古诗词

同诗社诸公游白云寺分韵得千字

李德

扪萝扣禅关,长啸青云巅。mén luó kòu chán guān,zhǎng xiào qīng yún diān。
山开西北日,水豁东南天。shān kāi xī běi rì,shuǐ huō dōng nán tiān。
凉叶散虚席,暝林啼清猿。liáng yè sàn xū xí,míng lín tí qīng yuán。
浮云触石起,顷刻遍大千。fú yún chù shí qǐ,qǐng kè biàn dà qiān。
悟言造真适,谈空忘至言。wù yán zào zhēn shì,tán kōng wàng zhì yán。
何当登绝顶,俯视苍苍烟。hé dāng dēng jué dǐng,fǔ shì cāng cāng yān。

李德

明初广东番禺人,字仲修。洪武三年荐至京师,授洛阳长史,迁济南、西安二府幕,改广西义宁教谕,在职振兴文教。好为诗,晚年究洛闽之学。后人辑其诗,与黄哲、王佐、赵介为《广州四先生集》。 李德的作品>>

猜您喜欢

寄孙典籍仲衍

李德

南园草色参差绿,忽忆佳人美如玉。nán yuán cǎo sè cān chà lǜ,hū yì jiā rén měi rú yù。
玉堂挥翰事成陈,草屋悬灯照幽独。yù táng huī hàn shì chéng chén,cǎo wū xuán dēng zhào yōu dú。
江湖狂客未言归,翘首东南泪湿衣。jiāng hú kuáng kè wèi yán guī,qiào shǒu dōng nán lèi shī yī。
何时净拂青溪石,与尔横竿钓落晖。hé shí jìng fú qīng xī shí,yǔ ěr héng gān diào luò huī。
461234