蟾公房

高启

一禽不鸣深树烟,明月下照高僧禅。yī qín bù míng shēn shù yān,míng yuè xià zhào gāo sēng chán。
独开西阁咏清夜,秋河欲堕山苍然。dú kāi xī gé yǒng qīng yè,qiū hé yù duò shān cāng rán。

送李使君镇海昌

高启

海风千里卷双旌,按辔初闻属部清。hǎi fēng qiān lǐ juǎn shuāng jīng,àn pèi chū wén shǔ bù qīng。
人杂岛夷争午市,潮随山雨入秋城。rén zá dǎo yí zhēng wǔ shì,cháo suí shān yǔ rù qiū chéng。
鸣狐不近睢阳庙,突骑犹屯广利营。míng hú bù jìn suī yáng miào,tū qí yóu tún guǎng lì yíng。
肯扫帐中容我辞,夜深燃烛卧谈兵。kěn sǎo zhàng zhōng róng wǒ cí,yè shēn rán zhú wò tán bīng。

送任兵曹赴边

高启

少年耻着惠文冠,幕下时时把剑看。shǎo nián chǐ zhe huì wén guān,mù xià shí shí bǎ jiàn kàn。
官烛未销鸡送晓,军笳忽动马嘶寒。guān zhú wèi xiāo jī sòng xiǎo,jūn jiā hū dòng mǎ sī hán。
关连远树征途迥,塞接霜芜战地宽。guān lián yuǎn shù zhēng tú jiǒng,sāi jiē shuāng wú zhàn dì kuān。
见说长平门下客,奇材唯有一任安。jiàn shuō zhǎng píng mén xià kè,qí cái wéi yǒu yī rèn ān。

与侄常游东庵

高启

水树围庵绿几层,阴中敲户昼登登。shuǐ shù wéi ān lǜ jǐ céng,yīn zhōng qiāo hù zhòu dēng dēng。
十年重到犹为客,半日才闲且访僧。shí nián zhòng dào yóu wèi kè,bàn rì cái xián qiě fǎng sēng。
旧履尘生趺后席,乱幡风纮供余灯。jiù lǚ chén shēng fū hòu xí,luàn fān fēng hóng gōng yú dēng。
高斋对作忘言坐,此事堪怜汝亦能。gāo zhāi duì zuò wàng yán zuò,cǐ shì kān lián rǔ yì néng。

谢周四秀才送酒

高启

不忍醒愁只欲眠,几日花发自江边。bù rěn xǐng chóu zhǐ yù mián,jǐ rì huā fā zì jiāng biān。
欲沽百钱未易得,忽送一壶真可怜。yù gū bǎi qián wèi yì dé,hū sòng yī hú zhēn kě lián。
梳头好鸟语窗下,洗盏流水到门前。shū tóu hǎo niǎo yǔ chuāng xià,xǐ zhǎn liú shuǐ dào mén qián。
今朝得醉已无恨,不使春光空一年。jīn cháo dé zuì yǐ wú hèn,bù shǐ chūn guāng kōng yī nián。

观军装十咏·箭

高启

流星逐飞羽,镞利能穿札。liú xīng zhú fēi yǔ,zú lì néng chuān zhá。
三发定边归,箙中休满插。sān fā dìng biān guī,fú zhōng xiū mǎn chā。

观军装十咏·矛

高启

画干似蛇长,谁论半段璟。huà gàn shì shé zhǎng,shuí lùn bàn duàn jǐng。
日斜亲斗罢,高宴卓沙场。rì xié qīn dòu bà,gāo yàn zhuó shā chǎng。

渊源堂夜饮

高启

悬灯照清夜,叶落堂下雨。xuán dēng zhào qīng yè,yè luò táng xià yǔ。
客醉已无言,秋蛩自相语。kè zuì yǐ wú yán,qiū qióng zì xiāng yǔ。

雨中过玉遮山二首

高启

松头急风回,飞雨不到面。sōng tóu jí fēng huí,fēi yǔ bù dào miàn。
何处豁清愁,千山一人见。hé chù huō qīng chóu,qiān shān yī rén jiàn。

雨中过玉遮山二首

高启

寻钟入苍茫,一涧复一崦。xún zhōng rù cāng máng,yī jiàn fù yī yān。
落叶去方深,山扉雨中掩。luò yè qù fāng shēn,shān fēi yǔ zhōng yǎn。

山中春晓听鸟声

高启

子规啼罢百舌鸣,东窗卧听无数声。zi guī tí bà bǎi shé míng,dōng chuāng wò tīng wú shù shēng。
山空人静响更切,月落杏花天未明。shān kōng rén jìng xiǎng gèng qiè,yuè luò xìng huā tiān wèi míng。

送刘将军

高启

朔风吹沙复吹雪,笑解吴钩初欲别。shuò fēng chuī shā fù chuī xuě,xiào jiě wú gōu chū yù bié。
酒酣击筑和悲歌,将军出关车骑多。jiǔ hān jī zhù hé bēi gē,jiāng jūn chū guān chē qí duō。

次韵春日谩兴四首奉酬外舅达翁其二

高启

水边帘幕远笼花,游女时时出浣纱。shuǐ biān lián mù yuǎn lóng huā,yóu nǚ shí shí chū huàn shā。
记得横塘沽酒处,画船明月载瑟琶。jì dé héng táng gū jiǔ chù,huà chuán míng yuè zài sè pá。