古诗词

月下观潮同王叔廉赋

李时行

啼鸟哑哑日初没,金瓯欲空卷瑶席。tí niǎo yǎ yǎ rì chū méi,jīn ōu yù kōng juǎn yáo xí。
醉中招却五陵豪,走马出城观海汐。zuì zhōng zhāo què wǔ líng háo,zǒu mǎ chū chéng guān hǎi xī。
此时八月天气高,霜华暗落风萧骚。cǐ shí bā yuè tiān qì gāo,shuāng huá àn luò fēng xiāo sāo。
俄惊片月出海底,白璧一轮腾泬寥。é jīng piàn yuè chū hǎi dǐ,bái bì yī lún téng jué liáo。
波明月皎相辉炫,月色波光杳难辩。bō míng yuè jiǎo xiāng huī xuàn,yuè sè bō guāng yǎo nán biàn。
掩映如临云母堆,清冷疑在玻瓈殿。yǎn yìng rú lín yún mǔ duī,qīng lěng yí zài bō lí diàn。
初闻隐隐复隤隤,旋摇地轴殷鸣雷。chū wén yǐn yǐn fù tuí tuí,xuán yáo dì zhóu yīn míng léi。
三军缟素声阗涌,白马来奔怒未回。sān jūn gǎo sù shēng tián yǒng,bái mǎ lái bēn nù wèi huí。
须臾喷沫乱如雨,洪涛激空雪山竖。xū yú pēn mò luàn rú yǔ,hóng tāo jī kōng xuě shān shù。
秦冈乍裂起千蛟,梁堰忽崩百里喧。qín gāng zhà liè qǐ qiān jiāo,liáng yàn hū bēng bǎi lǐ xuān。
灏气虚涵若水山,天声直捣子胥湾。hào qì xū hán ruò shuǐ shān,tiān shēng zhí dǎo zi xū wān。
吐吞击抟不可御,高塘巨石愁摧翻。tǔ tūn jī tuán bù kě yù,gāo táng jù shí chóu cuī fān。
灵祇变幻在俄顷,诸豪抵掌叹奇警。líng qí biàn huàn zài é qǐng,zhū háo dǐ zhǎng tàn qí jǐng。
顿使雄襟去垢氛,三百金杯一时醒。dùn shǐ xióng jīn qù gòu fēn,sān bǎi jīn bēi yī shí xǐng。
我亦飘飘湖海身,翛然对此莹心神。wǒ yì piāo piāo hú hǎi shēn,xiāo rán duì cǐ yíng xīn shén。
遥闻天上银潢接,直欲乘槎去问津。yáo wén tiān shàng yín huáng jiē,zhí yù chéng chá qù wèn jīn。

李时行

明广州府番禺人,字少偕。嘉靖二十年进士。知嘉兴县,迁南京兵部车驾主事,坐事罢,遍游吴越、齐鲁名山。有《驾部集》。 李时行的作品>>

猜您喜欢

深谷草

李时行

最爱深谷草,领取风光迟。zuì ài shēn gǔ cǎo,lǐng qǔ fēng guāng chí。
直待春将半,青青发嫩丝。zhí dài chūn jiāng bàn,qīng qīng fā nèn sī。

游泰山五首

李时行

驱日鞭云骑赤龙,三生石上采芙蓉。qū rì biān yún qí chì lóng,sān shēng shí shàng cǎi fú róng。
振衣直蹑仙人掌,拄杖时攀玉女峰。zhèn yī zhí niè xiān rén zhǎng,zhǔ zhàng shí pān yù nǚ fēng。

游泰山五首

李时行

路入天门眇九州,三山隐约海东头。lù rù tiān mén miǎo jiǔ zhōu,sān shān yǐn yuē hǎi dōng tóu。
此身迥在云霄上,俯视黄河一线流。cǐ shēn jiǒng zài yún xiāo shàng,fǔ shì huáng hé yī xiàn liú。

游泰山五首

李时行

明堂最上接天池,封禅灵墟迹尚遗。míng táng zuì shàng jiē tiān chí,fēng chán líng xū jì shàng yí。
汉碣半留千古字,秦松高偃万年枝。hàn jié bàn liú qiān gǔ zì,qín sōng gāo yǎn wàn nián zhī。

游泰山五首

李时行

日观平临沧海东,天鸡啼处夜方中。rì guān píng lín cāng hǎi dōng,tiān jī tí chù yè fāng zhōng。
遥看金晕扶桑起,照见峰头万树红。yáo kàn jīn yūn fú sāng qǐ,zhào jiàn fēng tóu wàn shù hóng。

游泰山五首

李时行

重重云阙斗嶙峋,白昼风雷走百神。zhòng zhòng yún quē dòu lín xún,bái zhòu fēng léi zǒu bǎi shén。
石室春深人不到,空馀玉简照乾坤。shí shì chūn shēn rén bù dào,kōng yú yù jiǎn zhào qián kūn。

北地花朝

李时行

出郭看花寒尚催,花朝犹未见花开。chū guō kàn huā hán shàng cuī,huā cháo yóu wèi jiàn huā kāi。
空馀树上如花雪,片片随风送客回。kōng yú shù shàng rú huā xuě,piàn piàn suí fēng sòng kè huí。

花前对酒

李时行

尊中有酒未为贫,阶下有花长是春。zūn zhōng yǒu jiǔ wèi wèi pín,jiē xià yǒu huā zhǎng shì chūn。
把酒看花须尽醉,百年能见几闲人。bǎ jiǔ kàn huā xū jǐn zuì,bǎi nián néng jiàn jǐ xián rén。

邯郸行

李时行

陌上经过侠少年,邀予一饮钱十千。mò shàng jīng guò xiá shǎo nián,yāo yǔ yī yǐn qián shí qiān。
醉来马上扬鞭去,还向红楼高处眠。zuì lái mǎ shàng yáng biān qù,hái xiàng hóng lóu gāo chù mián。

邯郸行

李时行

风吹大雪似花飞,飞花乱扑沾人衣。fēng chuī dà xuě shì huā fēi,fēi huā luàn pū zhān rén yī。
燕姬当垆劝客饮,兴剧那能不醉归。yàn jī dāng lú quàn kè yǐn,xīng jù nà néng bù zuì guī。

邯郸行

李时行

邯郸新酒香馥馥,邯郸佳人美如玉。hán dān xīn jiǔ xiāng fù fù,hán dān jiā rén měi rú yù。
琵琶乱拨霜月高,醉倚胡床歌一曲。pí pá luàn bō shuāng yuè gāo,zuì yǐ hú chuáng gē yī qū。

邯郸行

李时行

相逢意气轻王侯,笑把金鞭当酒筹。xiāng féng yì qì qīng wáng hóu,xiào bǎ jīn biān dāng jiǔ chóu。
露坐呼卢浮大白,不知风雪满貂裘。lù zuò hū lú fú dà bái,bù zhī fēng xuě mǎn diāo qiú。

李时行

北风吹沙地欲裂,绕树寒鸦惊落叶。běi fēng chuī shā dì yù liè,rào shù hán yā jīng luò yè。
闭门醉卧客不来,窗外飞霜白如雪。bì mén zuì wò kè bù lái,chuāng wài fēi shuāng bái rú xuě。

观潮

李时行

白浪如山拍岸鸣,钱唐六月看潮生。bái làng rú shān pāi àn míng,qián táng liù yuè kàn cháo shēng。
朝来无限扁舟渡,莫谓风波不可行。cháo lái wú xiàn biǎn zhōu dù,mò wèi fēng bō bù kě xíng。

舟中逢张石川通参

李时行

我向金陵访古邱,君从天姥石梁游。wǒ xiàng jīn líng fǎng gǔ qiū,jūn cóng tiān lǎo shí liáng yóu。
共看一道吴江水,分作东西两地流。gòng kàn yī dào wú jiāng shuǐ,fēn zuò dōng xī liǎng dì liú。