古诗词

陶君夸其分司桃花独树予往观之次其韵

曹嘉

独树红桃太放花,主人折赠众宾夸。dú shù hóng táo tài fàng huā,zhǔ rén zhé zèng zhòng bīn kuā。
当筵雨□□犹湿,倚槛风枯午更斜。dāng yán yǔ yóu shī,yǐ kǎn fēng kū wǔ gèng xié。
剩有琴书分秀色,岂容蜂蝶乱芳华。shèng yǒu qín shū fēn xiù sè,qǐ róng fēng dié luàn fāng huá。
英朋海内如君少,拟报琼瑶醉紫霞。yīng péng hǎi nèi rú jūn shǎo,nǐ bào qióng yáo zuì zǐ xiá。
猜您喜欢

寺前秋泛限韵

曹嘉

湖上晴游即镜中,轻烟淡霭静浮空。hú shàng qíng yóu jí jìng zhōng,qīng yān dàn ǎi jìng fú kōng。
岸回舟自蒹葭入,塔迥云从殿阁通。àn huí zhōu zì jiān jiā rù,tǎ jiǒng yún cóng diàn gé tōng。
惊吹鱼龙时出没,傍筵鸥鹭晚西东。jīng chuī yú lóng shí chū méi,bàng yán ōu lù wǎn xī dōng。
回桡更泛桃花水,不辨秋林返照红。huí ráo gèng fàn táo huā shuǐ,bù biàn qiū lín fǎn zhào hóng。

双溪方伯夏初见过就饮石几留诗次韵

曹嘉

舅家石几何玲珑,瑶色金姿花树丛。jiù jiā shí jǐ hé líng lóng,yáo sè jīn zī huā shù cóng。
拂玩自成今日会,扣歌真见古人风。fú wán zì chéng jīn rì huì,kòu gē zhēn jiàn gǔ rén fēng。
苍烟野径双樽里,碧簟凉云小阁东。cāng yān yě jìng shuāng zūn lǐ,bì diàn liáng yún xiǎo gé dōng。
独喜馆甥重有处,百年吟卧此心同。dú xǐ guǎn shēng zhòng yǒu chù,bǎi nián yín wò cǐ xīn tóng。
1712