古诗词

春野

谢榛

去郭苍茫色,鸦飞欲暮天。qù guō cāng máng sè,yā fēi yù mù tiān。
青天一筇外,白发万花前。qīng tiān yī qióng wài,bái fā wàn huā qián。
春事浑相恼,人情好自怜。chūn shì hún xiāng nǎo,rén qíng hǎo zì lián。
踏歌时遣意,平楚漫风烟。tà gē shí qiǎn yì,píng chǔ màn fēng yān。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

寄怀王鉴川少司马总制

谢榛

贺兰山下阵云横,岂学终军漫请缨。hè lán shān xià zhèn yún héng,qǐ xué zhōng jūn màn qǐng yīng。
壮士气豪凭虎略,材官谋定取龙城。zhuàng shì qì háo píng hǔ lüè,cái guān móu dìng qǔ lóng chéng。
旌麾北转无征战,节制西连有重轻。jīng huī běi zhuǎn wú zhēng zhàn,jié zhì xī lián yǒu zhòng qīng。
狐岭摩空秋尽色,兔河荡月古来声。hú lǐng mó kōng qiū jǐn sè,tù hé dàng yuè gǔ lái shēng。
风吹凄断胡笳曲,天与恩威汉塞兵。fēng chuī qī duàn hú jiā qū,tiān yǔ ēn wēi hàn sāi bīng。
百将传中谁并驾,两朝功后自完名。bǎi jiāng chuán zhōng shuí bìng jià,liǎng cháo gōng hòu zì wán míng。
鼎彝入勒当昭代,韦布论交在雅情。dǐng yí rù lēi dāng zhāo dài,wéi bù lùn jiāo zài yǎ qíng。
尚忆都门共杯酒,也曾义气许狂生。shàng yì dōu mén gòng bēi jiǔ,yě céng yì qì xǔ kuáng shēng。

寄怀顾桂岩唐蕙庵陈笔山萧仪庭四郎中

谢榛

自古悲歌聚散情,索居那问著书成。zì gǔ bēi gē jù sàn qíng,suǒ jū nà wèn zhù shū chéng。
世多岐路心何向,日有琴樽气自平。shì duō qí lù xīn hé xiàng,rì yǒu qín zūn qì zì píng。
鸿雁夜寒投野渚,芙蓉秋色照江城。hóng yàn yè hán tóu yě zhǔ,fú róng qiū sè zhào jiāng chéng。
飘蓬独拟三台赋,振藻谁齐六代名。piāo péng dú nǐ sān tái fù,zhèn zǎo shuí qí liù dài míng。
戍卒战来荒旧业,岛夷乱后苦苍生。shù zú zhàn lái huāng jiù yè,dǎo yí luàn hòu kǔ cāng shēng。
身居白下瞻依切,莫道天涯远圣明。shēn jū bái xià zhān yī qiè,mò dào tiān yá yuǎn shèng míng。

寄李吏部一元

谢榛

停骖邺下忆当时,一夕论文识面迟。tíng cān yè xià yì dāng shí,yī xī lùn wén shí miàn chí。
别后春花谁共赋,望中秋雁漫相思。bié hòu chūn huā shuí gòng fù,wàng zhōng qiū yàn màn xiāng sī。
青山自合陶潜醉,白首才逢鲍叔知。qīng shān zì hé táo qián zuì,bái shǒu cái féng bào shū zhī。
騄駬故怜筋力远,凤凰宁恃羽毛奇。lù ěr gù lián jīn lì yuǎn,fèng huáng níng shì yǔ máo qí。
独嗟岁月疏书札,偶向风尘倒接罹。dú jiē suì yuè shū shū zhá,ǒu xiàng fēng chén dào jiē lí。
古剑通灵堪自佩,明珠投暗岂无疑。gǔ jiàn tōng líng kān zì pèi,míng zhū tóu àn qǐ wú yí。
天南旧侣同怀抱,海内词人各路岐。tiān nán jiù lǚ tóng huái bào,hǎi nèi cí rén gè lù qí。
莫道云霞多变幻,建安风雅定吾师。mò dào yún xiá duō biàn huàn,jiàn ān fēng yǎ dìng wú shī。

送方子文下第归临清

谢榛

少小同游久别离,相逢忽讶鬓成丝。shǎo xiǎo tóng yóu jiǔ bié lí,xiāng féng hū yà bìn chéng sī。
风尘握手非当日,物候惊心共此时。fēng chén wò shǒu fēi dāng rì,wù hòu jīng xīn gòng cǐ shí。
东阁宁论招士处,上林还拟看花期。dōng gé níng lùn zhāo shì chù,shàng lín hái nǐ kàn huā qī。
青山晚照行堪远,黄鸟春声听不迟。qīng shān wǎn zhào xíng kān yuǎn,huáng niǎo chūn shēng tīng bù chí。
老去功名应自慰,古来词赋重相知。lǎo qù gōng míng yīng zì wèi,gǔ lái cí fù zhòng xiāng zhī。
马卿信有凌云气,和氏无劳抱玉悲。mǎ qīng xìn yǒu líng yún qì,hé shì wú láo bào yù bēi。
会待神驹开道路,且将灵剑混雄雌。huì dài shén jū kāi dào lù,qiě jiāng líng jiàn hùn xióng cí。
几人失意曾相送,折尽都亭杨柳枝。jǐ rén shī yì céng xiāng sòng,zhé jǐn dōu tíng yáng liǔ zhī。

送吴比部峻伯使豫章

谢榛

诏下明光散玉珂,西曹帝遣布阳和。zhào xià míng guāng sàn yù kē,xī cáo dì qiǎn bù yáng hé。
江天遥向豫章去,春草还从吴会过。jiāng tiān yáo xiàng yù zhāng qù,chūn cǎo hái cóng wú huì guò。
沙带晓云飞雁鹜,浪摇晴日见鼋鼍。shā dài xiǎo yún fēi yàn wù,làng yáo qíng rì jiàn yuán tuó。
青蘋忽起骚人兴,明月常闻榜子歌。qīng píng hū qǐ sāo rén xīng,míng yuè cháng wén bǎng zi gē。
彭蠡星光连剑动,匡庐秋色傍船多。péng lí xīng guāng lián jiàn dòng,kuāng lú qiū sè bàng chuán duō。
梅山缥缈空烟水,徐孺招寻自薜萝。méi shān piāo miǎo kōng yān shuǐ,xú rú zhāo xún zì bì luó。
四牡南行知不倦,双鱼北寄定如何。sì mǔ nán xíng zhī bù juàn,shuāng yú běi jì dìng rú hé。
王程迢递重回首,应忆春风别潞河。wáng chéng tiáo dì zhòng huí shǒu,yīng yì chūn fēng bié lù hé。

送冯驾部伯祥出守羊城

谢榛

折柳踟蹰傍御堤,长亭回首夕阳西。zhé liǔ chí chú bàng yù dī,zhǎng tíng huí shǒu xī yáng xī。
独看芳草初成赋,相聚浮萍又解携。dú kàn fāng cǎo chū chéng fù,xiāng jù fú píng yòu jiě xié。
出浦棹声空外杳,隔林帆影雨中迟。chū pǔ zhào shēng kōng wài yǎo,gé lín fān yǐng yǔ zhōng chí。
三江路尽烟岚迥,百越城高牛女低。sān jiāng lù jǐn yān lán jiǒng,bǎi yuè chéng gāo niú nǚ dī。
日上火田鸣翡翠,风翻炎海跃鲸鲵。rì shàng huǒ tián míng fěi cuì,fēng fān yán hǎi yuè jīng ní。
尉佗旧俗还能化,陶侃遗踪可自题。wèi tuó jiù sú hái néng huà,táo kǎn yí zōng kě zì tí。
共道抡才今代盛,遥知为郡古人齐。gòng dào lūn cái jīn dài shèng,yáo zhī wèi jùn gǔ rén qí。
行春露冕青山下,父老争迎五马嘶。xíng chūn lù miǎn qīng shān xià,fù lǎo zhēng yíng wǔ mǎ sī。

送朱太史象玄使襄府

谢榛

旧识华亭陆士衡,岁残相别重含情。jiù shí huá tíng lù shì héng,suì cán xiāng bié zhòng hán qíng。
离筵日落天边树,去路春浮雪外旌。lí yán rì luò tiān biān shù,qù lù chūn fú xuě wài jīng。
探胜西南增远思,采诗江汉得遗声。tàn shèng xī nán zēng yuǎn sī,cǎi shī jiāng hàn dé yí shēng。
梅花迟客开湘浦,桐叶封王下楚城。méi huā chí kè kāi xiāng pǔ,tóng yè fēng wáng xià chǔ chéng。
诸葛井空芳草合,羊公碑断绿苔生。zhū gé jǐng kōng fāng cǎo hé,yáng gōng bēi duàn lǜ tái shēng。
青山吊古应长啸,北望风云是帝京。qīng shān diào gǔ yīng zhǎng xiào,běi wàng fēng yún shì dì jīng。

孝德颂寄上李石麓阁老

谢榛

白头宰相受封年,黄阁辞归孝独全。bái tóu zǎi xiāng shòu fēng nián,huáng gé cí guī xiào dú quán。
东海灵椿元气盛,上林仙桂露华偏。dōng hǎi líng chūn yuán qì shèng,shàng lín xiān guì lù huá piān。
村翁每遇携松酿,水鸟相迎出稻田。cūn wēng měi yù xié sōng niàng,shuǐ niǎo xiāng yíng chū dào tián。
绿野开晴留返照,苍峰叠秀带浮烟。lǜ yě kāi qíng liú fǎn zhào,cāng fēng dié xiù dài fú yān。
端居已倦中原路,定策能清北塞天。duān jū yǐ juàn zhōng yuán lù,dìng cè néng qīng běi sāi tiān。
好筑层楼高贮敕,九霄日月看双悬。hǎo zhù céng lóu gāo zhù chì,jiǔ xiāo rì yuè kàn shuāng xuán。

寄赠张元洲中丞

谢榛

百粤全功秉钺威,九疑秋色望中微。bǎi yuè quán gōng bǐng yuè wēi,jiǔ yí qiū sè wàng zhōng wēi。
娥皇斑竹心仍苦,虞帝苍梧世已非。é huáng bān zhú xīn réng kǔ,yú dì cāng wú shì yǐ fēi。
拔地丘陵新草莽,隔江风土旧京畿。bá dì qiū líng xīn cǎo mǎng,gé jiāng fēng tǔ jiù jīng jī。
三山并出浮岚气,二水分流荡日辉。sān shān bìng chū fú lán qì,èr shuǐ fēn liú dàng rì huī。
忆昔楚狂知自在,即今吴调和应稀。yì xī chǔ kuáng zhī zì zài,jí jīn wú diào hé yīng xī。
迩来章疏殊多补,台下严趋几豸衣。ěr lái zhāng shū shū duō bǔ,tái xià yán qū jǐ zhì yī。

寄怀大司寇谢太东少冢宰林对山少司空汪远峰少司徒毕松坡少司寇王柱峰中丞张浒东诸公

谢榛

遥望金陵几大臣,圣朝先后各经纶。yáo wàng jīn líng jǐ dà chén,shèng cháo xiān hòu gè jīng lún。
江南地得依龙虎,海内天教网凤麟。jiāng nán dì dé yī lóng hǔ,hǎi nèi tiān jiào wǎng fèng lín。
云白石头朝寄意,月明扬子夜驰神。yún bái shí tóu cháo jì yì,yuè míng yáng zi yè chí shén。
老狂自信怀冲澹,驿使相逢问隐沦。lǎo kuáng zì xìn huái chōng dàn,yì shǐ xiāng féng wèn yǐn lún。
树色三山吴苑路,雨声万里汉家春。shù sè sān shān wú yuàn lù,yǔ shēng wàn lǐ hàn jiā chūn。
群公北向嗟疏懒,肯学文园卖赋人。qún gōng běi xiàng jiē shū lǎn,kěn xué wén yuán mài fù rén。

寄怀邹太湖逸人

谢榛

天涯含泪染征尘,丧事连悲万里身。tiān yá hán lèi rǎn zhēng chén,sàng shì lián bēi wàn lǐ shēn。
几岁山居应惜老,三秋田税更忧贫。jǐ suì shān jū yīng xī lǎo,sān qiū tián shuì gèng yōu pín。
独安蓬荜悬游子,每见亭台易主人。dú ān péng bì xuán yóu zi,měi jiàn tíng tái yì zhǔ rén。
翠壁放歌林屋晓,黄柑酿酒洞庭春。cuì bì fàng gē lín wū xiǎo,huáng gān niàng jiǔ dòng tíng chūn。
花间杖屦闲无客,湖上风涛暗有神。huā jiān zhàng jù xián wú kè,hú shàng fēng tāo àn yǒu shén。
旧侣总非丘陇隔,自看月影倒纶巾。jiù lǚ zǒng fēi qiū lǒng gé,zì kàn yuè yǐng dào lún jīn。

淫雨至中秋不绝有感

谢榛

苦雨生寒揽敝裘,移书遮莫滴床头。kǔ yǔ shēng hán lǎn bì qiú,yí shū zhē mò dī chuáng tóu。
谢庄难赋今宵月,宋玉还悲故国秋。xiè zhuāng nán fù jīn xiāo yuè,sòng yù hái bēi gù guó qiū。
零落不香丹桂老,团圆无影素娥愁。líng luò bù xiāng dān guì lǎo,tuán yuán wú yǐng sù é chóu。
积阴迥敝千峰色,乱响高奔万壑流。jī yīn jiǒng bì qiān fēng sè,luàn xiǎng gāo bēn wàn hè liú。
袁渚那堪空系舫,匡床何必更登楼。yuán zhǔ nà kān kōng xì fǎng,kuāng chuáng hé bì gèng dēng lóu。
欲横铁笛天坛上,吹散重云望九州。yù héng tiě dí tiān tán shàng,chuī sàn zhòng yún wàng jiǔ zhōu。

同程子仁守岁有感

谢榛

岁尽边庭铁骑回,孤城秉烛旅颜开。suì jǐn biān tíng tiě qí huí,gū chéng bǐng zhú lǚ yán kāi。
乱离已过三关静,生死相违几处哀。luàn lí yǐ guò sān guān jìng,shēng sǐ xiāng wéi jǐ chù āi。
渐觉寒威今夜减,可怜春色异乡来。jiàn jué hán wēi jīn yè jiǎn,kě lián chūn sè yì xiāng lái。
老年结伴青藜杖,圣代逃名浊酒杯。lǎo nián jié bàn qīng lí zhàng,shèng dài táo míng zhuó jiǔ bēi。
淮浦南通吴客棹,漳河东绕魏王台。huái pǔ nán tōng wú kè zhào,zhāng hé dōng rào wèi wáng tái。
身缘留滞常同感,书寄平安各自裁。shēn yuán liú zhì cháng tóng gǎn,shū jì píng ān gè zì cái。
忆昔京华更愁思,笛声吹落汉宫梅。yì xī jīng huá gèng chóu sī,dí shēng chuī luò hàn gōng méi。

李鸿胪仲白归自成都赋此慰怀

谢榛

每怜张俭一身多,妻子相将奈尔何。měi lián zhāng jiǎn yī shēn duō,qī zi xiāng jiāng nài ěr hé。
巫峡落帆灯外雨,岷江倚杖泪前波。wū xiá luò fān dēng wài yǔ,mín jiāng yǐ zhàng lèi qián bō。
官微谁识寸心赤,愁剧偏令双鬓皤。guān wēi shuí shí cùn xīn chì,chóu jù piān lìng shuāng bìn pó。
赖有松篁同岁暮,龙依冰雪待阳和。lài yǒu sōng huáng tóng suì mù,lóng yī bīng xuě dài yáng hé。
梦驰乡路书难达,酒尽郫筒市再过。mèng chí xiāng lù shū nán dá,jiǔ jǐn pí tǒng shì zài guò。
时序频惊蜀风土,云霞常忆晋山河。shí xù pín jīng shǔ fēng tǔ,yún xiá cháng yì jìn shān hé。
索居自惜残年病,混俗宁为古调歌。suǒ jū zì xī cán nián bìng,hùn sú níng wèi gǔ diào gē。
万里全生还旧业,太行佳气郁嵯峨。wàn lǐ quán shēng hái jiù yè,tài xíng jiā qì yù cuó é。

少林感旧篇因示镇性禅子兼忆宗书上人

谢榛

苍苍列峰峦,郁郁挺松柏。cāng cāng liè fēng luán,yù yù tǐng sōng bǎi。
少林当形胜,登攀几词客。shǎo lín dāng xíng shèng,dēng pān jǐ cí kè。
中有惠远流,旧识非凡格。zhōng yǒu huì yuǎn liú,jiù shí fēi fán gé。
谓我犹疏旷,一讶头全白。wèi wǒ yóu shū kuàng,yī yà tóu quán bái。
澹交偶尔忘,相对复畴昔。dàn jiāo ǒu ěr wàng,xiāng duì fù chóu xī。
人生若沙鸟,飞去不言迹。rén shēng ruò shā niǎo,fēi qù bù yán jì。
因之忆汝祖,谈禅坐深夕。yīn zhī yì rǔ zǔ,tán chán zuò shēn xī。
山精出阴崖,天花没乱石。shān jīng chū yīn yá,tiān huā méi luàn shí。
两神有时会,冥漠自无隔。liǎng shén yǒu shí huì,míng mò zì wú gé。
重来失暄景,岁寒太萧索。zhòng lái shī xuān jǐng,suì hán tài xiāo suǒ。
雨雪命巾车,相望洛城陌。yǔ xuě mìng jīn chē,xiāng wàng luò chéng mò。