古诗词

望西山

谢榛

西山久不到,花鸟向何人。xī shān jiǔ bù dào,huā niǎo xiàng hé rén。
风散石崖雪,天开湖水春。fēng sàn shí yá xuě,tiān kāi hú shuǐ chūn。
老僧虚白社,骚客负青蘋。lǎo sēng xū bái shè,sāo kè fù qīng píng。
底事燕京陌,黄尘满角巾。dǐ shì yàn jīng mò,huáng chén mǎn jiǎo jīn。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

赋得江南山水纪胜歌并寿毛友梅封君

谢榛

君不见吴山高起千万丈,上有烟岚变化出奇状。jūn bù jiàn wú shān gāo qǐ qiān wàn zhàng,shàng yǒu yān lán biàn huà chū qí zhuàng。
影照江流湖水地镜分,下抱太空各垂文光密星象。yǐng zhào jiāng liú hú shuǐ dì jìng fēn,xià bào tài kōng gè chuí wén guāng mì xīng xiàng。
晓日波平如熨横素罗,幽鸟低飞闲来往。xiǎo rì bō píng rú yùn héng sù luó,yōu niǎo dī fēi xián lái wǎng。
岸芦石树小径斜,隔岭樵歌应渔唱。àn lú shí shù xiǎo jìng xié,gé lǐng qiáo gē yīng yú chàng。
山根湖脉下相通,福基寿域深且广。shān gēn hú mài xià xiāng tōng,fú jī shòu yù shēn qiě guǎng。
武陵主人偏嗜黄精淡可食,子孙皆换仙骨格。wǔ líng zhǔ rén piān shì huáng jīng dàn kě shí,zi sūn jiē huàn xiān gǔ gé。
望云何由并称觞,时复驰神到乡国。wàng yún hé yóu bìng chēng shāng,shí fù chí shén dào xiāng guó。
元气混沌含孝胚,圣人独知立兹德。yuán qì hùn dùn hán xiào pēi,shèng rén dú zhī lì zī dé。
堂中高挂二仙图,木公金母若旧识。táng zhōng gāo guà èr xiān tú,mù gōng jīn mǔ ruò jiù shí。
两颜不衰百岁期,际天海色苍茫浩无极。liǎng yán bù shuāi bǎi suì qī,jì tiān hǎi sè cāng máng hào wú jí。

长江之水歌送匡使君淑教谪大梁

谢榛

君不见长江滔滔发源来自西,坎德至清且洁彻底无浊泥。jūn bù jiàn zhǎng jiāng tāo tāo fā yuán lái zì xī,kǎn dé zhì qīng qiě jié chè dǐ wú zhuó ní。
浩荡遽使星河动,苍茫不教日月迷。hào dàng jù shǐ xīng hé dòng,cāng máng bù jiào rì yuè mí。
夏禹为疏凿,力与神功齐。xià yǔ wèi shū záo,lì yǔ shén gōng qí。
探胜讵言彭蠡泽,遇仙宁说武陵溪。tàn shèng jù yán péng lí zé,yù xiān níng shuō wǔ líng xī。
千转乎赤枫之岸,万折乎黄芦之堤。qiān zhuǎn hū chì fēng zhī àn,wàn zhé hū huáng lú zhī dī。
地非关百馀里,波倒翻如许长。dì fēi guān bǎi yú lǐ,bō dào fān rú xǔ zhǎng。
朝横蜃楼气,夜闪骊珠光。cháo héng shèn lóu qì,yè shǎn lí zhū guāng。
若开辟,无湾子,路易尽,止莽流,徒泱泱。ruò kāi pì,wú wān zi,lù yì jǐn,zhǐ mǎng liú,tú yāng yāng。
又不见汉代车生,一日九迁,恐造物忌之而有妨。yòu bù jiàn hàn dài chē shēng,yī rì jiǔ qiān,kǒng zào wù jì zhī ér yǒu fáng。
吾不知使君理郡何如也,父老欲挽不留遥相将。wú bù zhī shǐ jūn lǐ jùn hé rú yě,fù lǎo yù wǎn bù liú yáo xiāng jiāng。
放逐时人意,谁复此心忘。fàng zhú shí rén yì,shuí fù cǐ xīn wàng。
历观史传贤愚善恶生性也,其奈蜉蝣撼绿杨,枝叶荣悴在风霜。lì guān shǐ chuán xián yú shàn è shēng xìng yě,qí nài fú yóu hàn lǜ yáng,zhī yè róng cuì zài fēng shuāng。
我亦彷徨,彼亦彷徨,夹道班马连嘶驻夕阳。wǒ yì páng huáng,bǐ yì páng huáng,jiā dào bān mǎ lián sī zhù xī yáng。
古来宦达有行藏,好驾轻帆无恙赴大梁。gǔ lái huàn dá yǒu xíng cáng,hǎo jià qīng fān wú yàng fù dà liáng。
访信陵,可话壮图,遮莫宝剑闭匣含星芒。fǎng xìn líng,kě huà zhuàng tú,zhē mò bǎo jiàn bì xiá hán xīng máng。

秋夜雨中述感呈王殿元允仁时寓普照禅院兼示无瑕上人

谢榛

禅窗夜雨不成寐,侧枕微吟聊自慰。chán chuāng yè yǔ bù chéng mèi,cè zhěn wēi yín liáo zì wèi。
老僧破竹编疏篱,滋养菊花开也未。lǎo sēng pò zhú biān shū lí,zī yǎng jú huā kāi yě wèi。
葫芦架底乱寒声,薜荔墙间浮湿气。hú lú jià dǐ luàn hán shēng,bì lì qiáng jiān fú shī qì。
安得九霄出月光,北照帝城分象魏。ān dé jiǔ xiāo chū yuè guāng,běi zhào dì chéng fēn xiàng wèi。
豪门秉烛各丝簧,醉杀五侯拜七贵。háo mén bǐng zhú gè sī huáng,zuì shā wǔ hóu bài qī guì。
明朝老仆畏冲泥,却省探囊沽酒费。míng cháo lǎo pū wèi chōng ní,què shěng tàn náng gū jiǔ fèi。
欲过西林问寂寥,煮茶不尽淡中味。yù guò xī lín wèn jì liáo,zhǔ chá bù jǐn dàn zhōng wèi。

思归引

谢榛

有家归去来,旅颜何摧颓。yǒu jiā guī qù lái,lǚ yán hé cuī tuí。
胡为戎马际,滞此燕昭台。hú wèi róng mǎ jì,zhì cǐ yàn zhāo tái。
十日九寄书,不慰妻子怀。shí rì jiǔ jì shū,bù wèi qī zi huái。
秋风忽动思故园,山妻捣衣儿候门。qiū fēng hū dòng sī gù yuán,shān qī dǎo yī ér hòu mén。
缺月半天霜满地,悄然孤馆销人魂。quē yuè bàn tiān shuāng mǎn dì,qiāo rán gū guǎn xiāo rén hún。
不见嵩高之山青嵯峨,上有松柏下有河。bù jiàn sōng gāo zhī shān qīng cuó é,shàng yǒu sōng bǎi xià yǒu hé。
松柏可餐河可钓,老来幽事嗟无多。sōng bǎi kě cān hé kě diào,lǎo lái yōu shì jiē wú duō。
离乱至今我独苦,梦中归路迷烟萝。lí luàn zhì jīn wǒ dú kǔ,mèng zhōng guī lù mí yān luó。
庞公旧隐须一访,白云惨淡终如何。páng gōng jiù yǐn xū yī fǎng,bái yún cǎn dàn zhōng rú hé。

赋得万山形胜歌赠胡明府子仁

谢榛

万山形胜,新安高据开城闉,江连三百六十滩头多绿蘋。wàn shān xíng shèng,xīn ān gāo jù kāi chéng yīn,jiāng lián sān bǎi liù shí tān tóu duō lǜ píng。
移根拔秀归何人,独收两间元气津。yí gēn bá xiù guī hé rén,dú shōu liǎng jiān yuán qì jīn。
梧桐正花雨露春,凤凰振翼文彩新。wú tóng zhèng huā yǔ lù chūn,fèng huáng zhèn yì wén cǎi xīn。
海霞绮丽耀侵晨,影落巨波翻龙鳞。hǎi xiá qǐ lì yào qīn chén,yǐng luò jù bō fān lóng lín。
片霞可握文可擅,左能万化右千变。piàn xiá kě wò wén kě shàn,zuǒ néng wàn huà yòu qiān biàn。
大将纵横谁不见,老成已识古人面。dà jiāng zòng héng shuí bù jiàn,lǎo chéng yǐ shí gǔ rén miàn。
岂学傍门色求茜,美人自是金闺彦。qǐ xué bàng mén sè qiú qiàn,měi rén zì shì jīn guī yàn。
壮图不凡且京县,北瞻斗极倚楼遍。zhuàng tú bù fán qiě jīng xiàn,běi zhān dòu jí yǐ lóu biàn。
闻说蒲城古迹仲由堂,满地月浮寒光如素练。wén shuō pú chéng gǔ jì zhòng yóu táng,mǎn dì yuè fú hán guāng rú sù liàn。

赠王别驾仲谐金陵浩歌篇

谢榛

建业世居风俗古,盛年游好谁相与。jiàn yè shì jū fēng sú gǔ,shèng nián yóu hǎo shuí xiāng yǔ。
石头城影落晴波,扬子江声喧暮雨。shí tóu chéng yǐng luò qíng bō,yáng zi jiāng shēng xuān mù yǔ。
豪贵笙歌虚岁华,即今礼乐几名家。háo guì shēng gē xū suì huá,jí jīn lǐ lè jǐ míng jiā。
日蔼低浮杜蘅色,春深半吐梧桐花。rì ǎi dī fú dù héng sè,chūn shēn bàn tǔ wú tóng huā。
凤凰台上青天近,文物好谈吴与晋。fèng huáng tái shàng qīng tiān jìn,wén wù hǎo tán wú yǔ jìn。
北瞻形胜帝王州,王气茫茫殊不尽。běi zhān xíng shèng dì wáng zhōu,wáng qì máng máng shū bù jǐn。

读周谏议用馨诗集漫赋长歌行

谢榛

安陆城西,渔船夹岸灯明灭,晚集枫林,郢人巴人半优劣。ān lù chéng xī,yú chuán jiā àn dēng míng miè,wǎn jí fēng lín,yǐng rén bā rén bàn yōu liè。
解佩亭前水尚流,仙蛾不见风景别。jiě pèi tíng qián shuǐ shàng liú,xiān é bù jiàn fēng jǐng bié。
欲访还丹妙术学延年,入悟何当问老禅。yù fǎng hái dān miào shù xué yán nián,rù wù hé dāng wèn lǎo chán。
宛如箭射昆仑直透出,声落星宿海波荡九天。wǎn rú jiàn shè kūn lún zhí tòu chū,shēng luò xīng sù hǎi bō dàng jiǔ tiān。
捶碎须弥为平地,下开混沌别创万国分山川。chuí suì xū mí wèi píng dì,xià kāi hùn dùn bié chuàng wàn guó fēn shān chuān。
寓言谁超庄列上,古来多少大宗匠。yù yán shuí chāo zhuāng liè shàng,gǔ lái duō shǎo dà zōng jiàng。
太远莫令失归宿,至玄更得高气象。tài yuǎn mò lìng shī guī sù,zhì xuán gèng dé gāo qì xiàng。
气象非凡人所瞻,淡然细味水晶盐。qì xiàng fēi fán rén suǒ zhān,dàn rán xì wèi shuǐ jīng yán。
梅梢夜挂西楼月,沆瀣常餐不下帘。méi shāo yè guà xī lóu yuè,hàng xiè cháng cān bù xià lián。
隔帘冰雪清神思,阳春自歌写胸次。gé lián bīng xuě qīng shén sī,yáng chūn zì gē xiě xiōng cì。
深宵忽散珠玉光,为收诗草开箧笥。shēn xiāo hū sàn zhū yù guāng,wèi shōu shī cǎo kāi qiè sì。
楚客调同和者多,旋沽帝城腊酒宁辞醉。chǔ kè diào tóng hé zhě duō,xuán gū dì chéng là jiǔ níng cí zuì。
紫微下与琐闼邻,圣代应知不负人。zǐ wēi xià yǔ suǒ tà lín,shèng dài yīng zhī bù fù rén。
人间风雨隔朝列,海中日月容波臣。rén jiān fēng yǔ gé cháo liè,hǎi zhōng rì yuè róng bō chén。
汉江东逝自不尽,蛟龙作伴待时振。hàn jiāng dōng shì zì bù jǐn,jiāo lóng zuò bàn dài shí zhèn。
倒翻铁网拔出珊瑚根,丛根赤色长含润。dào fān tiě wǎng bá chū shān hú gēn,cóng gēn chì sè zhǎng hán rùn。
了此上乘何处谈,华岳峰头共坐烟岚千万仞。le cǐ shàng chéng hé chù tán,huá yuè fēng tóu gòng zuò yān lán qiān wàn rèn。

赋得山水图长歌赠潘太守瑞徵

谢榛

华岳上逼层霄,可窥星斗之真迹。huá yuè shàng bī céng xiāo,kě kuī xīng dòu zhī zhēn jì。
黄河来自西极,长送昆仑之正脉。huáng hé lái zì xī jí,zhǎng sòng kūn lún zhī zhèng mài。
绮霞彩虹灿一色,枫林岂让柿叶赤。qǐ xiá cǎi hóng càn yī sè,fēng lín qǐ ràng shì yè chì。
光映石岩好登陟,眼中胜景谁尽得。guāng yìng shí yán hǎo dēng zhì,yǎn zhōng shèng jǐng shuí jǐn dé。
薄暮翠岚藏秀月又黑,姑射仙子夜游信能识。báo mù cuì lán cáng xiù yuè yòu hēi,gū shè xiān zi yè yóu xìn néng shí。
天与元精豁胸臆,后园独种蟠桃核。tiān yǔ yuán jīng huō xiōng yì,hòu yuán dú zhǒng pán táo hé。
仙果熟时未敢食,欲献圣皇咀味跻寿域。xiān guǒ shú shí wèi gǎn shí,yù xiàn shèng huáng jǔ wèi jī shòu yù。
汾水朝宗流不息,上方龙剑到手除荆棘。fén shuǐ cháo zōng liú bù xī,shàng fāng lóng jiàn dào shǒu chú jīng jí。
更刬长安路平通,万国直臣共佐唐虞德。gèng chǎn zhǎng ān lù píng tōng,wàn guó zhí chén gòng zuǒ táng yú dé。
渔樵各生计,官吏不虚职,澶州正对燕京北。yú qiáo gè shēng jì,guān lì bù xū zhí,chán zhōu zhèng duì yàn jīng běi。
欲命良工写此图,高挂不出乎半间之壁。yù mìng liáng gōng xiě cǐ tú,gāo guà bù chū hū bàn jiān zhī bì。
主人坐赏最珍惜,神游中宵乘彼苍凉片月白。zhǔ rén zuò shǎng zuì zhēn xī,shén yóu zhōng xiāo chéng bǐ cāng liáng piàn yuè bái。

柳川园亭宴集同孔老赋

谢榛

郭北林园开洞府,王孙又是青山主。guō běi lín yuán kāi dòng fǔ,wáng sūn yòu shì qīng shān zhǔ。
一杯云影座中天,半壁泉声厨内雨。yī bēi yún yǐng zuò zhōng tiān,bàn bì quán shēng chú nèi yǔ。
掬水清心犹易醒,竹阴聊尔话丹经。jū shuǐ qīng xīn yóu yì xǐng,zhú yīn liáo ěr huà dān jīng。
西河自有名家赋,龙在深潭见地灵。xī hé zì yǒu míng jiā fù,lóng zài shēn tán jiàn dì líng。

寓居东园兰轩主人索诗赋此以应

谢榛

迩来城市厌纷扰,借居名园得幽讨。ěr lái chéng shì yàn fēn rǎo,jiè jū míng yuán dé yōu tǎo。
有妾厨下事晨炊,门外苍苔闲自扫。yǒu qiè chú xià shì chén chuī,mén wài cāng tái xián zì sǎo。
烟火恐妨松竹清,清风宜诗起常蚤。yān huǒ kǒng fáng sōng zhú qīng,qīng fēng yí shī qǐ cháng zǎo。
修竹赤霞映虚窗,不异图中小蓬岛。xiū zhú chì xiá yìng xū chuāng,bù yì tú zhōng xiǎo péng dǎo。
凿池栽藕生红蕖,叠石成山发瑶草。záo chí zāi ǒu shēng hóng qú,dié shí chéng shān fā yáo cǎo。
吾闻此地昔荒凉,始知胜景由人造。wú wén cǐ dì xī huāng liáng,shǐ zhī shèng jǐng yóu rén zào。
王孙布置亦经纶,醉客飞扬倍词藻。wáng sūn bù zhì yì jīng lún,zuì kè fēi yáng bèi cí zǎo。
百花栏内秋转芳,昨宵风雨为花恼。bǎi huā lán nèi qiū zhuǎn fāng,zuó xiāo fēng yǔ wèi huā nǎo。
深沈曲折人忽迷,兹可还丹隐仙老。shēn shěn qū zhé rén hū mí,zī kě hái dān yǐn xiān lǎo。
前起高楼后筑台,徙倚披云天浩浩。qián qǐ gāo lóu hòu zhù tái,xǐ yǐ pī yún tiān hào hào。
太行一发望中横,放浪乾坤此怀抱。tài xíng yī fā wàng zhōng héng,fàng làng qián kūn cǐ huái bào。
共怜满院丛桂香,应忆淮南著鸿宝。gòng lián mǎn yuàn cóng guì xiāng,yīng yì huái nán zhù hóng bǎo。
坐来且检种树书,地阔根长树更好。zuò lái qiě jiǎn zhǒng shù shū,dì kuò gēn zhǎng shù gèng hǎo。
待君夜话浊醪杯,月白空庭再倾倒。dài jūn yè huà zhuó láo bēi,yuè bái kōng tíng zài qīng dào。

蜀中行赠李仲白

谢榛

蚕丛之国千山阻,漂泊西南尔何苦。cán cóng zhī guó qiān shān zǔ,piāo pō xī nán ěr hé kǔ。
客子畏人浇俗间,孔融不见谁为主。kè zi wèi rén jiāo sú jiān,kǒng róng bù jiàn shuí wèi zhǔ。
出门感慨非中原,黄叶几凋乌桕树。chū mén gǎn kǎi fēi zhōng yuán,huáng yè jǐ diāo wū jiù shù。
玉垒悲歌万里云,锦江卧病三秋雨。yù lěi bēi gē wàn lǐ yún,jǐn jiāng wò bìng sān qiū yǔ。
久罹患难何所营,物色萧条有环堵。jiǔ lí huàn nán hé suǒ yíng,wù sè xiāo tiáo yǒu huán dǔ。
九口流离半死生,儿女遗骸寄兹土。jiǔ kǒu liú lí bàn sǐ shēng,ér nǚ yí hái jì zī tǔ。
梦绕高都身未归,泪洒春风啼杜宇。mèng rào gāo dōu shēn wèi guī,lèi sǎ chūn fēng tí dù yǔ。
十年亡命聊定居,当道其如有豺虎。shí nián wáng mìng liáo dìng jū,dāng dào qí rú yǒu chái hǔ。
浮云忽散青天回,灵剑方弹紫气吐。fú yún hū sàn qīng tiān huí,líng jiàn fāng dàn zǐ qì tǔ。
去时三峡逐惊涛,直犯蛟龙荡双橹。qù shí sān xiá zhú jīng tāo,zhí fàn jiāo lóng dàng shuāng lǔ。
归时栈阁下知难,秦塞桑村闻社鼓。guī shí zhàn gé xià zhī nán,qín sāi sāng cūn wén shè gǔ。
田园第宅属他人,衰白相怜独邻父。tián yuán dì zhái shǔ tā rén,shuāi bái xiāng lián dú lín fù。
上书北阙心事明,莫恋西山旧茅宇。shàng shū běi quē xīn shì míng,mò liàn xī shān jiù máo yǔ。
话尽艰虞殊惨然,樽前促膝更千古。huà jǐn jiān yú shū cǎn rán,zūn qián cù xī gèng qiān gǔ。
古来豪贵何足论,名臣屈指对君数。gǔ lái háo guì hé zú lùn,míng chén qū zhǐ duì jūn shù。

岁杪行上德平镇康安庆三王

谢榛

陶潜昔日居柴桑,诸儿嬉戏时相将。táo qián xī rì jū chái sāng,zhū ér xī xì shí xiāng jiāng。
吾生多累何感伤,况复离合殊无常。wú shēng duō lèi hé gǎn shāng,kuàng fù lí hé shū wú cháng。
烛儿长成亦自强,解念衰颓来异乡。zhú ér zhǎng chéng yì zì qiáng,jiě niàn shuāi tuí lái yì xiāng。
敝裘风雪能禁当,心事未了向平忙。bì qiú fēng xuě néng jìn dāng,xīn shì wèi le xiàng píng máng。
其如旅馆惟空囊,空囊出暴悬斜阳。qí rú lǚ guǎn wéi kōng náng,kōng náng chū bào xuán xié yáng。
欲收元气通诗肠,山林胡为忌老狂。yù shōu yuán qì tōng shī cháng,shān lín hú wèi jì lǎo kuáng。
倏忽云起天迷茫,似恐夺秀归东方。shū hū yún qǐ tiān mí máng,shì kǒng duó xiù guī dōng fāng。
凭高举手酬一觞,千峰万壑幽思长。píng gāo jǔ shǒu chóu yī shāng,qiān fēng wàn hè yōu sī zhǎng。
岂独杖藜经太行,更搜五岳成文章。qǐ dú zhàng lí jīng tài xíng,gèng sōu wǔ yuè chéng wén zhāng。
奚奴窃笑立我傍,谓予晚节比松篁。xī nú qiè xiào lì wǒ bàng,wèi yǔ wǎn jié bǐ sōng huáng。
却与片时闲商量,穷冬几促典衣裳。què yǔ piàn shí xián shāng liàng,qióng dōng jǐ cù diǎn yī shang。
只须拥衾不下床,梅花春信隔宫墙。zhǐ xū yōng qīn bù xià chuáng,méi huā chūn xìn gé gōng qiáng。
终朝岑寂对冰霜,汝曹好为扫中堂。zhōng cháo cén jì duì bīng shuāng,rǔ cáo hǎo wèi sǎo zhōng táng。
垂帘兀坐焚名香,神游四海同春光。chuí lián wù zuò fén míng xiāng,shén yóu sì hǎi tóng chūn guāng。
春光颜色不凄凉,于今好客多淮王。chūn guāng yán sè bù qī liáng,yú jīn hǎo kè duō huái wáng。

春雪柬左溪子

谢榛

王孙每招重词赋,坐对山川秋欲暮。wáng sūn měi zhāo zhòng cí fù,zuò duì shān chuān qiū yù mù。
鸦背斜阳醉后天,马头凉雨归时路。yā bèi xié yáng zuì hòu tiān,mǎ tóu liáng yǔ guī shí lù。
我去三关一寄情,今春又客太原城。wǒ qù sān guān yī jì qíng,jīn chūn yòu kè tài yuán chéng。
积雪满庭人不到,卧看说苑忆更生。jī xuě mǎn tíng rén bù dào,wò kàn shuō yuàn yì gèng shēng。

登太原城楼送李郡丞叔东移任平阳

谢榛

会晤何迟别太早,白首相违感衰草。huì wù hé chí bié tài zǎo,bái shǒu xiāng wéi gǎn shuāi cǎo。
郭南咫尺望飞旌,况复青山之外红尘道。guō nán zhǐ chǐ wàng fēi jīng,kuàng fù qīng shān zhī wài hóng chén dào。
渡汾水,向平阳,一官两佐郡,突见君才长。dù fén shuǐ,xiàng píng yáng,yī guān liǎng zuǒ jùn,tū jiàn jūn cái zhǎng。
兵散潢池尽赤子,能使人家悲又喜。bīng sàn huáng chí jǐn chì zi,néng shǐ rén jiā bēi yòu xǐ。
是非定矣多荐书,萧艾何曾混兰芷。shì fēi dìng yǐ duō jiàn shū,xiāo ài hé céng hùn lán zhǐ。
河东城上垂杨秋,河东城下沧波流。hé dōng chéng shàng chuí yáng qiū,hé dōng chéng xià cāng bō liú。
父老欢迎那更愁,仍是去年李霍州。fù lǎo huān yíng nà gèng chóu,réng shì qù nián lǐ huò zhōu。
从今姑射洞前或有梦,心清得与仙人游。cóng jīn gū shè dòng qián huò yǒu mèng,xīn qīng dé yǔ xiān rén yóu。

送杨玉伯归泾阳

谢榛

凤凤城南杨柳丝,当春袅袅牵别离。fèng fèng chéng nán yáng liǔ sī,dāng chūn niǎo niǎo qiān bié lí。
古人折赠意偶尔,至今千里传相思。gǔ rén zhé zèng yì ǒu ěr,zhì jīn qiān lǐ chuán xiāng sī。
风吹柳花正西去,黄鹂唤春春不住。fēng chuī liǔ huā zhèng xī qù,huáng lí huàn chūn chūn bù zhù。
落日关河怅远人,青丝白马归三秦。luò rì guān hé chàng yuǎn rén,qīng sī bái mǎ guī sān qín。
壮年不叹功名薄,独将宝剑淹风尘。zhuàng nián bù tàn gōng míng báo,dú jiāng bǎo jiàn yān fēng chén。
有时大笑对樽酒,七雄能战不能守。yǒu shí dà xiào duì zūn jiǔ,qī xióng néng zhàn bù néng shǒu。
燕昭之策非远图,空使黄金高北斗。yàn zhāo zhī cè fēi yuǎn tú,kōng shǐ huáng jīn gāo běi dòu。
君才落落谁见知,且向沧浪随钓叟。jūn cái luò luò shuí jiàn zhī,qiě xiàng cāng làng suí diào sǒu。
秋来水上烟云重,慎勿濯足惊鱼龙。qiū lái shuǐ shàng yān yún zhòng,shèn wù zhuó zú jīng yú lóng。