古诗词

江南曲二首

李时行

采莲擘莲实,一半是空房。cǎi lián bāi lián shí,yī bàn shì kōng fáng。
折得同心藕,牵丝何太长。zhé dé tóng xīn ǒu,qiān sī hé tài zhǎng。

李时行

明广州府番禺人,字少偕。嘉靖二十年进士。知嘉兴县,迁南京兵部车驾主事,坐事罢,遍游吴越、齐鲁名山。有《驾部集》。 李时行的作品>>

猜您喜欢

钱塘经宋故宫

李时行

瓦砾重重半草莱,前朝宫阙总浮埃。wǎ lì zhòng zhòng bàn cǎo lái,qián cháo gōng quē zǒng fú āi。
已无辇路鸣珂入,空有春风燕子来。yǐ wú niǎn lù míng kē rù,kōng yǒu chūn fēng yàn zi lái。
阴砌覆烟眠断柳,残碑含雨长荒苔。yīn qì fù yān mián duàn liǔ,cán bēi hán yǔ zhǎng huāng tái。
江山不管兴亡恨,依旧寒潮自往回。jiāng shān bù guǎn xīng wáng hèn,yī jiù hán cháo zì wǎng huí。

客中逢暮春

李时行

江上春归客未归,一春多恨赏心违。jiāng shàng chūn guī kè wèi guī,yī chūn duō hèn shǎng xīn wéi。
破巢新燕穿帘去,带雨桃花逐絮飞。pò cháo xīn yàn chuān lián qù,dài yǔ táo huā zhú xù fēi。
薄酒易醒孤枕梦,长途犹著别家衣。báo jiǔ yì xǐng gū zhěn mèng,zhǎng tú yóu zhù bié jiā yī。
风尘冉冉年华改,肠断江湖消息稀。fēng chén rǎn rǎn nián huá gǎi,cháng duàn jiāng hú xiāo xī xī。

送吴国博还金陵

李时行

楼头霜落角声残,晓度关城匹马寒。lóu tóu shuāng luò jiǎo shēng cán,xiǎo dù guān chéng pǐ mǎ hán。
岁晚交游知己少,天涯烽火别君难。suì wǎn jiāo yóu zhī jǐ shǎo,tiān yá fēng huǒ bié jūn nán。
冯驩何用空弹铗,梅福惟应早挂冠。féng huān hé yòng kōng dàn jiá,méi fú wéi yīng zǎo guà guān。
归去蒋陵寻旧隐,著书宁复下长安。guī qù jiǎng líng xún jiù yǐn,zhù shū níng fù xià zhǎng ān。

送徐子明书记赴边

李时行

赤塞尘沙迥未平,多君意气喜论兵。chì sāi chén shā jiǒng wèi píng,duō jūn yì qì xǐ lùn bīng。
已经楚上三年别,还作云中万里行。yǐ jīng chǔ shàng sān nián bié,hái zuò yún zhōng wàn lǐ xíng。
霁雪射雕青海岸,秋风走马白狼城。jì xuě shè diāo qīng hǎi àn,qiū fēng zǒu mǎ bái láng chéng。
即随骠骑承恩泽,犹胜芸窗老此生。jí suí biāo qí chéng ēn zé,yóu shèng yún chuāng lǎo cǐ shēng。

春草

李时行

摇动轻烟展翠茵,萋萋长是傍幽人。yáo dòng qīng yān zhǎn cuì yīn,qī qī zhǎng shì bàng yōu rén。
沿阶遍杂莓苔色,近水不沾车马尘。yán jiē biàn zá méi tái sè,jìn shuǐ bù zhān chē mǎ chén。
浓绿映花南浦晚,柔香带雨曲江春。nóng lǜ yìng huā nán pǔ wǎn,róu xiāng dài yǔ qū jiāng chūn。
无端一夜相思发,几处池塘入梦频。wú duān yī yè xiāng sī fā,jǐ chù chí táng rù mèng pín。

中秋夜对月怀吴之仲

李时行

玉笛凄清隔院闻,枫林霜叶落纷纷。yù dí qī qīng gé yuàn wén,fēng lín shuāng yè luò fēn fēn。
人间月色此时好,天上秋期今夜分。rén jiān yuè sè cǐ shí hǎo,tiān shàng qiū qī jīn yè fēn。
几处远山凝暮霭,一声孤雁起寒云。jǐ chù yuǎn shān níng mù ǎi,yī shēng gū yàn qǐ hán yún。
相思迢递天南北,坐对清光长忆君。xiāng sī tiáo dì tiān nán běi,zuò duì qīng guāng zhǎng yì jūn。

厓山吊古三首

李时行

风吹锦舰覆江滨,回首神京半已尘。fēng chuī jǐn jiàn fù jiāng bīn,huí shǒu shén jīng bàn yǐ chén。
苏武岂能臣羯□,仲连宁肯帝嬴秦。sū wǔ qǐ néng chén jié,zhòng lián níng kěn dì yíng qín。
天边星陨妖先见,海上龙兴谶未真。tiān biān xīng yǔn yāo xiān jiàn,hǎi shàng lóng xīng chèn wèi zhēn。
父老只今犹抱恨,每逢寒食荐芳蘋。fù lǎo zhǐ jīn yóu bào hèn,měi féng hán shí jiàn fāng píng。

厓山吊古三首

李时行

中原战血洒晴烟,末祚逢厓事可怜。zhōng yuán zhàn xuè sǎ qíng yān,mò zuò féng yá shì kě lián。
祸胜六宫南渡日,仇深二帝北归年。huò shèng liù gōng nán dù rì,chóu shēn èr dì běi guī nián。
奸谀误国情堪愤,闽广图安势已偏。jiān yú wù guó qíng kān fèn,mǐn guǎng tú ān shì yǐ piān。
千古忠魂消不得,怒涛长咽海门天。qiān gǔ zhōng hún xiāo bù dé,nù tāo zhǎng yàn hǎi mén tiān。

厓山吊古三首

李时行

野树云垂古庙阴,愁翻白浪众山沉。yě shù yún chuí gǔ miào yīn,chóu fān bái làng zhòng shān chén。
捐身万里孤臣泪,誓死三军恋主心。juān shēn wàn lǐ gū chén lèi,shì sǐ sān jūn liàn zhǔ xīn。
日照乾坤馀正气,寒生风雨助哀吟。rì zhào qián kūn yú zhèng qì,hán shēng fēng yǔ zhù āi yín。
茫茫沧海深如许,不似行人恨更深。máng máng cāng hǎi shēn rú xǔ,bù shì xíng rén hèn gèng shēn。

赠丁戊山人还闽中

李时行

海内名山已遍游,西风归卧幔亭秋。hǎi nèi míng shān yǐ biàn yóu,xī fēng guī wò màn tíng qiū。
有时见月频呼酒,尽日看云独倚楼。yǒu shí jiàn yuè pín hū jiǔ,jǐn rì kàn yún dú yǐ lóu。
采药不辞松径远,题诗偏爱石岩幽。cǎi yào bù cí sōng jìng yuǎn,tí shī piān ài shí yán yōu。
拂衣我欲从君去,九曲溪边泛钓舟。fú yī wǒ yù cóng jūn qù,jiǔ qū xī biān fàn diào zhōu。

晋兴道中

李时行

水接湘江深复深,楚山迢递映枫林。shuǐ jiē xiāng jiāng shēn fù shēn,chǔ shān tiáo dì yìng fēng lín。
四时不断烟岚色,两岸唯闻猿鸟音。sì shí bù duàn yān lán sè,liǎng àn wéi wén yuán niǎo yīn。
帝子庙荒霜竹冷,伏波台古暮潮侵。dì zi miào huāng shuāng zhú lěng,fú bō tái gǔ mù cháo qīn。
苍梧回首浮云渺,明月清砧动客心。cāng wú huí shǒu fú yún miǎo,míng yuè qīng zhēn dòng kè xīn。

游南屏寺忆孙太初

李时行

太白山人竟不回,风流争羡谪仙才。tài bái shān rén jìng bù huí,fēng liú zhēng xiàn zhé xiān cái。
云游五岳还词赋,豹隐三吴自草莱。yún yóu wǔ yuè hái cí fù,bào yǐn sān wú zì cǎo lái。
习静著书常闭户,狂歌散发独登台。xí jìng zhù shū cháng bì hù,kuáng gē sàn fā dú dēng tái。
鸾骖一去无消息,花满西湖空自开。luán cān yī qù wú xiāo xī,huā mǎn xī hú kōng zì kāi。

渡杨子江

李时行

千里扬帆破浪游,长江浩浩漭生秋。qiān lǐ yáng fān pò làng yóu,zhǎng jiāng hào hào mǎng shēng qiū。
城头树没青山小,天际涛翻白雪流。chéng tóu shù méi qīng shān xiǎo,tiān jì tāo fān bái xuě liú。
吴楚地形分北固,乾坤王气自中州。wú chǔ dì xíng fēn běi gù,qián kūn wáng qì zì zhōng zhōu。
晴空入望风烟迥,万顷波光日月浮。qíng kōng rù wàng fēng yān jiǒng,wàn qǐng bō guāng rì yuè fú。

秋日寄怀异上人

李时行

忆昔曾同慧远游,东林几度漫淹留。yì xī céng tóng huì yuǎn yóu,dōng lín jǐ dù màn yān liú。
鹤翻露滴松房冷,鹿过苔深竹院幽。hè fān lù dī sōng fáng lěng,lù guò tái shēn zhú yuàn yōu。
卓锡白云生涧底,步虚明月上峰头。zhuó xī bái yún shēng jiàn dǐ,bù xū míng yuè shàng fēng tóu。
却从一别清宵话,已悟三生总是浮。què cóng yī bié qīng xiāo huà,yǐ wù sān shēng zǒng shì fú。

乱后书怀

李时行

频年烽火遍郊墟,到处逢人问卜居。pín nián fēng huǒ biàn jiāo xū,dào chù féng rén wèn bo jū。
荒后田庐浑是累,乱来亲友渐相疏。huāng hòu tián lú hún shì lèi,luàn lái qīn yǒu jiàn xiāng shū。
销忧独忆中山酒,闭户惟看邺架书。xiāo yōu dú yì zhōng shān jiǔ,bì hù wéi kàn yè jià shū。
径草潇潇秋雨外,文园空自卧相如。jìng cǎo xiāo xiāo qiū yǔ wài,wén yuán kōng zì wò xiāng rú。