古诗词

夜饮丁二侃宅听琵琶

高启

江月未出明星悬,主人饮客夜不眠。jiāng yuè wèi chū míng xīng xuán,zhǔ rén yǐn kè yè bù mián。
坐呼伶儿拨四弦,龙头高撚玉轸圆。zuò hū líng ér bō sì xián,lóng tóu gāo niǎn yù zhěn yuán。
转关未奏濩索先,劳嘈咽切断复连。zhuǎn guān wèi zòu huò suǒ xiān,láo cáo yàn qiè duàn fù lián。
涩如清涧溜冻泉,细若碧树吟秋蝉。sè rú qīng jiàn liū dòng quán,xì ruò bì shù yín qiū chán。
忽然繁急何轰阗,风沙满把撒四筵。hū rán fán jí hé hōng tián,fēng shā mǎn bǎ sā sì yán。
雁行惊起飞不联,浮云落叶俱绵绵。yàn xíng jīng qǐ fēi bù lián,fú yún luò yè jù mián mián。
一声抹断万里烟,梦入紫塞愁胡天。yī shēng mǒ duàn wàn lǐ yān,mèng rù zǐ sāi chóu hú tiān。
问渠怨恨有几千,口不能说指为传。wèn qú yuàn hèn yǒu jǐ qiān,kǒu bù néng shuō zhǐ wèi chuán。
令人怅望思往年,梁园楚榭长周旋。lìng rén chàng wàng sī wǎng nián,liáng yuán chǔ xiè zhǎng zhōu xuán。
帷中曲宴罗绮鲜,夜遣飞骑迎婵娟。wéi zhōng qū yàn luó qǐ xiān,yè qiǎn fēi qí yíng chán juān。
低鬟出拜绛烛前,文丝香绦搭左肩。dī huán chū bài jiàng zhú qián,wén sī xiāng tāo dā zuǒ jiān。
曲项紫凤抱半偏,枫香一调妙入玄。qū xiàng zǐ fèng bào bàn piān,fēng xiāng yī diào miào rù xuán。
好手正可羞红莲,座间豪客皆词仙。hǎo shǒu zhèng kě xiū hóng lián,zuò jiān háo kè jiē cí xiān。
举杯邀我赋短篇,赠之醉写蜀锦笺,可当十万缠头钱。jǔ bēi yāo wǒ fù duǎn piān,zèng zhī zuì xiě shǔ jǐn jiān,kě dāng shí wàn chán tóu qián。
如今远客江海边,欲闻丝音久无缘。rú jīn yuǎn kè jiāng hǎi biān,yù wén sī yīn jiǔ wú yuán。
故人已散陵谷迁,生死流落俱堪怜。gù rén yǐ sàn líng gǔ qiān,shēng sǐ liú luò jù kān lián。
今宵听此真偶然,顾影憔悴非昔妍。jīn xiāo tīng cǐ zhēn ǒu rán,gù yǐng qiáo cuì fēi xī yán。
长河毾曙落远川,暂当欢娱反忧煎。zhǎng hé tà shǔ luò yuǎn chuān,zàn dāng huān yú fǎn yōu jiān。
向隅无言涕泪涟,此身如在浔阳船。xiàng yú wú yán tì lèi lián,cǐ shēn rú zài xún yáng chuán。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

和王耕云与愚庵倡和诗二首

高启

欲望城西礼白云,数峰苍翠晚粼粼。yù wàng chéng xī lǐ bái yún,shù fēng cāng cuì wǎn lín lín。
谁知邂逅东归客,亦是香山社里人。shuí zhī xiè hòu dōng guī kè,yì shì xiāng shān shè lǐ rén。

疏竹三禽图

高启

棘枝疏瘦竹枝低,三鸟寒多每并栖。jí zhī shū shòu zhú zhī dī,sān niǎo hán duō měi bìng qī。
月落山空秋梦断,不知谁个最先啼。yuè luò shān kōng qiū mèng duàn,bù zhī shuí gè zuì xiān tí。

见花忆故园

高启

春色先从天上来,花枝尽发凤凰台。chūn sè xiān cóng tiān shàng lái,huā zhī jǐn fā fèng huáng tái。
不知别后乡园树,寂寞书窗开未开。bù zhī bié hòu xiāng yuán shù,jì mò shū chuāng kāi wèi kāi。

题松雪翁临祐陵草虫

高启

宣和遗墨画难工,唯有王孙笔意同。xuān hé yí mò huà nán gōng,wéi yǒu wáng sūn bǐ yì tóng。
莫问吴宫与梁苑,一般草露覆秋虫。mò wèn wú gōng yǔ liáng yuàn,yī bān cǎo lù fù qiū chóng。

客舍春暮

高启

酒醒闲写送春诗,细雨残花尚一枝。jiǔ xǐng xián xiě sòng chūn shī,xì yǔ cán huā shàng yī zhī。
莫向天涯望芳草,客愁多似去年时。mò xiàng tiān yá wàng fāng cǎo,kè chóu duō shì qù nián shí。

题湘君图

高启

怅望南巡竟不还,泪和湘雨暮斑斑。chàng wàng nán xún jìng bù hái,lèi hé xiāng yǔ mù bān bān。
须知竹死愁方尽,莫恨秦人鞭赭山。xū zhī zhú sǐ chóu fāng jǐn,mò hèn qín rén biān zhě shān。

闰三月有感二首

高启

非关骑马踏尘埃,病眼昏昏自懒开。fēi guān qí mǎ tà chén āi,bìng yǎn hūn hūn zì lǎn kāi。
江上酒徒应共笑,经春不作看花来。jiāng shàng jiǔ tú yīng gòng xiào,jīng chūn bù zuò kàn huā lái。

闰三月有感二首

高启

绿树残莺偶一鸣,听来方解忆山行。lǜ shù cán yīng ǒu yī míng,tīng lái fāng jiě yì shān xíng。
今年不是逢余闰,已过春光半日程。jīn nián bù shì féng yú rùn,yǐ guò chūn guāng bàn rì chéng。

倪元镇墨竹

高启

倪君好画复耽诗,瘦骨秋来似竹枝。ní jūn hǎo huà fù dān shī,shòu gǔ qiū lái shì zhú zhī。
前夜梦回如得见,纸窗斜影月低时。qián yè mèng huí rú dé jiàn,zhǐ chuāng xié yǐng yuè dī shí。

王架阁家画马

高启

草草髯奴绀绿衣,王家好马诧新肥。cǎo cǎo rán nú gàn lǜ yī,wáng jiā hǎo mǎ chà xīn féi。
解鞍闲立斜阳里,应是城南赌射归。jiě ān xián lì xié yáng lǐ,yīng shì chéng nán dǔ shè guī。

慰人悼亡

高启

朱字箜篌委网尘,月明不见理丝人。zhū zì kōng hóu wěi wǎng chén,yuè míng bù jiàn lǐ sī rén。
镜台窗下樱桃树,应是当时折剩春。jìng tái chuāng xià yīng táo shù,yīng shì dāng shí zhé shèng chūn。

晚立西浦渡

高启

鬓丝微映钓丝轻,水叶惊风细浪生。bìn sī wēi yìng diào sī qīng,shuǐ yè jīng fēng xì làng shēng。
谁见晚凉人立处,数株杨柳一蝉鸣。shuí jiàn wǎn liáng rén lì chù,shù zhū yáng liǔ yī chán míng。

江上雨中

高启

江涨随沤欲到门,湿云依树易黄昏。jiāng zhǎng suí ōu yù dào mén,shī yún yī shù yì huáng hūn。
幽居常日无来客,何况萧萧雨满村。yōu jū cháng rì wú lái kè,hé kuàng xiāo xiāo yǔ mǎn cūn。

雨中晓卧二首

高启

井桁乌啼破曙烟,轻寒薄被落花天。jǐng héng wū tí pò shǔ yān,qīng hán báo bèi luò huā tiān。
闲人晴日犹无事,风雨今朝正合眠。xián rén qíng rì yóu wú shì,fēng yǔ jīn cháo zhèng hé mián。

雨中晓卧二首

高启

香断床帏冷未开,雨窗寥落满棂苔。xiāng duàn chuáng wéi lěng wèi kāi,yǔ chuāng liáo luò mǎn líng tái。
休轻一枕江边睡,抛却腰金换得来。xiū qīng yī zhěn jiāng biān shuì,pāo què yāo jīn huàn dé lái。