古诗词

残雪

杨循吉

残雪经时久,常闻檐溜声。cán xuě jīng shí jiǔ,cháng wén yán liū shēng。
谓晴阶又湿,疑雨日还明。wèi qíng jiē yòu shī,yí yǔ rì hái míng。
地背融偏后,宵寒冻复成。dì bèi róng piān hòu,xiāo hán dòng fù chéng。
不妨留莫泮,借尔照书楹。bù fáng liú mò pàn,jiè ěr zhào shū yíng。

杨循吉

明苏州府吴县人,字君谦。成化二十年进士。授礼部主事。好读书,每得意则手舞足蹈,不能自禁,人称“颠主事”。以多病,致仕居支硎山下,课读经史。性狷介,胸襟狭隘,好持人短长。武宗南巡至南京,召赋《打虎曲》称旨,令改武人装,随从左右,常使为乐府、小令,以俳优待之。循吉以为耻而辞归。晚年落寞,更坚癖自好。有《松筹堂集》及杂著多种。 杨循吉的作品>>

猜您喜欢

答王君

杨循吉

王君悯我将南归,赠我以诗兼以酒。wáng jūn mǐn wǒ jiāng nán guī,zèng wǒ yǐ shī jiān yǐ jiǔ。
忽言我实无所病,托以图归诒朋友。hū yán wǒ shí wú suǒ bìng,tuō yǐ tú guī yí péng yǒu。
谓君知我不易逢,乃此相疑一向否。wèi jūn zhī wǒ bù yì féng,nǎi cǐ xiāng yí yī xiàng fǒu。
君以我乐山林耶,我非忘世爱陇亩。jūn yǐ wǒ lè shān lín yé,wǒ fēi wàng shì ài lǒng mǔ。
衙门晨入酉始出,力不能支空叹愀。yá mén chén rù yǒu shǐ chū,lì bù néng zhī kōng tàn qiǎo。
上章得请诚幸甚,向天再拜头屡叩。shàng zhāng dé qǐng chéng xìng shén,xiàng tiān zài bài tóu lǚ kòu。
小臣蒙擢布衣内,第以进士恩太厚。xiǎo chén méng zhuó bù yī nèi,dì yǐ jìn shì ēn tài hòu。
仪曹四月百无补,空食廪禄颜可丑。yí cáo sì yuè bǎi wú bǔ,kōng shí lǐn lù yán kě chǒu。
不因抱病无奈何,岂敢飘然去官守。bù yīn bào bìng wú nài hé,qǐ gǎn piāo rán qù guān shǒu。
君言我意在为文,妄欲求闲营不朽。jūn yán wǒ yì zài wèi wén,wàng yù qiú xián yíng bù xiǔ。
人生奇伟在事业,自局儒酸亦何有。rén shēng qí wěi zài shì yè,zì jú rú suān yì hé yǒu。
我今且去君亦行,凄风枯林月当九。wǒ jīn qiě qù jūn yì xíng,qī fēng kū lín yuè dāng jiǔ。
君有高幢盛仆马,我有空车载鸡狗。jūn yǒu gāo chuáng shèng pū mǎ,wǒ yǒu kōng chē zài jī gǒu。
出城分路两不同,一就官途一林薮。chū chéng fēn lù liǎng bù tóng,yī jiù guān tú yī lín sǒu。
恐君谓我非病归,不惜叨叨为君剖。kǒng jūn wèi wǒ fēi bìng guī,bù xī dāo dāo wèi jūn pōu。

初食杨梅

杨循吉

杨梅本是我家果,归来相对叹先作。yáng méi běn shì wǒ jiā guǒ,guī lái xiāng duì tàn xiān zuò。
往来南北将十年,久不餐汝几忘却。wǎng lái nán běi jiāng shí nián,jiǔ bù cān rǔ jǐ wàng què。
忆从年少在吴中,食以成伤难疗药。yì cóng nián shǎo zài wú zhōng,shí yǐ chéng shāng nán liáo yào。
年年端午即有之,街头卖折先附郭。nián nián duān wǔ jí yǒu zhī,jiē tóu mài zhé xiān fù guō。
初间生酸带青色,次见熟从枝上落。chū jiān shēng suān dài qīng sè,cì jiàn shú cóng zhī shàng luò。
吴侬好奇不论钱,一味才逢倾倒橐。wú nóng hǎo qí bù lùn qián,yī wèi cái féng qīng dào tuó。
生时熏蒸喜烈日,所怕狂风阴雨雪。shēng shí xūn zhēng xǐ liè rì,suǒ pà kuáng fēng yīn yǔ xuě。
有红有白紫者佳,大如弹丸圆可握。yǒu hóng yǒu bái zǐ zhě jiā,dà rú dàn wán yuán kě wò。
生芒刺口易破碎,到牙甘露先流腭。shēng máng cì kǒu yì pò suì,dào yá gān lù xiān liú è。
黄船奉贡昼夜走,数枚出赐惟台阁。huáng chuán fèng gòng zhòu yè zǒu,shù méi chū cì wéi tái gé。
其余官小那得预,说着江南怀颇恶。qí yú guān xiǎo nà dé yù,shuō zhe jiāng nán huái pǒ è。
吴人盐蜜百计收,不知本味终枯涸。wú rén yán mì bǎi jì shōu,bù zhī běn wèi zhōng kū hé。
肉存液去但有名,夺以酸甜无可嚼。ròu cún yè qù dàn yǒu míng,duó yǐ suān tián wú kě jué。
我今到家又遇夏,正是高林雨方濯。wǒ jīn dào jiā yòu yù xià,zhèng shì gāo lín yǔ fāng zhuó。
满盘新摘恣狂啖,十指染丹如茜着。mǎn pán xīn zhāi zì kuáng dàn,shí zhǐ rǎn dān rú qiàn zhe。
细思口实亦小事,其来乃以微官博。xì sī kǒu shí yì xiǎo shì,qí lái nǎi yǐ wēi guān bó。
使余不有故山归,安得香鲜列惟错。shǐ yú bù yǒu gù shān guī,ān dé xiāng xiān liè wéi cuò。
人生百年有适意,忍口劳劳何所乐。rén shēng bǎi nián yǒu shì yì,rěn kǒu láo láo hé suǒ lè。

鹅湖口大风雨

杨循吉

溪风恶如虎,力与林木斗。xī fēng è rú hǔ,lì yǔ lín mù dòu。
其声一何猛,掩耳不敢受。qí shēng yī hé měng,yǎn ěr bù gǎn shòu。
兼以疾雨至,昏黑迷白昼。jiān yǐ jí yǔ zhì,hūn hēi mí bái zhòu。
偶然在中途,非前亦非后。ǒu rán zài zhōng tú,fēi qián yì fēi hòu。
重重加覆盖,舟小还易漏。zhòng zhòng jiā fù gài,zhōu xiǎo hái yì lòu。
自晨直至暮,不容一伸脰。zì chén zhí zhì mù,bù róng yī shēn dòu。
昏昏蒙被眠,一任蓬且垢。hūn hūn méng bèi mián,yī rèn péng qiě gòu。
村墟断往来,酒食无可售。cūn xū duàn wǎng lái,jiǔ shí wú kě shòu。
幸有二三子,清谈首相辏。xìng yǒu èr sān zi,qīng tán shǒu xiāng còu。
不然独高卧,愁寂谁与救。bù rán dú gāo wò,chóu jì shuí yǔ jiù。
古人曾有云,终朝不飘骤。gǔ rén céng yǒu yún,zhōng cháo bù piāo zhòu。
何为连日夜,启绪乃弗收。hé wèi lián rì yè,qǐ xù nǎi fú shōu。
客子何足道,田间稻方秀。kè zi hé zú dào,tián jiān dào fāng xiù。
三叹不可言,只恐明日又。sān tàn bù kě yán,zhǐ kǒng míng rì yòu。

次日风不止

杨循吉

风乃天之威,可有不可弄。fēng nǎi tiān zhī wēi,kě yǒu bù kě nòng。
如何两昼夜,赫赫操柄用。rú hé liǎng zhòu yè,hè hè cāo bǐng yòng。
小舟亦何力,乃欲当鼓动。xiǎo zhōu yì hé lì,nǎi yù dāng gǔ dòng。
况在四野间,号怒声亦纵。kuàng zài sì yě jiān,hào nù shēng yì zòng。
蓬苫尽翻飞,捞摘疲仆从。péng shān jǐn fān fēi,lāo zhāi pí pū cóng。
客子不敢起,卧久筋骨痛。kè zi bù gǎn qǐ,wò jiǔ jīn gǔ tòng。
衾裯冷如泼,双脚尽僵冻。qīn chóu lěng rú pō,shuāng jiǎo jǐn jiāng dòng。
早炊告将及,乏米自探瓮。zǎo chuī gào jiāng jí,fá mǐ zì tàn wèng。
幸有文字携,曾不废吟诵。xìng yǒu wén zì xié,céng bù fèi yín sòng。
晴明坐可待,日影来隙缝。qíng míng zuò kě dài,rì yǐng lái xì fèng。
人居忘道途,于兹复淹壅。rén jū wàng dào tú,yú zī fù yān yōng。
因忆向所经,一一皆成梦。yīn yì xiàng suǒ jīng,yī yī jiē chéng mèng。

金山寺避暑望雨作戏效玉川子体

杨循吉

山中日日望雨至,立向山头看云气。shān zhōng rì rì wàng yǔ zhì,lì xiàng shān tóu kàn yún qì。
今朝且喜雨果来,阴云成片当天坠。jīn cháo qiě xǐ yǔ guǒ lái,yīn yún chéng piàn dāng tiān zhuì。
云之来兮奇且特,有如推山而至遮尽半天黑。yún zhī lái xī qí qiě tè,yǒu rú tuī shān ér zhì zhē jǐn bàn tiān hēi。
黑云上有白云行,白白黑黑兮重复轻。hēi yún shàng yǒu bái yún xíng,bái bái hēi hēi xī zhòng fù qīng。
不知黑云是风白是雨,白云多处先沾注。bù zhī hēi yún shì fēng bái shì yǔ,bái yún duō chù xiān zhān zhù。
云中雨脚略可观,数条当天大如柱。yún zhōng yǔ jiǎo lüè kě guān,shù tiáo dāng tiān dà rú zhù。
此云先自北方起汗漫,只谓太湖中来返头看。cǐ yún xiān zì běi fāng qǐ hàn màn,zhǐ wèi tài hú zhōng lái fǎn tóu kàn。
忽然风自东向来,却把西方之云尽吹散。hū rán fēng zì dōng xiàng lái,què bǎ xī fāng zhī yún jǐn chuī sàn。

金山寺避暑望雨作戏效玉川子体

杨循吉

众人观者都言苦,日日望雨又不雨。zhòng rén guān zhě dōu yán kǔ,rì rì wàng yǔ yòu bù yǔ。
幸得一片云,推来自天北。xìng dé yī piàn yún,tuī lái zì tiān běi。
须臾变作大云,有黑亦有白。xū yú biàn zuò dà yún,yǒu hēi yì yǒu bái。
令人观之恐怖生,若要作雨不如此不得。lìng rén guān zhī kǒng bù shēng,ruò yào zuò yǔ bù rú cǐ bù dé。
雨未至兮雷先鸣,惊人不须用多,只一声魈肝鬼胆不知在何处,世上亦有奸人立不住。yǔ wèi zhì xī léi xiān míng,jīng rén bù xū yòng duō,zhǐ yī shēng xiāo gān guǐ dǎn bù zhī zài hé chù,shì shàng yì yǒu jiān rén lì bù zhù。
树头萧萧风作闹,如今却是雨真到。shù tóu xiāo xiāo fēng zuò nào,rú jīn què shì yǔ zhēn dào。
吾且闭门高坐看汝落,落到三日五日也不恶。wú qiě bì mén gāo zuò kàn rǔ luò,luò dào sān rì wǔ rì yě bù è。

抄书

杨循吉

沉疾已在躬,嗜书犹不废。chén jí yǐ zài gōng,shì shū yóu bù fèi。
每闻有奇籍,多方必图致。měi wén yǒu qí jí,duō fāng bì tú zhì。
手录畏辛勤,数纸还投弃。shǒu lù wèi xīn qín,shù zhǐ hái tóu qì。
贸人供所好,恒辍衣食费。mào rén gōng suǒ hǎo,héng chuò yī shí fèi。
往来绕案行,点画劳指视。wǎng lái rào àn xíng,diǎn huà láo zhǐ shì。
成编亦艰难,把玩自珍贵。chéng biān yì jiān nán,bǎ wán zì zhēn guì。
家人怪何用,推却从散离。jiā rén guài hé yòng,tuī què cóng sàn lí。
亦蒙朋友笑,既宦安用是。yì méng péng yǒu xiào,jì huàn ān yòng shì。
自知身有病,不作长久计。zì zhī shēn yǒu bìng,bù zuò zhǎng jiǔ jì。
偏好固莫捐,聊尔从吾意。piān hǎo gù mò juān,liáo ěr cóng wú yì。
有子虽二人,未知谁可遗。yǒu zi suī èr rén,wèi zhī shuí kě yí。
我但要披阅,岂复思后世。wǒ dàn yào pī yuè,qǐ fù sī hòu shì。
逢愚聚亦散,贤必能添置。féng yú jù yì sàn,xián bì néng tiān zhì。
区区虑远心,何其错为地。qū qū lǜ yuǎn xīn,hé qí cuò wèi dì。
不如供目前,一卷有真味。bù rú gōng mù qián,yī juǎn yǒu zhēn wèi。

题书厨上

杨循吉

吾家本市人,南濠居百年。wú jiā běn shì rén,nán háo jū bǎi nián。
自我始为士,家无一简编。zì wǒ shǐ wèi shì,jiā wú yī jiǎn biān。
辛勤一十载,购求心颇专。xīn qín yī shí zài,gòu qiú xīn pǒ zhuān。
小者虽未备,大者亦略全。xiǎo zhě suī wèi bèi,dà zhě yì lüè quán。
经史及子集,无非前古传。jīng shǐ jí zi jí,wú fēi qián gǔ chuán。
一一红纸装,辛苦手自穿。yī yī hóng zhǐ zhuāng,xīn kǔ shǒu zì chuān。
当怒读则喜,当病读则痊。dāng nù dú zé xǐ,dāng bìng dú zé quán。
恃此用为命,纵横堆满前。shì cǐ yòng wèi mìng,zòng héng duī mǎn qián。
当时作书者,非圣必大贤。dāng shí zuò shū zhě,fēi shèng bì dà xián。
岂待开卷看,抚弄亦欣然。qǐ dài kāi juǎn kàn,fǔ nòng yì xīn rán。
奈何家人愚,心惟财货先。nài hé jiā rén yú,xīn wéi cái huò xiān。
坠地不肯拾,坏烂无与怜。zhuì dì bù kěn shí,huài làn wú yǔ lián。
尽吾一生已,死不留一篇。jǐn wú yī shēng yǐ,sǐ bù liú yī piān。
朋友有读者,番当相奉捐。péng yǒu yǒu dú zhě,fān dāng xiāng fèng juān。
胜遇不肖子,持去将鬻钱。shèng yù bù xiào zi,chí qù jiāng yù qián。

咏阳山云泉庵大石奉和诸公同游联句之作

杨循吉

伟哉此阳山,有石俟歌诵。wěi zāi cǐ yáng shān,yǒu shí qí gē sòng。
形将冰块截,势与莲花共。xíng jiāng bīng kuài jié,shì yǔ lián huā gòng。
仰观一何高,登涉不可鞚。yǎng guān yī hé gāo,dēng shè bù kě kòng。
鸟飞必徊翔,云出自腾滃。niǎo fēi bì huái xiáng,yún chū zì téng wēng。
孤圆外成峤,空朗中含洞。gū yuán wài chéng jiào,kōng lǎng zhōng hán dòng。
瘦如辟谷良,清若食蚓仲。shòu rú pì gǔ liáng,qīng ruò shí yǐn zhòng。
深思殆天设,乍至令人恐。shēn sī dài tiān shè,zhà zhì lìng rén kǒng。
浓萝作垂阴,寒泉滴为冻。nóng luó zuò chuí yīn,hán quán dī wèi dòng。
戴庵亦颠危,携觞更交综。dài ān yì diān wēi,xié shāng gèng jiāo zōng。
耳胁或骈{髟圭},勤拳时独送。ěr xié huò pián biāo guī,qín quán shí dú sòng。
巍巍上少并,森森下多从。wēi wēi shàng shǎo bìng,sēn sēn xià duō cóng。
荒厓始谁开,倒树谅非种。huāng yá shǐ shuí kāi,dào shù liàng fēi zhǒng。
在兹三吴间,当以九鼎重。zài zī sān wú jiān,dāng yǐ jiǔ dǐng zhòng。
崇岩借冠冕,卑峦听提控。chóng yán jiè guān miǎn,bēi luán tīng tí kòng。
劳呼猿固匿,被压松堪讼。láo hū yuán gù nì,bèi yā sōng kān sòng。
曲躬始得门,侧身还入弄。qū gōng shǐ dé mén,cè shēn hái rù nòng。
拂苔劣容眠,收乳兼资用。fú tái liè róng mián,shōu rǔ jiān zī yòng。
志犹记秦馀,材曷遗禹贡。zhì yóu jì qín yú,cái hé yí yǔ gòng。
立久气湿袍,啸高声答瓮。lì jiǔ qì shī páo,xiào gāo shēng dá wèng。
论年越殷周,言时晦唐宋。lùn nián yuè yīn zhōu,yán shí huì táng sòng。
一为佛者居,永作游人奉。yī wèi fú zhě jū,yǒng zuò yóu rén fèng。
病宜谧著史,寐称抟养汞。bìng yí mì zhù shǐ,mèi chēng tuán yǎng gǒng。
四方传不诬,诸公评切中。sì fāng chuán bù wū,zhū gōng píng qiè zhōng。
临谷足还酸,乘巅目偏纵。lín gǔ zú hái suān,chéng diān mù piān zòng。
支颐讵厌看,极口难竭讽。zhī yí jù yàn kàn,jí kǒu nán jié fěng。
鬼凿手须胼,鲸负背应痛。guǐ záo shǒu xū pián,jīng fù bèi yīng tòng。
东岱徒小鲁,西华缪推雍。dōng dài tú xiǎo lǔ,xī huá móu tuī yōng。
悬磬风发明,香炉烟结供。xuán qìng fēng fā míng,xiāng lú yān jié gōng。
曝沙伏灵鼋,食岗停远凤。pù shā fú líng yuán,shí gǎng tíng yuǎn fèng。
是知隆拔群,所贵秀合众。shì zhī lóng bá qún,suǒ guì xiù hé zhòng。
偷余殿容榱,就隙亭阁栋。tōu yú diàn róng cuī,jiù xì tíng gé dòng。
枯藤蔓穿窍,长蛇舌撩缝。kū téng màn chuān qiào,zhǎng shé shé liāo fèng。
轻盈受指弹,玲珑脱泥壅。qīng yíng shòu zhǐ dàn,líng lóng tuō ní yōng。
芾拜本无忝,羽撼争得动。fèi bài běn wú tiǎn,yǔ hàn zhēng dé dòng。
栽培稀尺闲,构架靡寸空。zāi péi xī chǐ xián,gòu jià mí cùn kōng。
炎伏凉自生,清秋月堪弄。yán fú liáng zì shēng,qīng qiū yuè kān nòng。
林深必赖烛,岚酷能作齆。lín shēn bì lài zhú,lán kù néng zuò wèng。
星光犹立芒,龙吟殊叶䃔。xīng guāng yóu lì máng,lóng yín shū yè hóng。
岭狮驯已宾,阜狞敢与哄。lǐng shī xùn yǐ bīn,fù níng gǎn yǔ hǒng。
久嗟隔胜赏,频劳落清梦。jiǔ jiē gé shèng shǎng,pín láo luò qīng mèng。
即欲营终栖,其奈怀微俸。jí yù yíng zhōng qī,qí nài huái wēi fèng。

秋夜雨中

杨循吉

一阵复一阵,萧萧忽然至。yī zhèn fù yī zhèn,xiāo xiāo hū rán zhì。
空堂灯火昏,卧听惟独自。kōng táng dēng huǒ hūn,wò tīng wéi dú zì。
何哉人世间,有此恶滋味。hé zāi rén shì jiān,yǒu cǐ è zī wèi。
能令伏枕人,百计不能寐。néng lìng fú zhěn rén,bǎi jì bù néng mèi。
一般听雨愁,天下无可譬。yī bān tīng yǔ chóu,tiān xià wú kě pì。
郁郁沉沉然,探怀却无事。yù yù chén chén rán,tàn huái què wú shì。

松江道中纪事

杨循吉

余生信多厄,浩叹命可嫌。yú shēng xìn duō è,hào tàn mìng kě xián。
二年不出门,日白夜有蟾。èr nián bù chū mén,rì bái yè yǒu chán。
云何此举棹,风雨随相淹。yún hé cǐ jǔ zhào,fēng yǔ suí xiāng yān。
嗟人孰无友,钱子吾所欣。jiē rén shú wú yǒu,qián zi wú suǒ xīn。
遥遥松江道,劳苦亦已厌。yáo yáo sōng jiāng dào,láo kǔ yì yǐ yàn。
始自发松陵,赫赫晨飙严。shǐ zì fā sōng líng,hè hè chén biāo yán。
桥门水西吸,吸舟向堤粘。qiáo mén shuǐ xī xī,xī zhōu xiàng dī zhān。
舲人纷运篙,堕者几欲歼。líng rén fēn yùn gāo,duò zhě jǐ yù jiān。
心惊不得坐,起视衣皆沾。xīn jīng bù dé zuò,qǐ shì yī jiē zhān。
幸矣免亡失,私庆自理髯。xìng yǐ miǎn wáng shī,sī qìng zì lǐ rán。
顾此皆官夫,一死事岂纤。gù cǐ jiē guān fū,yī sǐ shì qǐ xiān。
人间列法网,更乃议口佥。rén jiān liè fǎ wǎng,gèng nǎi yì kǒu qiān。
无端负重责,何苦伤吾恬。wú duān fù zhòng zé,hé kǔ shāng wú tián。
自从入舟来,梦怪神不恹。zì cóng rù zhōu lái,mèng guài shén bù yān。
况乃四多风,窗破纸若秬。kuàng nǎi sì duō fēng,chuāng pò zhǐ ruò jù。
薪炉向榻置,聊以充帷幨。xīn lú xiàng tà zhì,liáo yǐ chōng wéi chān。
于征既七日,云间堞方瞻。yú zhēng jì qī rì,yún jiān dié fāng zhān。
言归一何速,墨突信未黔。yán guī yī hé sù,mò tū xìn wèi qián。
晓迈三十里,仰视日已崦。xiǎo mài sān shí lǐ,yǎng shì rì yǐ yān。
风颠浪如马,缆断犹挥铦。fēng diān làng rú mǎ,lǎn duàn yóu huī xiān。
中流去飞疾,冰楫人争拈。zhōng liú qù fēi jí,bīng jí rén zhēng niān。
北牵返南骛,似拔蛟尾潜。běi qiān fǎn nán wù,shì bá jiāo wěi qián。
役氓尽逃散,蔽彼村宇觇。yì máng jǐn táo sàn,bì bǐ cūn yǔ chān。
支吾不可使,遗弃空牌签。zhī wú bù kě shǐ,yí qì kōng pái qiān。
因之发长喟,俯然理有占。yīn zhī fā zhǎng kuì,fǔ rán lǐ yǒu zhàn。
此固鞭挞齐,乃费口语谵。cǐ gù biān tà qí,nǎi fèi kǒu yǔ zhān。
但我既嗜逸,早识藜藿甜。dàn wǒ jì shì yì,zǎo shí lí huò tián。
所获良已多,贵势宁得兼。suǒ huò liáng yǐ duō,guì shì níng dé jiān。
此心甘无尤,终不撼冷炎。cǐ xīn gān wú yóu,zhōng bù hàn lěng yán。
田沟水呜咽,助我鸣渐渐。tián gōu shuǐ wū yàn,zhù wǒ míng jiàn jiàn。
朱泾暮雪下,凄风刮刚镰。zhū jīng mù xuě xià,qī fēng guā gāng lián。
啁啾集饥乌,萧瑟敲枯蒹。zhāo jiū jí jī wū,xiāo sè qiāo kū jiān。
冬温乃愆候,霰雹真良砭。dōng wēn nǎi qiān hòu,xiàn báo zhēn liáng biān。
晨兴肆远望,缟野皆堆盐。chén xīng sì yuǎn wàng,gǎo yě jiē duī yán。
三泖冻无波,九峰高没尖。sān mǎo dòng wú bō,jiǔ fēng gāo méi jiān。
清冷乏灏气,贮此天地奁。qīng lěng fá hào qì,zhù cǐ tiān dì lián。
掬来与人吃,亦可疗久痁。jū lái yǔ rén chī,yì kě liáo jiǔ shān。
穷游不终否,果见日色暹。qióng yóu bù zhōng fǒu,guǒ jiàn rì sè xiān。
经墟复历镇,时或矗酒帘。jīng xū fù lì zhèn,shí huò chù jiǔ lián。
船将鼓笛具,缶有鹅鸭腌。chuán jiāng gǔ dí jù,fǒu yǒu é yā yān。
尚可供一醉,醉倒酒可添。shàng kě gōng yī zuì,zuì dào jiǔ kě tiān。
贫贱固多役,未得安闾阎。pín jiàn gù duō yì,wèi dé ān lǘ yán。
近游亦不易,平溪藏险憸。jìn yóu yì bù yì,píng xī cáng xiǎn xiān。
苏松路何有,棘若行陆鲇。sū sōng lù hé yǒu,jí ruò xíng lù nián。
赋造合尔薄,辞禄诚非廉。fù zào hé ěr báo,cí lù chéng fēi lián。
园居近修筑,草屋新始苫。yuán jū jìn xiū zhù,cǎo wū xīn shǐ shān。
残冬积苍翠,松竹粗满檐。cán dōng jī cāng cuì,sōng zhú cū mǎn yán。
归欤诫游历,请下君平帘。guī yú jiè yóu lì,qǐng xià jūn píng lián。

荣公还金山

杨循吉

十年不出山,一游即千里。shí nián bù chū shān,yī yóu jí qiān lǐ。
问师何处来,固亦偶然耳。wèn shī hé chù lái,gù yì ǒu rán ěr。
人言人闲好,自爱岩谷里。rén yán rén xián hǎo,zì ài yán gǔ lǐ。
红尘日扑面,洗眼无清水。hóng chén rì pū miàn,xǐ yǎn wú qīng shuǐ。
孤身本何将,一钵乃生理。gū shēn běn hé jiāng,yī bō nǎi shēng lǐ。
来既无所牵,去亦谁能止。lái jì wú suǒ qiān,qù yì shuí néng zhǐ。
昨闻檀越船,风帆欲南指。zuó wén tán yuè chuán,fēng fān yù nán zhǐ。
别我从此逝,飘飘白云履。bié wǒ cóng cǐ shì,piāo piāo bái yún lǚ。
我观世间人,孰不为身使。wǒ guān shì jiān rén,shú bù wèi shēn shǐ。
唯师乃不然,来往由自己。wéi shī nǎi bù rán,lái wǎng yóu zì jǐ。
归及枇杷熟,忆我青林底。guī jí pí pá shú,yì wǒ qīng lín dǐ。

送楚岩往支硎山

杨循吉

昔有支公者,曾为此山客。xī yǒu zhī gōng zhě,céng wèi cǐ shān kè。
至今石磴上,犹存马蹄迹。zhì jīn shí dèng shàng,yóu cún mǎ tí jì。
寒泉出傍涧,散漫流不息。hán quán chū bàng jiàn,sàn màn liú bù xī。
何人作大字,笔势甚奇特。hé rén zuò dà zì,bǐ shì shén qí tè。
岩岩圆通殿,飞构烂金碧。yán yán yuán tōng diàn,fēi gòu làn jīn bì。
春来香火盛,倾城出游适。chūn lái xiāng huǒ shèng,qīng chéng chū yóu shì。
施钱日满钵,来往恒络绎。shī qián rì mǎn bō,lái wǎng héng luò yì。
世人竞刀锥,于此乃不惜。shì rén jìng dāo zhuī,yú cǐ nǎi bù xī。
我当少年时,一岁尝一即。wǒ dāng shǎo nián shí,yī suì cháng yī jí。
提携随父兄,娱览常至夕。tí xié suí fù xiōng,yú lǎn cháng zhì xī。
别来已几时,何啻十年隔。bié lái yǐ jǐ shí,hé chì shí nián gé。
此山是名山,先从晋时辟。cǐ shān shì míng shān,xiān cóng jìn shí pì。
非有高行僧,何堪主其席。fēi yǒu gāo xíng sēng,hé kān zhǔ qí xí。
今师遂当往,远续前人迹。jīn shī suì dāng wǎng,yuǎn xù qián rén jì。
我今何以赠,小偈聊塞责。wǒ jīn hé yǐ zèng,xiǎo jì liáo sāi zé。
切烦大士前,我为启胸臆。qiè fán dà shì qián,wǒ wèi qǐ xiōng yì。
慧眼无不观,是物皆润泽。huì yǎn wú bù guān,shì wù jiē rùn zé。
如何不见我,困此尘俗役。rú hé bù jiàn wǒ,kùn cǐ chén sú yì。
愿垂杨枝露,洒我一点滴。yuàn chuí yáng zhī lù,sǎ wǒ yī diǎn dī。
不愿官禄高,不求财宝积。bù yuàn guān lù gāo,bù qiú cái bǎo jī。
但愿尘劳中,早脱奔走厄。dàn yuàn chén láo zhōng,zǎo tuō bēn zǒu è。
无灾复无难,居家作禅伯。wú zāi fù wú nán,jū jiā zuò chán bó。
保此清净正,永离种种色。bǎo cǐ qīng jìng zhèng,yǒng lí zhǒng zhǒng sè。
与师结晚交,来著登山屐。yǔ shī jié wǎn jiāo,lái zhù dēng shān jī。

净公住东隐

杨循吉

山水谁不爱,顾乏能游人。shān shuǐ shuí bù ài,gù fá néng yóu rén。
浙中本多胜,石秀而泉淳。zhè zhōng běn duō shèng,shí xiù ér quán chún。
向者虽一到,终是居官身。xiàng zhě suī yī dào,zhōng shì jū guān shēn。
抱官游山水,味自不相亲。bào guān yóu shān shuǐ,wèi zì bù xiāng qīn。
今子遂当往,我亦解朝绅。jīn zi suì dāng wǎng,wǒ yì jiě cháo shēn。
相从岩谷里,以子为依因。xiāng cóng yán gǔ lǐ,yǐ zi wèi yī yīn。
子有旧草履,我有新葛巾。zi yǒu jiù cǎo lǚ,wǒ yǒu xīn gé jīn。
滴泉与片石,务搜天所珍。dī quán yǔ piàn shí,wù sōu tiān suǒ zhēn。

政公虎跑开堂

杨循吉

人生何事大,惟有生与死。rén shēng hé shì dà,wéi yǒu shēng yǔ sǐ。
此事苟不明,枉作真男子。cǐ shì gǒu bù míng,wǎng zuò zhēn nán zi。
政公自吴来,其目定如水。zhèng gōng zì wú lái,qí mù dìng rú shuǐ。
我以为有道,延入禅室里。wǒ yǐ wèi yǒu dào,yán rù chán shì lǐ。
朝谈复暮说,句句堪入耳。cháo tán fù mù shuō,jù jù kān rù ěr。
相知岂独我,亦有吴太史。xiāng zhī qǐ dú wǒ,yì yǒu wú tài shǐ。
及今当南还,虎跑其所止。jí jīn dāng nán hái,hǔ pǎo qí suǒ zhǐ。
我作送行偈,且依世人礼。wǒ zuò sòng xíng jì,qiě yī shì rén lǐ。
伏请石田翁,证明吾与尔。fú qǐng shí tián wēng,zhèng míng wú yǔ ěr。
33123